Ánh sáng nhạt lấp lóe, đáy mắt Long Hạo Thần xẹt qua tia sáng lạnh. Hiện tại trong cảm nhận của hắn, xung quanh chỉ có hắc ám và tử vong. Nhưng trong lòng hắn, kiếm ý thể lỏng đang nhanh chóng bùng phát.
Long Hạo Thần chỉ cảm thấy tâm mình xuất hiện một tiếng *keng* nhẹ nhàng. Cảm giác đó rất khó hình dung, dường như có cái gì vỡ ra, nhưng lại như có thứ gì đó xuất hiện. Tựa như phá rồi dựng nên, một chút lĩnh ngộ tràn ngập trong đầu.
Chẳng qua hiện giờ hắn không có thời gian lo nghĩ những chuyện đó. Trong vòng ánh sáng gửi gắm tất cả uy lực kiếm ý.
Ngự Long Quan.
Ánh sáng xanh vàng nồng đậm đang nhanh chóng bắn hướng đại doanh ma tộc.
Hiện tại Long Thiên Ấn như đứng đống lửa. Ông tuyệt đối không ngờ rằng Tát Mễ Cơ Nạp xuống tay với Long Hạo Thần. Lúc trước khi bàn bạc có tính tới khả năng ma thần trực tiếp ra tay. Nhưng trong dự tính thời điểm bảy ma thần ra tay rất có thể là lúc ban đầu. Nếu chúng không khống chế cấm chú bộc phát, vậy rất có thể sẽ xuống tay với đám kỵ sĩ đợt tấn công thứ nhất, bên trong đã có cường giả như Hà Tuấn.
Có ông ngăn cản, đủ dẫn dắt đám Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ rút lui. Huống chi khả năng ma thần ra tay theo quân đội bàn bạc thì cực kỳ nhỏ nhoi.
Đây chính là cấm chú rơi vào ba quân đoàn Thần Hoàng, dù đám ma thần giải quyết được cái thứ nhất, cũng sẽ cố gắng xử lý hai cái kia bộc phát uy lực, giảm bớt tổn thất. Quân đoàn Thần Hoàng rất được Ma Thần Hoàng quan tâm. Ai ngờ Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp lại đột nhiên không quan tâm cấm chú, chỉ chăm chăm xuống tay với mỗi mình Long Hạo Thần?
Lúc này đối với Long Thiên Ấn mà nói thật là hối hận muốn chết. Bây giờ ông đột nhiên phát hiện điểm mấu chốt. Long Hạo Thần không có khả năng bị nhận ra. Thay đổi tọa kỵ, thay đổi vũ khí, thực lực cũng biến đổi nghiêng trời lệch đất, trừ phi Tát Mễ Cơ Nạp có thiên nhãn, nếu không thì tuyệt đối không thể nào nhận ra thân phận của Long Hạo Thần.
Vậy thì gã đột nhiên ra tay với Long Hạo Thần chỉ có một lý do, mục tiêu là thần khí lúc ban ngày Long Hạo Thần lộ ra.
Long Thiên Ấn biết đây là sai sót của mình, bỏ qua khả năng Long Hạo Thần bị phát hiện. Nếu linh cánh của Long Hạo Thần giống như người khác vậy sẽ không khiến Tát Mễ Cơ Nạp ra tay, lúc này đã bình an trở về. Nhưng hắn có tới bốn linh cánh, quá đặc biệt, cho nên hắn không thể không triệu hoán ra Vua Độc Giác Thú. Chắc chắn Tát Mễ Cơ Nạp thông qua tọa kỵ đã đoán ra hắn là nhân loại kỵ sĩ cường đại lúc ban ngày giết chết hai Ác Ma Lĩnh Chủ, cho nên mới hướng về phía hắn.
Sự việc đã đến nước này, hối hận đã muộn. Kế hoạch không theo kịp biến hóa, ai mà ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy. Hiện tại điều duy nhất có thể làm là cố gắng đi cứu Long Hạo Thần.
Tất cả lãnh đạo trong Kỵ Sĩ Thánh Điện tại Ngự Long Quan chỉ có Long Thiên Ấn biết ý Long Hạo Thần có ý nghĩa thế nào đối với Kỵ Sĩ Thánh Điện. Huống chi lùi một bước mà nói, Long Hạo Thần là cháu ruột của ông, là cháu trai duy nhất!
Vốn Long Thiên Ấn đã thấy rất có lỗi với Long Hạo Thần, giờ đây mắt thấy cháu trai bị Tát Mễ Cơ Nạp tấn công, đã hoàn toàn rơi vào lĩnh vực của gã, sao ông không nóng nảy được?
Ánh sáng xanh vàng ở sau lưng Long Thiên Ấn dâng lên hào quang huyễn lệ. Có thể thấy rõ Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa ở phía sau lưng ông lấp lánh ánh sáng tản ra, từng luồng sáng xanh vàng không ngừng từ sau lưng nhập vào người Long Thiên Ấn, hóa thành bộ giáp vừa khít người.
Bộ giáp màu xanh vàng mỗi khi phủ lên một khối là khí thế của Long Thiên Ấn lại biến mạnh mẽ một lần. Bầu trời sau lưng ông cũng biến càng thêm sáng ngời. Dưới tình huống dốc hết sức, Long Thiên Ấn không hề giữ lại sức mạnh. Coi như ông rơi vào chiến trường cũng nhất định phải cứu về Long Hạo Thần. Đây chính là suy nghĩ duy nhất trong lòng ông.
Phản ứng của Long Thiên Ấn không thể nói là không nhanh, nhưng rốt cuộc khoảng cách hơi xa, chậm hơn Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp chủ động tấn công. Khi ông cất bước khỏi Ngự Long Quan thì Tử Thần Trảo do Tát Mễ Cơ Nạp huyễn hóa ra đã chộp lấy Long Hạo Thần cưỡi Tinh Vương.
*Ong--*
Tiếng rít kỳ lạ vang lên. Ngay sau đó, cảm giác đặc biệt khó thể hình dung bỗng phát ra từ Tử Thần Trảo.
Vốn bàn tay xám khổng lồ với khí thế cuồn cuộn đột nhiên đông cứng, sau đó một tầng sáng da cam bỗng khuếch tán.
*Bùm!!!*
Tựa như té vào đống tuyết, bàn tay xám khổng lồ do tử Thần Trảo huyễn hóa ra chớp mắt vỡ nát, hóa thành vô số khí lưu xám bay nhanh tứ tán. Ánh sáng da cam đậm đặc chói lòa không gì sánh kịp xé nát sương mù.
Cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện. Vốn trong đêm tối yên tĩnh, một cột sáng vàng bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống trên người Long Hạo Thần, khiến hắn cưỡi Tinh Vương thoạt nhìn như thần linh. Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn biến thành to khoảng hai mét. Ánh sáng da cam càng biến chói lòa, tựa như mảnh vỡ mặt trời rơi xuống, cột sáng to lớn đánh hướng Tát Mễ Cơ Nạp.
"Đây là…" Tát Mễ Cơ Nạp kinh ngạc.
Khi Tử Thần Trảo chộp lấy Long Hạo Thần, gã kinh ngạc cảm giác được Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ dường như không mạnh như trong tưởng tượng. Nhưng rất nhanh, gã lần nữa chấn động.
Trong ánh sáng da cam, phát ra kiếm ý mạnh mẽ không gì sánh kịp. Kiếm ý đó tựa như linh lực đột nhiên bủng nổ nhưng mạnh hơn gấp ngàn vạn lần, thoáng chốc đã xé nát Tử Thần Trảo của gã.
Càng khiến Tát Mễ Cơ Nạp giật mình là, xé nát Tử Thần Trảo không phải linh lực mạnh mẽ mà là lực lượng tinh thần trong kiếm ý. Chính là nói, không phải tu vi của Long Hạo Thần có thể chống cự Tử Thần Trảo, là hắn đột nhiên bùng phát kiếm ý cường đại cắt đứt sự khống chế của Tát Mễ Cơ Nạp đối với Tử Thần Trảo, do đó phá một kích kia.
Cột sáng vàng tràn ngập hơi thở quang minh. Khi cột sáng vàng chiếu rọi ở khung trời xám của Tát Mễ Cơ Nạp thì mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nhạc. Tất cả khí xám khi đụng chạm cột sáng vàng lập tức tan rã, không thể ngăn cản cột sáng vàng.
Lúc này Long Hạo Thần đang ở trong lĩnh vực của Tát Mễ Cơ Nạp! Trong lĩnh vực, khống chế thuộc tính, nguyên tố hoàn toàn là từ chủ nhân lĩnh vực, nhưng hắn lại như hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút xíu nào. Điều này chỉ có thể chứng minh một vấn đề, đó chính là quang thuộc tính của Long Hạo Thần đã tinh thuần vượt qua độ tinh thuần hắc ám tử vong thuộc tính của Tát Mễ Cơ Nạp. Làm ma thần hạng bốn trong ma tộc, sao Tát Mễ Cơ Nạp không kinh sợ cho được?
Nhưng giật mình không có nghĩa là gã không ra tay tiếp. Ngược lại chiến ý trong lòng bởi vì sự chống cự mạnh mẽ của Long Hạo Thần mà càng lớn hơn.
Đối diện cột sáng vàng, ánh mắt Tát Mễ Cơ Nạp càng thêm sắc bén. Gã nâng lên nắm đấm phải, chậm rãi đánh về phía trước.
Động tác của gã rất chậm, bên kia lại là mũi tên ánh sáng. Đây hoàn toàn là tốc độ của hai thế giới. Nhưng khi Tát Mễ Cơ Nạp đánh ra một quyền này lại vừa lúc cột sáng tới gần.
Vô tận màu xám va chạm với cột sáng vàng. Khí lưu xám dao động nhưng không tán, tiếng kêu thảm thiết thoáng chốc như che lấp khúc nhạc êm tai. Mười hai cái đầu Ác Ma dữ tợn hiện ra. Ánh sáng giao nhau, xé nát cột sáng.
Long Hạo Thần dùng Thần Giáng Thuật đến từ lực lượng Quang Minh Nữ Thần, thông qua Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn sử dụng. Đó không phải lần đầu tiên hắn thử. Công kích như vậy thì yếu hơn Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán chút xíu nhưng dưới tình huống đụng độ linh lực tinh thuần thì mạnh hơn nhiều.
Nhưng dù sao đối thủ của hắn quá mạnh. Dù là Thần Giáng Thuật, trước mặt Tử Linh Ma Thần cũng không đem đến tác dụng thật sự.
Rên rỉ ra tiếng, thân thể Long Hạo Thần lung lay, ngay cả Tinh Vương cũng run lên.
Công kích thoạt nhìn đơn giản nhưng Long Hạo Thần đã dốc hết sức chống cự đòn công kích Tử Thần Trảo cấp chín, hơn nữa phản kích trở lại, đây là tất cả điều hắn có thể làm.
Thực lực chênh lệch quá xa, dù kiếm ý mạnh hơn nữa, không có đủ linh lực chống đỡ thì không thể nào phát ra toàn bộ ánh sáng.
Tát Mễ Cơ Nạp không dùng hết sức đấu với Long Hạo Thần, đương nhiên vì trông thấy Long Thiên Ấn đang tới gần. Hơn nữa tuy chỉ đơn giản đánh vài chiêu, nhưng thực lực mạnh như gã sao không cảm nhận được tu vi chân chính của Long Hạo Thần?
Tử Linh Ma Thần hiểu ra đây chẳng qua là kỵ sĩ cấp tám lấy được thần khí mà thôi, tu vi chưa tới cấp chín. Nhưng mặc kệ tu vi của hắn thế nào, chỉ cần lấy thần khí là đủ rồi. Gã chưa dùng hết sức cũng bởi vì Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chưa phóng ra uy lực thần khí, nên cẩn thận chút. Ban ngày ánh vàng bảy màu từng khiến gã kinh hoàng. Uy lực ánh sáng này rốt cuộc mạnh tới đâu thì Tát Mễ Cơ Nạp phải nếm qua mới biết.
Ánh vàng vỡ nát, sương mù xám dâng tràn, gần như trong chớp mắt đã bao lấy thân thể Long Hạo Thần, ngay cả Tinh Vương cũng bị nuốt lấy.
Luân Hồi Tử Vong, là tuyệt chiêu của Tát Mễ Cơ Nạp. Đối mặt kỹ năng này, coi như là Long Thiên Ấn đều phải nhờ lực lượng thần khí mới ngăn cản được.
Long Thiên Ấn có thể đúng lúc cứu Long Hạo Thần không? Đáp án là không.
Bởi vì ông đang trên đường tới thì bị một bóng dáng cao to chắn lại, Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất.
Tuy rằng Hoa Lợi Phất ghen ghét địa vị của Tát Mễ Cơ Nạp, nhưng việc gì nên làm việc gì không nên thì ma thần gã vẫn phải biết.
Giải quyết xong cấm chú thứ nhất, gã khiến năm tên ma thần khác đi xử lý uy lực hai cấm chú còn lại, cứu viện binh sĩ quân đoàn Thần Hoàng. Chính gã thì bay vượt qua Tát Mễ Cơ Nạp, cản đường Long Thiên Ấn.
Tát Mễ Cơ Nạp có mục đích gì khi truy sát Long Hạo Thần, sao Hoa Lợi Phất không biết được? Quân đoàn Thần Hoàng bị tổn thương nặng, gã cũng có trách nhiệm, bị giáng tội sẽ không chỉ một mình Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp chịu. Nhất định phải lấy cái gì đó giảm bớt cơn giận của Ma Thần Hoàng.
"Cút ra!" Long Thiên Ấn hét lớn một tiếng.
Lúc này không trung sau lưng ông đã hoàn toàn biến thành màu xanh vàng, trái ngược hoàn toàn với Lĩnh Vực Tử Linh của Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp.
Bộ giáp màu xanh vàng mỹ lệ bao bọc cả người ông, ánh trăng màu xanh là điều kiện chủ yếu để Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa biến thành bộ giáp.
Vũ khí chỉ có một, là chiến chùy to lớn. Lấy tu vi như Long Thiên Ấn mà phải dùng cả hai tay mới nắm giữ được nó.
Nói đến cũng trùng hợp, hai tay Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất mỗi bên nắm một cái chùy lớn, màu vàng nhạt, tựa như hai khối thủy tinh vàng điêu khắc thành.
*Ầm đùng!*
Đơn chùy đụng song chùy, Chưởng Quản và Chế Ước Thần Ấn kỵ sĩ Long Thiên Ấn và Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất, ba cái chùy ở trên không trung mạnh đụng nhau.
Hoa Lợi Phất không phát ra lĩnh vực, nhưng lúc ba chùy giao nhau thì sau lưng gã xuất hiện một con gấu màu vàng trong suốt cao hơn trăm mét, ngửa đầu rống gầm. Tiếng nổ kịch liệt khiến Ngự Long Quan và đại doanh ma tộc đều rung lên. Trong tiếng gầm, Long Thiên Ấn đang bay nhanh bị chặn lại, hơn nửa bị bắn ngược ra hơn trăm mét.
Hùng Ma tộc mạnh nhất là sức lực, dù Long Thiên Ấn mặc giáp Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa, so đấu về sức mạnh thì vẫn không phải đối thủ của Hoa Lợi Phất.
Ma thần đứng hàng thứ sáu trong ma tộc đâu phải dễ dàng bị đối phó? Thực lực không đủ mạnh, sao Hoa Lợi Phất dám có suy nghĩ leo lên địa vị năm trụ cột ma thần?
Long Thiên Ấn bị đẩy lùi, không hé răng. Ông trông thấy xa dâng lên sương mù xám, lại không thấy rõ bóng dáng Long Hạo Thần và Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp.
Ông đã đấu với Tát Mễ Cơ Nạp vài lần, cũng rất hiểu năng lực của Long Hạo Thần. Ông biết dù Long Hạo Thần không che giấu thực lực, ở trước mặt Tát Mễ Cơ Nạp cũng không chống cự được bao lâu. Huống chi Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn của Long Hạo Thần làm cách nào phát huy ra uy lực thần khí thì hiện tại Long Hạo Thần còn chưa khống chế được!
Nhưng Long Thiên Ấn không uổng là Chưởng Quản và Chế Ước Thần Ấn kỵ sĩ, càng trong lúc nguy cấp thì càng tỉnh táo.
Chùy xanh vàng chậm rãi giơ cao, có thể thấy rõ cái chùy độ dài khoảng một mét hai, đầu chùy tròn, đường kính khoảng hai mét. Trên đầu chùy có vô số ấn ký giống hình trăng tròn, trăng non, bán nguyệt, cái gì cần có đều có. Mỗi một ấn ký đều lấp lánh ánh sáng xanh lóa mắt.
Khi ông nâng lên cái chùy thì trầm giọng ngâm xướng.
"Thiên và địa, trật tự và phép tắc, nghe lệnh của ta, thần lực của Nguyệt, Ánh!"
Bỗng chốc sau lưng ông ánh sáng xanh vàng ngập trời dao động kịch liệt, ngưng tụ thành hình dạng bán nguyệt. Dùng tu vi làm môi giới ngưng tụ ánh trăng, ánh sáng xanh vàng đậm đặc chiếu rọi bề mặt cái chùy.
Đôi chùy của Hoa Lợi Phất đẩy lùi Long Thiên Ấn, chính gã cũng bị dư chấn không nhỏ. Đặc biệt là cái chùy cấp thần khí của Long Thiên Ấn truyền đến Quang nguyên tố khổng lồ khiến gã cần thời gian tiêu trừ.
Lúc này trông thấy ánh trăng chiếu rọi trên cái chùy của Long Thiên Ấn, ánh mắt gã thoáng chốc biến âm trầm.
Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp từng nói với gã, cái chùy của Long Thiên Ấn tên là Nguyệt Thần. Lực lượng Nguyệt Thần cũng là quang thuộc tính, khi ông dốc hết sức đánh ra, lĩnh vực sẽ biến thành hình dạng vầng trăng, đó là lúc Long Thiên Ấn đáng sợ nhất. Trăng thể tích càng lớn thì Long Thiên Ấn công kích càng kinh khủng. Nếu đến trạng thái trăng tròn, coi như là gã cũng không dám chính diện đối đầu.
Đôi tay giang hai bên người, ưỡn bộ ngực vạm vỡ, Hoa Lợi Phất ngửa đầu phát ra tiếng gầm. Con gấu vàng sau lưng bỗng nhiên biến ngưng tụ, cơ thể Hoa Lợi Phất cũng chớp mắt phình ra, khí thế tràn ngập cuồng dã bùng phát.
Bàn về tu vi linh lực, Hoa Lợi Phất chỉ thua Tát Mễ Cơ Nạp, bàn về sức lực thân thể trong ma tộc dám nói thắng được gã chỉ có Ma Thần Hoàng Phong Tú mà thôi. Long Thiên Ấn có mạnh hơn nữa thi gã quyết không lùi bước, cứng đối cứng là cách chiến đấu sở trường nhất của Hùng Ma tộc.
"Vạn Hùng Lực!" Đối mặt Long Thiên Ấn đập xuống Nguyệt Thần Chùy màu xanh vàng, Hoa Lợi Phất rống một tiếng, đôi chùy làm động tác chém lên, lần nữa cứng rắn đỡ.
*Bùm!*
Lần này khi hai bên lại va chạm, ba cái chùy dính vào nhau. Sau lưng Hoa Lợi Phất có bóng gấu to, sau lưng Long Thiên Ấn có mặt trăng, đều bùng phát ánh sáng chói lòa không gì sánh kịp. Ánh sáng vặn vẹo hình thành bão tố xoắn ốc to lớn chiếu sáng cả chân trời từ chỗ Ngự Long Quan đến đại doanh ma tộc,
Vốn ánh mắt Hoa Lợi Phất tràn ngập cuồng dã dần lộ ra chấn kinh. Bởi vì gã rõ ràng cảm giác được lực lượng của mình dần bị ức chế, hơn nữa không gian quanh người đang nhanh chóng tan vỡ. Những vết rách không gian ngăn cách liên hệ giữa gã và lĩnh vực của mình, giống như đã bị Long Thiên Ấn nắm trong lòng bàn tay. Trật Tự và Phép Tắc mạnh ở chỗ khống chế lĩnh vực. Tuy Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa đứng thứ hạng chót trong sáu Thần Ấn vương tọa, nhưng đơn thuần so đấu tăng phúc lĩnh vực thì nó chỉ đứng sau Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa.
Lĩnh vực của Long Thiên Ấn không chỉ tăng phúc rất lớn cho mình, cũng phá hỏng lĩnh vực của kẻ địch. Đến cấp chín rồi thì tác dụng của lĩnh vực rất quan trọng.
*Oành!*
Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất cùng với đôi chùy bắn ngược ra, tựa như đạn pháo vàng to bự bay hướng phương xa.
Sau lưng gã dùng Hùng Ma lĩnh vực tăng phúc cho mình lại vỡ nát. Bán nguyệt xanh vàng sau lưng Long Thiên Ấn bỗng biến to gấp đôi. Nguyệt Thần Chùy tỏa ánh sáng xanh vàng chói lòa hơn bao giờ hết.
Mặt Long Thiên Ấn ửng đỏ không bình thường, muốn đánh lùi Hùng Ma tộc thì nói dễ hơn làm, ông vượt quá giới hạn thúc đẩy Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa. Nhưng để cứu Long Hạo Thần, dù trả giá lớn hơn nữa thì ông cũng cam lòng.
Lần nữa hít sâu, ông đang định đánh hướng Lĩnh Vực Tử Linh do Tát Mễ Cơ Nạp huyễn hóa ra thì trông thấy hình ảnh khiến ông khó thể bình tĩnh.
Lĩnh Vực Tử Linh của Tát Mễ Cơ Nạp kịch liệt dâng lên, hơn nữa bên trong có trăm ngàn ánh sáng vàng bộc phát ra ngoài. Cường độ lĩnh vực của Tát Mễ Cơ Nạp lại hoàn toàn không thể ngăn cản uy lực khủng bố của ánh sáng vàng kia bùng phát. Lĩnh vực chẳng những bị kịch liệt đảo quấy còn run lẩy bẩy, ánh sáng vàng đi qua đâu là màu xám của Lĩnh Vực Tử Linh điên cuồng tan biến. Cả lĩnh vực tựa như con thú giãy dụa sắp chết.
Điều này sao có thể được? Đây là suy nghĩ trong lòng Long Thiên Ấn. Ông biết rõ thực lực của Long Hạo Thần, đừng nói hắn chưa thể vận dụng năng lực cấp thần khí như Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, dù có thể dùng thì thực lực chênh lệch quá lớn với Tát Mễ Cơ Nạp, hắn không thể nào phá được lĩnh vực của Tát Mễ Cơ Nạp!
Lúc Long Thiên Ấn và Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất va chạm, trong lòng ông thầm cầu nguyện Long Hạo Thần có thể nhờ vào Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chống đỡ lâu chút, cho mình thời gian cứu viện. Nhưng ông tuyệt đối không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình trạng như vậy. Ánh sáng kia rõ ràng là quang thuộc tính, hơn nữa nhìn tình huống trước mắt thì Long Hạo Thần chiếm ưu thế, còn là ưu thế tuyệt đối.
Đối với cường giả cấp chín thì lĩnh vực tựa như sự sống. Một khi lĩnh vực bị phá sẽ đả kích rất lớn với cường giả cấp chín. Chịu đựng đả kích như thế không chỉ bị trọng thương, còn thương tổn đến căn nguyên! Nhưng sao Long Hạo Thần làm được?
Kỳ thực chính Long Hạo Thần cũng vô cùng giật mình.
Khi Luân Hồi Tử Vong xuất hiện, cuốn hắn và Tinh Vương vào trong, Long Hạo Thần liền biết đây là lực lượng mình không thể chống cự.
Tát Mễ Cơ Nạp quá mạnh, dựa vào linh lực hơn bốn mươi vạn, gã phát động kỹ năng này đã gần với cấm chú. Đừng nhìn gã không súc thế, nhưng thực lực khủng bố khiến kỹ năng này tựa như do linh cương ngưng kết thành.
Tuy Long Hạo Thần có Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn bao bọc nhưng dù Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn có thể ngăn cản nó thì bản thân hắn cũng không chặn được, nhất định sẽ bị áp lực xé nát.
Bởi vậy ở khoảnh khắc Luân Hồi Tử Vong giáng xuống, hắn lập tức thu Tinh Vương vào không gian của chính nó, không chút do dự phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng ở trước ngực.
Chỉ có nhờ vào Tháp Vĩnh Hằng chạy trốn, trừ này ra không còn cách nào khác. Có Tháp Vĩnh Hằng tồn tại khiến Long Hạo Thần rất yên tâm. Thực lực hắn càng mạnh, thông qua Giai Điệu Vĩnh Hằng, liên hệ giữa hắn và Tháp Vĩnh Hằng càng thêm liên kết, gần như một ý nghĩ đã có thể phát động và liên tiếp với Tháp Vĩnh Hằng. Dù uy lực Luân Hồi Tử Vong đủ khủng bố cũng không thể ngăn chặn sự liên hệ này, hắn vẫn có thể chạy trốn. Đây cũng là vì sao trước đó Long Hạo Thần không chút hoảng sợ.
Nhưng ngay khi Long Hạo Thần phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng, liên tiếp với Tháp Vĩnh Hằng, thì xuất hiện biến dị.
Trước ngực hắn, Giai Điệu Vĩnh Hằng bỗng nở rộ ra ánh sáng vàng cực kỳ chói mắt, cảm giác cháy bỏng khiến cơ thể Long Hạo Thần suýt bị thiêu cháy. Ý chí lực như hắn cũng kiềm không được hét thảm một tiếng. Ngay sau đó hắn trông thấy hàng vạn ánh sáng vàng bộc phát, Giai Điệu Vĩnh Hằng truyền đến cho hắn cảm giác mừng như điên khó thể hình dung. Sau đó Luân Hồi Tử Vong đè ép hắn đột nhiên kịch liệt dao động, hàng vạn ánh sáng vàng cũng bao bọc lấy Long Hạo Thần.
Hai ông cháu Long Thiên Ấn và Long Hạo Thần có rung động cỡ nào cũng không sánh bằng tâm trạng hiện nay của Tát Mễ Cơ Nạp.