Thần Ấn Vương Tọa

Chương 156: Long Hạo Thần trạng thái mạnh nhất




Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.comCùng lúc đó, trên đồi nhỏ phía xa, ba ma thú bộ dáng khác nhau, hai cấp năm, một cấp sáu, chạy như điên xuống, hướng tới chiến trường bên này. Trần Anh Nhi ngồi trên lưng ma thú cấp năm.

Lúc trước Long Hạo Thần đã dặn dò cô thi triển Sinh Linh Môn, chính là để dùng đoạn hậu. Dựa theo kế hoạch của hắn, một khi hoàn thành cứu viện rồi, Bệnh Ma do heo con Mạch Đâu biến ảo thành hạn chế năng lực bay của kẻ địch, lại đến Trần Anh Nhi triệu hoán ma thú và hắn đoạn hậu, vậy sẽ cho đồng bạn thời gian trốn thoát.

Chẳng qua, ai cũng không nghĩ đến trên chiến trường sẽ xuất hiện biến hóa như vậy. Đại quân ngàn Nhã Khắc Ma thế nhưng tan vỡ dưới đòn đánh của họ. Trên chiến trường giây lát biến hóa ngàn vạn. Khi Trần Anh Nhi nhìn tình hình trong chiến trường, đồng thời không cam lòng lạc hậu, mang theo ma thú mình triệu hoán ra cùng đồng bạn hội hợp và chiến đấu.

Cấp tám đúng là cấp tám, tuy Nhã Khắc Thủ Lĩnh bị Bệnh Ma phun ra chất dịch ảnh hưởng, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh, bốn vó tung bay, xông thẳng hướng sáu người Long Hạo Thần.

Trong quá trình xông lên, một vòng vầng sáng đen khuếch tán dưới chân nó, toàn thân vảy đều bao một tầng đen như mực. Lửa đen mỏng manh bắt đầu thiêu đốt quanh người nó, đốt chất dính đáng ghét, đông thời điên cuồng tăng khí thế của Nhã Khắc Thủ Lĩnh.

Trên trường mâu đen, quang mang nhấp nháy. Mắt thấy cách đám Long Hạo Thần không tới năm mươi mét, Nhã Khắc Thủ Lĩnh ngửa đầu gầm lên một tiếng, sau lưng mơ hồ quang mang đen nhạt khuếch tán, tựa như sau lưng nó mở ra hắc động có thể nuốt tất cả.

Nửa xoay người, cánh tay phải nắm trường mâu duỗi thẳng ra sau, tiếp theo mạnh ném hướng nhóm Long Hạo Thần.

Nói cũng kỳ lạ, nhìn qua thì trường mâu đen tựa như cầu vồng bay ra, nhưng Nhã Khắc Thủ Lĩnh trong tay như cũ nắm bản thể trường mâu.

"Cẩn thận, là Bá Thiên Âm Diệt Sát!" Phương xa, kỵ sĩ Liệp Ma Đoàn cấp vương hét lớn một tiếng.

Chẳng qua hiện tại gã tự lo thân còn không xong, căn bản không thể viện trợ bên Long Hạo Thần.

Lúc trước vì tránh chịu thương, hai Nhã Khắc Thủ Lĩnh không ra toàn lực. Nhưng hiển nhiên lúc này không giống nhau. Thuộc hạ đột nhiên bị tấn công, hai cường giả cấp tám đều nổi giận. Địa vị của chúng trong ma tộc tuy không được tôn kính như ma thần, nhưng là tộc trưởng đệ nhất, đệ nhị Nhã Khắc tộc, hầu như là thống trị cả Nhã Khắc hành tỉnh.

Mặc dù ma tộc trong hai mươi bốn cái hành tỉnh, nói tới diện tích thì Nhã Khắc hành tỉnh là nhỏ nhất, nhưng cũng là một trong hai mươi bốn hành tỉnh! Lúc này lại bị mười mấy nhân loại sát thương nhiều thuộc hạ đắc lực, hai tộc trưởng không tức giận mới quái.

Khoảnh khắc trường mâu đen bị ném ra, bầu trời bỗng tối sầm, ngay cả cuồng phong cuốn cát vàng bỗng chốc hướng hai bên tán loạn. Cảm giác tựa như Tu La Trảm chém ra linh lực, chẳng qua quy mô lớn hơn nhiều.

Uy nhiếp khủng bố cực kỳ khiến trong lòng mỗi người đều sinh ra cảm giác lạnh lẽo. Thậm chí mỗi người cảm thấy Bá Thiên Âm Diệt Sát mục tiêu là chính mình. Cường giả cấp tám phát động kỹ năng đúng là khủng bố. Trường mâu đen gần như vặn vẹo nên không thể thấy rõ quỹ tích của nó.

Nhưng ngay lúc ấy, Long Hạo Thần ngang nhiên xông lên. Một luồng sáng trắng từ sau lưng hắn bắn ra, chính xác rơi trên người Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám, đích thị là kỹ năng Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô.

Đối diện cường địch, nghênh nan tiến lên, đây là dũng khí một Thủ Hộ kỵ sĩ phải có. Mặc kệ kẻ địch mạnh cỡ nào, Thủ Hộ kỵ sĩ vĩnh viễn là người thứ nhất xông lên. Tay trái quăng ra sau, Quang Chi Liên Y rơi vào trong tay Nhã Đình. Long Hạo Thần hai tay nắm chặt Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, thân thể xông lên bỗng ngừng ở giữa không trung. Ngay sau đó, cả người hắn như tiến vào loại cảnh giới kỳ dị, nhìn qua thì làm động tác nhảy lên rất chậm chạp.

Một đối một. Đúng vậy. Long Hạo Thần bằng vào năng lực của mình, cứng rắn kháng cự công kích cường đại của Nhã Khắc Ma.

Lúc này, trên người hắn biến hóa rõ ràng nhất là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán. Nguyên bản thân kiếm nồng đậm kiếm quang bỗng thu lại, thân kiếm lần nữa biến thành sắc ám kim. Cùng với động tác nhảy lên mang theo quỹ tích huyền ảo, lúc này Long Hạo Thần cho người ta cảm giác tựa như muốn dùng thần kiếm trầm trọng nhẹ nhàng đẩy ra khăn che mặt của cô dâu.

Nếu có cao thủ dùng kiếm ở tại đây, nhất định sẽ bị tình cảnh trước mắt chấn động. Long Hạo Thần thi triển, đã không chỉ đơn giản là người kiếm hợp nhất, mà là thiên nhân hợp nhất. Kiếm ý nội uẩn, ngưng mà không tán. Sâu khắc tinh túy dùng kiếm. Có lẽ, hắn không biết cái gì là kiếm pháp hoa lệ, nhưng từ khi được đến Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán tới nay, lĩnh ngộ đối với kiếm sớm không phải năm đó có thể so sánh.

*Phập*

Hắc ám và ám kim tiếp xúc giữa không trung. Toàn thân Long Hạo Thần tạm dừng, rồi bay ra sau vài mét, va chạm vào thân thể to lớn của Hạo Nguyệt mới ngừng thế bay. Nhưng trường mâu đen kia thì bị hắn đánh bay vút lên không trung.

Đúng vậy, không phải cứng đối cứng đánh bừa, mà là bay vút đi xa.

Dù sao Long Hạo Thần chỉ là cấp sáu, nội linh lực của hắn tuy cách một vạn không xa, nhưng không có đột phá điểm mấu chốt thì hắn vẫn chỉ là Huy Diệu kỵ sĩ cấp sáu. Dựa vào trang bị cấp truyền ký không thể nào cùng cường giả cấp tám đánh ngay chính diện. nhưng hắn lại dựa vào thực lực của mình đón tiếp kỹ năng Bá Thiên Âm Diệt Sát này.

Nói đến thì một kiếm của hắn rất đơn giản, biến đổi quỹ tích công kích của kẻ địch, cắt đứt liên hợp giữa ý niệm kẻ địch với kỹ năng. Nhưng thực hiện thì dễ dàng như vậy sao? Đây là thực lực và kiếm ý của hắn hoàn mỹ kết hợp. Nhìn chỉ là đơn giản bay lên, nhưng lại là lĩnh ngộ đối với kiếm ý và võ công viễn cổ từ khi bế quan đến nay.

Nhã Khắc Thủ Lĩnh thấy Long Hạo Thần đánh bay công kích của mình thì chấn kinh. Nó tuyệt đối không ngờ rằng người này linh lực dao động thua xa kỵ sĩ khác lại có thể tiếp nhận một kích của mình, hơn nữa xảo diệu đánh bay Bá Thiên Âm Diệt Sát.

Sát ý tràn ngập, Nhã Khắc Thủ Lĩnh lần nữa nổi giận gầm lên một tiếng, đôi cánh sau lưng mở ra, bốn vó đạp đất, hết sức tiến lên. Nếu công kích từ xa không giết được đối thủ, vậy tấn công gần là được rồi. Dưới tác dụng của Thánh Dẫn Linh Lô, hiện tại mục tiêu của nó chỉ có thể là Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần hít sâu, bình phục khí huyết cuồn cuộn, loại linh lực tăng cao thật có lợi, thân thể hắn chịu đựng mạnh hơn trước nhiều. Nếu không, cho dù đánh bay công kích của đối thủ, chỉ sợ chính mình cũng bị thương.

Sau lưng mở ra bốn cánh, đột nhiên vỗ đập, thúc đẩy thân thể Long Hạo Thần phóng ra ngoài. Sau lưng hắn, Nhã Đình nhẹ nhàng chuyển người, hóa thành luồng sáng vàng đuổi theo Long Hạo Thần. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, bản thân cô là một bộ phận thân thể Long Hạo Thần. Bởi vậy, cô rất dễ dàng đuổi kịp tốc độ hắn. Các thành viên Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất cũng mau chóng đuổi theo.

Thải Nhi lần nữa ẩn vào không khí. Quang Chi Đại Lực Hoàn của Tư Mã Tiên đã gào thét xoay tròn trên đỉnh đầu, ngực lấp lánh quang mang tím, hình như bay ra mùi khét, lại là phản phệ của Tử Huyễn Thần Lôi Linh Lô.

Vương Nguyên Nguyên lặng lẽ khảm bốn viên Vô Ngân Thủy Tinh vào Cự Linh Thần tấm thuẫn. Hàn Vũ cất đi tấm thuẫn, đôi tay cầm chặt Xích Huyết Chi Cuồng Phóng.

Bọn họ đã chuẩn bị tốt, nghênh đón trận chiến gian nan này. Đây cũng là lần đầu tiên, họ dựa vào sức mình nghênh chiến một cường giả cấp tám.

Nếu là ở trong Nhã Khắc đại thành, Long Hạo Thần tuyệt đối không lựa chọn cách này. Nhưng nơi đây thì khác. Nơi đây là núi hoang rừng vắng, thật sự đánh không lại thì họ cũng có năng lực chạy trốn. Nếu đã thế thì sao không thử đánh với ma tộc cấp tám? Chỉ có cường giả như vậy, mới chính xác kiểm nghiệm thực lực hiện giờ của họ đạt tới trình độ nào rồi.

"Grao!!!" Nhã Khắc Thủ Lĩnh gầm lên một tiếng, hai móng trước nâng lên, đột nhiên giẫm đất.

Trong tiếng chấn động, khí lưu đen nồng nặc vọt thẳng hướng Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, trường mâu trong tay phải huyễn hóa ra ngàn vạn tia sáng đen, ập xuống Long Hạo Thần.

Tiếp cận Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám trong phạm vi mười mét, Long Hạo Thần bỗng chốc cảm thấy không khí biến dính đặc. Ám nguyên tố nồng đậm tựa như đẩy quang nguyên tố ra ngoài. Hơn nữa trên người Nhã Khắc Thủ Lĩnh còn truyền đến lực kéo mạnh mẽ, kéo lấy thân thể hắn. Khí thế đó cùng với công kích tựa núi đè ập đến.

Cấp tám, đây chính là cấp tám. Lần trước khi đối mặt Nguyệt Ma cấp tám, Long Hạo Thần dùng Liên Thể Tăng Linh Đan, nên cảm thụ không rõ ràng lắm. Nhưng lúc này thì khác, đơn độc đối mặt Nhã Khắc Thủ Lĩnh, áp lực cực lớn khiến ý chí lực của hắn bị ảnh hưởng cực mạnh. Đây chính là chênh lệch thực lực, tuyệt đối áp chế linh lực. Nếu không phải linh lực của Long Hạo Thần là quang thuộc tính tinh thuần nhất, hắn thậm chí rất khó dâng lên chiến ý với cường giả cấp tám.

Trong bốn cánh, hai cánh bên dưới dùng sức đập, hai cánh phía trên thì không nhúc nhích. Thân thể Long Hạo Thần từ trạng thái xông lên đột nhiên bay cao mấy mét, vừa lúc tránh thoát móng trước của Nhã Khắc Thủ Lĩnh đạp đất sinh ra khí lưu đen. Cùng lúc đó, toàn thân Long Hạo Thần lần nữa lóe quang mang ám kim kỳ dị, người kiếm hợp nhất. Khi trường mâu của Nhã Khắc Thủ Lĩnh tung hoành xuyên qua, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán không ngừng nhẹ nhàng điểm, mà hắn thì tựa như chiếc lá trong gió lốc sóng dồn.

Nhã Khắc Thủ Lĩnh cảm thụ sâu sắc nhất. Theo nó thấy thì nhân loại này phải bị mình đánh chết ngay chứ. Nhưng mỗi khi nó cảm giác được mình sắp giết đối thủ, thì trọng kiếm của kẻ địch luôn đánh trúng vị trí mấu chốt phát lực trên trường mâu, luôn có thể nhờ cậy linh cánh biến đổi phương hướng, tránh khỏi nguy hiểm tính mạng.

Lúc này Long Hạo Thần tựa như bóng và hình. Tung bay trong bóng ảnh trường mâu, lại không cứng rắn đánh với Nhã Khắc Thủ Lĩnh, hoàn toàn dựa vào kỹ xảo chống đỡ. Việc này khiến cường giả cấp tám không thể bộc phát ra lực công kích mạnh nhất của nó.

Loại cảm giác này mặc kệ xuất hiện trên người ai đều cảm thấy cực kỳ thống khổ. Nhã Khắc Thủ Lĩnh nổi giận gầm lên, trường mâu đột nhiên đâm vào mặt đất, bỗng chốc, quang mang đen khuếch tán ra ngoài. Nó thầm nghĩ, để ta xem lần này ngươi tránh làm sao đây.

Đúng vậy, đối mặt loại công kích toàn vị trí này, Long Hạo Thần không thể tránh đi đâu. Nhưng ngay lúc đó, thân thể hắn bỗng ngừng giữa không trung. Hai tay nắm chặt Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, chém vụt xuống. Trọng kiếm ám kim nở rộ quang mang trắng cháy bỏng, hai tay Long Hạo Thần rõ ràng biến thành màu vàng trong suốt.

Ánh vàng chợt lóe, quang mang đen tách ra xẹt qua hai bên người Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, sau lưng hắn, một bóng dáng to lớn xông đến, chính là Hạo Nguyệt.

Không chỉ thế, trong tiếng ngâm xướng thánh thót, quang mang vàng lấp lánh, một bóng dáng trực tiếp xông đến Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán.

Từ phía sau đụng đến, chính là Hạo Nguyệt. Hạo Nguyệt thân dài mười mét, chạy như điên mang theo khí thế khiếp người. Giờ khắc này, mặc kệ là nó hay Long Hạo Thần, toàn thân đều tản ra một tầng sáng tím, đặc biệt là mắt hai người, ánh tím yêu dị ngay cả Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám đều có cảm giác lòng run sợ.

Toàn thân Long Hạo Thần run rẩy kịch liệt, ánh tím đậm đặc tràn ngập toàn thân. Uy nhiếp kinh khủng không thể hình dung vượt xa cả ma thú viễn cổ nháy mắt bộc phát từ người hắn.

Nhã Khắc Thủ Lĩnh chỉ thấy khí thế khựng lại. Lấy tu vi cấp tám như nó nhưng không thể nào công kích tiếp, mà là hoảng sợ lùi ra sau vài bước. Sáu Nhã Khắc Thống Lĩnh đi theo nó xông lên trước cũng toàn thân mềm nhũn.

Bóng đen thừa lúc đó xuất hiện sau lưng chúng. Từng luồng sáng đen tựa như lưỡi hái tử thần, dễ dàng cắt mất sinh mệnh chúng. Chính là Thải Nhi lúc trước ẩn trong không khí nay ra tay.

Thân thể Long Hạo Thần xuất hiện biến hóa kịch liệt, Huy Hoàng Thánh giáp hoàn toàn biến thành màu tím. Không chỉ vậy, áo giáp đang thay đổi nghiêng trời lệch đất. Nguyên bản giáp rất đơn giản đột nhiên biến hoa lệ. Hai bên đầu vai tự nhô lên vuốt rồng. Sau lưng giáp tựa như cái vảy u lên, hóa thành tầng tầng lớp lớp. Những cục u không ngừng nhô lên khỏi áo giáp, ít nhất tăng gấp đôi hoa văn mỹ lệ. Không phải là đồ đằng của cao đẳng Tinh Linh tộc hay bất cứ chủng tộc viễn cổ nào.

Đặc điểm rõ ràng nhất là vị trí ngực Long Hạo Thần. Chín đạo quang văn tím từ thấp kéo dài đến cao bao phủ hai vai, ngực và bộ phận thân trên của hắn. Có thể mơ hồ thấy, tận cùng chín đạo quang văn là chín đoàn sáng tím, tựa như chín khuôn mặt, tản ra hơi thở yêu dị mà mạnh mẽ.

Quang văn tím vàng trên trán Long Hạo Thần càng biến rực rỡ. Mái tóc đen cũng hoàn toàn biến thành màu tím. Nguyên bản khuôn mặt anh tuấn đã ít đi vài phần quang minh thuần khiết, thêm vài phần cao ngạo yêu dị. Thậm chí Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay hắn cũng bao phủ một tầng màu tím.

Dung hợp. Đúng vậy, Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt dung hợp. Nhưng lần dung hợp này so với lần trước thì rõ ràng là biến đổi đến khó tin.

Nếu nói lúc trước họ dung hợp là bán thành phẩm, chỉ có thể ở trình độ nhất định tăng lực lượng cho Long Hạo Thần. Như vậy lần này dung hợp là chính phẩm. Trên người Long Hạo Thần tản ra khí thế rõ ràng mạnh hơn trước nhiều.

Giáp biến thành màu tím, nhưng từ người hắn phát ra linh lực như cũ là sắc vàng. Tím vàng cao quý hoa lệ trở thành sắc màu linh lực lúc này Long Hạo Thần phát ra.

Biến hóa không chỉ là bản thể hắn, còn có Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay. Nhập vào thần kiếm đó chẳng phải là Nhã Đình sao?

Nhiên Linh, năng lực này vừa thuộc về Long Hạo Thần cũng thuộc về Nhã Đình. Là kỹ năng cường đại sản sinh ra sau khi hợp thành linh lô kết hợp với thể chất thần quyến giả của Long Hạo Thần. Nhiên Linh của Nhã Đình tác dụng ở chỗ trang bị. Nhiên Linh của Long Hạo Thần thì tác dụng trên người mình.

Giờ khắc này, khi Nhã Đình bay vào trong Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, uy lực thần kiếm rốt cuộc bị đánh thức. nó không giống năm đó Quang Phạt chịu không nổi Nhã Đình rót vào Nhiên Linh.

Kiếm ý lăng lệ tựa như xé trời rạch đất từ thân thể Long Hạo Thần bộc phát ra. Ngay sau đó, quang mang tím vàng chói mắt cũng từ người Long Hạo Thần dâng lên.

Giây phút này, rốt cuộc Long Hạo Thần cũng hiện ra trạng thái chiến đấu mạnh nhất trên chiến trường, dung hợp Hạo Nguyệt và bản thân với Nhã Đình song Nhiên Linh.

Đừng nói là kẻ địch, ngay đồng bạn hắn tại khoảnh khắc đó đều có cảm giác sợ hãi. Bởi vì họ cảm nhận không được thực lực của Long Hạo Thần đã đạt tới mức nào.

Bốn cánh bị quang mang tím nhiễm thành màu tím vàng đột nhiên vỗ đập. Long Hạo Thần tựa như sao băng màu tím ngang nhiên xông hướng Nhã Khắc Thủ Lĩnh. Trước đó một chuỗi thử nghiệm, Long Hạo Thần đã phát hiện, tu vi của Nhã Khắc Thủ Lĩnh so với lúc trước hắn đối mặt Nguyệt Ma trẻ tuổi thì có chênh lệch.

Năm đó mình sử dụng trạng thái mạnh nhất, thêm đồng bạn hỗ trợ mới có cơ hội đánh chết y.

*Oành!*

Va chạm mạnh lần đầu tiên xuất hiện giữa Long Hạo Thần và Nhã Khắc Thủ Lĩnh.

Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán mạnh chém vào trường mâu đen trong tay Nhã Khắc Thủ Lĩnh. Hai bên đồng thời bắn ra sau, nhưng không ai chiếm được ưu thế. Chính là nói, lúc này lực công kích và sức khỏe của Long Hạo Thần tăng lên tới gần bằng Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám.

Nhã Khắc Thủ Lĩnh cúi đầu nhìn trường mâu, hoảng sợ phát hiện, giữa trường mâu chỗ thô nhất lại bị chém một nửa. Càng làm nó chấn kinh là, từ vai phải lan tới sườn trái, xuất hiện đạo vết thương sâu vào trong thịt, có luồng năng lượng cực kỳ quái dị tuôn ra nhập vào trong. Mặt kệ nó thúc đẩy linh lực cỡ nào cũng không thể xua tan đi.

Đây không chỉ đơn giản là linh lực quang minh, còn có hơi thở khủng bố tràn ngập phá hư và hủy diệt.

Thương tổn đến Nhã Khắc Thủ Lĩnh dĩ nhiên không phải trọng kiếm trong tay Long Hạo Thần, mà là kiếm ý của Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, hỗn hợp kiếm ý giữa Long Hạo Thần và lực lượng Hạo Nguyệt.

Khi thần kiếm lại có được kiếm linh thuộc về mình, uy lực của nó có thể từ cấp truyền thuyết thăng lên tới cấp sử thi. Một thanh trang bị cấp sử thi, không thể nghi ngờ là thay đổi trận chiến tranh! Nếu không phải Long Hạo Thần dung hợp với Hạo Nguyệt, cho dù Nhã Đình dung hợp cùng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, hắn cũng không có khả năng sử dụng được.

"Đi chết đi!!!" Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, từ đâm sang chém, giữa hư không bước ra một bước, Tu La Trảm.

Màu tím vàng mông lung ở trên bầu trời khuếch tán thành quang mang kỳ dị vặn vẹo không gian. Màu tím vàng nồng đậm dường như khoảnh khắc đó cắn nuốt tất cả.

*Oành!*

Mâu gãy ma bay. Tuy Nhã Khắc Thủ Lĩnh đã dốc hết sức ngăn cản, nhưng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán tăng tới cấp sử thi thật quá đáng sợ. Lực phá hoại mạnh mẽ, kiếm ý ngưng tụ tựa như muốn xé trời rạch đất, gần như chớp mắt phá hủy vũ khí của nó, cũng đánh nó văng ra.

Trong lúc nguy hiểm, Nhã Khắc Thủ Lĩnh chỉ kịp hơi nghiêng đều, tránh đi chỗ hiểm yếu nhất, nhưng nửa người như cũ bị một kiếm chém bay. Toàn bộ thân thể bên trái, bao gồm bả vai, cánh tay, thậm chí cả xương sườn, cùng với phía dưới bên phải hai cái chân đều bị nhát chém tím vàng đánh bay.

Một quả cầu sắt vàng to lớn ngay lúc này phóng tới, trên không trung hoàn mỹ chặn lại thân thể bay ra của Nhã Khắc Thủ Lĩnh. Phấn Toái, nghiền ép, hấp thu, ba đợt bạo phá điên cuồng bộc phát.

Đáng thương Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám thực lực mạnh mẽ, không ngờ bị đánh thành mảnh vụn, thi cốt không còn.

Chẳng qua, sau khi chém ra một kiếm này, Long Hạo Thần không thể giữ trạng thái như trước. Thân thể lung lay, cơ thể to lớn của Hạo Nguyệt đã tách ra. Sắc mặt hắn tái nhợt, vịn Hạo Nguyệt, thở phì phò.

Long Hạo Thần tiến vào trạng thái mạnh nhất thậm chí đã bước vào ngưỡng cửa cấp tám. Chẳng qua, hắn có thể giữ trạng thái này chỉ khoảng vài giây mà thôi, lúc này lại rơi vào cực kỳ suy yếu. Đặc biệt là sau khi sử dụng Nhiên Linh, mặc dù trải qua thời gian dài tu luyện và cảm nhận Nhiên Linh biến hóa, nhưng ít nhất hắn phải nghỉ ngơi ba, bốn ngày mới hoàn toàn hồi phục.

Nhã Đình cũng đã tách khỏi Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, sắc tím vàng trên thần kiếm đã biến mất, trực tiếp dung nhập vào người Long Hạo Thần.

Ngay lúc này, các thành viên Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất không ra tay nữa, mà là mau chóng tụ tập cùng một chỗ. Ngay sau đó, một màn hào quang sắc vàng ròng bao phủ tất cả họ. Ngay cả Long Hạo Thần cũng cuộn tròn thân thể, để mình vẫn ở trong phạm vi màn hào quang đường kính năm mét. Mấy người khác phải ngồi trên người nó mới không lọt ra ngoài hào quang sắc vàng ròng.

Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô, phát động kỹ năng Quang Chi Thủ Hộ.

Nồng đậm các loại thuộc tính nguyên tố lấy tốc độ kinh người rót vào trong cơ thể mỗi người, mau chóng hồi phục tiêu hao. Cảm giác thoải mái sung sướng khiến mỗi người đều thở dài.

Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô này thật là rất dùng. Tẩm trong quang mang vàng ròng, trừ Long Hạo Thần còn đang suy kiệt ra, mấy người khác đều trong thời gian ngắn hồi phục linh lực đến trạng thái cao nhất, ngay cả thân thể mệt mỏi cũng giảm mức thấp nhất.

Bên kia, tuy Liệp Ma Đoàn cấp vương như cũ chống đỡ khó khăn, nhưng tạm thời không có nguy hiểm tan vỡ. Đặc biệt là sau khi Nhã Khắc Thủ Lĩnh bên này bị đánh chết. Nhã Khắc Ma đã cuống cuồng, chúng tạm thời không thể phát động công kích cho ra hồn. Dù là còn sống sót Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám, khi nhìn đồng bạn bị đánh chết, nó không có phẫn nộ mà là sợ hãi.

Quá nhanh, từ khi Nhã Khắc Thủ Lĩnh lao ra tới khi chết, toàn bộ quá trình chỉ mới vài phút. Đối phương có thể giết chết một cấp tám, dĩ nhiên là có thể giết chết cái thứ hai. Theo nó thấy thì nhân loại đến sau này rõ ràng mạnh hơn tên trước.

Sau khi hồi phục linh lực, Hạo Nguyệt và Lâm Hâm lao ra. Hạo Nguyệt không giống Long Hạo Thần sau khi dùng Nhiên Linh thì suy yếu, hơn nữa cùng với nó tiến hóa, năng lực hồi phục của bản thân dường như tăng mảng lớn. Ít ra thì cho tới nay, Long Hạo Thần không thấy qua cực hạn của Hạo Nguyệt.

Lúc trước trong quá trình dung hợp, hắn chỉ cảm giác được thân thể mình đã tới cực hạn, không thể kéo dài trạng thái dung hợp với Hạo Nguyệt.

Hạo Nguyệt và Lâm Hâm lao ra, dĩ nhiên là vì cướp ma tinh. Lâm Hâm tự nhận thấy tốc độ mình rất nhanh, nhưng so với Hạo Nguyệt thì y tính cái gì!

Động tác lao ra của Hạo Nguyệt rất đơn giản, vọt tới, một cước đạp lên thi thể Nhã Khắc Ma. Thi thể nát vụn, mở miệng hút, một viên ma tinh vào bụng.

Tuy Lâm Hâm thu luôn cả thi thể nhưng tốc độ không nhanh bằng nó. Chẳng qua, Hạo Nguyệt còn có lòng nhân từ, ít nhất để lại ma tinh Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám cho Lâm Hâm. Thứ này mặc kệ là để cho đội mình dùng hay nộp lên đổi công huân, đều là thu hoạch lớn cho lần này họ tiến vào ma tộc.

Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất biểu hiện mạnh mẽ khiến đám Nhã Khắc Ma tán loạn không dám ngoái đầu, mặt đất mấy trăm thi thể có Lâm Hâm và Hạo Nguyệt cùng nhau nỗ lực, mau chóng cướp bóc khoảng không.

Còn về chiến trường bên kia, Tư Mã Tiên, Vương Nguyên Nguyên, Hàn Vũ và Thải Nhi hồi phục lại, bốn người lao qua hỗ trợ Liệp Ma Đoàn cấp vương. Tuy không thể đánh chết Nhã Khắc Thủ Lĩnh khác, nhưng đối phương không có đấu chí, rất nhanh bại lui.

Chiến đấu rốt cuộc kết thúc, phương xa Liệp Ma Đoàn cấp vương tiêu hao so với đám Long Hạo Thần còn lớn hơn nhiều. Cho dù muốn tới cảm ơn đám Long Hạo Thần cũng không có sức, từng cái ngã phịch xuống đất không thể động đậy.

Long Hạo Thần ngồi xếp bằng, tổng kết quá trình chiến đấu vừa nãy, lòng thầm than. Thực lực của mình và đồng bạn tăng mạnh rồi!

Lúc trước đối mặt cường địch cấp tám, trừ sử dụng Liên Thể Tăng Linh Đan ra, họ không còn lựa chọn khác. Nhưng lần này lại là công khai chính diện đánh chết. So với lúc đối phó Cương Thi Vương thì thoải mái hơn nhiều. Có lẽ, dù chính mình không dùng trạng thái mạnh nhất, có đồng bạn phối hợp cũng có thể giết chết tên đó. Thật không ngờ, sau khi Nhã Đình dung nhập vào thần kiếm Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, uy lực lại kinh khủng như vậy.

Sự cường đại của trang bị cấp sử thi tuy Long Hạo Thần chỉ cảm thụ trong khoảnh khắc, nhưng khắc sâu cực kỳ trong óc hắn. Ngay cả cường giả cấp tám đều không ngăn được một kích toàn lực của mình. Nếu không có Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán mạnh như vậy, dù mình ở trạng thái mạnh nhất cũng chưa chắc trọng thương đối thủ ngay. Đồng thời hắn cũng cảm giác được, từ Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đạt tới tầng này, đã không còn trói buộc vào kỹ năng phụ cái gì, hoàn toàn là sức mạnh bản thân. Kiếm ý không gì cản nổi đó, cho dù ngươi chặn được bản thể của nó cũng sẽ bị kiếm ý tổn thương.

Cấp tám, khi nào chính mình mới thực sự trở thành cường giả cấp tám thực sự!

Long Hạo Thần từ Giai Điệu Vĩnh Hằng lấy ra bảo thạch kiểm nghiệm nội linh lực, từ từ rót linh lực vào trong đó. Số tự khiến hắn mừng rỡ ra mặt.

Chín ngàn bảy trăm tám mươi hai.

A! Đã hơn chín ngàn bảy trăm? Khó trách, khó trách sau khi mình dung hợp với Hạo Nguyệt, sử dụng năng lực Nhiên Linh lại có thể đột phá cấp tám. Thì ra tu vi của mình đã gần tới cấp bảy.

Long Hạo Thần đã lâu không xem xét trị số nội linh lực của mình, lúc này kiểm tra, đem đến mừng vui cực lớn cho hắn. Thần quyến giả cho tu luyện mau chóng, khiến hắn đầy đủ cảm thụ được chỗ tốt của nó.

Lần này, sở dĩ hắn tuyển chọn đều là nhiệm vụ giết chóc, mục đích rất đơn giản, đó là trợ giúp Thải Nhi hoàn thành thức tỉnh thần quyến giả. Không cần nghi ngờ, nàng làm Luân Hồi Thánh Nữ, chỉ có trên chiến trường sát phạt, mới có khả năng thức tỉnh thần quyến giả.

Đây là một gian mật thất. Mật thất không lớn, chỉ khoảng mười mét vuông. Nhưng nếu cẩn thận nhìn sẽ phát hiện, gian mật thất dù là đỉnh nóc hay bốn bức tường, hoặc dưới đất đều là tinh thể đen như mực. Nói chính xác hơn, gian mật thất này vốn là khối tinh thể đen to lớn đục đẽo ra.

Giữa mật thất, có một luồng sáng tím đậm như ẩn như hiện. Nếu cẩn thận nhìn, sẽ có thể phát hiện, nó tỏa ra từ thân thể một người.

Quang mang tím nhu hòa không ngừng lặp lại khuếch tán, thu lại.

Đột nhiên, quang mang tím biến ngưng tụ. Hai luồng sáng tím lấp lánh như thực chất, trong không gian tối đen này hiện ra yêu dị vô cùng.

Đó là đôi mắt, một đôi mắt như nhìn thấu ocix thiên địa.

Ánh mắt như có thực chất chiếu rọi vào tinh thể đen trước mắt y, không ngờ phát ra một chuỗi tiếng *phập phập*

Thân thể cao ráo bay lên, hai chân duỗi thẳng đứng. Trên người y lấp lánh ánh tím, mơ hồ có thể thấy khuôn mặt cực kỳ đẹp trai hơi tái nhợt. Chẳng qua, lúc này trên khuôn mặt tràn ngập kinh ngạc.

"Là hơi thở của nó sao?" Phong Tú lẩm bẩm, tia lãnh khốc xẹt qua đáy mắt.

"Hoàng Thước."

"Có thuộc hạ." Bên ngoài truyền đến thanh âm hùng hồn.

Ma Thần Hoàng Phong Tú lạnh lùng nói.

"Truyền lệnh ta, phái mười tổ Trừ Liệp Ma tìm tòi phía bắc hành tỉnh trung ương, chủ yếu tập trung tra xét Nhã Khắc hành tỉnh. Gặp phải bất cứ ba thú nào có ba đầu hoặc hơn chút thì đánh chết hết, mang thi thể về cho ta thấy."

"Vâng, bệ hạ. Người còn sai bảo điều gì không?"

Phong Tú hơi suy nghĩ chút, nói.

"Mời Tinh Ma Thần đến gặp ta."

"Vâng."

Mới không tới mười phút thì có tiếng bước chất nhẹ nhàng vang lên, một bóng người da cam bước nhanh đi tới, thẳng đến cách Phong Tú mười mét mới dừng bước, hơi khom người.

"Đại ca."

Thanh âm của y rất nhẹ nhàng, êm tai, chợt nghe có vài phần mị hoặc, lại có chút hư vô xa xăm,

Người toàn thân tản ra quang mang da cam là một người đàn ông. Dáng người gần bằng Ma Thần Hoàng Phong Tú, nhưng càng mảnh khảnh chút. Khuôn mặt tuấn tủ đủ so sánh với Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, thoạt nhìn cho người cảm giác nhu nhược. Đôi mắt sắc da cam như phủ tầng sương mù, mái tóc dài da cam suôn mềm xõa sau lưng, tựa như thác nước da cam chảy xuôi xuống gót chân. Kỳ lạ nhất là trên trán có ấn ký sao sáu cánh màu da cam.

"Ngõa Sa Khắc, thân thể ngươi hồi phục thế nào rồi?" Phong Tú nhu hòa hỏi, hiển nhiên rất thân thiết với người đàn ông da cam này.

Nếu có người bởi vì người đàn ông da cam bề ngoài yếu đuối mà xem thường y, vậy nhất định sẽ là kẻ xui xẻo nhất toàn thiên hạ. Bởi vì y thoạt nhìn yếu đuối, đẹp trai, thậm chí khiến người yêu thương, lại được tiếng là tiên tri của ma tộc, Đại Dự Ngôn Sư, Tinh Ma Thần, Ngõa Sa Khắc.

Từ góc độ nhân loại đến xem, Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc chính là ma pháp sư đệ nhất ma tộc. Y là trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần vị ma thần hiếm hoi chỉ sử dụng ma pháp, nhưng lực lượng cường đại của y là không thể nghi ngờ. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, địa vị của y trong ma tộc thậm chí càng quan trọng hơn cả Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Đại Dự Ngôn Thuật của y, coi như là Ma Thần Hoàng đối mặt cũng phải cẩn trọng.

Nhưng Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc rất ít xuất hiện trên chiến trường. Y là đầu não ma tộc, hoặc nên nói là não của Ma Thần Hoàng. Có thể lấy huynh trưởng xưng hô Ma Thần Hoàng, trong ma tộc chỉ ít ỏi mấy người. Mà được Ma Thần Hoàng Phong Tú trong lòng chân chính thừa nhận huynh đệ, chỉ có hai người là A Gia Lôi Tư và Ngõa Sa Khắc.

"Đại khái hồi phục tám phần." Thanh âm Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc vẫn là nhu mỹ êm tai như vậy.

Sắc mặt Ma Thần Hoàng biến trầm trọng, nói.

"Mới rồi chắc ngươi cũng cảm giác được. Cảm giác của ngươi không xa như ta, nhưng hẳn là càng thêm rõ ràng. Đích thị là nó sao?"

Sắc mặt Tinh Ma Thần dường như càng biến tái nhợt, nhưng không chút do dự gật đầu.

Phong Tú nheo mắt, dường như có tia chớp tím xẹt qua trong mắt y.

"Không ngờ nó đến thật, nhưng chẳng phải nó nên bị phép tắc không gian chế ước, không thể rời khỏi bên đó sao?"

Tinh Ma Thần thở dài một tiếng, lắc đầu, mái tóc da cam sau lưng nhẹ lắc lư theo hình gợn sóng.

"Ta cũng không biết là chuyện gì, nhưng ta có thể khẳng định, hiện tại nó còn chưa thể so sánh với năm đó. Nếu không, chỉ sợ nó đã sớm tới tìm chúng ta. Hơn nữa, ta còn có thể khẳng định, nó nhất định biết chúng ta ở tại thế giới này. Đại ca, hủy diệt nó, mới là việc quan trọng trước mắt của chúng ta."

Lúc này Ma Thần Hoàng lại bởi vì lời Tinh Ma Thần có chút bàng hoàng, hai tay bản năng nắm chặt, thì thào.

"Ngươi lấy hao tổn sinh mệnh làm cái giá làm ra dự ngôn sao ta không tin được. Chỉ là, dường như nó có thể che chắn ta dò tìm, chỉ là ngẫu nhiên lộ ra dấu vết, sao ta có thể tìm kiếm được?"

Tinh Ma Thần bình thản nói.

"Sao băng như thái dương giáng xuống nhân gian, mang theo nồng đậm ánh tím. Khi ánh mặt trời nở rộ trong quang minh thần thánh, thì hắc ám dần bị xua tán. Ánh bình minh lấp lánh phương tây bắc, chúa tể ánh tím lại giáng xuống. Bảy mươi hai chi cũi có thể nhốt quang mang mặt trời hay không, có thể hủy ánh tím ngay từ đầu hay không, sẽ quyết định kết cuộc cuối cùng của cũi, của thiên hạ."

Đây chính là Tinh Ma Thần dùng cái giá sinh mệnh đạt được dự ngôn.

Tinh Ma Thần tiếp tục nói.

"Dựa theo dự ngôn thì mang đến tai nạn hủy diệt cho chúng ta có hai người. Ánh tím đương nhiên là nó, nhưng sao băng như thái dương là ai thì trước mắt chúng ta còn chưa biết, rất có khả năng là nhân loại tài năng mới, nhất định phải chú ý nhiều đến tình hình nhân loại. Lần trước A Bảo ở Mộng Huyễn Thiên Đường gặp phải một nhân loại trẻ tuổi rất khả nghi. Nếu có cơ hội, nhất định phải giết chết hắn. Hơn nữa, theo dự ngôn thì nhân loại này rất có thể có quan hệ với nó, hơn nữa là rất thân thiết. Nếu thật như vậy, chúng ta càng dễ tập trung mục tiêu."

Nghe lời y, Ma Thần Hoàng ngây ngốc.

"Hắn? Sẽ là hắn sao?"

"Đại ca, có phải ngươi nghĩ đến cái gì?" Tinh Ma Thần kinh ngạc nhìn Ma Thần Hoàng.

Ma Thần Hoàng nhẹ lắc đầu, trong mắt lộ ra tia suy tư.