Thần Ấn Vương Tọa

Chương 108: Vương miện truyền thừa và Thế Thân Linh Lô (1+2)




Long Hạo Thần và đồng bạn tụ tập lại, đã không cần họ ra tay nữa. Mới rồi thấy Thanh niên Ác Ma sắp trốn thoát, Long Hạo Thần dùng Thánh Dẫn Linh Lô lôi kéo công kích của gã, khiến gã không thể tấn công Hàn Vũ, đồng thời phóng thích ra Quang Vũ Song Long Dẫn.

Mắt thấy Thanh niên Ác Ma không thể tránh thoát, trong lúc vội vàng đã phá tan phong ấn trói buộc thân thể mình. Linh lực gã tăng vọt dẫn đến đại tinh tinh bạo phát.

Đồng bạn đứng bên cạnh Long Hạo Thần, Lâm Hâm đá lông nheo một cái, nhìn hắn lại nhìn linh lô trắng sữa không xa.

Long Hạo Thần nhẹ lắc đầu, ý bảo đồng bạn đừng hành động thiếu suy nghĩ. Đánh chết Thanh niên Ác Ma là một chuyện, muốn lấy đến linh lô lại là chuyện khác. Lúc này đại tinh tinh đã trưởng thành đến đẳng cấp họ không thể đối kháng. Lúc này đi đụng linh lô không phải ý hay.

Hàn Vũ nhỏ giọng nói.

"Xem ra tên ma tộc đó là áp chế tu vi bản thân mới tiến vào nơi này được. Gã tính khiêu chiến quy tắc của Mộng Huyễn Thiên Đường, mới dẫn đến trận biến hóa này. Thực lực đại tinh tinh chỉ sợ ít nhất cấp tám."

Long Hạo Thần nói.

"Ma Thần Giải Thể Đại Pháp, sợ rằng Thanh niên Ác Ma này là người thừa kế của ma thần thứ bốn, Ác Ma Quân Chủ, Tát Mễ Cơ Nạp Ma Thần. Không nghĩ đến, lần này chúng ta được lợi."

Lâm Hâm vẻ mặt hối tiếc nói.

"Đáng tiếc cuối cùng đánh chết không phải chúng ta. Nếu tôi nhớ không lầm, giết chết người thừa kế ma thần, được thưởng tới mười vạn công huân!"

Vương Nguyên Nguyên nói.

"Thỏa mãn đi cha, nếu có được linh lô, mà không chỉ một cái, thì mười vạn điểm tính cái gì. Đoàn trưởng, đại tinh tinh không dễ đối phó, chúng ta có nên chạy không?"

Long Hạo Thần lắc đầu, nói.

"Không cần, đợi xem. Chỉ cần chúng ta không có hành động, ít ra nó sẽ không thương tổn chúng ta."

Cảm giác của hắn rất linh mẫn, huống chi trong không gian Mộng Huyễn còn được Nhã Đình tăng phúc. Lúc trước khi hắn công kích Thanh niên Ác Ma, luôn cảm thụ sau lưng đại tinh tinh biến hóa. Được Đại Hồi Phục Thuật chữa trị, đại tinh tinh thái độ rất ôn hòa với hắn, không có địch ý.

Đại tinh tinh đánh mấy phút đồng hồ mới chậm rãi ngừng lại. Khi nó rời khỏi vị trí, thân thể Thanh niên Ác Ma đã không thành hình dạng.

Bàn tay to của đại tinh tinh quấy trong đống thịt, dường như bắt trúng cái gì, sau đó xoay người đi hướng đám Long Hạo Thần.

Không thể không nói, lúc này thân thể nó thật quá to lớn. Đám Long Hạo Thần ở trước mặt đại tinh tinh trở thành nấm lùn.

Ít nhất tương đương với cường giả cấp tám! Hơn nữa có lẽ là trình độ đỉnh cấp tám. Khi Thanh niên Ác Ma phá hủy quy tắc, đại tinh tinh không ngờ biến mạnh như vậy.

Đối diện một ma thú như thế, nói không khẩn trương là không thể nào. Nhưng Long Hạo Thần không lùi bước, ngược lại tiến tới đại tinh tinh. Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình giương bốn cánh, nhẹ nhàng rơi trên vai Long Hạo Thần. không thể không nói, trong Mộng Huyễn Thiên Đường, nó quả thực như cá gặp nước. Trong thời gian ngắn ngủi, Long Hạo Thần tiêu hao linh lực đã hoàn toàn hồi phục. Tốc độ này kinh khủng cỡ nào?

Đại tinh tinh chậm rãi khom người, hai chi trước to khỏe đụng mặt đất, trong mắt tia sáng hung tợn dần hiện ra.

Ngay lúc này, Nhã Đình đột nhiên bay lên đứng tại mũi đại tinh tinh. Hình ảnh buồn cười xuất hiện. Đại tinh tinh bởi vì muốn trông thấy nó mà tròng mắt liếc xuống. Hai con ngươi to bỗng nhiên tập trung chính giữa, nhìn có chút tức cười.

Trong miệng Nhã Đình phát ra một chuỗi thanh âm thanh thúy, đó là ngôn ngữ thuộc về tinh linh.

Hiển nhiên đại tinh tinh bởi vì hai mắt nhìn một điểm mà có chút không thoải mái, nhẹ lắc đầu. Nhã Đình tùy theo bay lên.

Cùng lúc đó, thân thể khổng lồ của đại tinh tinh bắt đầu thu nhỏ lại. Hơi nước vàng nhạt từ người nó tản ra, chỉ chốc lát sau nó đã biến trở lại kích cỡ lúc trước, áp lực đem đến cho đám Long Hạo Thần cũng theo đó giảm bớt.

Nó chậm rãi đi tới trước mặt Long Hạo Thần, hai tay nhẹ búng, một đoàn xanh đen bay hướng Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần bản năng nâng lên bắt lấy, kinh ngạc phát hiện, đó là khối ma tinh to cỡ nắm tay.

Khối ma tinh này hình dạng rất kỳ quái, hình vương miện. Toàn thân màu đen nhưng tản ra ánh sáng lửa xanh. Hiển nhiên đây chính là đại tinh tinh từ trong thân thể Thanh niên Ác Ma tìm ra.

"Đây là…" Long Hạo Thần kinh ngạc nhìn ma tinh trong tay.

Lâm Hâm đã bước vội tới bên cạnh hắn. Y hiểu biết mấy thứ quý hiếm kỳ lạ nhiều hơn Long Hạo Thần.

"Vương miện truyền thừa. Không sai, tên này nhất định là người thừa kế của Ác Ma Quân Chủ, Tát Mễ Cơ Nạp. Chỉ có sau khi ma thần chết, mới xuất hiện loại ma tinh đặc biệt vương miện truyền thừa này. Mà người thừa kế ma thần cũng sẽ có lúc xuất hiện. Huyết thống càng thuần khiết, người thừa kế thứ hạng càng cao, khả năng có vương miện truyền thừa cũng càng cao. Chúng ta nhặt được báu vật rồi. Riêng thứ này thôi, không chỉ là mười vạn công huân! Nghe nói dùng vương miện truyền thừa của ma tộc khảm vào trang bị vũ khí, có thể tăng uy lực một cấp. Đáng tiếc, đại ca không dùng được. Vương miện truyền thừa của ma tộc chỉ người khôngcó thuộc tính quang minh mới sử dụng được. Nếu không quang, ám tương khắc, sẽ bị phản tác dụng."

Long Hạo Thần hơi suy nghĩ một lúc, nói.

"Thứ này cho anh, dùng trên Hỏa Tinh Trượng của anh đi. Lát trở về chúng ta sẽ kiếm người khảm nó."

"A?" Lâm Hâm ngẩn ra. "Đại ca, thế này không tốt lắm đâu, vẫn là trở lại đổi công huân đi."

Long Hạo Thần bật cười nói.

"Sao anh không tính toán xem, anh là thần tài đội chúng ta, chúng ta kiếm công huân để làm cái gì? Còn không phải là tăng cao thực lực? Thứ này nếu đã là bảo bối quý hiếm, có thể tăng sức mạnh cho chúng ta, thì đổi công huân làm cái gì. Trong đội chúng ta, được đến đồ tốt thích hợp ai thì cho người đó, đây là quy tắc cơ bản nhất."

Nói xong câu đó, hắn chuyển hưởng đại tinh tinh, hơi khom người nói.

"Cảm tạ ngươi, người bạn trong rừng."

Đại tinh tinh hướng Long Hạo Thần phát ra tiếng gầm, đột nhiên nâng tay lên, vươn ngón tay to đưa tới trước mặt Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần ngẩn ra, không biết nó định làm gì. Nhã Đình lại bay tới, đôi tay nhỏ kéo tay Long Hạo Thần đặt vào ngón tay đại tinh tinh.

Bỗng chốc một luồng linh lực quái dị từ ngón tay to của đại tinh tinh truyền vào người Long Hạo Thần.

Trên người Long Hạo Thần tản ra một tầng sáng vàng mông lung, mà người đại tinh tinh thì khuếch tán ánh sáng vàng chanh.

Chốc lát sau, con ngươi đại tinh tinh dần hiện ra vài phần kinh ngạc. Chậm rãi giơ tay lên, lui ra sau hai bước đột nhiên đứng thẳng lên, hai tay đấm lồng ngực, phát ra tiếng rống hùng dũng. Nó lưu luyến nhìn linh lô trắng sữa treo lên chạc cây không xa, mở miệng phun một vầng sáng vàng chiếu rọi phía trên linh lô.

Linh lô bay hướng Long Hạo Thần, ngừng lại trước mặt hắn.

Đại tinh tinh đột nhiên xoay người, chạy hướng xa xăm. Cổ họng nó không ngừng rống từng tiếng lưu luyến không tha.

"Nó đem linh lô cho chúng ta?" Tư Mã Tiên giật mình hỏi.

Long Hạo Thần gật đầu.

"Chắc là vậy. Lăng gia gia từng nói, lần đầu tiên khảo nghiệm trong Mộng Huyễn Thiên Đường đạt được linh lô thì có hai loại. Một loại là giống hiện giờ, ma thú thủ hộ cam tâm tình nguyện để chúng ta lấy đi linh lô. Loại khác thì dựa vào giết chóc. Hai cách này tuy đều có thể đạt được linh lô. Nhưng nếu chúng ta lấy trong hòa bình, sẽ được không gian Mộng Huyễn chiếu cố, khi rời đi gặp khảo nghiệm dễ dàng hơn chút. Mà lấy cách giết chóc được linh lô, sẽ bị khảo nghiệm khó khăn hơn nhiều, bao gồm khảo nghiệm cuối cùng cũng là như thế."

Tư Mã Tiên gật đầu.

"Đại ca, vậy cậu mau dung hợp rồi đi tiếp. Chúng ta lại tìm xem còn có cái khác không."

Mấy người khác đương nhiên đều đồng ý. Long Hạo Thần ở trong đội là trụ cột, lãnh đạo. Linh lô này lại là vô thuộc tính, hắn có thể trực tiếp sử dụng, đương nhiên phải ưu tiên hắn tăng cường thực lực.

Long Hạo Thần lắc đầu nói.

"Mới rồi tôi đã nói, bảo vật thích hợp phải đưa cho người cần nó. Không sai, tôi có thể sử dụng linh lô này. Nhưng tôi không phải người thích hợp nó nhất. Anh Nhi, cô đến đi, hấp thu nó."

"Tôi?" Trần Anh Nhi chỉ mũi mình, vẻ mặt khó hiểu nhìn Long Hạo Thần. Cô không bao giờ ngờ được, linh lô thứ nhất mọi người được đến, Long Hạo Thần lại đưa cho cô.

Trần Anh Nhi chẳng những không vui mừng, ngược lại có chút không cam lòng nói.

"Đoàn trưởng, có phải anh cảm thấy tôi vô dụng nhất trong đội, mới muốn tăng cường thực lực cho tôi trước?"

Long Hạo Thần bật cười nói.

"Cô nói lời ngốc gì thế! Mau hấp thu đi, đây là mệnh lệnh. Thực lực của cô còn yếu sao? Mạch Đâu đã tiến hóa rồi chứ. Hôm đó tôi có thấy nó lặng lẽ hoàn thành quá trình ma thú cấp sáu tiến hóa cấp bảy. Chỉ cần có ma tinh thích hợp, là nó có thể phát huy ra cả thực lực ma thú cấp tám. Cô còn yếu gì chứ? Linh lô này thích hợp cô nhất, mau hấp thu đi. Cô hấp thu xong tôi sẽ nói cho mọi người, vì sao nó thích hợp cô nhất."

Thế này Trần Anh Nhi mới vui vẻ nhảy nhót chạy đến bên cạnh Long Hạo Thần, lấy ra thủy tinh cầu.

Từng điểm sáng trắng từ hai tay cô bay lên, rót vào trong thủy tinh cầu. Bỗng chốc thủy tinh cầu sáng rạng rỡ. Xung quanh người Trần Anh Nhi cũng bắt đầu xuất hiện một ít linh lực quái dị mà nhu hòa dao động.

Thủy tinh cầu chợt lóe ánh sáng, ánh sáng trắng khuếch tán bao phủ linh lô, kéo đến trước mặt Trần Anh Nhi.

Trần Anh Nhi khuôn mặt nhỏ xinh sáng sủa bỗng chốc biến nghiêm túc. Cô cắn ngón trỏ tay phải, đem một giọt máu nhỏ trên linh lô.

Bỗng chốc ánh sáng trắng rực rỡ bỗng bùng nổ, bao phủ cả người Trần Anh Nhi vào trong.

Ánh sáng trắng tuyệt không mãnh liệt nhưng rất đậm, dính đặc, tựa như bóng đèn lớn bao phủ Trần Anh Nhi.

Tư Mã Tiên nghi ngờ hỏi.

"Đại ca, đây là linh lô gì vậy? Kể cho chúng tôi nghe đi!"

Mỗi người đều biết linh lô, những không phải ai hiểu rõ tất cả linh lô. Nói rõ hơn là mỗi chức nghiệp tối đa chỉ hiểu vài loại linh lô mà chức nghiệp của mình có thể hấp thu, vậy là đủ rồi.

Long Hạo Thần không giống vậy. Hắn từ nhỏ đã đi theo phụ thân tu luyện, Long Tinh Vũ chuyên môn kể cho hắn nghe rất nhiều điều liên quan linh lô. Long Hạo Thần hầu như biết hết tất cả linh lô, Long Tinh Vũ thậm chí chuyên môn vẽ tranh để hắn phân biệt rõ.

Khiến Long Hạo Thần học tri thức về nhiều linh lô là vì Long Tinh Vũ có ánh mắt thấy xa.

Theo ông thì con trai mình tuyệt không đơn giản chỉ đạt được vài cái linh lô, mà còn phải tiến hành linh lô dung hợp. Chân chính cường đại linh lô không đơn giản là một loại, mà là phải dung hợp. Mặc dù dung hợp rất khó, khó vô cùng, nhưng một khi thành công là có thể sáng tạo ra linh lô mới chuyên thuộc về mình, uy lực càng không thể phỏng đoán.

Nêu ví dụ đơn giản, trong số linh lô đã biết, mạnh nhất đương nhiên là Luân Hồi Linh Lô của Thải Nhi. Nhưng đây chỉ là một linh lô mà thôi. Nếu có người có được linh lô dung hợp, vậy uy lực có lẽ còn trên cả Luân Hồi Linh Lô.

Đương nhiên đây chỉ là ví dụ, so sánh thì coi như là linh lô dung hợp, cũng chưa chắc có cái nào lực công kích vượt qua Luân Hồi Linh Lô. Nếu không năm đó truyền thuyết con trai Luân Hồi sẽ không vang dội như vậy.

Nhưng có thể qua đây thấy được, linh lô dung hợp thì mạnh hơn linh lô bình thường.

Khi tiến hành dung hợp linh lô, không phải chỉ có thể dung hợp loại thuộc về chức nghiệp của mình. Nhân loại hơn vạn năm không ngừng thí nghiệm, để lại một số kinh nghiệm dung hợp linh lô. Mấu chốt là phải xứng đôi, và cả người có được linh lô phải có sức mạnh cường đại, thêm vào may mắn nữa.

Không ai dám nói mình nhất định thành công dung hợp linh lô. Nhưng mặc kệ là ai, chỉ cần có trên hai cái linh lô là có cơ hội dung hợp.

Long Tinh Vũ dạy cho con trai tất cả tri thức linh lô, chính là để tương lai khi hắn mạnh mẽ rồi, làm chuẩn bị tiến hành dung hợp linh lô.

Long Hạo Thần nói.

"Linh lô này tên là Thế Thân Linh Lô, thứ hạng cao hơn Thánh Dẫn Linh Lô của tôi một chút, nhưng cũng có hữu hạn. Bất cứ chức ngiệp nào đều có thể hấp thu. Sau khi phóng ra Thế Thân Linh Lô rồi, khi người sở hữu bị công kích, sẽ vì người đó toàn diện ngăn cản công kích một lần. Hạn mức cao nhất là linh lực gấp ba người sở hữu. Thế Thân Linh Lô có thể tiến hóa tối đa hai lần. Tiến hóa rồi sẽ biến thành thừa nhận lực công kích gấp bốn hoặc gấp năm. Anh Nhi làm triệu hoán sư, lực phòng ngự của cô ấy là yếu nhất trong chúng ta, bản thân lại không biết ma pháp phòng ngự nào. Hiện tại tạm thời không thể tăng cao sử dụng ma pháp triệu hoán, cho nên tôi mới nói linh lô thích hợp cô ấy nhất, có thể tăng lớn khả năng sinh tồn trên chiến trường của cô."

"Hơn nữa tính chất Thế Thân Linh Lô nhu hòa, chờ chúng ta rời khỏi đây, nó khảo nghiệm có lẽ sẽ không mấy khó khăn. Quan trọng là, Thế Thân Linh Lô còn có tác dụng khác. Nếu không sử dụng nó để tăng tu vi, thì khi dùng nó có thể phục chế kỹ năng người sử dụng mới phát động qua một lần. Nhưng dùng một lần rồi, trong một ngày Thế Thân Linh Lô sẽ mất đi tác dụng. Sinh Linh Môn của Anh Nhi triệu hoán ma thú là tùy cơ, có được Thế Thân Linh Lô rồi, tương đương với có được linh lực như cũ, có được số lần triệu hoán là gấp hai. Khả năng triệu hoán ra ma thú cường đại sẽ tăng nhiều. Đợi sau này cô ấy chân chính khống chế được Sinh Linh Môn, chúng ta ở trên chiến trường phải dựa vào kỹ năng này."

Hàn Vũ nói.

"Nhưng mà, nếu linh lô này cho chủ nhân thì hiệu quả cũng rất tốt! Mặc kệ là thế thân hay phục chế kỹ năng, đều tăng cường năng lực chiến đấu cho chủ nhân. Hơn nữa hai năng lực đó đều đem đến tác dụng hết sức quan trọng."

Long Hạo Thần cười nói.

"Không sai, tôi cũng có thể dùng. Nhưng tôi còn chưa nói hết. Tác dụng của Thế Thân Linh Lô này không nhỏ, nhưng vì sao thứ hạng không cao? Nguyên nhân rất đơn giản, thời gian phát động linh lô quá dài. Muốn phát động năng lực thế thân cần ít nhất mười giây. Phát động phục chế thì thời gian dùng kỹ năng gia tăng năm mươi phần trăm. Nếu tôi dung hợp nó, đối với tôi mà nói không ích lợi gì. Mà Anh Nhi trong đội ta ở vị trí không cần lo lắng thời gian sử dụng linh lô nhất. Cho nên tôi mới quyết định để cô ấy hấp thu."

Nghe Long Hạo Thần giải thích, mọi người đều tâm phục khẩu phục. Không sai, linh lô này đúng là thích hợp Trần Anh Nhi nhất.

Tư Mã Tiên cười hì hì nói.

"Đại ca, khi nào gặp linh lô bạo lực nhất thì chừa cho tôi. Tôi thích nhất bạo lực."

Long Hạo Thần cười ha ha nói.

"Vậy phải xem vận may của chúng ta. Tin tưởng hiện tại đa số linh lô bị người tiến vào tìm được. Chúng ta có thể được một linh lô này đã là không uổng công đi. Nếu lại có thu hoạch thì chính là kiếm thêm rồi."

Long Hạo Thần tâm tình rất tốt. Hắn đã có được hai linh lô, lần này mang đồng bạn tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường, kỳ thực chính là muốn tăng sức mạnh cho đồng bạn. Cho dù Thế Thân Linh Lô không có mất thời gian dài sử dụng, hắn cũng sẽ ưu tiên đưa cho đồng bạn. Chỉ là hắn không nói ra mà thôi.

Ánh sáng trắng bao phủ Trần Anh Nhi dần nhạt bớt. Khi cô lần nữa hiện ra trước mặt mọi người, hiện ra vài phần kinh ngạc.

"Dung hợp thành công?" Vương Nguyên Nguyên ân cần hỏi han.

Trần Anh Nhi lắc đầu lại gật đầu.

"Dường như đã dung hợp thành công. Nhưng sao tôi không cảm giác đến tác dụng linh lô!"

Long Hạo Thần mỉm cười.

"Đừng gấp, đây chỉ là dung hợp ban đầu thôi, đâu có nhanh như vậy! Còn phải trải qua khảo nghiệm thứ hai, ba thì linh lô mới xem như chân chính thuộc về cô. Ít ra trong khoảng thời gian chúng ta ở Mộng Huyễn Thiên Đường, cô còn chưa thể sử dụng nó."

Trần Anh Nhi thè lưỡi.

"Phiền phức nhỉ."

Lâm Hâm bực mình nói.

"Muốn đổi với tôi không? Tôi không ngại phiền."

Trần Anh Nhi cười hì hì.

"Được lắm! Vậy đổi đi. Có bản lĩnh thì khiến linh lô của tôi chạy ra rồi anh hấp thu đi. Mới rồi tôi đã nghe được, Thế Thân Linh Lô, thật tốt quá! Cảm ơn nha, đoàn trưởng."

Long Hạo Thần cười nói.

"Đừng cảm ơn tôi, đây là mọi người cùng nhau được đến. Đi thôi, chúng ta tiếp tục tìm. Lâm Hâm, linh lực của anh hồi phục sao rồi?"

Lúc trước Hỏa Chú Thuật dốc toàn lực hầu như tiêu hao hết linh lực của Lâm Hâm.

Lâm Hâm nói.

"Đã hồi phục một bộ phận rồi. không sao, dù gì tôi không phải sức chiến đấu chủ yếu. Hì hì, đoàn trưởng, đợi mà xem."

Nói xong, không biết y lấy đâu ra một cái túi da rách nát, phưng phấn chạy tới đống thịt nát Thanh niên Ác Ma, lục lục tìm tìm, một chút cũng không ngại gớm.

Trần Anh Nhi chu môi nói.

"Có dược ca, không thấy buồn nôn hả?"

Lâm Hâm không thèm quay đầu lại, nói.

"Buồn nôn cái gì? Các người ăn dược nguyên vật liệu chủ yếu đều là thân thể ma thú và ma tộc, sao không thấy các người không ăn? Tên này theo tôi thấy ít nhất thực lực cỡ cấp bảy, thậm chí có lẽ lên tới cấp tám luôn. Gã áp chế thực lực tại đây mà chúng ta phải tốn nhiều sức vậy mới đánh chết, tuy thân thể nát nhưng đều là thứ tốt! Hơn nữa còn có vũ khí, chúng ta cũng mang đi hết. Tên này là thuần túy hỏa hệ. Đại ca, tôi sẽ ra tiền mua, trở về tặng cho Hinh nhi. Khặc khặc. Lửa xanh, cấp Huy Hoàng, đồ tốt a!"

Trần Anh Nhi bĩu môi.

"Xem ra về sau nên kêu anh là ve chai có dược ca."

Lâm Hâm lựa chọn lục tìm, mọi người chậm trễ giây lát mới lại lên đường. Dựa theo trí nhớ của Long Hạo Thần, cách nơi này không xa chắc là còn có linh lô.

Trải qua chuyện vừa rồi, hiện nay Long Hạo Thần càng thêm cẩn thận. Thanh niên Ác Ma mới chết có thực lực vượt xa hắn dự đoán. Càng quan trọng là, lúc trước cường giả ma tộc tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường, tên này đi phía sau cùng.

Giai cấp ma tộc phân biệt rất rõ ràng, địa vị nào thì đứng ở vị trí đó. Thanh niên tóc đen cho hắn cảm giác hư vô đi trước nhất, tất nhiên là địa vị cao nhất. Cho dù là Nguyệt Dạ và Lãnh Tiêu đều xếp ở vị trí thứ ba, bốn, ngay cả thứ hai đều không phải.

Nguyệt Dạ chính là con gái Nguyệt Ma Thần yêu quý nhất. Còn về Lãnh Tiêu, nếu Long Hạo Thần không đoán sai, chắc là có quan hệ thân thuộc với Ma Thần Hoàng, ít nhất là thành viên của Nghịch Thiên Ma Long tộc. Điều duy nhất Long Hạo Thần không rõ ràng là thực lực của Lãnh Tiêu. Nếu đã là thành viên Nghịch Thiên Ma Long tộc, vì sao lúc trước cô chỉ có tu vi không tới cấp sáu? Mà hiện tại rõ ràng là mới đột phá cấp sáu.

Có thể nói, lần này mười người Liên Minh Thánh Điện tiến vào đây, tuy đều là thành viên Săn Ma Đoàn, thực lực không tầm thường. Nhưng ma tộc càng ra vốn gốc, đều là tinh anh thực lực mạnh nhất. Nếu thật một đấu một, chỉ sợ săn ma giả liên minh đều gặp nguy. Đây cũng là vì sao Long Hạo Thần càng lo lắng Thải Nhi.

Cảnh tượng động lòng người của Mộng Huyễn Thiên Đường thực dễ dàng khiến người thả lỏng tinh thần. Nhưng Long Hạo Thần luôn giữ vững cảnh giác. Nhã Đình ngồi trên vai hắn, liên tiếp cảm giác của mình với Long Hạo Thần. Cứ như vậy, tinh thần lực khác với người thường của Long Hạo Thần có thể phát huy trình độ lớn nhất.

Nên biết, trong Mộng Huyễn Thiên Đường, loại kỹ năng Chân Ác Nhãn, Trinh Sát Nhãn đều vô hiệu hết. Tất cả chỉ có thể tìm kiếm trên mặt đất.

Tiến lên khoảng một tiếng đồng hồ, bọn họ phát hiện thi thể không toàn thây của ma thú. Ma tinh đã bị đào ra, hơn nữa không có dấu hiệu tồn tại của linh lô. Dựa theo tình cảnh lúc trước họ từng gặp, hiển nhiên là có một linh lô đã bị cướp đi, dùng cách bạo lực.

Long Hạo Thần dừng bước, hơi suy tư một chút, trầm giọng nói.

"Tư Mã, anh ở trên mặt đất đào cái hố đi. Chúng ta chôn ma thú này, để nó trở về ôm ấp của tự nhiên."

"Tốt."

Ngay lúc này hiện ra tín nhiệm đoàn đội. Không ai nghi ngờ hành động của Long Hạo Thần. Quang Chi Đại Lực Hoàn vung lên, trên mặt đất tạo ra hố sâu. Long Hạo Thần không sợ hôi thối, kéo ma thú lại chung sức với đồng bạn vùi lấp nó.

Toàn bộ quá trình Nhã Đình không phát ra tiếng nào, chỉ tĩnh lặng nhìn Long Hạo Thần hành động, mãi đến khi vùi lấp xong, đáy mắt nó mới hiện ra tia cảm xúc dao động, dường như là đang khen ngợi.

"Chúng ta đi."

Chôn thi thể xong, Long Hạo Thần mang theo đồng bạn tiếp tục tiến tới trước. Sở dĩ hắn làm vậy tuyệt không bởi vì bản thân lương thiện, mà cũng bởi hắn hiểu rõ Mộng Huyễn Thiên Đường. Nơi đây là thế giới Tự Nhiên Nữ Thần để lại, như vậy, mọi thứ đều nên suy nghĩ theo hướng tự nhiên. Giết chóc đương nhiên có thể được linh lô, nhưng khảo nghiệm khó khăn ai biết? Cho dù cuối cùng vượt qua, trả giá nhất định không nhỏ.

Nếu có cách giảm bớt rắc rối thì sao không dùng?

Lúc trước khi đại tinh tinh đưa linh lô cho hắn xong xoay người đi, Long Hạo Thần đã đặt ra quyết định. Phương hướng hành động lần này của họ chính là gặp tất cả người thủ hộ trong Mộng Huyễn Thiên Đường.

Làm vậy chẳng những hợp ý hắn, đồng thời có lẽ càng đạt được lợi ích lớn.

Suy nghĩ của Long Hạo Thần rất nhanh được chứng thật. Bọn họ đi khỏi nơi chôn thi thể ma thú không xa, hắn kinh ngạc phát hiện năng lực cảm giác của mình biến mạnh. Cảm giác phạm vi ít nhất tăng một phần ba bình thường. Trong Mộng Huyễn Thiên Đường này, thật là trợ giúp không nhỏ!

Quả nhiên là thế. Trong lòng Long Hạo Thần chợt hiểu ra, nhỏ giọng nói với đồng bạn cái gì đó. Mọi người đều hươ tay, biểu thị hết sức ủng hộ hắn ra bất cứ quyết định gì.

Trước mắt, hắn muốn làm nhất hai sự việc, tìm Thải Nhi sau đó dựa theo ý tưởng, tiếp tục hành động ở đây cho đến khi hết thời gian.

Thực lực cá nhân mạnh cỡ nào, trước thiên nhiên thì tính cái gì? Trừ phi đạt được thực lực biến thái cỡ Ma Thần Hoàng mới có khả năng.

Cảm giác gia tăng khiến Long Hạo Thần vững tâm, tiếp tục tiến lên trước. Rất nhanh, hắn lần nữa có cảm thụ, lần này là linh lực cường liệt va chạm, hơn nữa so với khi gặp phải Thanh niên Ác Ma thì càng kịch liệt hơn.

Hơi suy tư một lát, Long Hạo Thần dừng bước, nói với đồng bạn.

"Phía trước không xa dường như có trận hỗn chiến, các người trước đừng đi qua, chờ tin tức của ta rồi hãy đến."

Nói xong câu đó, hắn lần nữa rút ra song kiếm, mau chóng lẻn lên trước. Nếu đã là hỗn chiến, như vậy chắc chắn có địch ta. Dưới tình huống này, đương nhiên không thể dễ dàng lộ ra việc mình mang người tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường. Đây không chỉ phải che giấu kẻ địch, Liệp ma giả bên liên minh cũng phải giấu, nếu lộ ra ngoài thì sẽ có phiền phức.

Khoảng cách càng gần, cảm giác của hắn càng rõ ràng. Hỗn chiến đánh rất kịch liệt, linh lực nồng đậm dao động muốn người không phát hiện cũng khó. Rất nhanh, Long Hạo Thần đã tiếp cận chiến trường. Khi hắn đứng chỗ xa nhìn chiến đấu bên trong, có cảm giác nhẹ lòng. Bởi vì trong hỗn chiến, hắn liếc mắt một cái liền thấy Thải Nhi.

Số lượng hai bên là bảy người. Trong đó có bốn người Long Hạo Thần biết là cường giả bên Liên Minh Thánh Điện. Trừ Thải Nhi, Long Hạo Thần nhận ra là Trương Phóng Phóng, hai người kia thì là ma pháp sư và chiến sĩ. Đối diện là ba tên ma tộc, Nguyệt Dạ, Lãnh Tiêu, còn có một thanh niên diện mạo kiêu căng, toàn thân tản ra quang mang da cam.

Bốn đối ba, hai bên đánh đến khó phân thắng bại. Thực lực tương đương.

Trừ bảy người ra, trên mặt đất còn có ba thi thể, đều là ma thú. Cách không xa, ba linh lô màu sắc khác nhau đang quay cuồng, tản ra quang mang nhạt.

Không ngờ là ba linh lô, hèn gì dẫn đến hỗn chiến. Long Hạo Thần thầm giật mình, đồng thời có chút hưng phấn. Hắn không kêu gọi đồng bạn, có mình gia nhập, bên ta nhất định có thể áp chế đối thủ. Huống chi tới lúc mấu chốt còn có thể nhờ Nguyệt Dạ hỗ trợ. Ba cái linh lô chỉ cần rơi vào Liệp ma giả liên minh, cho dù mình và Thải Nhi chỉ có thể chia được một cái cũng tốt.

Nghĩ đến đây, Long Hạo Thần điều hòa linh lực, muốn nhảy ra ngoài. Nhưng trong nháy mắt này, hắn đột nhiên cảm giác nguy hiểm khó nói thành lời xuất hiện sau lưng. Nhã Đình cũng phát ra tiếng thét chói tai. Một tầng sáng vàng khuếch tán từ người nó, bao phủ chính mình và Long Hạo Thần.

Nguy cơ đến thật sự là quá nhanh, cho nên Long Hạo Thần chỉ cảm thấy toàn thân sởn gai ốc. Nhưng càng là dưới tình huống này, hắn càng có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh mẽ.

Đã không kịp né tránh. Khi công kích của đối phương sắp trúng người hắn, khoảnh khắc, Long Hạo Thần bỗng thả lỏng toàn thân, nội linh lực trong người tập trung sau lưng. Cùng lúc đó, thân thể hắn run rẩy theo linh lực phát ra.

Quang Chi Đãng Dạng, lần này dao động không chỉ là quang mang, còn có thân thể hắn. Trong chấn động khe khẽ, Long Hạo Thần đã điều chỉnh trạng thái của mình tới đỉnh.

*Bùm!*

Màn sáng đầu tiên vỡ.

Ngay sau đó Huy Hoàng Thánh giáp kèm theo Thánh Linh Thủ Hộ bị phá vỡ, tiếp theo là một nắm tay đánh vào sau lưng Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần cả người vô lực, như diều đứt dây bay xa, bỗng chốc trên người sáng ngời ánh hào quang vàng.

Nhưng khi đối phương đánh ra một quyền, hắn cũng xoay người giữa không trung, nhìn đến kẻ địch ở sau lưng mà mình không phát hiện chính là ai.

Một khuôn mặt anh tuấn xuất hiện trong tầm mắt, hơi thở u ám, hư vô tựa như lưới đen đột nhiên mở ra quăng hướng hắn.

Mặc dù nơi đây tràn ngập hơi thở thiên nhiên sự sống, nhưng khi hơi thở u ám và hư vô này khuếch tán, Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác đến xung quanh mình mọi sự sống biến mất.

Không sai. Kẻ địch đánh sau lưng hắn, chính là người dẫn đầu mười ma tộc.

Khi Long Hạo Thần bị một quyền đánh bay, chiến trường bên kia cũng vang lên một tiếng hét thảm.

Long Hạo Thần cảm giác như cũ bao quát toàn cảnh. Hắn lập tức cảm giác được một khí thế cực kỳ mạnh xuất hiện ở chiến trường bên kia. Cùng với hơi thở mạnh mẽ xuất hiện, ma pháp sư bên Liên Minh Thánh Điện đã chết, hiển nhiên chết vì bị đánh lén.

Thanh niên tóc đen một quyền đánh bay Long Hạo Thần, kinh ngạc phát hiện dường như hắn không bị thương, trên mặt lộ ra tia nghi hoặc. Y làm sao biết, Long Hạo Thần không chỉ lực phòng ngự bản thân mạnh, dựa vào Quang Chi Đãng Dạng hóa giải đa số xung lượng, hơn nữa triệt tiêu đòn đánh thuộc tính hắc ám, cùng lúc đó có Linh Hồn Xiềng Xích nghịch thiên tồn tại. Dựa vào một điểm này, tuy hắn bị thương nhưng không nghiêm trọng.

"Thì ra ma tộc chỉ biết đánh lén sao?" Long Hạo Thần thân thể rơi trên đất, linh cánh sau lưng cũng giang ra, quang mang chói mắt bùng lên. Không cần hắn làm cái gì, số lớn hơi nước vàng trong rừng Mộng Huyễn Thiên Đường đã ùa vào thân thể hắn.

Đây chính là chỗ tốt khi ở nơi đồng minh, Long Hạo Thần dựa vào thể chất quang minh chi tử và biểu hiện thân thiện với Mộng Huyễn Thiên Đường, được hoàn cảnh nơi đây ủng hộ lớn. Huống chi còn có Nhã Đình hỗ trợ. Ngược lại, đối diện thanh niên áo đen mà Hoàng Thước gọi là A Bảo tuy thực lực mạnh, nhưng hiển nhiên không được Mộng Huyễn Thiên Đường trợ giúp, bị cảnh vật chung quanh bài xích.

"Trên thế giới này, chỉ có kết quả thắng bại, quá trình như thế nào đều không quan trọng." A Bảo bình thản nói, cảm xúc không bởi vì lời Long Hạo Thần mà sinh ra dao động.

Ngay lúc này, tuy Long Hạo Thần rất lo lắng tình huống Thải Nhi, nhưng hắn không dám phân tâm. Thanh niên tóc đen A Bảo đem đến áp lực cực lớn cho hắn, Thanh niên Ác Ma không thể sánh bằng. Dường như chỉ cần mình lộ ra sơ hở, như vậy nghênh đón chính là đòn tấn công hủy diệt của ma tộc cường đại này.

"Đây chính là khác biệt giữa ma tộc và nhân loại. Bởi vì trong lòng các ngươi không có quan niệm đạo đức, càng không biết liêm sỉ. Các người chỉ có bản năng sinh tồn dã thú mà thôi. Trong mắt chúng ta, các ngươi không khác gì ma thú, chẳng qua là mạnh hơn ma thú chút ít." Long Hạo Thần lạnh lùng nói.

Trong đôi mắt đen của thanh niên áo đen, rốt cuộc có cảm xúc dao động, nhưng rất nhanh hồi phục bình thường, trên mặt lại lộ ra nụ cười nhạt.

"Muốn chọc giận ta sao? Ngươi còn quá non. Tuy rằng ta thoạt nhìn không lớn hơn ngươi bao nhiêu, nhưng trên thực tế, ta đã tồn tại trên thế giới này ba mươi mấy năm. Ý chí của ta sao có thể bị ngươi nói mấy câu ảnh hưởng? Quy thuận hoặc tử vong, ngươi có thể chọn một. Ngươi là nhân loại hiếm hoi ta muốn tìm cách thu phục. Ta sẽ cho ngươi cơ hội này."

Long Hạo Thần bật cười.

"Ngươi đang chờ đồng bạn giết người của ta xong rồi giết ta sao? Nhưng dường như không dễ dàng."

Kẻ địch tấn công đúng là đột ngột, nhưng cục diện trước mặt theo Long Hạo Thần thì không quá kém. Đầu tiên, sinh mệnh cùng chung đột nhiên xuất hiện, nhất định sẽ khiến đồng bạn đã ẩn núp chú ý. Lấy trí tuệ của họ, không khó đoán ra mình gặp phải phiền phức, sẽ mau chóng chạy tới, nhìn tình hình mà ra tay.

Bên kia, nhóm Thải Nhi nhất định là yếu thế, nhưng đừng quên còn có Nguyệt Dạ nội ứng đứng bên kẻ địch. Trên người Nguyệt Dạ có cấm chế của Thải Nhi, sống chết trước mắt, đương nhiên cô sẽ làm ra lựa chọn. Bởi vậy, hiện tại Long Hạo Thần không gấp gáp.

A Bảo cười ha hả.

"Người trẻ tuổi, ngươi có chút đánh giá mình quá cao. Chỉ bằng ngươi, còn cần ta chờ người tới?"

Long Hạo Thần nói.

"Tự đánh giá cao? Chưa chắc. Ta vừa mới giết một người của các ngươi, đưa ta một ma tinh vương miện truyền thừa đây này."


Giao diện cho điện thoại