"Đoàng!" Caruther lại bắn ra một phát súng lên trần nhà.
Nếu phát súng đầu tiên của ông ta khiến mọi người náo loạn cả lên thì phát súng thứ hai của ông ta khiến tất cả im re. Ai nấy đều quay ra chỗ Caruther, nơi vừa phát ra tiếng súng.
"Cộp! Cộp!" Không gian im lặng đến nỗi chỉ có tiếng bước chân của Caruther vang lên.
Vừa bước xuống cầu thang ông ta vừa nói:
- Các vị! Tôi đã sống đủ lâu để có thể làm tất cả những gì tôi muốn. Tiền, quyền lực, danh tiếng,... tôi đã có tất cả. Và tôi cũng đã chán sống trong cái thế giới thượng lưu giả tạo này rồi. Tôi chỉ có một đứa con, thế mà nó lại bị giết. Tôi chỉ muốn trả thù cho nó, và không ai khác. Đừng bắt tôi phải giết thêm ai khác. Nếu như các bạn hợp tác, các bạn có thể ra về và không bị mất một cọng tóc nào. Xong sớm, về sớm.
Nói đoạn, ông ta nhìn một lượt các vị khách xung quanh và quay lại nói với vệ sĩ của mình.
- Human! Mang một cái túi lớn ra đây! Tất cả mọi người xếp hàng lại, lần lượt bỏ điện thoại vào.
Vừa nói, ông ta quay lại với các vị khách và gằn giọng:
- Đừng có ai định gọi điện ra bên ngoài.
*
Sau khi Caruther đi rồi, những người trong căn phòng theo hướng dẫn của đám vệ sĩ đứng thành một hàng. Tên bảo vệ tên Human vừa này cầm một chiếc túi và lần lượt đi đến từng người. Từng người một lần lượt bỏ điện thoại vào chiếc túi đó. Lúc đầu, bọn họ không nỡ nhưng rồi ai nấy đều nhìn nhau và đều bỏ điện thoại vào.
Những người bỏ điện thoại xong đều ra khỏi hàng và ngồi xuống một bàn nào đó. Người thì uống chén rượu cho bớt sợ. Người thì ngồi xuống nói chuyện với những người đi cùng mình. Có vẻ như đám lính của Caruther chỉ bắt nhốt tất cả mọi người lại chứ không bắt họ phải làm gì.
Sau khi bỏ chiếc điện thoại vào túi. Thomas và Linda cùng ngồi xuống một chiếc bàn gần đó. Khi đã ngồi xuống, Linda nói:
- Anh nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra bây giờ?
- Tôi không biết! – Thomas nói – Theo như lời Caruther Cosfeld. Jeff Posia đang ở đâu đó trong ngôi nhà này hoặc cũng có thể hắn đã cải trang thành ai đó trong số khách quan. Vậy có lẽ lúc này Caruther đang cùng các vệ sĩ kiểm tra từng ngóc ngách của ngôi nhà. Nếu như không thu được kết quả gì họ mới kiểm tra các khách mời.
- Nhưng không phải ông ta nói sẽ giết Jeff Posia ngay tại đây sao? Ông ta nói sau khi giết hắn xong ông ta sẽ thả chúng ta về nhưng nếu ông ta giết hắn chúng ta sẽ thành nhân chứng chứng kiến tội ác của ông ta, vậy ông ta có dễ dàng cho chúng ta về như vậy không?
- Tôi không biết! – Thomas thở dài nói - Ở đây có hơn trăm người đấy! Nếu ông ta không thả về thì ông ta định làm gì, giết hết tất cả à. Như thế thì càng khó che giấu hơn.
- ...
- Tôi nghe nói từ sau khi con chết, ông ta trở nên thất thường, có lẽ lúc này đây ông ta chỉ mong giết được kẻ thù giết con mình mà không màng hậu quả... Đó mới chính là điều nguy hiểm.
Cùng lúc đó, Lunar và Weecar sau khi đã bỏ xong điện thoại cũng bước tới.
- Sư huynh ơi! – Lunar nói – Em thấy kiểu này là xong rồi! Phe chúng ta (những vị khách) có tới trăm người hay là chúng ta hợp sức lại đánh lũ bảo vệ rồi trốn ra ngoài đi.
- Ừ! Em cứ làm đi nhé! – Thomas nói – Nhìn quanh đây thì cũng có khoảng 20 tên vệ sĩ. Một số thì chắc là đang kiểm tra trong ngôi biệt thự này. Vậy cứ tạm cho là có khoảng 40 người đi.
- 100 với 40, chúng ta vẫn thắng! – Lunar nói.
- Nhưng em ạ! Bọn này nó không phải vệ sĩ bình thường đâu. Theo như anh thấy thì nó là người đã được huấn luyện qua quân ngũ, có sức khỏe hơn người đấy. Hơn nữa em có nhìn thấy cái gì kia không? – Thomas chỉ vào hông một tay vệ sĩ gần đó và nói – Là súng đấy! Cứ coi như cả trăm người chúng ta liều mình xông ra thì chắc chắn sẽ rất hỗn loạn và sẽ có người chết. Em có muốn tiếp tục cái kế hoạch của mình nữa không?
Lunar không nói nữa và đến lượt Weecas lên tiếng:
- Em nghĩ lúc này, điều quan trọng nhất là tìm cho ra Jeff Posia đang ẩn nấp ở đâu trong ngôi biệt thự này.
- Huh!? – Thomas nói – Em nghĩ giết được hắn thì Caruther sẽ thả chúng ta ra ư?
- Em không biết! – Weecas nói – Nhưng anh nghĩ tại sao Jeff Posia vừa vượt ngục mà không lo trốn đi lại chạy ngay đến nhà Caruther Cosfeld làm gì?
- Vì hắn hận Caruther! Hắn muốn trả thù!
- Đúng vậy! – Weecas nói – Mà Caruther là ai? Một đại tướng với biệt thự được trang bị nghiêm ngặt. Em không nghĩ hắn ta ngu tới mức tay không người không lẻn vào biệt thự của kẻ thù mình đâu. Ít nhất hắn ta cũng phải cầm theo một khẩu súng hay cái gì đó chứ. Vậy nên nếu tìm ra được Jeff Posia chúng ta sẽ có được lợi thế nhất định.
Thomas gật gù công nhận. Trên thực tế Weecas đã nói đúng, khi vượt ngục. Jeff Posia đã cướp được một khẩu súng của viên cảnh sát áp giải mình. Nhưng việc thế nào để tìm được Jeff lại là một việc khác.
Thomas gật đầu rồi lại lắc đầu thở dài.
- Kể cả là như thế chúng ta biết tìm hắn như thế nào?
Weecas nhìn sang những vị khách xung quanh rồi nói:
- Nếu lục tìm khắp biệt thự mà không thấy gì thí khả năng hắn ta đang cải trang thành một trong số khách khứa này là rất cao.
- Dù là như vậy, - Thomas nói – ở đây có gần trăm người đấy, em định tìm ra hắn bằng cách nào?
- ... – Đến đây thì Weecas không nói gì nữa.
Thomas cũng im lặng. Đột nhiên Linda nói:
- Thomas! Đầu anh chảy máu kìa!
Đến lúc này, Thomas mới đưa tay sờ lên trán. Đúng là có ít máu chảy ra, là do lúc này anh nhận một gậy giúp cho thanh niên kia. Thấy máu không nhiều lắm, Thomas nói:
- Sao lúc nãy không có mà bây giờ lại chảy ra nhỉ?
Lunar nói:
- Đầu anh được làm bằng thép à?
Linda thấy thế liền nói:
- Để em tìm xem có băng cá nhân nào không?
Linda đi rồi, có một người lại bước tới.
- Thật xin lỗi vì đã khiến anh bị thương.
Thomas quay ra thì thấy đó là cậu thanh niên đã đánh nhau với tay vệ sĩ lúc này.
- Cậu là...
- Tôi là Mike Cafoe! Thật sự cảm ơn anh đã giúp tôi lúc nãy.
- Mike Cafoe! – Thomas bất ngờ khi nghe thấy cái tên đó – Nếu tôi nhớ không nhầm cậu cũng có liên quan đến vụ án Harry Cosfeld đúng không nhỉ?
- Đúng vậy! – Người thanh niên đó nói – Tôi là bạn của Harry, vụ án đó tôi cũng có chút liên quan.
Thomas vội mời Mike ngồi xuống và nói:
- Cậu có thể kể chi tiết cho tôi về vụ án đó được không?
*
Cùng lúc đó, tại sở cảnh sát, Maggie đang lục tìm một tập hồ sơ gì đó. Weecas và Rfaven từ đằng sau bước tới.
- Maggie! Có tin mới rồi! – Raven nói.
- Sao? Đã tìm được hắn rồi à! – Maggie vẫn đang lục tìm hồ sơ mà không quay lại nói.
- Đúng vậy! có vẻ như hắn đã chạy đến nhà Caruther Cosfeld đúng như chúng ta đã dự đoán. – Weevils nói.
- Ông ta đã bắt được hắn ư?
- Không! – Weevils trả lời – Chuyện còn phức tạp hơn thế cơ? Nhà Cosfelf đang tổ chức tiệc thì một gia nhân của ông ta bị đánh ngất. Ông ta cho rằng Jeff Posia đã đột nhập được vào trong nên đã nhốt tất cả các bị khách lại và tìm hung thủ.
- ...
- Ông ta muốn giết Jeff Posia để trả thù cho con nên đã bắt tất cả những vị khách làm con tin, chúng ta không thể bỏ qua chuyện này...
Maggie vẫn không quay lại nói:
- Tại sao các cậu biết chuyện này?
- Caruther không muốn các vị khách báo cảnh sát nên đã thu hết điện thoại của họ nhưng có vị khách đã kịp nhắn tin đến sở cảnh sát chúng ta.
Maggie đã tìm được bộ hồ sơ cần tìm. Cô cầm bộ hồ sơ lên và quay ra nói:
- Các cậu hãy đến đó trước đi. Tôi muốn tìm hiểu cái này một chút.
*
Tại nhà của Caruther Cosfeld, Mike Cafoe bắt đầu kể cho Thomas nghe về vụ án.
*
Gần như là cùng lúc, tại sở cảnh sát, phòng làm việc, Maggie bắt đầu mở hồ sơ ra.
Ngày 23 tháng trước, thành phố Gothic xảy ra một vụ án. Nạn nhân là Harry Cosfeld, con trai vị đại tướng quyền cao chức trọng trọng trong chính phủ. Nguyên nhân cái chết được xác nhận là do một vật cứng đập vào đầu gây xuất huyết não dẫn đến tử vong. Thời điểm tử vong được xác nhận là khoảng từ 1 giờ 48 phút đến 2 giờ 35 phút chiều. Hiện trường vụ án được xác nhận là nhà của nạn nhân. Người đầu tiên phát hiện ra vụ án là Judi Cosfeld và hai luật sư của cô ta John Lee và Kevin Singh.
Theo lời khai của Judi Cosfeld, cô và nạn nhân là vợ chồng nhưng đã ly thân nửa năm trước và cũng chuẩn bị ly hôn nhưng Harry không chịu. Cô làm đơn ra tòa, làm việc với luật sư. Chiều hôm đó, Tại nhà riêng của mình, cô hẹn gặp Harry đến, hắn nói rằng mình sẽ tới. Ấy thế nhưng 3 phút sau, 1 giờ 33, hắn lại gọi điện đến và nói là mình không tới nữa và sẽ không ly hôn. Cô bực mình chửi nhau với hắn qua điện thoại mất 10 phút rồi tắt máy. Lúc 1 giờ 48, cô lại nhân được một cuộc gọi nữa. Lần này là một video call. Còn chưa kịp nói gì thì cô đã giật mình bởi hình ảnh hiện ra trên máy. Trong màn hình, Harry đang vật lộn với một người đàn ông đeo bịt mặt, hình ảnh không cố định, có vẻ như lúc gấp gáp Harry đã mở video call ra để kêu cứu. Cô kinh hãi. Hình ảnh trên màn hình đột nhiên biến mất. Cuộc gọi kết thúc. Ngay lập tức, cô cùng hai luật sư của mình chạy đến nhà của Harry nhưng lại không thấy anh ta đâu. Quá rối trí, cô xem lại video lúc nãy và phát hiện ra có một chiếc huy hiệu trên áo của kẻ sát nhân. Chiếc huy hiệu đó là logo của một nhà hàng bia hơi mà cô đã từng nghe qua. Và cô biết chỉ có một kẻ duy nhất ở cái nhà hàng bia đó có động cơ để giết Harry, đó là Jeff Posia.
Theo lời khai của những người xung quanh, Harry Cosfeld và Jeff Posia không phải quen nhau từ trước mà là mới xảy ra. Số là, một buổi chiều nọ Harry đang ở trong một quán bia cùng mấy thằng bạn thì thấy có một cô gái trẻ đi qua, hắn chạy tới và buông lời dụ dỗ thì bị Jeff Posia, đang làm nhân viên bán thời gian ở quán đấm cho một trận. Vụ việc trở nên ầm ĩ. Harry mất mặt, hắn quyết định nhiều lần đến quán và gây sự ở quán bia đó khiến Jeff Posia bị đuổi việc, thế là hai người có thù với nhau.
Nói thêm về gia cảnh của Jeff Posia vốn là con một trong một gia đình nghèo khó. Lên 10 tuổi bố mẹ Posia bị một tên địa chủ lắm tiền đánh chết. Thế là từ đó, hắn ôm một mối hận với những kẻ có tiền, hễ thấy kẻ nào cậy mình có tiền bắt nạt kẻ yếu là hắn ra tay giúp đỡ. Và vụ lần này của Harry cũng vậy. Cũng chính vì có mối thù sâu sắc như thế nên khi Harry bị chết ai cũng nghĩ hung thủ là Jeff Posia.
Theo lời khai của Jeff Posia, từ khi bị mất việc tại quán bia cậu ta chưa tìm được việc và chỉ quanh quẩn ở nhà, ngày hôm đó cũng thế, cậu ta ngủ li bì ở nhà và chẳng biết chuyện gì xảy ra cả. Và tất nhiên, vì ngủ li bì nên cậu ta không có bằng chứng ngoại phạm.
Ngay sau khi, nhận được điện thoại từ cô Judi, cảnh sát lập tức chạy đến nhà của Jeff Posia. Khi đến nơi, Jeff Posia vừa mới tỉnh ngủ và còn chưa biết cái gì. Khi vẫn còn đang không hiểu tại sao cảnh sát lại tới đây thì có viên cảnh sát đã phát hiện ra xác của nạn nhân nằm trong bếp của nhà Posia.
Jeff Posia hốt hoảng. Cảnh sát lập tức phong tỏa hiện trường. Nạn nhân nằm trong một túi nilong to màu đen, có vẻ như hung thủ vẫn chưa kịp vứt xác. Kiểm tra danh sách các cuộc gọi đúng thực như những gì Judi Cosfeld nói. Từ những điều trên, cảnh sát kết luận Jeff Posia chính là hung thủ. Hắn đã giết Harry do mối hận thù với nạn nhân. Hắn tập kích rồi giết chết nạn nhân tại nhà riêng. Hắn cho xác vào trong một túi đen cho vào xe rồi trở về nhà định tìm cách phi tang. Nhưng hắn không ngờ trước khi chết nạn nhân đã ấn nút video call trên máy điện thoại, để cô Judi có thể tìm đến hiện trường.
Vụ án có thể xem như đã kết thúc. Chỉ có Jeff Posia vẫn tiếp tục kêu oan.
Thật ra, bên cạnh Jeff Posia vẫn còn 3 người nữa trong diện nghi phạm. Đó là Mike Cafoe, Javies French và Ralph Mallory. Cả 3 người này đều là bạn của Harry Cosfeld, hôm Harry gây sự tại quán bia ba người này đều có mặt. Cả ba đều có lý do để giết Harry, tuy nhiên, cả ba người đều có chứng cứ ngoại phạm hoàn hảo nên cả họ đều không thể là hung thủ được.
*
Tại nhà Cosfeld, Thomas đã dán vết thương trên đầu lại. Mike Cafoe vẫn đang kể chuyện cho Thomas nghe
*
Tại sở cảnh sát, gió bắt đầu nổi lên, trời như kiểu sắp có một cơn mưa nặng hạt. Mọi người trong văn phòng đã đi hết, chỉ còn lại Maggie đang lật hồ sơ sang trang tiếp theo.
Mike Cafoe, 24 tuổi. Giám đốc một công ty thiết kế nội thất được thừa hưởng từ bố. Tính tình ôn hòa nhưng cũng vô cùng khảng khái. Bình thường luôn tránh làm mất lòng người khác, tuy nhiên, nếu gặp phải những việc quá đáng thì không thể không lên tiếng. Là bạn của Harry Cosfeld từ thời đại học sau này là đối tác làm ăn của Harry, luôn không vừa lòng với những lời nói và hành vi của Harry Cosfeld, tuy nhiên vì muốn duy trì công ty mà bố mình gây dựng nên lên vẫn phải giữ mối quan hệ tốt đẹp với hắn.
Anh ta được cho là có động cơ giết người khi 2 thánng trước, Harry Cosfeld đột nhiên rút tiền đầu tư ra khỏi dự án mà không nói trước, điều này khiến công ty của Cafoe bị tổn thất nghiêm trọng.
Tuy nhiên, theo lập luận của cảnh sát Mike không thể nào là hung thủ giết Harry được. Bởi lẽ, theo lời khai của người giúp việc nhà Cafoe, ngày hôm đó, Mike Cafoe làm ở nhà cho đến 2 giờ 45 phút chiều bút viết trong nhà đều hết mực anh ta mới chạy ra ngoài khoảng 15 phút để mua bút bi. Mà nhà của Mike Cafoe nằm trên đường Love and Thunder, dù có đi ô tô thì cũng mất 20 phút để đến nhà của Harry, mất 20 phút để đến nhà của Jeff Posia. Từ nhà Harry đến nhà Jeff Posia lại mất những 35 phút. Giả sử anh ta là hung thủ đến nhà của Harry giết nạn nhân rồi lại chuyển xác nạn nhân đến nhà Jeff Posia để vu oan cho hắn thì cũng mất đến 1 tiếng 15 phút. Vậy anh ta không thể có đủ thời gian để làm những việc đó được.
Thế nên Mike Cafoe được loại khỏi diện tình nghi.
"Rầm!" Trời bắt đầu nổ sấm.
Maggie đọc xong và lật sang trang tiếp theo...