Chương 27: Thoải mái
Nhìn đến Văn Minh một mặt tiện hề hề, hệ thống nhìn cũng cảm thấy hơi hơi ghét bỏ rồi.
Ngươi nha, chỉ một điểm ngoại hình thôi mà điều nhanh khiến ngươi biến cmn hình thành loài gì rồi a kí chủ .......
Bổn Hệ thống đều không nhịn được nhã rãnh khinh bỉ nói ra.
" Đủ a kí chủ, ngưng ngưng, kí chủ làm bổn hệ thống đều mau t·ê l·iệt các mạch đây....."
" Có một điểm ngoại hình thôi mà nhìn kí chủ chán không muốn nói, ngoại hình có quan trọng đến vậy ư, chỉ có thực lực mới vi tôn được, kí chủ hẵng....."
" Không hệ thống ngươi không hiểu...." - Văn Minh không đợi hệ thống nói tiếp liền chèn họng khẳng định .
" Ngoại hình nha chính là chân lý, chính là lý tưởng của Đảng......."
" Là con đường cách mạng soi sáng cho trái tim của ta, là định luật hấp dẫn không thể chối bỏ được"
" Nó sáng chói như ánh sao vàng, ngọt ngào như dòng sữa mẹ.."
" Nó.... chính là mong ước của bao con người, của bao thế hệ đàn ông, hệ thống ngươi chính là đừng bao giờ nên coi thường..."
" Ngươi nha hệ thống, sao mà hiểu được huyền cơ trong đó..." Văn Minh gật gù tràn đầy cảm khái đáp lại hệ thống, một mặt ngước lên, lưng ưỡng thẳng nói ra những dòng suy nghĩ trong lòng của hắn.
Hệ thống:...........
Hệ thống xem đến chính là không nhịn được nữa bảo Văn Minh dừng lại.
" Haiz, nếu giờ bản hệ thống có cái gương ở đây cho kí chủ nhìn lại lúc nãy kí chủ mặt có tiện bao nhiêu chính là tiện bấy nhiêu đây a.."
Để đề phòng Văn Minh tiếp tục lải nhãi, hệ thống là liền giải thích luôn chứ không hắn hệ thống điều nhanh không nhìn nổi.
Nghe đến được đáp ứng Văn Minh đầu khá hào hứng đạt được mục đích, lòng hắn là thỏa mãn.
Nhưng nghe đến hết sau đó Văn Minh mắt cũng giật giật mấy lần.
Chính là mọi truyện cũng không đơn giản như hắn nghĩ.
Điểm ngoại hình đúng là không thể tăng bằng điểm tiềm lực được, tuy vậy chỉ cần các mốc điểm tiềm lực vượt qua ngưỡng cố định là 10 thì sẽ được thăng một bật điểm cho ngoại hình.
Nghe đến dễ không, dễ ư ?
Đúng a là dễ!
Nhưng điểm tiềm lực kiếm đâu ra để nâng đầy các mốc đó kiếm đâu ra thì..... không ai nói Văn Minh cũng biết được, cày như trâu như chó thì may ra hắn mới cải tạo được ngoại hình đây.
" Không sao, không sao, không có gì ."
" Trước không biết cách nào, giờ có cách rồi, ta cố cày tí thì chẳng lẽ lại không được phải không? cố lên Văn Minh, tương lai tươi sáng đang chờ đợi người a...." - Văn Minh cảm khái khẳng định.
" Nhìn kí chủ là có đầy lòng tin và niềm cảm xúc mãnh liệt như vậy, bản hệ thống điều cảm thấy hăng hái hẳn, cảm thấy điều mong muốn đưa cho kí chủ hằng hà sa số nhiệm vụ để mệt... à không để thúc đẩy kí chủ "
" Bản hệ thống chính là chăm chỉ như vậy, với lần sau sẽ có phần phạt cho việc không hoàn thành nhiệm vụ vì bảo hộ kì tân thủ đã hết, kí chủ có cần làm luôn không, khỏi nghỉ ta làm tiếp ? "
Nghe đến nữa đầu Văn Minh điều thấy cảm động vì hệ thống ra lực thúc đẩy hắn, nhưng càng nghe càng thấy hơi sai sai, liền mặt hắn cũng hơi hơi biến rồi, không nhịn được hỏi lại hệ thống.
" Hệ thống, không đùa chứ, h·ình p·hạt điều ra rồi, này ta tưởng ngươi đùa đây.."
" Nào có, kí chủ, có thưởng có phạt nha, bổn hệ thống chính là công bằng văn minh, thưởng phạt chuẩn chỉnh, không cần khen bản hệ thống, bản hệ thống chính là hệ thống có nguyên tắc như vậy.
Nghe đến vậy Văn Minh đều mau chửi tục trong lòng, còn công bằng? ta thấy hệ thống ngươi đều mau hành ta ra hoa đi ?
Tút...Tút....Tút
Chính đang chửi thầm Văn Minh nghe đến tiếng điện thoại vang lên, liền cầm lên.
Nhìn đến một đầu số lạ, hắn là tính không bắt máy, nhưng nghĩ nghĩ đôi khi lại có chuyện gấp thiệt thì cũng không ổn, với đầu số này cũng không phải giống các đầu số l·ừa đ·ảo, nên Văn Minh vẫn là bắt máy.
" Alo, dạ vâng cho hỏi là ai gọi đấy ạ "
" A, xin chào, có phải đầu dây bên kia là Văn Minh không "
" Dạ đúng rồi, cho hỏi anh là..." -Nghe đến giọng nam Văn Minh hỏi lại
" Đúng thì tốt rồi, giới thiệu một chút, anh là Trung Dũng, cảnh sát thuộc đội 1 phòng chống t·ội p·hạm, nếu tiện thì em để anh thông báo một tí, này em đang rảnh chứ ?"
Nghe đến cảnh sát thì Văn Minh là giật mình một chút thầm nghĩ.
Cảnh sát ? Gì nữa đây, lại Văn Minh hắn gây chuyện gì mà đến cả cảnh sát cũng gọi là hắn rồi"
Tuy suy nghĩ vậy nhưng Văn Minh hắn cũng đáp rảnh, dù sao thì thay vì đoán già đoán non vẫn hỏi trực tiếp là được rồi, nói sao thì hắn cũng chả làm gì sai thì mắc gì phải sợ đúng không ?
Được đến đáp án của Văn Minh, Trung Dũng liền thoải mái nói mục đích gọi của mình.
Một hồi nói chuyện, biết đến bên cảnh sát là cảm ơn mình ngoài ra còn tặng thưởng thì Văn Minh khá cảm khái cảnh sát làm việc tốt.
Đến lúc nghe được lão Lâm còn vì mình mà đòi lại công đạo từ tay hiệu trưởng Phùng thì Văn Minh đều bất ngờ, nghĩ thầm lão Phùng quan tâm ta như vậy?
Mới chính gặp mặt có một lần đây?
Nhiệt tình như vậy làm Văn Minh đều không hiểu là lão Lâm muốn làm gì.
Một bên điện thoại Trung Dũng thấy đầu dây bên kia Văn Minh im lặng liền đoán được 8,9/10 là Văn Minh đang suy nghĩ gì liền cười giải đáp thắc mắc.
" Không cần suy nghĩ nhiều a Văn Minh, theo anh thấy đây là lão đại nhìn trúng năng lực của ngươi nên muốn giúp đỡ để mời chào tên nhóc ngươi đây, không có gì lạ lẫm thì hẳn sau này ngươi với anh chính là đồng đội đây haha. "
" Giải thích cũng ổn rồi, chuyện ở trường thì bên lão đại xử lý xong ắt sẽ gọi lại ngươi a, xem tới anh Dũng ta là có tí việc, có gì hẹn gặp lại, giữ sức khỏe nha Minh tiểu tử... "
Nói xong cảnh sát Dũng liền tắt máy.
Tiếp thu hết mọi chuyện Văn Minh cả người đều cảm thấy mông lung vì mọi chuyện xảy ra quá bất chợt.
Văn Minh hắn được lão Lâm để ý nha, hèn gì người ta đều nhiệt tình như vậy, cũng không biết vì sao lại quan tâm hắn vậy?
Này hẳn là lần đánh nhau với nhóm Hắc Tài đó mà thôi, nếu không phải thì Văn Minh cũng không biết là lý do lão Lâm lại quan tâm hắn vậy.
nhưng sau đó Văn Minh hắn cũng thoải mái, hắn mới mặc kệ đây ?
Có người thay mặt ngươi giúp ngươi giải quyết phiền phức không thơm à, lằng nhằng vấn đề gì cho mệt a ?
Với lại Văn Minh nội tâm cũng cảm khái thì ra ở trên có người cảm giác chính là thoải mái như vậy ?
Không cần động tây động chân, đều có người vì ngươi oan ức thì liền ra mặt xử lý.
Cảm giác này nói sao nhỉ, Văn Minh hắn văn hóa còn hơi yếu chưa biết nói sao cho hay, chỉ biết một từ diễn tả cảm giác lúc này là " ĐÃ " quá cmn " ĐÃ ".
" Thoải mái a " - Văn Minh sảng khoái thốt ra.
Nhớ đến lúc trước hệ thống bảo thần thần bí bí một mặt, Văn Minh liền hiểu hẳn là hệ thống nói cái này đi ?
Làm đến nhịn không được Văn Minh hỏi lại hệ thống làm sao làm được? đều suy tính sâu xa như vậy ?
Nhưng nhận được đáp án chính là một mặt khoe mẽ của hệ thống.
Nhìn đến trên mặt hệ thống điều nhanh biểu hiện ra đó chính là hệ thống ta bình thường thao tác thì Văn Minh hắn nhức nhức cái đầu, không thèm quan tâm đến hệ thống trả lời.
Nội tâm Văn Minh thì thầm lỗi ta, không nên hỏi, làm hệ thống ngươi được chớp thời cơ mà khoe mẽ.... Má nó chứ......
Nhìn đến biểu lộ táo bón một mặt Văn Minh hệ thống liền cười.
" Tốt kí chủ, nhìn chung phiền não đã qua, tiếp theo vì hết tân thủ kì nên hệ thống sẽ trao nhiệm vụ mới cho ngươi"
" Vì để xét tình hình phù hợp hệ thống cần chút thời gian đổi mới, kí chủ vui lòng đợi ít phút."
Không đợi Văn Minh trả lời hệ thống liền tự bí, sau đó vài phút sau liền nói trở lại.
Bíp...Bíp...Bíp
" Xác định hoàn cảnh, tình huống hiện tại và mục tiêu tiếp theo, lâm thời hệ thống tiến hành là....."