Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thảm Quá Rồi Ta Hệ Thống Điều Xuất Mã Rồi

Chương 21 : Thật là thơm đây




Chương 21 : Thật là thơm đây

6h sáng điểm.

Tiếng chuông báo thức từ điện thoại bên cạnh chỗ nằm của Văn Minh vang lên.

Làm chính đang ngủ Văn Minh khó chịu, cố gắng mở ha mắt ra, lại vươn tay xem đến giờ trên điện thoại, nhìn thấy rõ giờ trên đó thì Văn Minh cũng cố lết cái xác ra khỏi chăn miệng ngáp dài thật sâu....." Oa...".....

Xong đó Văn Minh liền khởi động, làm một tí thể dục, vệ sinh cơ thể buổi sáng một xíu, lại không quên chào hệ thống một tí trước khi đi học.

Cảm nhận một bên tay b·ị t·hương đã đỡ, Văn Minh thấy thoải mái một phần hơn.

Văn Minh cũng đã suy nghĩ kĩ, tuy rõ ràng có hệ thống hắn là suy tưởng đến việc học làm quái gì ?

Nhưng nghĩ nghĩ lại thì dù sao cũng năm 3 rồi, lại cố thêm một xíu cũng được, dù sao hệ thống nhiệm vụ là tùy hứng, làm đến rảnh rang học cho hoàn thành khóa cũng được, lại cũng không dư.

Còn vì sao giờ văn Minh hắn mới năm 3 thì kể ra cũng hơi ngại một tí.

Trước đó nha học hơi kém, cố học lắm mới đậu được trường sư phạm đây, hắn Văn Minh làm gì có thời gian ôn thi, này đậu cũng cảm ơn trời đất lắm rồi.

.........................................

Văn Minh lái xe đi một mạch tới trường, lại xem thời gian thì cũng còn khá sớm, mới 6h45, thấy còn sớm liền làm bữa sáng nhẹ, ăn xong liền một mạch chạy thẳng đến dãy phòng học của hắn.

Nhìn thấy phòng D6 là Văn Minh liền vào, trong lớp lại ngồi đầy đủ sinh viên đâu, hắn có lẻ là người cuối rồi.

Vừa ngồi xuống bàn dãy cuối là chuông vang báo học vang lên, nhưng nhìn chung giảng viên thông thường cũng phải 5-10 phút sau mới tới.

À không cần hỏi vì sao tới muộn vậy, nó chính là thông thường công tác giáng viên dạy thời gian nha =))))



Đang chưa kịp cầm sách vở ra để che nằm ngủ tiếp thì một bên tay đánh lấy vai Văn Minh, cùng đó là tiếng nói trêu trọc :

" Nha, xem ai đây ta, Nát duyên thần Văn Minh sao phải băng bó một bên tay vậy nhề, làm mình cứ tưởng người không có duyên với gái làm gì b·ị t·hương được, ra cũng là có đây hahaha.."

Văn Minh nghe đến liền biết là ai, bực mình lấy tay đẩy đẩy tay của Trọng Khánh, mắng nói:

" im đi Khánh, đúng miệng chó không mọc nổi ngà voi, đây là ông vì nghĩa quên thân, hiến mình vì nước, giúp đỡ nhân dân thoát khỏi bị bị bóc lột hiểu không với lần sau cấm gọi ông là nát duyên không ông đây lại đấm c·hết giờ. ?"

Gọi là Trọng Khánh người tên thật là Nguyễn Trọng Khánh, 21 tuổi, là bạn học của Văn Minh, gia cảnh coi như khá giả, một bộ mặt nhìn cũng tạm gọi là đẹp trai, dáng người lại khá cao tầm đến 1m7, khá thụ con gái yêu thích .

Gia hỏa Khánh này đi học chính là tùy hứng, nghe bảo là không thích học đại học nhưng là có con bé mà hắn thích ở đây, thế là cụ liền nhảy vào học để tán gái, tính ra cũng coi là một kì nhân.

" Ha ha, ngươi nha Minh, liền xạo chó là giỏi, này ngươi mà vì nghĩa quên thân thì Khánh ta chính là cứu thể chủ rồi hahaha"...

Trọng Khánh nghe Văn Minh nói vậy liền là ôm bụng cười ra tiếng,

Xem đến Văn Minh lật cả mắt, nghĩ thầm ông đây là nói thật, có cái đồ ngốc nhà ngươi mới không tin, được ông cũng chẳng thèm đôi co gì mệt.

Nhìn đến Văn Minh không thèm phản ứng lại mình, Trọng Khánh cũng thôi cười, lại tám một tí chính là giảng viên vào lớp dạy, này môn chính là Triết học - Mác Lênin

Trải qua hai tiếng học, tiếng chuông kiêu kết thúc vừa vang, giảng viên đi ra thì Trọng Khánh là nằm lụi trên bàn, lại liếc nhìn một bên Văn Minh, thầm hỏi :

" Nha, Văn Minh ngươi là hôm nay sao nghiêm túc học vậy a, ta nhớ là thông thường ngươi là nằm ngủ, đến mức say nước dãi điều chảy ra đi, nay là mặt trời muốn mọc hướng Tây đi, quái lạ.."

" Mẹ mày, mày im miệng thì c·hết ai hả Khánh, với bảo ai nằm ngủ chảy dãi đấy, có tin tau đ·ánh c·hết không? "

Văn Minh không phục quay lại đáp trả, nhưng tính ra cũng đúng như tên Khánh ngố này nói, lần này là hắn tập trung thật, lại còn nghe kĩ, hiểu được lời giảng viên nói đâu, cũng không buồn ngủ.

" Này hẳn là tác dụng của việc các thuộc tính của hắn được nâng cao lên đi ? " Văn Minh thì thầm nhỏ.



" Hả, cái gì thuộc tính ? " - Trọng Khánh mơ màng nghe được một tí lời Văn Minh hỏi lại.

" À, không có gì đâu, con lợn ngươi ngủ đi "

" Ngươi mới là lợn, ông đây ngủ tí đây, tiết sau còn hai tiết chuyên nghành nghe tốt đau não đâu, nhớ gọi ông đây dậy."

Vừa nói xong thì Trọng khánh cũng mặc kệ Văn Minh, 2 tay cầm vở che lấp đầu, đánh một giấc nhỏ, nhìn đến là Văn Minh chỉ biết lắc đầu cười trừ, có lẽ trước khi có hệ thống thì hắn cũng sẽ như tên này đây.

Văn Minh không suy nghĩ nhiều, đứng ra ngoài đi thư giãn.

Một bên tay bị băng bó Văn Minh là dẫn đến khá nhiều bạn học tò mò, có vài người thân quen với hắn là tiến lên hỏi thăm kĩ, còn lại thì cũng liền nhìn thoáng qua miệng xì xào bán tán nhỏ cũng không hỏi han gì nhiều.

Liên tục đi qua mấy lớp người ta điều có chào hỏi Văn Minh một ít.

Nha vì sao thì là hắn chính là danh nhân a, mỗi lớp có con gái xinh xinh đều có dấu chân hắn đây, làm đến người xung quanh điều biết hắn, tiếc là điều thất bại sạch hết nếu không tên Khánh kia cũng không gọi hắn là nát duyên đâu.

Lắc đầu cảm khái, trước kia bản thân một bộ đúng là nghĩ lại thấy mà cạn lời, này có người ưa mới lạ đây, nay vẫn là tập trung vào việc nâng cấp bản thân tốt hơn, gái gù gì chỉ là làm cản ta Văn Minh tốc độ rút đao.

Chính đang vừa đi vừa nghỉ Văn Minh sực nhớ tới là còn tin nhắn chưa rep khi tối, hắn liền vỗ đầu:

" A này cũng quên, được rồi vẫn nên rep không lại bị bảo là chảnh đây, không biết tên nào nhắn nữa không biết, nhìn đến không phải tên cù lần Khánh, nếu là hắn thì lúc nãy đã nói rồi".

Văn Minh liền đem điện thoại ra check lại tin nhắn, xem đến là Phương Tình nhắn lại sau đó thì Văn Minh cảm thấy bất ngờ, tâm nghĩ địa cô nàng này sao lại nhắn tin lại cho mình rồi.

Văn Minh làm lạ mở ra xem thì thấy tin nhắn của Phương Tình hỏi thăm sức khỏe, bên cạnh còn chú thích một con thỏ icon cutie, xem đến là đúng nàng nhắn đây.



Hai tay sờ sờ cằm Văn Minh, một bộ muốn cười dáng vẻ, này có vẻ đêm qua cô nàng bị một bộ oai phong của hắn đánh động rồi chăng?

Này có lẽ mùa xuân của Văn Minh hắn lại tới rồi đi?

"HA HA HA" ... Văn Minh nghĩ đến mà cười to lên không để ý rằng xung quanh các bạn học, làm khiến người cạnh bên điều nhìn hắn với ánh mắt là lạ

" Ho khan"... quên mất vẫn đang ở ngoài hành lang trường, lớp khác họ nhìn đây, mẹ tốt xấu hổ nha.

Văn Minh mặt cũng hơi chịu không nổi ánh nhìn của mấy bạn liền cũng chạy bay đi chỗ khác.

Vừa đi còn vừa cười Văn Minh nghĩ đến là rep lại Phương Tình gì tốt đây, xin lỗi trước ? Mời đi ăn cơm xin lỗi?

À hay là làm một bộ cao lãnh treo nàng( nghĩa việt là ngó lơ, không quan tâm..) máy để cho thấy Văn Minh ta là không dễ dãi nhân ? .... hừm hừm..

Hả ngươi nói gì cơ? Con gái chỉ làm chậm tốc độ rút đao ấy hả, nào có đâu, ai thấy làm chậm chứ Văn Minh ta thấy thật là thơm đây haha....

( p/s tác giả : Nhân tính chính là vậy nha các độc giả, tác không nói hầu hết các bạn nam, nhưng đại đa số điều hẳn vậy đi :D, đương nhiên cả tác, thấy con gái thì mù mắt vậy đó :3)

....................................................

Trong phòng giao ban của các giảng viên:

Nhìn đến ở giữa Hiệu trưởng của trường Lê Đình Phùng đang thông báo nội dung, các giảng viên đều là im lặng nghe đến.

" Nhìn đến là các thầy cô điều biết là hôm nay họp nội dung gì rồi phải không ?

Thầy Phùng quan xát xung quanh hỏi.

" Là biết thưa hiệu trưởng" - Các giảng viên đồng thanh nói lại.

" Tốt, vậy thầy hiệu trưởng tôi không rề rà câu chữ, vào luôn nội dung chính. "

Hiệu Trưởng nhìn đến mọi người, gật đầu, tự chốt nội dung nói ra

" Tối qua có tin nhắn nặc danh gửi tới tố cáo sinh viên trường ta h·ành h·ung người, còn có ảnh thế mọi người có biết đó là sinh viên lớp ai không ?"