Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 9: Đồng Môn (1)




Tần Thành lái xe đến đón Vương Huyên ra khỏi giáo khu.

Gia đình hắn làm kinh doanh, điều kiện rất tốt, từ mấy năm trước đã có xe riêng.

Buổi chiều mùa thu, bầu trời trong xanh cao vời vợi, không khí tươi mát như muốn tràn xuống, thanh lọc toàn thành phố.

“Hiện tại chúng ta đi qua có phải sớm quá hay không?” Tần Thành hỏi.

“Không còn sớm đâu, chạy đến nơi là vừa kịp.” Vương Huyên nhìn ngoài cửa xe.

Cả tòa thành phố này có những di tích cổ thời đại trước, các loại tháp đá đứng sừng sững mấy trăm năm không đổ, hiện rõ sự cũ kỹ, ngoài ra cũng có một khu rừng cao ốc chọc trời, san sát nhau, vô cùng sầm uất, tràn đầy khí tức hiện đại.

Đoạn đường khu thương mại người đi rất đông, phương tiện giao thông đông đúc, có chút ùn tắc.

“Tớ sẽ rời đi, hồi đó sinh sống ở đây không có cảm thấy gì, nhưng bây giờ tự nhiên lại cảm thấy có chút không nỡ.” Tần Thành than thở, trong lòng trống rỗng.

Vương Huyên nói: “Chờ đến lúc cậu quật khởi, có thể tự do qua lại giữa Tân Tinh và Cựu Tinh, khi đó mọi thứ không còn là vấn đề gì nữa cả.”

Hai bên đường có không ít cổ thụ ngân hạnh, phiến lá màu vàng bay lả tả, rơi xuống đất tạo nên tầng lá dày, dưới ánh nắng mặt trời, óng ánh đẹp đẽ đến mê hồn.

Trên đoạn đường này, có khá nhiều cây phong xen giữa các cây ngân hạnh, lá cây đỏ rực trải dài, ấm áp như một buổi chiều hoàng hôn rộng lớn.

Vào mùa này, thảm thực vật bắt đầu chuyển sang màu vàng, phần lớn bông hoa đẹp đều từ từ tàn úa, thể hiện sự ảm đạm của mùa thu.

Tuy nhiên, cây ngân hạnh óng ánh cùng cây phong đỏ rực nằm hai bên con đường thành phố lại xanh tươi, đầy sức sống, giúp cho người ta có cảm giác hoàn toàn tương phản.

Vào tiết thu này, sự nhiệt liệt sôi động với sự tiêu điều lạnh lẽo đều cùng tồn tại trong một tòa thành phố.

Nơi hẹn không phải trong thành phố, Tần Thành lái xe ổn định, tiến vào khu biệt thự trên đỉnh núi ngoại thành, nơi đây cảnh sắc ưu mỹ, có thể quan sát toàn bộ thành phố.



Hầu hết phần lớn đồng học Tân Tinh đều rất điệu thấp, nhưng có ít người trong số đó có bối cảnh cùng lai lịch không hề đơn giản, lựa chọn tổ chức ở chỗ này chẳng sao cả.

Căn biệt thự được thuê nằm ở trên ngọn núi cao nhất, chiếm diện tích vài mẫu, có bãi cỏ siêu rộng, ngoài ra còn có hồ bơi các loại.

Bên cạnh đó, trên đỉnh núi còn có hai sân bay.

Tần Thành liếc nhìn, hai chiếc đĩa bay màu bạc đang đậu ở đó, đường cong uyển chuyển, rất là mỹ quan, khiến hắn không biết nên nói gì.

"Ở giai đoạn hiện tại của cậu, đừng có tìm người ngoài hành tinh so sánh." Vương Huyên cười nói.

Tần Thành nghe xong, lập tức vui vẻ, trước kia còn không có cân nhắc qua, hiện tại nghĩ lại khá nhiều bạn cùng trường đều là người ngoài hành tinh.

Tô Thiền đi tới, vừa vặn nghe được lời nói của bọn hắn.

"Vương Huyên, tôi không nghĩ cậu anh tuấn ngay thẳng, hai mắt trong veo, thế mà lời nói không được tử tế như vậy, cái lời vừa nãy nói ra như đang nói bọn tôi là người ngoài hành tinh vậy đó."

Nàng trời sinh tính tình hoạt bát hiếu động, duyên dáng yêu kiều, chiếc váy ngắn hơi lộ vai, khoe đôi chân dài thẳng tắp, thanh xuân tịnh lệ, tràn đầy tinh thần sức sống.

"Lần trước gặp mặt cậu cũng khen tôi, đầu tiên là khen tôi có vẻ đẹp tươi sáng, hôm nay lại nói thẳng tôi anh tuấn, làm cho tôi rất lo sợ, cậu sẽ không có tâm tư xấu đối với tôi chứ?"

Tô Thiền tuy trẻ trung xinh đẹp, nhưng tuyệt đối sẽ không giống như những tiểu cô nương mười mấy tuổi da mặt mỏng kia, tương đối bình tĩnh: “Cậu đừng nói sang chuyện khác."

Người có học thức, luôn luôn điềm đạm nho nhã như Lý Thanh Trúc cũng mở miệng, cười nói: "Tôi cũng nghe được câu đó, cậu nói bọn tôi là người ngoài hành tinh nha, nguyên quán bọn tôi đều ở Cựu Thổ, nơi đây chính là cố hương của bọn tôi, làm sao thành người ngoài hành tinh rồi."

Vương Huyên một bên ôm quyền mỉm cười bồi tội, cùng các nàng đi vào bãi cỏ siêu rộng lớn. "Vương Huyên, tới đây, bên này!"

"Tiểu tử cậu dám nói tôi là người ngoài hành tinh, qua đây đi, để tôi nhìn xem khí lực của cậu có phải tăng thêm rất nhiều hay không, phương diện thể thuật có đột phá mới hay không, còn không thì cậu cứ chờ mấy người chúng tôi liên thủ thu thập đi."

Trên đường đi, không ngừng có người chào hỏi, Vương Huyên cùng bọn họ hiển nhiên đều rất quen thuộc, cười cười nói nói, trong nháy mắt dung hòa ngay vào trong câu chuyện của bọn họ.

Trên bãi cỏ, bếp thịt nướng đã dọn xong, đồ ăn tự phục vụ bắt đầu được đặt lên trên những cái bàn dài.



Lần tuyển chọn này, số lượng đồng học được đi Tân Tinh tầm hai mươi mấy người. Còn lại mười mấy người đồng học ở lại thành phố hoặc trở về quê nhà.

Nhiều người như vậy tụ họp chung một chỗ, tự nhiên rất náo nhiệt, không có gì xa lạ và ngăn cách.

Nhưng mà, có nhiều người đồng học lưu lại ở Cựu Thổ còn đang rất thất lạc, bọn hắn ít hoặc nhiều cũng đều nghe được một số tin đồn, đã biết rõ nếu bỏ qua Tân Tinh, chính là bỏ lỡ một lần thay đổi vận mệnh, nơi đó tựa hồ đang phát sinh rất nhiều sự tình khó lường.

Có ít người nghe được, tương lai siêu phàm sắp xuất hiện!

Trong thời đại hiện nay, trong những người bạn học nếu có người từ đầu đến cuối đi thẳng về phía trước, chạm đến lực lượng siêu tự nhiên, rất khó tưởng tượng tương lai sẽ như thế nào.

"Vương Huyên!"

Người lưu tại cựu thổ tâm tình phức tạp, hướng Vương Huyên chào hỏi, những người này chỉ biết thở dài, ngay cả Vương Huyên cũng không được tuyển chọn, thật bất ngờ.

Vương Huyên hiểu được tâm tình của bọn hắn, đi qua trò chuyện cùng bọn hắn rất nhiều, nói tới tương lai, hắn xác thực vì những đồng học này cảm thấy đáng tiếc.

Bọn hắn khăng khăng lưu tại tòa thành phố này, chờ đợi danh sách giảm xuống, cuối cùng không có tăng thêm người mới, đủ để chứng minh suy nghĩ của bọn hắn.

Đồng thời, điều này cũng gián tiếp chứng minh bản thân của bọn hắn có lòng tin, bởi vì những người này đều có một chút thành tựu về cựu thuật.

Nhưng rất đáng tiếc, tiêu chuẩn của lần tuyển chọn này không dựa theo điều này.

"Ta nghe nói, các mẫu máu từ cuộc kiểm tra thể chất của chúng ta được đưa tới tân tinh, bên kia không biết phân tích như thế nào, nhưng đây là một trong cửa ải trong lần tuyển chọn." Một nam sinh đồng học lưu tại cựu thổ nói ra.

Vương Huyên giật mình, lần đầu hắn nghe nói cái này, nguyên lai hắn còn tưởng rằng lần tuyển chọn này có liên quan đến những phân tích mà hắn nói cho Tần Thành, không nghĩ tới còn liên quan đến loại kiểm tra này nữa.

Tần Thành hòa hoãn không khí, nói: "Được rồi, đừng nói chủ đề này nữa, không cần thất lạc, lưu lại cũng chẳng sao, không cách nào chạm đến siêu phàm, như vậy chúng ta phải cố gắng phấn đấu, từ hôm nay trở đi phải phấn đấu trở thành tài phiệt, tương lai hiệu lệnh cùng khống chế siêu phàm giả."

Một đám người lập tức bị chọc cười.