Người này là Quý Ôn Luân.
Sự xuất hiện của anh ấy ở đoàn làm phim đã gây ra hỗn loạn không nhỏ.
Quý Ôn Luân đi theo đạo diễn, bước chân không nhanh không chậm đi tới, sau khi nhìn thấy Thẩm Minh Dữu, trên mặt anh ấy nở nụ cười ôn hòa, nói: “Lão sư Thẩm, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Thẩm Minh Dữu gật đầu xem như là chào hỏi.
“Xem ra hai người đã biết nhau, vậy tôi không giới thiệu nữa.” Tần Tùng cười giải thích: “Ôn Luân biết hôm nay đoàn làm phim của tôi đóng máy nên đặc biệt đến đây thăm ban. Minh Dữu à, lão sư Quý thuộc phái diễn xuất được công nhận, bản thân cậu ấy rất có kinh nghiệm và am hiểu với diễn xuất. Hai người đều là diễn viên, có thể nghiên cứu thảo luận nhiều hơn, hẳn là sẽ có có ích nhất định đối với việc nâng cao diễn xuất.”
Đạo diễn Tần Tùng rất hài lòng với Thẩm Minh Dữu, trong suốt quá trình quay phim, Thẩm Minh Dữu không bao giờ kêu khổ kêu mệt, mỗi lần như vậy cô đều cố gắng hết sức để làm tốt yêu cầu của đạo diễn là ông ấy. Một diễn viên chăm chỉ mà không hư hỏng như này khiến Tần Tùng thật lòng thích.
Quý Ôn Luân là người đoạt cúp giải thưởng lớn, Tần Tùng đã hợp tác nhiều lần với Quý Ôn Luân. Quý Ôn Luân đối xử với mọi người chân thành và lịch sự, năng lực nghiệp vụ của diễn viên càng không cần nói. Thời gian qua Tần Tùng đều rất yêu thích và tán thưởng Quý Ôn Luân, mối quan hệ của hai người cực kỳ tốt.
Hai năm nay Quý Ôn Luân đã từng bước chuyển qua làm hậu trường, còn thành lập công ty sản xuất điện ảnh và truyền hình của mình. Bây giờ có cơ hội, ông ấy lập tức muốn giới thiệu Thẩm Minh Dữu cho Quý Ôn Luân. Trong cái giới này, ngoài thực lực ra thì mối quan hệ cá nhân cũng rất quan trọng.
“Hai người tự nói chuyện một lát trước, tôi đi xem cảnh quay bên đó sắp xếp như thế nào đã.” Sau khi giới thiệu qua, Tần Tùng vội vàng quay lại bận việc. Quý Ôn Luân mở miệng nói: “Tôi đã xem bộ phim của cô diễn gần đây, lão sư Thẩm diễn rất tốt.”
Thẩm Minh Dữu: “Cảm ơn.”
“Thật sự hôm nay tôi tới đây, ngoài thăm ban của đạo diễn Tần Tùng ra thì còn có một chuyện khác.” Quý Ôn Luân trực tiếp nói ra ý định của mình, anh ấy lấy ra một kịch bản đưa cho Thẩm Minh Dữu: “Lão sư Thẩm có thể xem qua kịch bản phim này, tôi là nhà sản xuất của bộ phim này, không biết có may mắn mời được lão sư Thẩm diễn vai nữ chính của bộ phim này không?”
Thẩm Minh Dữu có chút kinh ngạc, Quý Ôn Luân tới đây để mời cô đóng phim?
“Lão sư Thẩm không cần kinh ngạc, bộ phim này của chúng tôi vẫn luôn tìm nữ chính. Bởi vì tôi muốn tìm một nữ chính có hình tượng tương đối mới, lại cần có diễn xuất tốt và liên quan đến nội dung, tốt nhất diễn viên nữ trong cuộc sống hiện thực là một người mẹ. Tổng hợp mấy điều kiện này lại, yêu cầu hơi cao cho nên tới bây giờ vẫn chưa tìm được người phù hợp. Mấy ngày nay xem biểu hiện của cô trong phim truyền hình, tôi và đạo diễn của bộ phim này đều cùng cảm thấy, cô sẽ phù hợp vai diễn này, đúng lúc tôi cũng tính là biết cô, lại quen biết đạo diễn, thế nên tôi mạo muội tới đây.”
Điệu bộ của Quý Ôn Luân rất nhã nhặn, tuy rằng trong lòng Thẩm Minh Dữu còn có chút không tin, nhưng vẫn nhận kịch bản trong tay anh ấy, sau đó xem sơ qua.
Vừa xem, Thẩm Minh Dữu liền bị mê hoặc.
Sau khi xem xong, Thẩm Minh Dữu mới hiểu vì sao Quý Ôn Luân nói muốn tìm một diễn viên trong cuộc sống hiện thực đã là một người mẹ rồi. Bởi vì vai nữ chính của bộ phim này chính là một người mẹ, cả bộ phim là hàng loạt tình tiết xoay quanh vai nữ chính tiến hành kế hoạch để trả thù cho con mình.
Kịch bản này có thể xem là kịch bản chất lượng cực kỳ thượng hạng, đạo diễn còn là đạo diễn phim Lục Chí Thành cực kỳ nổi tiếng trong giới. Ông ấy từng đạo diễn nhiều bộ phim nổi tiếng và phá doanh thu phòng vé, có thể nói, không có diễn viên nào trong giới không muốn quay phim của ông ấy.