[A… Người quan trọng nhất của tổng giám đốc Giang là chị Dữu!]
[Đề thứ hai từ dưới đếm lên, đáp án của hai người đều là không cãi nhau. Điều này có nghĩa là hai vợ chồng bọn họ đã kết hôn năm năm nhưng chưa từng cãi nhau. A… Đây rốt cuộc là cặp vợ chồng thần tiên gì vậy?]
[Chúc mừng chị Dữu, chồng chị Dữu, còn có Niệm Niệm của chúng ta, gia đình quán quân danh xứng với thực!]
[Người quan trọng nhất của Thẩm Minh Dữu là con gái, nhưng người quan trọng nhất của Giang Trầm lại là Thẩm Minh Dữu. Ôi! Tổng giám đốc Giang mãi mãi đặt vợ lên hàng đầu. Người đàn ông tốt như vậy, rốt cuộc là Thẩm Minh Dữu tìm được ở đâu vậy, thật là ghen tị quá đi!]
[Lúc chị Dữu viết người quan trọng nhất của tổng giám đốc Giang là bản thân anh ấy, tôi nhìn thấy mặt của tổng giám đốc Giang tối sầm lại. Ha ha ha, có phải tổng giám đốc Giang đang nghĩ: Rõ ràng tôi quan tâm vợ nhất, nhưng vợ lại cảm thấy tôi quan tâm bản thân mình nhất, thật bực mà! Ha ha ha, xin hỏi có thể thêm vài ông chồng thần tiên như tổng giám đốc Giang không?]
[Nhan sắc không hề thua kém mấy tiểu thịt tươi nổi tiếng trong giới giải trí, còn là tổng tài bá đạo có tài sản khổng lồ, còn biết nấu cơm rồi mua hoa, mua túi cho vợ, cũng sẽ nhớ kỹ từng sở thích của vợ và con gái. A… Tôi xin tuyên bố, tổng giám đốc Giang hoàn toàn xứng đáng là ông chồng quốc dân!]
Niệm Niệm rất thích món quà bí mật mà mình thắng được. Đó là một chiếc xe ô tô điều khiển trẻ em cao cấp, kể cả màu sắc lẫn vẻ ngoài của nó đều vô cùng phong cách, nếu chen chúc nhau thì có thể đủ chỗ cho hai bạn nhỏ ngồi bên trong. Sau khi Niệm Niệm nhận được xe, cô bé lập tức lái chiếc xe nhỏ, lúc thì chở Tử Dục, lúc thì chở Khương Húc, các bạn nhỏ chơi rất vui vẻ.
Khoảng thời gian vài ngày để ghi hình chương trình trôi qua trong nháy mắt, rất nhanh đã tới ngày cuối kết thúc chương trình.
Tổ chương trình chuẩn bị một cuộc phỏng vấn bọn trẻ vào cuối chương trình. Trong phòng phỏng vấn có camera theo dõi, tất cả ba mẹ ngồi trong phòng theo dõi có thể xem rõ cảnh phỏng vấn của bọn trẻ thông qua hình ảnh được camera ghi lại. Tổ chương trình thực hiện phân đoạn này chủ yếu là để ba mẹ hiểu thêm về suy nghĩ thật trong lòng bọn trẻ, giúp cho ba mẹ gần gũi với các con hơn, đồng thời cũng muốn dùng những lời ngây thơ và trong sáng của bọn trẻ vẽ lên một dấu chấm hết hoàn mỹ cho ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫.
Người đầu tiên được phỏng vấn là Triệu Nhất Dương.
Câu hỏi đầu tiên của đạo diễn chính là: Con thích ba hay mẹ nhất?
Người lớn luôn thích dùng câu hỏi này để trêu chọc đứa trẻ mà không cảm thấy chán, dường như bọn họ muốn bọn trẻ đưa ra lựa chọn để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.
Triệu Nhất Dương ngồi trên ghế do dự một lúc lâu, thật sự không chọn được nên đành nói: "Ba hay mẹ thì đều thích như nhau ạ."
Đạo diễn hỏi: "Nếu như nhất định phải chọn một thì sao?"
Tính tình của Triệu Nhất Dương vốn vô cùng điềm đạm cũng có hơi tức giận. Cậu nhóc khoanh tay, vểnh môi, trừng mắt nhìn đạo diễn, tỏ vẻ bây giờ mình đang rất tức giận, đồng thời từ chối trả lời câu hỏi của đạo diễn.
Đạo diễn chột dạ ho một tiếng, nếu bạn nhỏ đã không muốn phối hợp, vậy tất nhiên ông ấy sẽ không ép buộc.
Đạo diễn đành hỏi sang câu hỏi tiếp theo: "Con có suy nghĩ gì về ba mẹ mình, con có thể nói ra điểm tốt lẫn điểm xấu, hoặc con có mong muốn gì thì cũng có thể nói với mọi người."
Triệu Nhất Dương được hỏi câu này đột nhiên im lặng một lúc lâu, nhưng đôi mắt của cậu nhóc lại nhìn đạo diễn, bộ dạng như thể muốn nói lại thôi.