Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của Niệm Niệm, không chỉ Khương Húc mà cả Tử Ngải cũng học theo Niệm Niệm, cô bé nằm sấp xuống đất và bắt đầu ngọ nguậy. Chu Tử Dục thấy các bạn đều làm vậy thì cũng muốn thử một chút, nhưng tay vừa hạ xuống, bùn nhão nhơn nhớt, bân bẩn khiến cả người cậu nhóc cảm thấy khó chịu. Tử Dục luôn thích sạch sẽ nhất thật sự không chịu nổi, đành phải quay vào trong xe bán tải một lần nữa, vừa hâm mộ nhìn các bạn, vừa cổ vũ họ: "Em gái cố lên, chị Niệm Niệm và anh Khương Húc cũng cố lên."
Trong tiếng cổ vũ của Tử Dục, mấy con sâu nhỏ trong bãi bùn càng ngọ nguậy nhanh hơn.
**
Cửa cuối cùng là "Kiểm tra độ ăn ý."
Phương Đường đến cửa cuối cùng nhanh hơn nhà Thẩm Minh Dữu một chút, Thẩm Minh Dữu cũng theo sát phía sau, ngay sau đó là nhà Cố Ngải Phỉ, tổng đạo diễn Ngô Lực đã chờ ở cửa cuối cùng.
Kiểm tra độ ăn ý thực chất chính là bài kiểm tra sự ăn ý giữa hai vợ chồng. Tổ đạo diễn đã chuẩn bị rất nhiều đề kiểm tra, yêu cầu hai vợ chồng đưa ra đáp án, trả lời đúng sẽ vượt qua, nếu trả lời sai thì phải trả lời lại một lần nữa, đến khi nào trả lời đúng mới thôi. Gia đình trả lời xong nhanh nhất sẽ là người thắng chung cuộc.
Bởi vì đề bài giống nhau nên mỗi cặp vợ chồng đều phải tiến vào khu vực riêng để đưa ra đáp án. Phương Đường và Khương Nguyên đã đi được một lúc, bọn họ có lợi thế lớn nhất, sau khi Thẩm Minh Dữu đến cũng lập tức tiến vào khu trả lời cùng với Giang Trầm, trong khi đó các bạn nhỏ chỉ cần chờ ở bên ngoài.
Sau khi tiến vào, Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm ngồi đối diện nhau trong một cái bàn nhỏ, trước mặt hai người đều được để một bảng trả lời, không người nào có thể nhìn thấy bên kia đang viết là gì.
Sau khi chuẩn bị xong, Ngô Lực bắt đầu đọc nhanh đề bài.
"Kỷ niệm ngày cưới của hai người là ngày nào?"
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm viết rất nhanh, chưa đến mười giây, hai người đã nhanh chóng bật sáng bảng trả lời, sau đó Ngô Lực xác nhận: "Đáp án chính xác, qua." "Sinh nhật của đối phương là ngày nào?"
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm hầu như chẳng hề suy nghĩ, nhanh chóng viết xuống sinh nhật của đối phương.
"Đáp án chính xác, qua."
"Sinh nhật Niệm Niệm là ngày nào?"
"Màu sắc mà đối phương thích nhất? Thích nhất là mùa nào trong năm?"
…
Những câu hỏi trước đều là những chi tiết nhỏ tương đối đơn giản nhưng lại rất dễ bị đối phương phớt lờ hoặc quên mất trong sinh hoạt vợ chồng, tốc độ trả lời của Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm rất nhanh như chẳng cần phải suy nghĩ, hai người nhanh chóng viết xong đáp án, hơn nữa gần như chính xác 100%.
[Tốc độ trả lời của vợ chồng Dữu nhanh quá, xem ra hai vợ chồng thật sự rất mặn nồng, chỉ có quan tâm đến đối phương mới có thể nhớ rõ những chi tiết nhỏ này.]
[Nhìn tổng giám đốc Giang rồi lại nhìn vị kia trong nhà mình, đừng nói là ngày kỷ niệm kết hôn, ngay cả sinh nhật con mình mà lão còn chẳng nhớ, thật là không có so sánh thì không có đau thương mà. Tổng giám đốc Giang thật sự quá tốt, vừa đẹp trai lại biết kiếm tiền, lúc nào cũng đặt vợ con lên hàng đầu, xứng đáng được gọi là ông chồng quốc dân.]
Chẳng biết từ khi nào, Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm đã trả lời đến hai câu cuối cùng, cuộc hỏi đáp vẫn đang tiếp tục.
Chỉ cần có một nhóm bất kỳ trả lời xong thì sẽ chọn ra được quán quân, cuộc đua cũng lập tức kết thúc, mãi đến hai câu cuối cùng, Thẩm Minh Dữu vẫn chưa nghe thấy tiếng tạm dừng. Điều này có nghĩa là những nhóm khác vẫn đang tiếp tục trả lời, xác suất bọn họ giành được hạng nhất rất lớn.
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm đưa mắt nhìn nhau, cô có thể nhìn ra sự tự tin ngập tràn trong mắt Giang Trầm, giống như hạng nhất đã nằm chắc trong tay anh.