Giang Trầm nói: “Đêm nay chúng ta ngủ cùng nhau đi.”
Cả người Thẩm Minh Dữu nằm trên người Giang Trầm, mặt cô gần như áp vào n.g.ự.c Giang Trầm, cô có thể nghe rõ ràng nhịp tim của anh.
Tay chân cứng ngắc của cô từ từ thả lỏng, khi thả lỏng, cơ thể cô xích lại gần anh hơn, gần như nằm gọn trong n.g.ự.c anh.
Giang Trầm cảm nhận được cơ thể của vợ mình thả lỏng, tưởng rằng cô đã đồng ý, anh đưa tay dọc theo eo mình chạm vào lưng cô, muốn cởi quần áo của cô.
Nhưng anh không biết Thẩm Minh Dữu mặc chiếc váy đỏ này như thế nào, phía sau lưng cũng như hai bên thân đều không có dây kéo.
Tay Giang Trầm chỉ có thể di chuyển xuống dưới, sau đó dừng lại ở phần xẻ tà cao bên trái váy của cô.
Khi cô ngã vào vòng tay anh, chiếc váy đã dịch chuyển lên rất nhiều nên đường xẻ cao càng hở bạo hơn.
Tay Giang Trầm dừng lại một chút.
"..." Thẩm Minh Dữu cảm giác được bàn tay phải của anh đang làm loạn, tay Giang Trầm giống như mang theo lửa, không chỉ khiến nhiệt độ trên da thịt tăng lên mà nhiệt độ trong phòng cũng bắt đầu tăng lên.
Trong phòng ngủ tràn ngập bong bóng màu hồng.
Giang Trầm còn muốn tiến thêm một bước nữa, Thẩm Minh Dữu lập tức cúi xuống đè lấy bàn tay to lớn đang xuyên qua quần áo của cô, trong mắt cô mang theo ý cười hỏi: "Anh vội gì thế?"
"..."
Lúc này, anh có thể không vội sao?
Tối nay Thẩm Minh Dữu trang điểm cực kỳ tinh tế, không biết cô bôi cái gì lên mắt mà khóe mắt và mí mắt đều sáng long lanh, lúc này đây trong mắt cô rõ ràng tràn đầy vui mừng, Giang Trầm gần như bị đôi mắt xinh đẹp của cô mê hoặc. Dáng môi của cô cũng rất đẹp, chính là dáng vẻ anh thích nhất, khóe miệng hơi nhếch lên, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, tựa như đang đợi anh tiến tới…
Giang Trầm không muốn chờ đợi nữa, ánh mắt anh có hơi mơ hồ, hơi thở cũng nặng nề hơn, tay trái của anh để vào sau ót của Thẩm Minh Dữu, ngẩng đầu định hôn lên môi cô. Tuy nhiên, nụ hôn này rơi vào khoảng không.
Thẩm Minh Dữu nghiêng đầu sang một bên tránh đi khi anh hôn cô, môi Giang Trầm chỉ khẽ lướt qua gương mặt cô.
Giang Trầm vội vàng, anh áp mặt mình vào mặt cô muốn đuổi theo, Thẩm Minh Dữu mỉm cười giơ tay lên chặn miệng anh, môi anh chỉ có thể hôn vào lòng bàn tay cô.
"..." Giang Trầm nhẹ nhàng hôn lên lòng bàn tay của cô, giọng anh khàn khàn hỏi: "Sao vậy?"
Lòng bàn tay Thẩm Minh Dữu ngứa ngáy như bị lông chim vuốt ve, cô nói: “Em muốn đi tắm trước, anh cũng phải đi tắm.”
Giang Trầm biết Thẩm Minh Dữu ở phương diện này mắc bệnh sạch sẽ quá mức, trước đây nếu anh không tắm rửa sạch sẽ, Thẩm Minh Dữu sẽ không cho anh lên giường.
Giang Trầm ngồi dậy, ôm cô ngồi ở trên sô pha, nhỏ giọng nói: "Cùng nhau tắm nhé."
Thẩm Minh Dữu nhéo eo anh từ chối.
Ánh mắt Giang Trầm tối sầm lại, anh hít sâu một hơi, vùi đầu vào cổ cô một hồi lâu mới thấp giọng nói: “Anh ra ngoài tắm rửa.”
Bây giờ Thẩm Minh Dữu mới gật đầu.
Giang Trầm buông Thẩm Minh Dữu ra, anh đứng dậy khỏi sô pha, đang định đi ra phòng tắm bên ngoài để tắm rửa, anh chợt nghĩ đến mình có thể tắm rất nhanh, nhưng Thẩm Minh Dữu thì khác, có đôi khi cô tắm hơn nửa tiếng, Giang Trầm không thể đợi được nữa.
“Tắm nhanh xíu.” Giang Trầm cúi người nhỏ giọng nói vào tai cô: “Anh đợi em.”
Thẩm Minh Dữu cười đầy ẩn ý.
Nhìn thấy nụ cười của cô, Giang Trầm cũng cười, tay dùng sức ôm eo cô một lúc rồi mới buông ra, anh cầm lấy bộ đồ ngủ nhanh chóng bước ra khỏi cửa.
Sau đó Thẩm Minh Dữu cũng đi vào phòng tắm.
Giang Trầm tắm rửa sạch sẽ, động tác vô cùng nhanh, anh tắm xong, toàn thân ướt đẫm bước nhanh vào phòng ngủ. Giang Trầm dự định trong lúc Thẩm Minh Dữu đang tắm, anh sẽ sửa soạn căn phòng một chút, giảm ánh sáng hoặc có thể chuẩn bị sẵn hai ly rượu vang đỏ.