Ngày thi đại học, Tô Chi đã thức dậy rất sớm.
Bố mẹ và anh cả của cô còn dậy sớm hơn cô, bữa sáng là những món dinh dưỡng mà bọn họ tự làm, còn đặc biệt chuẩn bị hai quả trứng gà và bánh quẩy.
Anh hai ra nước ngoài công tác, bây giờ đang trên đường trở về, anh có thể tranh thủ quay về để đưa em gái vào trường thi trước khi kỳ thi đại học bắt đầu.
“Chi Chi ăn nhiều một chút, giữ sức khỏe.”
“Mang theo những cái bánh ngọt này, chờ lúc thi xong thì ăn, còn có sữa bò cũng phải cầm theo.”
“Chi Chi đừng căng thẳng, tương đối giống như trước kia là được, em chắc chắn có thể thi đạt thành tích tốt, anh tin em, cố lên.”
…
Bố mẹ và anh cả, ba người luân phiên an ủi Tô Chi, ngược lại cô không hề căng thẳng, cô nhìn ra người khẩn trương chính là bọn họ.
“Chỉ là một lần thi mà thôi, con không căng thẳng.”
Thời gian này Tô Chi dồn sức học hành mạnh mẽ, đã học hết tất cả những điểm kiến thức có thể thi được, nếu cô không biết làm nữa, vậy thì học vô ích rồi.
Sau khi ăn cơm xong, ba người đưa Tô Chi đến trường thi, hôm nay là ngày quan trọng của kỳ thi đại học, trên đường rất nhiều xe, mọi ngã tư đều có thể nhìn thấy cảnh sát giao thông đang phụ trách đoạn đường, tuy là tắc đường một chút, nhưng mà đã đến địa điểm thi an toàn, băng rôn màu đỏ ở cổng trường rất bắt mắt.
Bên ngoài trường học người đông nghìn nghịt, đều là bố mẹ đến đưa con cái tham gia kỳ thi đại học, trên mặt mọi người đều mang theo sự mong chờ và khẩn trương.
Lâm Mạt và An Nguyệt Nguyệt cũng đi đến, Tô Chi đến ngoài trường chưa được bao lâu, hai người bọn họ nắm tay nhau, chen vào đám đông rồi chạy tới.
“Chi Chi, Chi Chi, chúng tớ đến rồi, thi tốt nhé!”
“Đây là vật phẩm may mắn mà bọn tớ chuẩn bị cho cậu, dây lụa đỏ đặc biệt xin từ chùa, ngụ ý là chúc may mắn, nào, tớ buộc lên cổ tay cho cậu, phù hộ cậu thi đỗ thủ khoa trong kỳ thi đại học.”
Lâm Mạt buộc dây lụa đỏ lên cổ tay trái của Tô Chi, Tô Chi nhìn, “Chỉ là thứ này, cậu còn chạy đến chùa xin.”
Cô không bao giờ tin vào thần linh, cô chỉ tin vào năng lực của bản thân.
“Đương nhiên rồi, tin vào Phật, sẽ có may mắn.” Lâm Mạt nói vô cùng lẽ thẳng khí hùng.
An Nguyệt Nguyệt cũng cười nói, “Chi Chi cố lên!”
Chào hỏi với Tô Chi xong, các cô mới chào Tô Đông Lễ bọn họ, “Chào cô chú và anh cả, anh hai chưa đến sao ạ?”
“Chào các cháu, Tiểu Bạch đang trên đường trở về, chắc là sắp đến rồi.”
Hàn Huyên vừa nói xong, điện thoại của Tô Chi đã vang lên, bên trên hiển thị tên của anh hai.
“Alo, anh hai, anh đã đến chưa?”
“Đến rồi đến rồi, xe của anh dừng ở bên lối đi bộ, đợi anh đến tìm em nhé.”
Cuộc gọi kết thúc chưa được bao lâu, Tô Quân Bạch bọc cả người xuất hiện trước mặt mọi người, cho dù anh bọc kín như vậy, có một số người hâm mộ vẫn nhận ra anh.
Mặc dù kích động khi nhìn thấy thần tượng ở bên ngoài trường thi, nhưng bọn họ đều ăn ý không đến làm phiền, bởi vì anh đang đưa Tô Chi vào trường thi.
“Chi Chi, đây là ngọc bội cầu được ước thấy mà anh đặc biệt mua cho em, đeo ở trên người, đảm bảo em sẽ đạt thành tích tốt.”
Tiếp sau anh lại nói một câu, “Cho dù thi không tốt, cũng không sao hết, em vẫn là em gái của anh, anh sẽ không cười nhạo em.”
Tô Chi, “…”
Anh hai trưởng thành rồi mà hình như vẫn chưa trưởng thành, mở miệng vẫn là thiếu đòn thế kia.
“Tiểu Bạch, sao em nói chuyện với em gái như thế?” Tô Cảnh Chu đi qua kéo anh ra, “Cái miệng này của em, có thể nói những lời dễ nghe chút không?”
“Em đây không phải nói rồi sao?” Tô Quân Bạch đưa ngọc bội cho em gái.
Tô Chi, “Em không cần cái này, anh đợi đấy, em chắc chắn có thể thi tốt.”
Được mấy học bá nhồi nhét cho đến tới bây giờ, cô thi vào một trường đại học trọng điểm không có vấn đề gì.
“Như thế là tốt nhất, anh biết em gái thông minh mà.” Tô Quân Bạch đổi giọng rất nhanh, “Cố lên, cố lên, đừng căng thẳng nữa, hai ngày mà thôi, rất nhanh đã kết thúc rồi.”
Đúng vậy, chỉ có hai ngày mà thôi, rất nhanh đã kết thúc rồi.
Sắp đến thời gian thi rồi, Tô Chi tạm biệt mọi người, “Con đi vào đây, mọi người cũng quay về đi, không cần lo lắng cho con.”
Không lo lắng đó là giả, Tô Chi bước vào trường học, Hàn Huyên và mấy người sau khi vẫn luôn không nhìn thấy hình bóng của cô, mới rời đi và trở về trong xe.
Một chiếc xe có rèm che màu đen đậu cách xe của bọn họ không xa, Lục Úc ngồi ở ghế lái đang gửi tin nhắn cho Tô Chi.
Anh vốn muốn đi xuống, nhưng nhìn thấy bố mẹ và anh của Tô Chi còn có Tô Quân Bạch ở đó, anh không đi đến làm phiền sự hài hoà của gia đình bọn họ.
Điện thoại của Tô Chi mang theo bên người, lúc thi sẽ bị thu lên, cô vẫn chưa vào trường thi thì nhìn thấy tin nhắn của Lục Úc.
“Thi tốt, đừng căng thẳng.”
“Không căng thẳng, câu này tôi đã nói đến mệt rồi.”
Tô Chi trả lời lại, Lục Úc nhìn thấy tin nhắn, cong khoá miệng cười, “Ừ, sau khi kết thúc thi gặp mặt.”
“Được.”
Tô Chi vẫn còn nợ Lục Úc một bữa tiệc thịnh soạn, cô ghi nhớ.
Lúc vào trường thi thì nhận được tin nhắn của Giang Thế Lâu, chỉ hai từ đơn giản, “Cố lên.”
Sở dĩ bọn họ thêm WeChat là vì lúc ở thư viện, Tô Chi nhờ anh ta giúp mang đồ và chuyển tiền cho anh ta.
Mặc dù có WeChat, nhưng cả hai không nói chuyện.
Đây là lần đầu tiên.
Hôm nay là ngày trọng đại, Tô Chi cũng đáp lại anh ta một câu, “Cố lên.”
Sau đó cất điện thoại đi, Tô Chi bước vào trường thi, tìm thấy chỗ ngồi của mình, rất nhanh tiếng chuông đã vang lên, giáo viên đi vào thu điện thoại, sau khi phát bài thi, kỳ thi đại học thời gian hai ngày chính thức bắt đầu.
Tô Chi nhận được bài thi, đại khái lướt qua câu hỏi một lần, phát hiện rất nhiều câu hỏi cô đều đã làm, viết tên của mình rất ổn định, bắt đầu trả lời câu hỏi.
*
Tin tức trên Weibo cũng trở thành chủ đề kỳ thi đại học năm nay, cư dân mạng đã tổng hợp trên mạng có bao nhiêu ngôi sao cấp ba tham gia kỳ thi đại học năm nay.
Có người chụp được cảnh tượng Tô Quân Bạch đưa Tô Chi vào trường thi, sau đó cư dân mạng mới biết Tô Chi cũng là học sinh dự thi của năm nay.
Cư dân mạng biết Tô Chi học lớp 11, năm sau mới tham gia kỳ thi đại học.
Về hành động của Tô Chi, cư dân mạng rất ngạc nhiên, còn rất hiếu kỳ, cô sẽ giành được thành thích như thế nào.
“Năm nay Tô Chi đã tham gia kỳ thi đại học, cô ấy đây là trực tiếp nhảy lớp rồi.”
“Khi tôi nhìn thấy cũng rất sốc, nhưng cứ nghĩ về thành tích của Tô Chi, còn có biểu hiện ngày thường của cô ấy, tôi cảm thấy cô ấy chắc chắn có thể thi tốt.”
“Tôi cũng cảm thấy cô ấy có thể, thi vào một trường đại học trọng điểm không vấn đề gì.”
“Thành tích của Tô Chi đỉnh như vậy, thi vào một trường đại học trọng điểm thừa loại bỏ, thế nào cũng phải lên thành phố Kinh học thôi.”
“Việc này ai cũng không thể nói chắc chắn, lỡ như cô ấy ở trong phòng thi phát huy thất thường, nói không chừng không vượt qua kỳ thi.”
“Xí xí xí, lầu trên có thể đừng nói lời xui xẻo không, Chi Chi của chúng tôi chắc chắn có thể, cô ấy nhất định có thể thi vào thành phố Kinh! Không phục thì đánh cược!”
“Đánh cược thì đánh cược!”
…
Thế là cư dân mạng trong khu bình luận cãi nhau ầm ĩ, biến thành đánh cược thành tích của Tô Chi, rốt cuộc cô có thể thi vào thành phố Kinh hay không.
Có cư dân mạng đặt cược thi đậu, có cư dân mạng đặt cược không thi đậu, cư dân mạng ý kiến khác nhau, lấy 100 tệ làm mức đặt cược thấp nhất, bắt đầu từ từ tăng lên.
Tất nhiên loại chuyện này không thể làm một cách lộ liễu, mà cư dân mạng đã thành lập nhóm và tiến hành trong nhóm.
Cư dân mạng đặt cược Tô Chi thi đỗ ở thành phố Kinh đặc cược nhiều nhất là 500 tệ, những người đặc cược không thi đỗ hơn 1000 tệ.
Tô Quân Bạch vô tình lướt được chủ đề này, vậy mà không có người nào tin em gái có thể giành được thành tích tốt.
Anh lập tức đăng nhập tài khoản phụ của mình, cũng tham gia đặt cược, anh trực tiếp đặt cược 10 vạn.
Hành động này khiến fan hâm mộ và cư dân mạng đều sốc.
“Vãi! Trong nhóm bất ngờ xuất hiện đại gia!”
“Đại gia ơi, còn thiếu bạn không? Tôi muốn kết bạn với anh.”
“Đại gia, tôi cũng muốn kết bạn với anh.”
“Đúng là lắm tiền, trực tiếp cược 10 vạn, lỡ như thua thì làm thế nào?”
Đại gia, “Sẽ không thua, tôi tin cô ấy.”
Nhiều cư dân mạng vẫn chưa hết kinh ngạc thì trực tiếp đến một đại gia nữa, đại gia này cược 20 vạn, cược nhiều hơn đại gia trước 10 vạn.
“Vãi! Trong nhóm tới một đại gia nữa! Lấy ra là 20 vạn, điều này phải hơn fan trung thành đấy!”
“Đại gia ơi, các anh còn thiếu bạn không? Tôi muốn làm bạn với các anh.”
…
Tô Quân Bạch nhìn thấy có người thế mà trả tiền cao hơn anh, trong lòng anh bực bội, lại bỏ thêm 10 vạn vào, ngang bằng với anh ta.
Hành động rối loạn của hai vị này khiến cho cư dân mạng choáng váng, đúng là đại gia, muốn làm bạn với bọn họ, muốn chơi cùng với bọn họ.
Người đặt cược 20 vạn là Lục Úc, Tô Chi xuất sắc như vậy, sao không có người nào tin cô, khuyến khích cô chứ.
Hai người đột ngột đến cũng nhanh chóng đi, sau khi đập tiền xuống cũng không lộ mặt nữa.
Một số cư dân mạng còn lại đang đoán hai đại gia này là ai, nhưng bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến là Tô Quân Bạch và Lục Úc.
Cư dân mạng kíc.h thích chuyện này thì hy vọng tình tích của Tô Chi có thể xuất hiện sớm chút, bọn họ muốn tiền, tiền và tiền.
*
Hai ngày thi nhoáng cái đã trôi qua, sau khi Tô Chi về đến nhà đã ngủ một ngày một đêm, trưa hôm sau mới tỉnh lại.
Trong nhà chỉ có mẹ và anh hai ở nhà, bố và anh cả đến công ty rồi.
Hàn Huyên và dì ở trong bếp chuẩn bị món dinh dưỡng cho Tô Chi, Tô Quân Bạch thì ngồi trên sô pha phòng khách chơi trò chơi.
Để quay về kịp đưa em gái đi thi, anh đúng là liều mạng cố gắng làm việc, cuối cùng đã quay về kịp vào giây phút cuối.
“Em gái, em dậy rồi à.”
“Đã đói bụng chưa? Muốn ăn gì? Anh lấy cho em.”
Gần đây em gái dự thi quá vất vả rồi, Tô Quân Bạch phải chăm sóc hơn một chút.
“Ăn gì cũng được.”
Tô Chi thức dậy lâu như vậy, đương nhiên đói rồi.
Tô Quân Bạch bưng cho cô một đĩa bánh ngọt, “Anh tự làm đấy, em nếm thử, đảm bảo em ăn rồi còn muốn ăn nữa.”
Sau khi Tô Chi nếm thử, khen ngợi, “Không tệ nha, kỹ năng nấu nướng tiến bộ rồi.”
“Chắc chắn rồi, anh của em, người xuất sắc như anh chuyện gì cũng có thể làm được.” Tô Quân Bạch khoe khoang.
Tô Chi cầm lấy cái đĩa, hỏi anh, “Anh hai ưu tú, gần đây anh làm việc thế nào? Còn gặp phải chuyện gì không tốt không?”
Gần đây cô rất bận, liên lạc với anh hai cũng trở nên ít đi.
“Rất tốt.” Tô Quân Bạch nói, “Rất kỳ lạ, từ sau ngày sinh nhật, anh như thể mở hack* vậy, vận may cũng rất tốt, người khác xảy ra chuyện còn anh thì không.”
*mở hack (开挂): Ý nói việc ăn gian khi chơi trò chơi, trên mạng hay dùng để thán phục thành tựu của người khác.
Tô Chi khen ngợi, “Không tồi, tiếp tục du trì.”
Có vẻ đường số mệnh của bia đỡ đạn thay đổi rồi, hoá ra ảnh hướng đến cuộc sống thật sự lớn như vậy.
Tô Quân Bạch ngồi bên cạnh cô, hỏi cô, “Chi Chi, em xem em đã kết thúc kỳ thi đại học rồi, tiếp theo hẳn là không bận phải không?”
Vẻ mặt mong đợi nhưng lại giả vờ của anh hai, Tô Chi đã biết không có chuyện tốt gì.
“Anh muốn làm gì? Có chuyện gì thì nói thẳng.”
“Em gái đúng là hiểu anh.” Tô Quân Bạch khụ một cái, “Chuyện là như này, Liên Phương đã nhận cho anh một chương trình giải trí về ẩm thực, ngày kia bắt đầu ghi hình, có thể tự mình lựa chọn cộng sự tham gia, kỹ năng nấu nướng hiện giờ của anh tốt như thế, chắc chắn có thể nấu được món ngon.”
“Chi Chi, em tham gia cùng với anh chứ, chúng ta không tham gia chương trình cùng nhau lâu lắm rồi.”
Tô Chi lạnh lùng từ chối, “Không đi.”
Cô đã ăn một miếng bánh ngọt, “Anh tìm người khác đi, em còn có chuyện.”
Tô Quân Bạch hỏi, “Em có chuyện gì thế? Anh có thể giúp em không?”
Anh chỉ muốn tham gia chương trình ẩm thực cùng với em gái, chương trình giải trí về ẩm thực lần trước, biểu hiện của anh không tốt, lần này nhất định có thể.
“Giúp không được.” Tô Chi nói, “Em sớm đã hẹn với bạn rồi, thất hứa thì không tốt, anh cũng không muốn để em mất đi bạn bè, phải không?”
Ngày kia cô đã hẹn với Lục Úc đến nhà anh nấu cơm cho anh ăn rồi, một bữa tiệc thịnh soạn, cô phải cố gắng nghĩ xem nên nấu những món ngon nào mới được.
Bây giờ anh hai không phải là bia đỡ đạn, kỹ năng nấu nướng lại tinh xảo rất nhiều, cộng thêm lưu lượng của bản thân anh, vẫn còn anh Liên ở bên cạnh trông chừng anh, sẽ không xuất hiện vấn đề gì lớn.
“Nếu đã có thể tự mình chọn cộng sự, vậy em dẫn Kiều Thượng theo, còn có thể tăng thêm độ nhận diện chút cho anh.”
“Em thật sự có việc, lần sau đi với anh, được không?”
Chuyện đã hẹn sẵn, Tô Chi cũng không muốn thất hứa.
Tô Quân Bạch mím miệng, rất đau lòng, “Em gái muốn vứt bỏ anh rồi, vậy được thôi, anh đi tìm người khác, haizzz, tôi thật đáng thương, đều không có ai thương tôi hết.”
Tô Chi, “…”
Anh hai vẫn thật giỏi làm ra vẻ đáng thương, nếu là trước kia, cô chắc chắn đã đi rồi, bây giờ cô phải buông tay để anh hai tự mình lang bạt thôi.
Tô Quân Bạch không thể mời được em gái, chỉ có thể lắng nghe ý kiến của cô, dẫn theo Kiều Thượng đến chương trình giải trí ẩm thực.
Mà Tô Chi đã ngồi lên xe đến nhà Lục Úc.