Sáu giờ mới là thời gian phát sóng trực tiếp sinh nhật công ty, bây giờ mới hơn ba giờ, vẫn còn rất sớm.
Tô Quân Bạch vô cùng buồn phiền hối hận vì chuyện em gái cứu anh bị thương, anh vẫn luôn một tấc không rời ở bên cạnh chăm sóc cho cô.
Tô Chi được người ta hầu hạ ăn ngon uống sướng, nhưng cô lại không quen với dáng vẻ này của anh hai.
""Anh hai, anh đừng như vậy, em thật sự không sao, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi, lúc trước cũng không phải chưa từng bị.""
Ai ngờ sau khi nghe cô nói như vậy, anh hai càng đau lòng hơn.
""Em gái, chỗ em bị thương có nặng lắm không?""
Tô Chi: ""...""
Nói sai rồi?
Anh hai càng đau lòng.
Cũng may Liên Phương đã xử lí xong chuyện này: ""Chuyện này rõ ràng là do bạn trai cũ của Đồng Nhan làm.""
""Quan hệ của cậu ta và Đồng Nhan dây dưa không rõ, Đồng Nhan muốn cắt hẳn với cậu ta nhưng không cắt hẳn được, đúng lúc hợp tác với Tiểu Bạch, cậu ta cho rằng cậu là người mới của Đồng Nhan nên mới ra tay với cậu.""
Liên Phương nghe được tin này, cảm thấy Tiểu Bạch thật sự quá xui xẻo, chuyện như này cũng có thể gặp phải, còn thiếu chút nữa bị người ta đâm.
Tô Quân Bạch cũng rất cạn lời: ""Người đàn ông này sao lại điên như vậy chứ? Trực tiếp đâm người trước mặt mọi người, anh ta không sợ ngồi tù sao?""
Dây dưa tình cảm thì tự mình giải quyết cho xong đi, làm gì mà lại ồn ào ra cả bên ngoài nữa, ồn ào đến bên ngoài cũng thôi đi, cũng đừng có khiến người khác gặp đen đủi chứ.
Liên Phương khoanh tay nói: ""Cảnh sát vừa mới xét nghiệm, người đàn ông này hít thuốc phiện, tinh thần không bình thường, khó tránh khỏi trường hợp sẽ làm một số chuyện quá khích.""
Anh ta lại nói: ""Hành vi cố ý gây thương tích của cậu ta đã cấu thành phạm tội, cảnh sát sẽ bắt giữ cậu ta theo quy định pháp luật.""
Tô Quân Bạch nghe được tin này thì lập tức trả lời: ""Tốt nhất là nên như vậy, loại đàn ông này có thả ra cũng là người gây chuyện.""
Tinh thần không ổn định còn cố ý gây thương tích cho người khác.
Anh suy nghĩ rồi nói: ""Anh Liên, sau này tìm người hợp tác đại ngôn nhất định phải điều tra rõ bối cảnh của đối phương, tôi không muốn gặp lại chuyện như thế này.""
Cũng may em gái không xảy ra chuyện gì lớn, nếu như thật sự có chuyện thì cả đời này anh cũng không bỏ qua được.
Tô Chi ngồi bên cạnh nghe hai người họ nói chuyện, thầm nghĩ kịch bản này cũng tuyệt thật.
Pháo hôi chính là pháo hôi, cho dù anh hai cô có tránh né nội dung chính liên quan đến nữ chính thì vẫn sẽ xuất hiện những trường hợp ngoài ý muốn khác, nếu như không có cô ở bên cạnh nhìn, anh hai thật sự rất khổ sở.
""Cốc cốc.""
""Có người đến."" Liên Phương đi qua mở cửa: ""Có chuyện gì không?""
Ngoài cửa là Đồng Nhan và người đại diện, cô ta cầm quà, vẻ mặt áy náy nói.
""Thật xin lỗi, chuyện này là trách nhiệm của tôi, khiến em gái của Tô Quân Bạch bị thương rồi, tôi muốn vào trong nói xin lỗi cô ấy.""
Đồng Nhan cảm thấy vô cùng có lỗi, cô ta cũng không biết bạn trai cũ sẽ điên như vậy, trực tiếp cầm dao lao lên.
Ban đầu mục tiêu của bạn trai cũ là Tô Quân Bạch, may mà anh tránh kịp, sau đó được Tô Chi cứu.
Nếu như con dao kia thật sự đâm vào Tô Quân Bạch, cho dù cô ta không phải người đâm nhưng vấn đề này cũng vì cô ta mà xuất hiện, hậu quả đó cô ta thật sự không gánh nổi.
Người đại diện cũng áy náy cười lấy lòng: ""Thật xin lỗi, Tiểu Nhan nhà chúng tôi cũng không biết sẽ xảy ra chuyện này, cô ấy cũng luôn cắt đứt dây dưa với anh ta, nhưng không thể làm được.""
Nhưng lần này có lẽ sẽ làm được, anh ta không chỉ đâm người công khai mà còn bị cảnh sát xét nghiệm hít thuốc phiện, tội càng thêm tội, có khả năng sẽ bị đi tù mấy năm.
Tuy Đồng Nhan thoát khỏi sự đeo bám của bạn trai cũ, nhưng nếu chuyện này bị cư dân mạng điều tra ra thì thanh danh của cô ta cũng sẽ bị ảnh hưởng không tốt.
Cho nên cô ta mới cùng người đại diện đến để xin lỗi Tô Quân Bạch và em gái anh, muốn họ tha cho mình một lần.
Liên Phương nhíu mày: ""Xin lỗi thì thôi đi, Chi Chi cần được nghỉ ngơi, mời hai người về cho.""
Anh ta lại nói: ""Hợp tác sự kiện ngoài trời tạm dừng đi, tình huống cụ thể chờ thông báo là được.""
Anh ta đóng cửa lại.
Đồng Nhan và người đại diện còn muốn nói thêm gì đó nhưng cũng không còn cơ hội.
""Làm sao bây giờ? Có phải tôi đã đắc tội bọn họ rồi không?""
Nhìn dáng vẻ bảo vệ em gái của Tô Quân Bạch, chắc chắn sẽ giận lây sang cô ta.
""Haiz, có thể lắm."" Người đại diện nói: ""Về trước đi, bàn bạc xem nên xử lí chuyện này như thế nào.""
Tô Quân Bạch nhìn Liên Phương: ""Ai đến vậy?""
""Đồng Nhan và người đại diện, hai người họ muốn vào xin lỗi nhưng tôi không cho."" Liên Phương nói: ""Chi Chi, em muốn ở đây nghỉ ngơi hay về nhà?""
Năm giờ anh ta và Tiểu Bạch cần đến công ty để chuẩn bị cho việc livestream, bây giờ còn rất nhiều chuyện cần xử lí.
Nếu như không phải lúc trước đã đồng ý với fan sẽ livestream sinh nhật thì Tô Quân Bạch thật sự không muốn đi, em gái đã bị như vậy rồi, anh chỉ muốn chăm sóc cô.
""Hay là Chi Chi về nhà đi? Có bố mẹ chăm sóc anh cũng yên tâm.""
Tô Chi lắc đầu: ""Em đi cùng với anh đến công ty, xem anh livestream sinh nhật luôn.""
Còn gần nửa ngày, cô không thể bỏ ngang nửa chừng được, cô phải kiên trì ở bên cạnh anh hai cả ngày.
Tô Quân Bạch cảm động lau mắt: ""Em gái, em đối với anh thật tốt, anh rất muốn khóc.""
Tô Chi: ""...""
Rất không cần đâu.
Sự kiện ngoài trời ồn ào lớn như vậy, cư dân mạng đều biết chuyện Tô Quân Bạch tham gia sự kiện ngoài trời vào ngày sinh nhật bị người ta đâm bị thương, tin tức cũng nhảy lên bảng hotsearch.
Người biết tin đầu tiên là Hàn Huyên, bà thấy tin tức trên mạng chỗ thì nói Chi Chi bị thương, chỗ lại nói Tiểu Bạch bị thương.
Tình huống cụ thể thế nào trên mạng cũng không xem rõ, ảnh chụp và video trên mạng đều rất mờ, bà gọi điện cho Chi Chi hỏi thăm tình hình.
""Mẹ, con và anh hai đều không sao, người gây chuyện đã bị bắt rồi, mọi người không cần lo lắng.""
""Tối nay con đi cùng anh hai đến công ty tham gia sinh nhật của anh ấy, sẽ không về sớm.""
Tô Chi không trả lời câu hỏi của mẹ, cô không nói cho bà biết chuyện mình bị thương.
""Không sao là tốt rồi, vậy con và Tiểu Bạch chú ý an toàn, mẹ chờ hai đứa về.""
""Dạ.""
*
Năm giờ Tô Chi cùng anh hai đến công ty, ở công ty cũng đã trang trí từ sớm.
Nhân viên đã đứng ở ngoài cửa từ sớm, chờ khi Tô Quân Bạch đến lập tức cầm pháo hoa trong tay lên bắn.
Tô Quân Bạch không tránh kịp, lập tức bị bắn cho đầy người: ""Đủ rồi đủ rồi, đừng có thêm việc cho dì dọn vệ sinh.""
Nhân viên nói đùa với anh: ""Thêm chút cũng không sao, niềm vui nhân đôi.""
Cả người anh là pháo hoa, tạo hình anh vừa làm xong cũng bị hỏng, quan trọng là còn có em gái.
Anh vừa quay đầu đã phát hiện em gái đang đứng cách mình rất xa.
Tô Quân Bạch: ""...""
Thấy nguy hiểm không nói cho anh?
Tô Chi hết cách nhún vai, cô cũng không biết, là anh Liên kéo cô sang bên cạnh.
Niềm vui nhân đôi đã hoàn thành, Tô Quân Bạch thuận lợi vào công ty, vừa vào cửa đã thấy poster của anh đang mặc âu phục tươi cười.
Ảnh treo trên hành lang cũng đã đổi sang hết thành của anh, cách một đoạn sẽ dán một quả bóng, còn cả lời chúc anh sinh nhật vui vẻ.
Nghệ sĩ không vướng lịch trình đều đến tham gia tiệc sinh nhật của anh, tất cả mọi người đều tặng quà.
""Tiểu Bạch, sinh nhật vui vẻ!""
""Cảm ơn, cùng vui cùng vui.""
Hôm nay Tô Quân Bạch nhận quà đến mỏi tay, cảm giác này rất tốt, anh rất thích.
Một căn phòng được sắp xếp đặc biệt cho fan hâm mộ trên livestream, trên bàn đầy thức ăn, giữa bàn còn có một chiếc bánh gato rất lớn, bên trên viết Tô Quân Bạch sinh nhật vui vẻ.
Hai bên phòng chất đầy quà, tất cả đều là phúc lợi chuẩn bị cho fan hâm mộ.
Sáu giờ đúng, Tô Quân Bạch đúng giờ mở livestream, rất nhiều fan hâm mộ đều đang chờ livestream, Tô Quân Bạch vừa phát sóng, tất cả các cô đều lao vào.
""A a a a a, ông xã sinh nhật vui vẻ nha!""
""Ông xã, có chuyện gì xảy ra vậy? Trên người anh đều là pháo hoa, em buồn cười quá.""
""Cuối cùng cũng đợi được lúc Hoa Trắng Nhỏ livestream, tôi vừa cầm bát cơm vừa nhìn mặt Hoa Trắng Nhỏ, đột nhiên cảm thấy cơm trong bát không còn ngon nữa, vẫn là Hoa Trắng Nhỏ hợp khẩu vị tôi hơn.""
""Mau bắt đầu livestream đi, tôi muốn xem thử sinh nhật của ông xã sẽ như thế nào.""
""Quà rút thưởng là gì vậy? Có thể hẹn hò với ông xã một ngày không?""
""Mặc dù lầu trên suy nghĩ nhiều rồi, nhưng tôi cũng muốn vậy, ha ha ha ha ha.""
...
Trong ánh mắt mong chờ của fan hâm mộ, Tô Quân Bạch chính thức livestream.
""Chào mọi người, tôi là Tô Quân Bạch, hoan nghênh mọi người đến livestream của tôi, bữa tiệc sinh nhật hôm nay có mọi người mới vui vẻ.""
""Vậy tôi sẽ vào chủ đề ngày hôm nay, đó là phát phúc lợi cho mọi người.""
Có fan hâm mộ kêu gọi luôn trên livestream.
""Ông xã, em không muốn phúc lợi không thực tế, em trực tiếp ngả bài luôn, em muốn thấy cơ bụng của anh!""
""Chị em, bạn thật mạnh.""
""Vô cùng trâu bò, thật ra tôi cũng muốn xem.""
...
Tô Quân Bạch thấy bình luận này, khóe môi hơi giật, những cô gái nhỏ này cái gì cũng dám nói.
""Con nít con nôi, suốt ngày nghĩ gì thế? Về học tập thật tốt đi, thành tích năm nay thế nào? Điểm tối đa không? Không được điểm tối đa thì tiếp tục cố gắng nha.""
Fan hâm mộ vừa muốn tranh cãi muốn nhìn cơ bụng: ""...""
Đây không phải là ông xã mà cô ấy muốn! Tại sao lại muốn bàn luận về thành tích học tập với cô ấy vậy?
Mưa bình luận trên livestream trở lại bình thường, Tô Quân Bạch lại tiếp tục nói.
""Bây giờ chúng ta sẽ chơi một trò chơi nhỏ, ai biết câu trả lời nhớ để lại bình luận rồi đăng lên, chúng tôi sẽ chụp màn hình để chọn ra fan hâm mộ may mắn tặng phúc lợi, mọi người nhớ tích cực tham gia nha.""
Anh hai ở trong phòng livestream, Tô Chi đứng ở cửa nhìn, cô cũng không tin một mình anh hai ở trong phòng còn có thể xảy ra chuyện.
Liên Phương vô cùng khó hiểu với hành động này của Tô Chi, nhưng chuyện em gái làm cũng là vì Tiểu Bạch, ví dụ như chuyện ngoài ý muốn xảy ra lúc xế chiều nay.
Anh ta luôn cảm thấy Tô Chi dường như biết chuyện mà họ không biết.
Anh ta lại gần Tô Chi, nhỏ giọng hỏi: ""Chi Chi, có phải em biết xem bói không? Em biết hôm nay Tiểu Bạch xảy ra chuyện sao? Vậy em có thể xem thử giúp anh không, sau này anh sẽ thế nào?""
Ánh mắt anh ta vô cùng mong đợi.
Tô Chi: ""...""
Tô Chi nhìn anh ta một cái, trong kịch bản gốc, Liên Phương là người đại diện bên cạnh anh hai pháo hôi, tình huống đương nhiên sẽ không tốt hơn là bao.
Nhưng bây giờ vận mệnh của anh hai sẽ thay đổi, Liên Phương cũng vậy.
""Sau này anh sẽ kiếm được rất nhiều tiền, cưới một cô vợ xinh đẹp, có một đứa con đáng yêu, sẽ có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn.""
Cô nói dối, nhưng cô cũng thật sự chúc phúc anh ta như vậy.
Liên Phương tin tưởng: ""Thật sao? Anh bắt đầu mong đợi rồi đấy, anh muốn hướng đến mục tiêu này để cố gắng thực hiện.""
Anh ta đã ba mươi rồi, còn chưa có bạn gái, hi vọng trước năm ba mươi lăm tuổi có thể thoát khỏi trạng thái độc thân.
Tô Chi cười gật đầu: ""Anh có thể làm được.""
Có lời khẳng định của Tô Chi, Liên Phương càng thêm tự tin.
Tạm thời không có chuyện gì, cô gọi điện thoại cho Lục Úc để nói chuyện lặt vặt.
Lục Úc thấy được bài Weibo trên hotsearch, biết sự cố họ gặp khi tham gia hoạt động ngoài trời.
""Có phải em bị thương không?""
Có một bức ảnh chụp rất mờ, anh thấy cánh tay Tô Chi hình như bị chảy máu, dường như người đàn ông cầm dao đã làm cô bị thương.
Tô Chi: ""Một vết thương nhỏ mà thôi, sẽ nhanh khỏi thôi.""
Trước kia Tô Chi đi làm công còn bị thương nặng hơn, ngày hôm sau vẫn nhảy nhót tưng bừng, sức sống của cô rất mạnh mẽ, người khác không thể làm cô gục ngã được.
Lục Úc cảm thấy không ổn: ""Bây giờ em đang ở đâu? Bệnh viện sao?""
Tô Chi trả lời anh: ""Không, tôi đang ở công ty anh hai, hôm nay anh ấy livestream sinh nhật, tôi đến xem chút.""
Lục Úc thấp giọng ừ một tiếng.
Tô Chi nghe được bên kia có một số âm thanh vang lên: ""Anh đang làm việc sao?""
Lục Úc đáp: ""Ừm, chỉnh sửa một vài thứ.""
Tô Chi nói: ""Vậy anh bận trước đi, có thời gian chúng ta nói chuyện tiếp.""
Sau khi cúp điện thoại, Lục Úc lấy một số đồ y tế trong hộp thuốc, chuẩn bị mang đến cho Tô Chi.
Còn cả tài liệu học tập đã chuẩn bị lúc trước cho cô, lúc này cũng có thể mang theo luôn.
Đúng lúc này Chu Huy gọi điện đến: ""Tiểu Úc, buổi tối có bữa tiệc, cậu cần tham gia một chút.""
""Buổi tối có việc, anh từ chối giúp tôi."" Lục Úc sắp xếp đồ vật đã chuẩn bị kĩ càng, bây giờ xuất phát.
Chu Huy: ""Rốt cuộc cậu bận chuyện gì vậy? Sao ngày nào cũng bận rộn thế?""
Đừng nói là yêu đương chứ? Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã khiến Chu Huy giật nảy mình.
Phù phù phù, anh ta là miệng quạ đen nhưng tuyệt đối đừng có yêu đương!
""Việc tư."" Lục Úc nói: ""Không có chuyện gì khác thì tôi cúp máy đây.""
Chu Huy còn muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì, vì anh ta có nói thì Lục Úc cũng sẽ không nói thật cho anh ta biết.
Haiz, đỉnh lưu của giới này không dễ dẫn theo chút nào.
Vừa cúp điện thoại của Chu Huy thì Từ Thông đã gọi đến.
""Tiểu Úc, chuyện Tô Chi bị thương cậu có biết không?""
Từ Thông là tuyển thủ lướt web, chuyện trên mạng lúc nào anh ta cũng biết trước tiên, sau khi hiểu rõ mọi chuyện anh ta mới gọi điện thoại cho Lục Úc.
Lục Úc: ""Biết, sao vậy?""
Lần đầu tiên Từ Thông nhìn thấy Tô Chi đã rất quan tâm đến chuyện của cô, lúc nào cũng nói chuyện về cô, lúc nào cũng nghe ngóng tin tức của cô.
""Sao cậu quan tâm chuyện của cô ấy vậy?""
Từ Thông nói thẳng: ""Đương nhiên là vì cậu rồi, cậu và cô ấy là bạn, bạn của cậu cũng là bạn của tôi, tôi quan tâm cô ấy không phải là việc đương nhiên sao?""
Tất nhiên đó không phải trọng điểm, trọng điểm là Lục Úc muốn đến quan tâm người ta mới đúng.
Lục Úc: ""...""
Cậu cũng quen quá nhỉ.
""Đúng rồi, cậu có gọi điện thoại cho Tô Chi không?"" Từ Thông nói tiếp: ""Hai người là bạn, cậu sẽ không phải là không quan tâm đến mức đấy đó chứ?""
Không quan tâm cũng được, Lục Úc không muốn thoát ế nữa chứ gì, phải tranh thủ chứ.
Từ Thông vội nói: ""Chưa gọi thì nhanh chóng gọi qua hỏi thăm người ta một chút đi, quan tâm một chút, tặng hoa quả hoa tươi các thứ gì đó nữa, con gái đều thích những thứ này.""
Anh ta thật sự là hao tổn tâm tư với chuyện Lục Úc có thể thoát ế hay không.
Lục Úc: ""...""
Lục Úc một tay cầm điện thoại, nhìn túi thuốc cầm theo trên tay còn lại: ""Tôi biết rồi, bây giờ chuẩn bị đi thăm cô ấy.""
Trước kia sao anh lại không biết tên nhãi này rảnh rỗi thế chứ.
""Cậu được đó, Tiểu Úc, không cần tôi dạy luôn."" Từ Thông vô cùng đồng ý gật đầu: ""Cách này của cậu rất chính xác, vậy cậu mau đi đi, tôi không làm phiền cậu nữa. Đúng rồi, nhớ mua một số thứ con gái thích ăn, thêm hoa nữa, như vậy khá có thành ý.""
Lúc Lục Úc lái xe đi tìm Tô Chi, đề nghị của Từ Thông đột nhiên xuất hiện trong đầu, tặng nữ sinh đồ họ thích ăn và hoa.
Hình như đi thăm bệnh nhân nên như thế, anh lại vòng đến tiệm hoa.
Khách trong tiệm không quá nhiều, nhân viên cửa hàng thấy anh vào thì nhiệt tình tiếp đón: ""Chào anh, anh muốn mua hoa tặng bạn gái sao? Hoa hồng ở bên này chúng tôi vừa nhập về, hoa rất tươi, anh có cần tôi chọn giúp không?""
Nhân viên cửa hàng chăm chú nhìn Lục Úc, anh bao bọc rất kĩ nên không thể nhìn thấy mặt, nhưng từ khí chất và động tác cũng có thể đoán được đây là một anh chàng vô cùng đẹp trai.
Ánh mắt Lục Úc nhìn qua một vòng, xem qua hết tất cả các loại hoa trong tiệm, đúng là chỉ có hoa hồng đẹp nhất.
""Cô chọn đi.""
Mối làm ăn đưa đến cửa, đương nhiên nhân viên cửa hàng rất vui vẻ mà tiếp nhận, cô ấy chọn bó hoa hồng to nhất, đẹp nhất đưa cho anh.
""Anh đối với bạn gái thật tốt, cô ấy nhận được hoa chắc chắn sẽ rất vui.""
Lục Úc: ""...""
Anh trả tiền, lúc nhận hoa nói thêm một câu: ""Không phải bạn gái, là một đàn em thôi.""
*
Tô Chi vẫn đang đứng canh giữ trước cửa phòng livestream của anh hai, ai cũng không cho vào.
Livestream chỉ hai tiếng, thắng lợi nằm trong tầm tay rồi.
Sau khi kết thúc phát sóng còn liên hoan với nghệ sĩ của công ty, như vậy thì ngày này mới hoàn toàn kết thúc.
Khi nhận được tin Lục Úc đến tìm mình, Tô Chi có chút bất ngờ, không ngờ Lục Úc sẽ cố ý đến đây một chuyến để thăm cô.
""Anh Liên, anh đứng đây trông coi cửa, đừng cho người nào vào quấy rầy anh hai, em ra ngoài xử lí một số chuyện, sẽ lập tức quay lại.""
""Đi đi, có anh ở đây theo dõi, yên tâm đi đi.""
Tô Chi bước nhanh ra ngoài công ty, theo chỉ dẫn của Lục Úc tìm được xe của anh.
""Lục Úc, sao anh lại đến đây? Sao anh không báo trước một tiếng? Hôm nay tôi có chuyện quan trọng cần làm, không thể gặp anh lâu được.""
Chờ sau khi việc của anh hai giải quyết xong cô cũng không cần khổ cực như vậy nữa.
""Đến thăm em một chút, có một số thứ muốn đưa cho em."" Lục Úc đưa thuốc, đồ ăn vặt và cả hoa cho cô.
Đây là lần đầu tiên anh tặng nữ sinh hoa hồng.
Đây cũng là lần đầu tiên Tô Chi được người khác tặng hoa hồng, lúc trước cô luôn liều mạng kiếm tiền, không nghĩ đến những chuyện này.
""Cảm ơn, đây là lần đầu tiên có người tặng tôi hoa, tôi muốn mang đi cắm.""
""Sau này vẫn sẽ có."" Lục Úc thấy cánh tay bị bó vải trắng: "Tay sao rồi? Có thể nâng lên được không?""
""Có thể, nhưng không thể dùng sức."" Tô Chi đã vượt qua cảm giác đau tê lúc đầu, bây giờ vết thương vừa đau vừa nóng.
Lục Úc dặn cô: ""Sau này ra ngoài phải cẩn thận, sau này gặp phải người cầm dao cũng đừng học anh hai ngốc nhà em mà lao lên.""
Tô Chi bị anh chọc cười, chuyện anh hai yếu ớt đã không còn là bí mật.
""Tôi biết, tôi sẽ không lao lên như vậy, cho dù tôi có lao lên cũng sẽ đánh ngã được người kia.""
Lục Úc: ""...""
Cảm giác như cô nghe lời nhưng lại cảm thấy cô không nghe lời.
""Anh cố ý tặng đồ cho tôi sao?"" Tô Chi cảm thấy Lục Úc thật sự là người tốt: ""Lát nữa anh hai đi liên hoan với người công ty, anh đi cùng không?""
Cô suy nghĩ rồi nói: ""Thôi được rồi, anh về sớm nghỉ ngơi một chút đi, lần sau tôi mời anh ăn cơm.""
Cô ôm hoa hồng ngồi trong xe dưới ánh hoàng hôn, nói với Lục Úc: ""Lục Úc, khi nhớ đến tôi hãy nhớ tôi là Tô Chi, chúng ta là bạn.""
Lục Úc không hiểu ý của cô, anh cười: ""Đương nhiên rồi, là bạn.""
Tô Chi yên tâm, tạm biệt Lục Úc hẹn gặp lại rồi ôm hoa cầm đồ vào công ty.
Không lâu sau livestream của anh hai kết thúc, mọi người ồn ào cùng đi liên hoan.
Tô Quân Bạch nhìn bó hoa hồng bên cạnh người em gái: ""Em gái, em còn mua hoa cho anh sao, em tốt với anh quá.""
""Không phải cho anh, bạn em tặng cho em."" Một câu của Tô Chi cắt đứt sự vui vẻ của anh.
Khuôn mặt Tô Quân Bạch ỉu xìu: ""Được rồi, nhưng người bạn kia của em là ai vậy? Đối với em thật tốt, từ xa chạy đến đây tặng hoa cho em.""
Những người em gái kết bạn chắc chắn đều là người tốt.
""Anh biết người đó."" Tô Chi nói sang chuyện khác: ""Lát nữa sẽ đi liên hoan sao?""
""Ừm, công ty đã đặt xong phòng, chờ chúng ta qua nữa thôi."" Tô Quân Bạch gật đầu: ""Chắc sẽ kết thúc trước mười hai giờ, bắt đầu từ ngày mai anh muốn ngủ nướng.""
""Đúng là phải kết thúc."" Tô Chi đứng lên: ""Đi thôi, liên hoan.""
Địa điểm liên hoan ở một khách sạn năm sao, nghệ sĩ nể mặt đến không ít, người nào cũng đến mời Tô Quân Bạch một chén, chỉ một lúc sau anh đã uống mấy chén.
Tửu lượng của Tô Quân Bạch không phải quá tốt nhưng cũng không quá kém, uống xong lượt này đã gần đến ranh giới, không thể uống tiếp, nếu uống tiếp sẽ say.
Sau đó lại có người rót rượu, anh trực tiếp từ chối.
Tô Chi là thương binh nên được mọi người chăm sóc, mọi người không làm khó cô còn chăm sóc cô rất tốt.
Mấy chén rượu sau Tô Quân Bạch không từ chối được, thêm mấy chén nữa anh đã hơi say.
Anh ngồi xuống bên cạnh Tô Chi, gục xuống bàn, ngây ngốc nhìn Tô Chi nói: ""Em gái, hôm nay anh rất vui, cảm ơn em đã ở bên cạnh anh cả ngày sinh nhật, anh đã mong muốn ngày này từ lâu rồi, muốn trải qua ngày sinh nhật với em gái, trông mong nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng thực hiện được rồi.""
""Em gái, sau này em sẽ còn ở bên cạnh anh nữa sao? Em có ghét bỏ anh vô dụng không? Em có bỏ đi chơi với người khác không?""
""Khi còn bé người lớn đều không thích đứa trẻ như anh, nhưng anh không quan tâm vì em gái thích, thích một người anh trai có thể chơi đùa với em.""
""Bây giờ em gái đã trưởng thành, ngược lại còn bảo vệ anh, anh vừa vui vừa buồn...""
Anh hai uống say, nằm gục xuống bàn lải nhải rất nhiều, phần lớn đều là chuyện liên quan đến ngày bé.
Tô Chi cũng biết khi còn bé mình có quan hệ tốt nhất với anh hai, hai người thích nhất là ra ngoài chơi, thấy người nào cũng tươi cười, rất được người khác thích.
Nếu như không phải xảy ra chuyện đi lạc, cô cũng không biết bản thân sẽ trở thành như thế nào, có lẽ sẽ trở thành tiểu thư khuê các như người lớn mong đợi.
Cô cũng không rõ chuyện này, cô chỉ biết là bây giờ cô mãi mãi sẽ không trở thành như vậy, cô thích dáng vẻ bây giờ của mình.
""Em gái, sau này em sẽ có bạn trai sao? Sau khi em có bạn trai có phải sẽ không quan tâm đến anh nữa không?""
Trọng điểm của Tô Quân Bạch nằm ở cuối câu, nếu thật sự như vậy thì anh sẽ đánh nhau với người kia.
Tô Chi: ""...Vậy còn anh? Có phải anh sẽ có bạn gái không?""
Bây giờ cô rất tò mò không biết anh hai thích kiểu nữ sinh gì: ""Anh thích nữ sinh như thế nào?""
""Tư thế hiên ngang, nữ sinh siêu ngầu.""
Ồ, từ chuyện này có thể thấy thẩm mỹ yêu đương của anh hai đã bị thay đổi rồi nha, đúng là không dễ dàng.
Tô Chi hỏi: ""Vậy anh muốn yêu đương sao?""
""Không muốn... Anh muốn hát, muốn nhảy, anh muốn đóng phim, anh muốn làm đỉnh lưu cả đời... Kiếm tiền cho em gái tiêu...""
Tô Chi: ""...""
Em cảm ơn anh, cô có một người anh thật tốt.
Cô nói: ""Em cảm thấy nguyện vọng này của anh có thể thành sự thật nếu như anh tiếp tục độc miệng như vậy.""
Bây giờ cô không còn lo lắng anh hai yêu đương nữa, giờ cô lo lắng anh hai không thèm yêu đương hơn.
""Em gái, em còn chưa nói cho anh biết... Có phải em sẽ tìm bạn trai không... Có phải em sẽ vứt bỏ anh không...""
""Không có, anh vĩnh viễn là anh của em.""
Tô Chi trấn an anh, một lúc sau anh hai lại bắt đầu hỏi lung tung này kia, tất cả đều là vấn đề cô không thể nào trả lời được.
Cô đành phải trả lời anh qua loa, cứ qua loa như vậy cũng hết hai tiếng liên hoan.
Còn chưa đến năm phút nữa là kết thúc ngày hôm nay, anh hai đã gục xuống bàn ngủ thiếp đi.
Liên Phương và các nghệ sĩ khác đang chơi ma sói, một số nghệ sĩ khác thì đang vui vẻ ca hát trên sân khấu.
Cô gửi lời chúc ngủ ngon cho tất cả những người quen, sau khi gửi tin nhắn cho Lục Úc xong thì cũng đúng lúc qua mười hai giờ.
Thời gian anh hai gặp nhiều tai nạn cuối cùng cũng chấm dứt, mong sau này anh sẽ gặp nhiều may mắn.