Tô Quân Bạch xem xong Weibo của Kim Mạch Nhi chậc chậc mấy tiếng, “Cô ta thật sự dám nói, sự việc đẩy sạch sẽ như vậy, sao không nói bọn họ đã xin lỗi và đền quần áo lại bồi thường đấy.”
“Cô ta muốn nói như thế, còn đăng Weibo, tìm chửi hả?” Liên Phương lải nhải mấy câu, “Cậu đừng lãng phí thời gian, mau chóng đăng đi, đoạn video của hành lang bên kia, tôi đã lấy được rồi, lát nữa đăng lên.”
Cái miệng này của Tiểu Bạch thực sự có chút độc, đăng lên phải bị anti-fan mắng chửi, nhưng nếu không đăng, chỉ giải thích cũng sẽ nhận được sự nghi vấn.
Tô Quân Bạch, “Tôi biết rồi, tôi đang sắp xếp từ ngữ.”
Nếu Kim Mạch Nhi đã tự kiếm chuyện, vậy thì đừng trách anh đánh trả.
Tô Quân Bạch V: Đối với lời nói của cô Kim nào đó, tôi muốn giải thích một chút, là chúng tôi đụng phải điểm này không sai, chúng tôi cũng đã xin lỗi ngay lập tức, cô ta yêu cầu bồi thường chúng tôi cũng đã bồi thường, nhưng cô ta cũng không thể bắt nạt em gái tôi, chính là lừa em ấy 300 vạn tệ, làm người phải có chút lương tâm, không thể lời nào cũng nói linh tinh.
Bên dưới là video hoàn chỉnh ở hành lang.
Video từ lúc Kim Mạch Nhi bước vào đã có, cô ta bảo trợ lý lấy sợi dây chuyền, mình không giữ chắc, dây chuyền bị vỡ, cô ta liền dạy dỗ trợ lý, giọng nói không phải là rất lớn, nhưng cũng nghe thấy cô ta đang nói gì.
Lúc này Tô Chi cầm trà sữa đi qua, không nhìn đường lắm, Kim Mạch Nhi đang dạy dỗ trợ lý cũng không nhìn đường, hai người cứ như thế đâm vào nhau.
Điều đầu tiên Tô Chi đã xin lỗi, vội vàng dùng khăn lau có thể dùng được lau áo quần cho cô ta, bị Kim Mạch Nhi đẩy ra, sau đó yêu cầu cô bồi thường 300 vạn tệ.
Tiếp sau chính là Tô Quân Bạch đến bảo vệ Tô Chi, mặc dù lời nói không lọt tai, nhưng khả năng xử lý tốt chuyện này không vấn đề.
“Vì sao cảm thấy miệng của Kim Mạch Nhi cũng rất độc? Lại nói với trợ lý như vậy? Cô ta nghĩ rằng mình có rất nhiều tiền sao?”
“Tôi đọc xong rồi, tôi chỉ muốn nói, bất cứ chuyện gì cũng sẽ bị đảo ngược, đừng vội đi đến kết luận, nạn này tôi chiếm Tô Quân Bạch.”
“300 vạn tệ, ôi trời, thật sự dám nói ra, nếu ông xã tôi không xuất hiện, em gái Chi Chi không tránh được bị cô ta lừa.”
“Tôi là nhân viên công tác của nhà E, mời mọi người nhìn qua đây, cô Kim nào đó là cái lỗ lớn, quần áo nhà E không đắt như vậy, mọi người muốn mua đều có thể mang.”
“Mặc dù Tô Chi đụng phải Kim Mạch Nhi là không đúng, nhưng cô ấy đã chân thành xin lỗi, Tô Chi bị lừa nhiều tiền như thế, Tô Quân Bạch nổi giận cũng có thể hiểu được. Nếu em gái tôi bị lừa, tôi không chỉ muốn nổi giận, còn muốn đánh người ta.”
“Mạch Nhi của chúng tôi sai ở đâu chứ, Tô Chi đổ trà sữa vào cô ấy thì không nên bồi thường sao?”
“Thần tượng của chúng tôi đã thực sự bồi thường rồi đấy, không phải đã bao hết tất cả chi phí mà cô ta đến bệnh viện điều trị sao? Các cô còn muốn thế nào?”
“Tuy rằng hai bên đều sai, nhưng tôi cũng cảm thấy cách xử lý của Tô Quân Bạch không sai. Cho dù tôi có tiền, tôi cũng không muống bị các người lừa.”
“Hoa trắng nhỏ bảo vệ em gái điên cuồng, rất muốn có anh trai như vậy.”
…
Lời giải thích của Tô Quân Bạch cũng nằm trên hot search, càng ngày càng nhiều cư dân mạng tham gia, độ thảo luận cũng càng ngày càng cao.
Hầu hết cư dân mạng đều bênh vực Tô Quân Bạch, Kim Mạch Nhi chỉ có fan của cô ta đang chật vật chống đỡ, chiến đấu với cư dân mạng.
Lời vu khống của Kim Mạch Nhi không làm hỏng hình tượng của Tô Quân Bạch và Tô Chi, trái lại tăng thêm rất nhiều độ hot cho bọn họ.
Kim Mạch Nhi nhìn thấy kết quả này, cực kỳ không cam tâm, mắt của những cư dân mạng này bị mù sao? Rõ ràng là bọn họ sai, đã làm hỏng áo quần của cô ta, cô ta đòi bồi thường 300 vạn tệ rất nhiều sao? Một đám nhà quê.
Tâm trạng vừa mới đăng Weibo tốt bao nhiêu, bây giờ thì tồi tệ bấy nhiêu, quá tức giận rồi.
Đây chỉ là mới bắt đầu, đợi đến khi cô ta nhận được điện thoại từ nhân viên công tác của đoàn phim Uông đạo diễn, khuôn mặt tức giận đã trắng bệch.
“Cô Kim, thật xin lỗi, buổi thử vai của cô không vượt qua, chúc cô sớm tìm được vai diễn tâm đắc.”
Kim Mạch Nhi tức khắc đứng lên, “Ý gì? Uông đạo diễn không phải rất công nhận diễn xuất của tôi sao? Tại sao thử vai không vượt qua? Để tôi gọi điện thoại với Uông đạo diễn, tôi tự mình hỏi ông ấy!”
Nhân viên công tác, “Xin lỗi, Uông đạo diễn đang bận, cô thực sự không vượt qua, tạm biệt.”
Bên kia cúp điện thoại không một chút do dự, Kim Mạch Nhi tức đến mức đập bàn, “Sao người này không có ý thức như vậy, chuyện còn chưa nói xong đã dám cúp điện thoại của tôi, có phải không muốn làm việc nữa?”
Cô ta hít sâu mấy hơi, không thể tức giận, không thể tức giận, tức giận sẽ làm cho mình trở nên già đi, không phải chỉ là một bộ phim tồi sao? Có gì ghê gớm? Coi Kim Mạch Nhi cô ta yêu thích sao?
Vả lại, vai nam chính của bộ phim đó là Tô Quân Bạch, anh ta độc mồm độc miệng như vậy, đóng phim cùng anh ta, trước sau gì sẽ bị anh ta tức chết.
Cô ta có khuôn mặt xinh đẹp như vậy, nhất định có thể tìm được cảnh quay tốt hơn, chờ cô ta đứng trên đỉnh cao lần nữa, khiến cho những người này phải hối hận!
Đáng tiếc cô ta không đợi được đến lúc đó, việc trốn thuế những năm trước của cô ta bị công khai, ngay hôm đó đã leo lên top 1 hot search.
“Chết tiệt! Thật không ngờ gần cuối năm còn có ngôi sao lật xe, Kim Mạch Nhi trốn thuế hơn 1 tỷ, thật sự đỉnh vãi, trốn nhiều tiền như vậy.”
“Hơn 1 tỷ, số tiền mà suốt đời tôi kiếm không được, chia cho tôi một số lẻ đã đủ để tôi sống cả đời rồi.”
“Trời ơi, ngôi sao kiếm tiền như vậy sao? Hơn 1 tỷ đổi thành nhân dân tệ có phải có thể lấp đầy cả căn nhà không?”
“Tất nhiên rồi, chắc chắn còn hơn, có thể chất cao như núi.”
“Tin tức này là thật hay giả vậy, sao Mạch Nhi có thể làm chuyện này.”
…
Sau khi đã được xác minh, chuyện này thực sự là thật, ảnh hưởng to lớn, ngoài đưa ra thông báo vi phạm bồi thường tên 1 tỷ, phía trên còn phong sát cô ta.
Công ty ngay khi biết tin tức đã huỷ bỏ quan hệ với cô ta, sợ cô ta liên luỵ các nghệ sĩ khác của công ty.
Người đại diện của Mạch Kim Nhi hoàn toàn thất vọng đối với cô ta, cũng hoàn toàn vứt bỏ cô ta, người vẫn luôn chạy trên con đường chết, chi ta có thể giúp một hai lần, nhưng không thể giúp cả đời.
Kim Mạch Nhi biết được mình bị phong sát, còn phải bồi thường nhiều tiền như vậy, tinh thần đều sắp sụp đổ.
Tiền bạc của cô ta đều bị cô ta phung phí hết rồi, đầu tư thất bại đã mất rất nhiều tiền, bây giờ ngoại trừ một căn biệt thự thì cô ta không có tiền, bảo cô ta lấy gì bồi thường.
“Rốt cuộc là ai muốn đối phó tôi? Trình Kiều, Vương Liên Liên, Phục Mỹ, đúng rồi, hay là Tô Quân Bạch, nhất định là anh ta muốn đối phó tôi, anh đợi đó cho tôi!”
…
Chuyện này thật sự không liên quan đến Tô Quân Bạch, bởi vì anh không biết cái gì hết, lúc nhìn thấy hot search cũng rất kinh ngạc.
Thật không ngờ Kim Mạch Nhi lại có tiền như vậy, lúc mười mấy tuổi còn kiếm nhiều tiền hơn anh bây giờ, thật sự là ông trời thưởng cơm ăn, nhưng bản thân cô ta không trân trọng nó, một tay đập nát tất cả.
Tin tức cũng không phải do Tô Chi tung ra, bởi vì tài liệu mà cô nhờ anh cả thu thập vẫn chưa thu thập được, không biết tại sao lại biết trước, nhưng dù sao vẫn là chuyện tốt.
Nhưng vẫn sẽ xảy ra diễn viên gặp sự cố một lần, tương tự như những ngôi sao xảy ra sự cố trước đó, hoặc là kích nổ diễn viên của sự cố thứ ba trước, hoặc là dẫn dắt đạo diễn Uông chọn vai diễn.
Hoặc giới thiệu một nữ diễn viên sẽ không xảy ra chuyện lại có diễn xuất tốt cho đạo diễn Uông, chẳng phải mọi thứ đều ổn.
Có thể trực tiếp ngăn chặn diễn viên của sự cố thứ ba, nhưng cô không biết ngôi sao nữ quen thuộc.
Hình như có một người, Miêu Hoạ Hoạ, diễn xuất của cô ta cũng được, nhưng không biết cô ta có thời gian không.
“Anh, vai nữ chính của Uông đạo diễn lúc nào thử vai lại?”
Tô Quân Bạch nghiêng đầu nhìn cô, “Không rõ lắm, đang đợi thông báo, em có hứng thú sao?”
“Đúng vậy.” Nhiệm vụ của Tô Chi vẫn chưa hoàn thành, cô không có hứng thú cũng phải có hứng thú, “Đợi đến khi buổi thử vai lần sau thì nói với em trước, em cũng đi.”
“Không vấn đề gì.” Tô Quân Bạch gật đầu, “Lỡ như em đang đi học thì sao?”
“Xin nghỉ.” Bất cứ chuyện gì đều không thể ngăn cản Tô Chi, “Anh, nếu không thi anh đề cử một vai nữ chính cho Uông đạo diễn, em cảm thấy Miêu Hoạ Hoạ rất phù hợp.”
Quan trọng là Miêu Hoạ Hoạ sẽ không xảy ra chuyện, diễn xuất cũng tốt.
Tô Quân Bạch với Miêu Hoạ Hoạ không phải rất quen thuộc, nhưng Miêu Hoạ Hoạ ngược lại cũng chăm sóc em gái, “Anh thử xem.”
Dù sao cũng chỉ là chuyện của một câu nói.
Tô Chi giải quyết xong chuyện, hỏi anh, “Đúng rồi, anh không làm ra chuyện trốn thuế lậu thuế chứ?”
Trốn thuế lậu thuế chuyện này thật sự quá đáng sợ, định mức quá lớn, một khi bị phát hiện chính là ngõ cụt.
Anh hai đã tìm đường chết rồi, không thể thêm một đường nữa.
“Anh là công dân tốt, chắc chắn sẽ không làm chuyện này.” Tô Quân Bạch xem thường những loại người đó, “Anh tuân thủ quy định, phải làm thế nào thì làm thế đó, người khác không làm gì được anh.”
Anh là con trai của bố nhà giàu nhất, thứ không thiếu nhất chính là tiền, từ nhỏ còn được bố mẹ dạy bảo đủ loại, phải làm một đứa trẻ tốt, lớn lên phải làm một người có sự đóng góp cho xã hội.
Anh vẫn luôn tuân thủ rất tốt, sẽ không làm cho bố mẹ mất mặt.
“Vậy thì tốt.” Tô Chi gật đầu, “Tiếp tục duy trì.”
Cách sinh nhật lần thứ 21 tuổi của anh hai còn hơn 3 tháng nữa, thời gian này hi vọng có thể trôi qua suôn sẻ.
“Em qua đây.” Tô Cảnh Chu đá Tô Quân Bạch một cái, “Nhanh lên.”
“Làm gì thế.” Tô Quân Bạch bất mãn, “Không thấy em đang nói chuyện với Chi Chi ư.”
Tô Cảnh Chu từ trên cao nhìn xuống nhìn anh, “Chuyện lần trước vẫn chưa tính sổ với em, em đợi anh động thủ hay là tự mình đứng dậy.”
“Ơ kìa, anh cả, quả thực chuyện này…”
Tô Chi còn chưa nói xong, Tô Cảnh Chu đã ngắt lời cô, “Chi Chi, anh biết chuyện này không liên quan đến em, em không cần nói nhiều.”
Tô Chi, “…”
Được thôi, anh hai, em không giúp được anh rồi.
Tô Quân Bạch đứng dậy, “Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Anh mau nói đi, em còn phải nói chuyện với Chi Chi đấy.”
“Em qua đây.” Tô Cảnh Chu đưa anh đến phòng bếp, “Em làm món tráng miệng buổi tối, chuyện lần trước sẽ quên đi.”
“Em biết rồi, anh thật phiền phức.” Tô Quân Bạch đẩy anh ra, “Nhanh chóng ra ngoài đi anh.”
Làm thì làm, không phải chỉ là món tráng miệng sao? Anh đâu phải không biết.
Nhưng anh ngây thơ, tưởng rằng Đại Chu sẽ cứ như vậy mà bỏ qua, nhưng hôm sau Liên Phương đã sắp xếp cho anh rất nhiều công việc, kiểu mà từ sáng đến tối không dừng lại nghỉ, còn phải đi công tác khắp nơi, phút chốc đều không dừng được.
Sau một hồi hỏi han mới biết, là Đại Chu tốt bụng sắp xếp cho anh.
Liên Phương gật đầu tán thưởng, “Tiểu Bạch, anh cả cậu đối với cậu thật tốt, tài nguyên đưa cho cậu đều là tốt nhất. Mặc dù thời gian làm việc lâu hơn và vất vả hơn nhưng tên tuổi lớn đấy. Cậu phải chăm chỉ làm việc, không thể phụ lòng tốt của cậu ấy.”
Tô Quân Bạch, “…”
Thật sự đã tin lầm anh.
Anh sắp mệt chết rồi, Đại Chu tốt với anh chỗ nào chứ, anh ấy cố ý chơi khăm anh?
Anh ghi nhớ Đại Chu rồi, lần sau có cơ hội sẽ lừa anh ấy tiếp.
*
Miêu Hoạ Hoạ vừa kết thúc quay một bộ phim, vốn dĩ muốn nghỉ ngơi một thời gian, nhưng Tô Chi hỏi về thời gian của cô, đề xuất cho cô một vai diễn, cô cũng có thể đi thử xem.
Tìm được đạo diễn, buổi thử vai thứ ba rất nhanh đã sắp xếp thời gian, cũng là một ngày cuối tuần, Tô Chi và anh hai cùng nhau đi đến, Miêu Hoạ Hoạ đã tới rồi.
“Chi Chi, Tô Quân Bạch, các em đến rồi.”
“Chị đến rất sớm.” Tô Chi cười hỏi cô ta, “Buổi thử vai chuẩn bị thế nào rồi?”
“Cũng được.” Miêu Hoạ Hoạ cười dịu dàng, lực bộc phát cũng rất mạnh, “Chi Chi, mang cho em bánh ngọt nhỏ mà chị tự làm.”
“Cảm ơn.” Tô Chi nhận lấy, gửi thấy một mùi sữa thơm, rất phê.
Tô Quân Bạch rất buồn trả lời một câu, “Không có của em sao? Còn có một người ở đây mà?”
Miêu Hoạ Hoạ xấu hổ cười mấy tiếng, “Xin lỗi, lần sau chị mang cho em.”
Trong phòng khách của buổi thử vai bước ra một người, cô ta cười xinh đẹp nói với Tô Quân Bạch.
“Em có mang, mỗi người đều có một phần, vừa mới làm sáng nay, cho anh.”