* Trung Đông một buổi sáng mát dịu, trên bầu trời những rặng mấy đen rải rác, dấu hiệu của những cơn mưa tới gần.
- Lô vũ khí mới bao giờ thì tới?. Thẩm Đông Phong lâm vào một khoảng trầm lặng.
- Khoảng 8 giờ tối nay ở bến cảng phía nam chợ đen thành phố. Trong mắt Lục Từ chứa muôn vàn ánh sao. Anh yêu rồi? Anh để ý người ta rồi! Cô gái khiến anh nhung nhớ từ hôm gặp đầu tiên. Anh trở nên im lặng. Cả hai nhìn về phía xa săm.
- Cô ấy có tới không?. Thẩm Đông Phong bỗng dưng mở miệng khiến tâm hồn Lục Từ đang dạo chơi rơi bẹp xuống đất.
- Cậu hỏi ai? Không phải cậu cũng để ý người ta rồi chứ!
Đáy mắt Thẩm Đông Phong có chút dao động. Anh đã từng cố gắng nhưng những hình ảnh mờ ảo của Diệp Thiên Kì cứ hiện mãi hiện lên trong đầu anh, giày vò anh.
Lục Từ bổ sung thêm:
- Cô gái lạnh lùng đó thì được nhé. Còn nếu là em gái dễ thương đó tớ tớ sẽ cạnh tranh công bằng với cậu đến cùng. Đừng giành mối tình đầu với mình.
Thẩm Đông Phong nhếch môi khinh bỉ.
- Cậu nghĩ nếu tôi giành với cậu, cậu có cửa à!. Mà cậu còn có khái niệm của mỗi tình đầu sao?
- Người IQ về tình yêu chỉ là con số 0 như cậu thì biết nỗi gì chứ? Người ta nói mối tình đầu không phải là yêu người đầu tiên mà là lần đầu tiên yêu ai đó hết lòng. Về khoản tình yêu nếu Lục Từ là số 2 sẽ không ai số 1. Những lí lẽ đôi khi rất vô lí nhưng lại rất thuyết phục.
- Nhưng cậu cũng không thể phủ nhận một điều: Cậu không thể nhắm mắt qua đường cũng như ghét bỏ một người đã từng thương.
Hazz Lục Từ cũng lực bất tòng tâm với Thẩm Đông Phong. Nếu nói Thẩm Đông Phong không biết phản kháng về vấn đề này thì bi quan quá. Còn nếu nói có thì lại lạc quan quá.
- Được rồi! Câu chuyện không hồi kết của hai thằng đàn ông xin được phép hạ màn tại đây.
* 8 giờ tối tại bến cảng phía nam.
Tất cả vào vị trí đảm bảo an toàn 100%. Tuyệt đối không được phép sơ xuất. Đội A chú ý khi tàu cập bến ngay lập tức đưa lên phi cơ. Sau khi mọi chuyện xong xuôi đội B sẽ hoạt động theo kế hoạch đề phòng bất trắc xảy ra. Nhớ tiếp đãi khách quý cẩn thận.
Chiếc BMW tiến vào, hai thân hình nhỏ nhăn bước xuống xe. " Đội A chuẩn bị.
- Ái Nhã người của họ ở đâu.
- Chắc chắn quanh đây rồi! Để tớ gọi xem.
- Anh đến rồi chứ! Sao tôi không thấy anh đâu. Chắc không phải tôi đi nhầm đâu nhỉ?.
- Làm sao dám để hai vị cô nương đây đứng đợi được chứ. Như vậy thật là thất lễ rồi!
Lục Từ tiến đến từ phía sau cùng với Thẩm Đông Phong với một toán vệ sĩ thân trang đen.
- Giao dịch đi! Tôi sẽ cho tàu cập bến ngay bây giờ, không nên kéo dài thời gian. Xong phẳng, ngắn gọn. Diệp Thiên Kì thẳng thắn đưa ra đề nghị.
- Ok. Không thành vấn đề. Thành giao. Mang tiền lên đi.
Thuộc hạ mang vali đưa cho Lục Từ.
- Trong này là 5 tỉ không thiếu một xu. Cô có thể kiểm tra lại.
- Không cần đâu. Làm việc chữ tín cần tin tưởng lẫn nhau. Trong nghề với nhau cả. Diệp Thiên Kì cầm vali ném vào ghế sau của xe.
Cuộc giao dịch vừa xong tàu cũng vừa cập bến. Diệp Thiên Kì và Đồng Ái Nhã kiểm tra lại một lượt hàng nữa để đảm bảo an toàn tuyệt đối mới cho bốc dỡ hàng.
Mười chiếc xe tải chuyên dụng tiến vào khu bến cảng đồng thời 15 chiếc phi cơ cũng đồng thời đáp xuống. Tác phong của đội quân chuyên nghiệp sau 10' tất cả đã xong đâu vào đấy.
- Đúng là phong cách làm việc của Lục lão đại, nhanh gọn, không dấu vết. Nhìn thấu mọi việc, mọi việc chu toàn, một múi tên trúng 2 đích. Đồng Ái Nhã đứng một bên nói truyện với Lục Từ.
- Cũng chỉ có em mới hiểu được...Nơi này em không nên ở lại lâu, liên lạc thường xuyên nhé!. Lục Từ mỉm cười nháy mắt với Đồng Ái Nhã khiến cô đỏ mặt.
- Được rồi! Vậy hai chúng tôi đi trước. Lục lão đại và Thẩm lão đại ở lại xử lí sau nhé!.
Sau khi lên xe Diệp Thiên Kì hạ của kính xuống nói với Thẩm Đông Phong.
- Nếu không cần chúng tôi giúp, vậy tạm biệt.
Từ lần đua xe tới giờ Thẩm Đông Phong chưa bao giờ nghĩ cuộc gặp mặt tiếp theo của anh và cô câu đầu tiên fcũng là câu cuối cùng cô nói là " tạm biệt". Anh đứng nhìn cho tới khi xe cô khuất hẳn.
- Anh bạn của tôi ơi lượm tròng mắt của cậu vào, người ta đi rồi!. Chuẩn bị thôi.
- Toàn đội chú ý. Đội A hộ tống phi cơ về căn cứ. Đội B vẫn hành động theo kế hoạch. Tôi sẽ dụ rắn ra khỏi hang.
Mười chiếc xe tải lần lượt ra khỏi bến cảng như đang vận chuyển vũ khí như kế hoạch. Đi sau là Thẩm Đông Phong tiếp đến Lục Từ.
* Diệp Thiên Kì và Đồng Ái Nhã.
- Thiên Kì trời sắp mưa rồi tớ thấy trong lòng có gì đó.
-Dừng xe đi. Có lẽ chúng ta cần giúp đỡ họ một tay để việc bắt cá được thuận tiện hơn chẳng phải sao.
- Chúng ta nên đợi họ ở đâu đây. Đồng Ái Nhã hỏi.
- Chúng ta vẫn chưa đi quá xa đợi họ ở đây âm thầm yểm trợ. Cẩn thận việc dứt dây động rừng.