Thẩm Đông Phong Xin Anh Nhẹ Tay

Chương 3




Tại phòng Vip Might night lúc này không khí thật u ám bởi một luồng sát khí vô cùng lạnh đang bao trùm nơi đây. Một thân hình cao lớn lạnh lùng với toàn thân với bộ vét đen tuyền từ trên xuống dưới khiến người khác càng lo sợ hơn. Anh đứng ngược sáng nhìn ra cửa sổ với cái nhìn xa xăm. Đôi mắt hừng hực lửa giận.

- Alo boss có gì dặn dò.

- Ngay lập tức điều tra cho tôi người phụ nữ đêm qua vào phòng tôi là ai? 5' sau cho tôi câu trả lời. Tuy lời nói trầm ổn nhưng người đầu dây bên kia vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận và sát khí trong lời nói đó.

- Vâng! Thưa chủ nhân.

5' sau:

- Boss

- Nói đi!

- Thật xin lỗi ngài nhưng không tìm thấy thấy bất kì thông tin nào về người phụ nữ đêm qua. Giong của một nam nhân đáp.

- Dữ liệu camera của Club thì sao?

- Tất cả các dữ liệu đều bị xóa bao gồm cả danh sách khách hàng.

Ai đó vẫn tiếp tục bị chất vấn.

- Vân bên ta không thể khôi phục sao.

- Vân nói đã xóa không thể khôi phục. Ngoài ra còn được bảo vệ bằng môth tường lửa bất kì một ai xâm nhập vào đều bị một loại virut không rõ với sức tàn phá dữ liệu cực mạnh xâm nhập.

Choang! Ngay lập tức chiếc bình hoa trên bàn một phút trước còn nằm ngay ngắn trên bàn giờ đây nằm vẻn vẹn góc tường chỉ còn là những mảnh vỡ. Anh nghĩ sau khi tắm xong mới xem mặt cô gái và xử lí vì dù sao anh cũng lấy đi lần đầu của người ta với lại mùi vị phải nói cũng thuộc loại thượng hạng không tệ. Nhưng điều anh không thể ngờ là khi tắm xong câu chuyện của 15' phút sau cô lại mất tích như hơi nước không để lại một dấu vết ngoài vết máu vẫn còn đỏ thẫm trên ga giường.
" Một phụ nữ nhỏ bé lại có thể làm được điều này quả thật không đơn giản. Nhưng sao mình lại phải bận tâm và tức giận vì một người phụ nữ đến cả mặt cũng không biết chứ. Chỉ là tình một đêm dù sao mình cũng chỉ được mà không mất".
Anh lại rút điện thoại ra và gọi cho thuộc hạ của mình. Vốn dĩ anh sang Thượng Hải này để xử lí một chút công việc và tiện thể xem xét việc buôn bán vũ khí sang Đông Nam Á. Vì công việc sớm hơn dự định nên anh sẽ về sớm.

- Phong! Chuẩn bị chuyên cơ 2h chiều đón tôi ở sân bay Thượng Hải. Tôi sẽ về NewYork

- Boss sao anh về sớm vậy? Giọng của ai đó có chút thất vọng. Boss đi công tác đồng nghĩa với việc anh sẽ được thư giãn mà buông thả bản thân một lần nhưng giờ thì sao lại phải thấy bộ mặt lạnh lùng và lãnh khốc đó rồi. Ai đó tự than oán trong lòng.

- Tôi phải báo cáo lí do với cậu sao. Đừng có hỏi nhiều làm gì cho mệt. Đón tôi cho đúng giờ muộn đừng trách vì sao tôi phạt cậu.

☆__________☆_______☆___________☆
- Thiên Kì kết quả điều tra sao rồi. Giọng của Đồng Ái Nhã truyền tới qua micro.

- Có kết quả rồi! Cậu có vẻ sốt ruột nhỉ.

- Đương nhiên rồi! Cậu biết mà tớ nghỉ ngơi lâu lắm rồi chưa vận động đang muốn vận động một chút cho linh hoạt tay chân thôi mà. Gửi tài liệu qua cho tớ nhé! Tớ tin hắn không sống qua hôm nay.

2' sau tài liệu được gửi tới tay Đồng Ái Nhã ngay lập tức cô nháy chuột vào tin nhắn đang nhấp nháy trên màn hình. Miệng vẫn làu bàu. " Tốc độ giảm sút quá nhiều rồi đó cô nương, xem ra cần mang theo cô vận động nhiều chút thôi!"

- Ôi trời ơi! Đồng Ái Nhã mắt chữ O mồm chữ A với thông tin mà Diệp Thiên Kì gửi tới không kiềm chế được mà thốt lên.
Trương Mã Thiên chủ tịch tập đoàn Trương thị..... có nhiều scandal với nhiều người mẫu ảnh...
- Shit! Đồng Ái Nhã khẽ chửi thề một tiếng. Cô tiếp tục lướt xuống là một loạt ảnh với những hành đông lố lăng của lão ở khắp nơi kể cả nơi đông người.

- Không khác nào củ khoai tây thối. Trán bóng như bẫy ruồi vòng ba thì như phụ nữ 8 tháng đang bụng mang dạ chửa. Xí! Ông ta lăn đi lại là vừa nhưng có lẽ hết cơ hội để có thể lăn đi rồi!

Cô tắt máy tính và đi vào phòng cất giấu vũ khí của mình. Vỗ tay hai cái một căn phòng nữa lại mở ra. Nơi đây chứa toàn bộ những vũ khí tối tân nhất và cũng là những phát minh không ai địch nổi của Diệp Tử Kì. Cô lấy trong tủ ra khẩu súng ngắm giảm thanh mà Tử Kì tặng cô khi hai người mới quen. Khẩu súng không sử dụng đạn mà bằng những múi kim châm chứa độc dược cực mạnh. Sau khi bị trúng sẽ bị tắc mạch máu mà chết ngay lập tức. Ngoài ưu điểm đó loại súng còn có ưu điểm nữa là không để lại một chút dấu vết nào bên ngoài, độc dược trong cơ thể sau 15' cũng tự phân hủy. Cô lấy ra lau sạch bụi kiểm tra qua một lượt rồi sắp xếp đồ đạc thay quần áo rồi ra khỏi nhà.

Khách sạn Thăng Hoa.

- Ai da Trương tổng à! Để Lệ Nhi phục vụ ngài đêm nay nha!.

- Cưng à lại đây nào. Gã nhìn thân hình thiếu nữ với đôi mất nhuốm đầy dục vọng của một con mãnh thú đang động dục. Gã ta lao vào ôm cô gái như hổ vồ mồi, khiing chút thương tiếc mà mạnh mẽ chiếm hữu.

- Á! Nhẹ một chút Trương tổng à!.

- Ọe! Ghê tởm may mà Thiên Kì không rơi vào tay gã ta. Nếu gã dám động vào một sợi tóc của Thiên Kì cô sẽ tru di cửu tộc gia đình gã.