Ánh mắt Trần Thông lóe lên, hưng phấn liếm liếm khóe miệng, nói: "Mạt tướng hiểu rõ."
"Đi làm việc."
Lý Thần lạnh lùng nói: "Bổn cung không xem quá trình, chỉ xem kết quả, Tam Bảo tuổi đã lớn, huống chỉ hắn là tâm phúc của phụ hoàng, không phải tâm phúc của bổn cung, ý tứ của bổn cung, ngươi hiểu chứ?”
Khuôn mặt không chút biểu tình của Trần Thông hiện lên vẻ hưng phấn tột cùng, hẳn hạ giọng nói nhỏ: "Mạt tướng đã rõ.”
Sau khi Trần Thông đi rồi, Lý Thần vẻ mặt nghiêm túc trở lại Tập Chính điện.
Hắn đang nghĩ, rốt cuộc là ai làm chuyện này.
Áp giải tới ngân khố, huống chỉ là số lượng lớn như vậy, người bình thường căn bản không tiếp xúc được, mặc dù là tiếp xúc được, cũng không có quyền lực và năng lực ở trong khoảng thời gian ngắn bố trí không chê vào đâu được.
Phải biết rằng, Thông huyện có nhiều tiền mặt như vậy, ngay cả bản thân Từ Trường Thanh cũng phải kiểm kê mới biết được, cho nên người khởi xướng chuyện này tất nhiên không có khả năng biết sớm hơn Từ Trường Thanh, mà người này ở trước tiên biết tin tức, trong khoảng thời gian ngắn đã bố trí xong sắp xếp, không có đủ quyền lực, là không thể nào làm được.
Nếu nói đến quyền lực, Triệu Huyền Cơ chắc chắn là nghỉ phạm số một.
Nhưng Lý Thần lại cảm thấy không có khả năng này.
Trong mắt Triệu Huyền Cơ chỉ có quyền lực, đến mức độ này của hắn, tiền đã không còn tác dụng gì với hắn, nếu nói là dựa vào chuyện này để đả kích mình, vậy thì chuyện bức vua thoái vị ngày hôm nay của Triệu Huyền Cơ lại xung đột với nó, cho nên khả năng của hẳn rất thấp.
"Ầm."
Một cái tát đập lên mặt bàn, ánh mắt Lý Thần lạnh như băng: "Mặc kệ ngươi là ai, đừng để ta bắt được, nếu không ta nhất định sẽ khiến ngươi hối hận vì đã được sinh ra đời."
Theo Cẩm Y Vệ xuất động, tin tức bốn trăm vạn lượng bạc bị cướp cũng không giấu được nữa.
Thế là toàn bộ kinh thành đều sôi trào.
Vụ án lớn như thế, có thể nói là vụ án lớn nhất kinh thành mười mấy năm qua.