Thái Tử Phi Trong Lời Đồn

Chương 15




Ta mỉm cười nói: "Trần bá phụ, có phải ông già rồi nên đãng trí rồi không? Sao lại không nhớ ra chuyện mười năm trước, ông đã tìm người xem phong thủy, chọn trúng một ngọn núi ở quê nhà, bất chấp sự khuyên can của quan phủ địa phương mà cố chấp xây lăng mộ, khiến cho núi lở, trùng hợp lúc đó lại có mưa to, lũ quét đã càn quét qua hơn mười ngôi làng gần đó sao, ông còn nhớ chuyện này không?

"Để có thể thoát khỏi liên lụy, ông đã uy h.i.ế.p quan phủ không được phép tiết lộ ra ngoài, lại còn dùng tiền cứu trợ nạn đói để mua chuộc nghĩa phụ của ta, biến mười ngôi làng thành một ngôi làng, cứu giúp toàn bộ dân làng, đúng là một vị quan tốt của dân mà.

"Nửa đêm ngủ mê, liệu ông có nhìn thấy hình ảnh những ngôi làng bị lũ quét càn quét không? Có nhớ đến những nạn dân mất nhà cửa kia không?"

Mười năm ở Định Quốc Hầu phủ, ta học được rất nhiều thứ, chưa từng cảm thấy mệt mỏi. Mỗi khi nhắm mắt lại, ta lại nhớ đến cha mẹ và ca ca, ta chưa từng dám quên.

Lúc biết được Định Quốc Hầu muốn dựa vào dung mạo giống nhau của ta và Trân Ngọc Đình mà khiến ta trở thành Thái tử phi, ta liền biết, có lẽ cơ hội của ta đã đến.

Ta đã thành công khiến cho Thái tử yêu ta, tin tưởng ta.

Cũng đã thành công mượn sức mạnh trong tay Thái tử, trả thù cho người thân của ta.

Ta đã từng nghĩ, sau khi trả thù xong, ta sẽ rời đi. Nhưng, ta không thể nào buông bỏ được Thái tử.

Tuy rằng là lợi dụng, nhưng ta đã thật lòng yêu hắn.

"Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Thái tử, Thái tử phi đã sinh ra Hoàng trưởng tôn rồi ạ." Thái y vừa kích động vừa quỳ xuống.

Thái tử mặt mày hớn hở: "Tốt quá, tốt quá."

"Hàn Ngọc, nàng đặt tiểu danh cho con trai chúng ta đi." Thái tử ôm ta, hôn nói.

"Thuận Nhi, hy vọng con vạn sự như ý." Luôn có cha mẹ, người thân ở bên cạnh, không phải trải qua những chuyện mà mẹ con từng trải qua, có thể sống một cuộc đời bình an mà không cần phải tính kế.

"Được, vậy gọi là Thuận Nhi."