Lệ Nhan cùng Mộ Bá Nam rời khỏi Hoa Linh Sơn đi đến hoàng cung nhanh nhất có thể, trước khi đi hai người đã gửi thư báo cho Linh Linh, Lộ Lộ hay tin. Hàn Lam Mặc cùng một số đệ tử đi đến Tử Tình Sơn, lần này Hàn Lam Mặc đã thật sự tức giận, không còn dáng vẻ điềm tĩnh, ôn nhu như lúc trước mà thay vào đó là dáng vẻ vội vàng, gương mặt đằng đằng sát khí, cảm giác như Hàn Lam Mặc đi đến đâu thì nơi đó trở nên rất lạnh lẽo.
Hoàng cung
Lệ Nhan cùng Mộ Bá Nam đi đến tìm hoàng thượng và hoàng hậu, hai người hành lễ cung kính, Lệ Nhanh vội vàng nói với hoàng thượng:
"Khởi bẩm hoàng thượng! Hôm nay, ta cùng sư huynh đến đây là muốn xin phép hoàng thượng cho Tuyết Y tỷ tỷ quay trở về Hoa Linh Sơn."
Thấy dáng vẻ gấp gáp, khẩn trương của Lệ Nhan và Mộ Bá Nam, Triệu Dạ Thành khẽ nhíu mày lại hỏi:
"Đã có chuyện gì xảy ra sao? Sao đột nhiên lại muốn nàng ấy về gấp như vậy?"
Vẻ mặt Mộ Bá Nam nghiêm túc, thái độ rất khẩn trương, nóng ruột. hắn nhanh chóng đáp lại:"Hoa Linh Sơn xảy ra chút chuyện, sư muội cần phải về ngay."
"Thôi được rồi! Nếu như Hoa Linh Sơn có chuyện thì con cứ quay về đi." Hoàng thượng hướng mắt nhìn Linh Linh, lúc này Linh Linh đã dịch dung thành Lạc Tuyết Y.
"Đa tạ phụ hoàng." Đến cả giọng nói Linh Linh cũng giả rất giống, không có ai phát hiện ra cả.
Triệu Dạ Thành nheo mắt nhìn Lạc Tuyết Y rồi lên tiếng nói với hoàng thượng:
"Phụ hoàng! Nhi thần cũng muốn đi cùng với Tuyết Y, xin phụ hoàng ân chuẩn."
"Được! Phụ hoàng ân chuẩn cho con." Hoàng thượng vừa nghe Triệu Dạ Thành nói liền đồng ý ngay, có cơ hội cho chàng và nàng ở cạnh nhau làm sao mà không ân chuẩn được chứ.
Linh Linh chưa kịp lên tiếng từ chối thì hoàng thượng đã đồng ý, Mộ Bá Nam, Lệ Nhan và Linh Linh, Lộ Lộ nhìn nhau không biết phải làm thế nào, chỉ có thể để cho Triệu Dạ Thành cùng bốn người rời khỏi hoàng cung rồi tính sau.
Vừa rời khỏi hoàng cung, Triệu Dạ Thành nhếch môi cười, từ phía sang cất giọng nói:"Đã rời khỏi hoàng cung rồi đừng đóng giả thành Tuyết Y nữa."
Bốn người họ đứng sựng lại, đồng loạt quay người nhìn Triệu Dạ Thành, trong đầu hiện lên cùng một câu hỏi chính là làm sao chàng phát hiện ra Lạc Tuyết Y là giả chứ?
Triệu Dạ Thành từ từ bước đến giải đáp thắc mắc cho bốn người bọn họ:
"Tuy từ gương mặt cho đến giọng nói đều giống hệt Lạc Tuyết Y nhưng có một điểm cô không thể nào giả mạo được đó chính là khí chất, khí chất lạnh lùng, dáng vẻ thần thần bí bí của nàng ấy, cô không thể nào giả mạo được."
Đã bị phát hiện rồi, Linh Linh ngay lập tức lột miếng da giả kia ra:
"Đại hoàng tử đúng là tinh mắt không có gì có thể qua mắt được người cả."
"Nói! Có phải nàng ấy đã gặp chuyện gì rồi phải không?" Triệu Dạ Thành có linh cảm không hay, sợ rằng Lạc Tuyết Y đã gặp chuyện hơn nữa còn là chuyện rất nguy hiểm nếu không họ sẽ không gấp gáp đến như vậy.
Mộ Bá Nam gật đầu lên tiếng nói:"Quả thật là muội ấy đang gặp nguy hiểm, muội ấy đã bị Lăng Tử Phong chủ nhân của Tử Tình Sơn đả thương rồi cho người đến báo cho sư phụ biết bảo người phải đến đó nếu không giết chết muội ấy cùng Tiểu Mai và Hạ Châu."
"Cái gì? Vậy thì chúng ta hãy mau đến Tử Tình Sơn, phải cứu nàng ấy tuyệt đối không được nàng ấy xảy ra chuyện gì." Triệu Dạ Thành lo lắng vội vàng cùng mọi người đi đến Tử Tình Sơn.
Dọc đường đi, Đặng Hải khẽ nói với Tiêu Từ:"Tiêu Từ! Xem ra điện hạ đã thật sự động lòng rồi, huynh nghĩ lần này điện hạ có giết luôn Lăng Tử Phong không?"
Tiêu Từ lắc đầu đáp lại:"Huynh đừng quên trong người của điện hạ còn có gì, điện hạ không thể phát huy hết sức mạnh của mình đâu."