Thái Tử Phi Sợ Chếc

Chương 11




Phụ hoàng của ta chỉ có một mình mẫu hậu trong hậu cung, nên khi ta ba tuổi đã được phong làm Thái tử.

 

Mỗi lần có người nói muốn phụ hoàng của ta nạp thêm phi tần, phụ hoàng liền chau mày, nói rằng khi còn là Thái tử từng bị cắm sừng, nên giờ trong lòng vẫn còn ám ảnh, có thể sinh ra Thái tử đã là may mắn lắm rồi, mong các vị đại thần đừng nhắc đến chuyện này nữa.

 

Các đại thần thấy con đường từ phía phụ hoàng không thông, liền chuyển sang mẫu hậu.

 

Thật là nực cười, ngay cả phụ hoàng còn không biết mẫu hậu ở đâu, thì những mệnh phụ triều đình này làm sao tìm được mẫu hậu?

 

Nhưng đến cuối năm,mẫu hậu nhất định phải trở về cung, một đám mệnh phụ vây quanh mẫu hậu, lời nói bóng gió chỉ trích mẫu hậu ghen tuông, không thể quản lý Đông Cung để chia sẻ gánh nặng với phụ hoàng.

 

Mẫu hậu nghe thấy có lý, liền chọn ngay hai cô gái con nhà văn quan vào cung.

 

Sau Tết, mẫu hậu dẫn hai người cùng ngoại tổ của ta đi du ngoạn, thưởng thức cảnh sắc các vùng đất. Cuối năm trở về kinh, hai người đều đã tìm được mối lương duyên tốt và cầu xin mẫu hậu ban hôn.

 

Từ đó trở đi, các thế gia không còn nhắc đến chuyện muốn phụ hoàng nạp thêm phi tần nữa, sợ rằng mẫu hậu sẽ lại mang người đi, dưỡng hoang rồi mới trả lại.

 

Những ngày tháng tươi đẹp của ta chấm dứt từ sau sinh thần mười ba tuổi, ta trở thành một đứa trẻ bị bỏ lại.

 

Phụ hoàng để lại thư nói rằng đã đến lúc ta phải tự mình gánh vác mọi việc, ông muốn cùng mẫu hậu đi ngắm sông, ngắm biển, để đề phòng bất trắc, ông đã đặc biệt để ngoại tổ phụ lại chăm sóc ta.

 

Ta khóc lóc lao vào lòng ngoại tổ phụ, “Ngoại tổ phụ, họ ghét bỏ con!”

 

Ngoại truyện - Cha của Giang Tri

 

Con gái ta thật khổ, nhà không quyền không thế mà lại bị Hoàng thượng chỉ hôn cho Thái tử, chẳng phải sẽ bị cái hậu cung ăn thịt người kia gặm đến không còn xương sao!

 

Biết sớm thì ta đã gả Tri Tri của ta đi sớm rồi, nương tử ơi, vi phu có lỗi với nàng, không bảo vệ được Tri Tri.

 

Hu hu hu, cũng tại ta bất tài, làm quan suốt nửa đời mà vẫn chỉ là một chức kiểm thảo Hàn Lâm Viện.



 

Nhưng chức quan ở Hàn Lâm Viện này thật khó thăng tiến, tất cả là lỗi của ta, nếu ta làm đến chức Thừa tướng, chắc chẳng ai dám cưới Tri Tri của ta rồi.

 

Con gái của Thừa tướng cũng gả cho Tam hoàng tử của hoàng gia kia kìa, mà Tam hoàng tử còn không bằng Thái tử nữa.

 

Để giúp Tri Tri đứng vững trong Đông Cung, ta phải lục tung cả nhà tìm hết những thứ quý giá nhất.

 

Lão thúc gác cổng gãi đầu nói nhà nào có cô nương đi lấy chồng lại mang mười mấy hòm nghiên mực đi theo chứ.

 

Ta vỗ vào đầu lão thúc gác cổng, hiểu cái gì, đây đều là những báu vật mà ta đã tích góp bao năm nay, mỗi viên mực trị giá cả trăm lạng bạc, vô cùng có giá trị sưu tầm.

 

Lão gác cổng trố mắt nói chẳng trách gì mà phủ ta nghèo thế, đến cái then cửa bị mọt ăn cũng không có tiền thay.

 

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Trước khi Tri Tri xuất giá, nàng dặn dò ta phải cẩn thận lời nói việc làm, đừng để bị người khác nắm thóp rồi liên lụy cả gia đình.

 

Ta gật đầu, yên tâm đi, yên tâm đi, cha hiểu mà, cha con mình vinh cùng vinh, nhục cùng nhục, từ nay về sau cha sẽ kiểm tra thật kỹ càng khi tu sửa sách sử, đảm bảo không để sai sót một chữ nào.

 

Nhìn Tri Tri không quay đầu lại mà bước vào Đông Cung, ta nước mắt nước mũi giàn giụa, hoàng cung sâu như biển, con ta thật khổ.

 

Khi Thái tử trúng độc nguy kịch, ta khóc đến gần như mù mắt, cầu xin các vị thần tiên, Phật tổ phù hộ cho Thái tử sớm tỉnh lại, nếu không con gái ta còn trẻ mà đã phải thủ tiết thì biết làm sao, mà nếu Thái tử c.h.ế.t thì con gái ta có phải tuẫn táng theo không, hu hu hu, số khổ quá~

 

Sau đó, cháu nhà họ Lâm báo tin rằng Tam hoàng tử ép vua không thành lại bị giết, Hoàng thượng thất vọng đến cực độ, trực tiếp nhường ngôi cho Thái tử, còn mình thì lui về làm Thái thượng hoàng, an dưỡng tuổi già.

 

Khoan đã, ý là sao! Con gái ta thành Hoàng hậu rồi à?

 

Con gái ta, con cưng ơi, cha muốn làm quan lục phẩm!

 

(Full truyện hoàn)