Buổi tối, sau khi xác nhận được Elna đã rời khỏi phòng lúc thấy tôi (giả vờ) ngủ, tôi mở cuốn sách ma pháp ở gần giường ra.
Bởi chẳng có thứ tiện lợi như đèn điện, nên tôi đành dùng ma pháp Light thay thế. Mà có tồn tại ma đạo cụ phát sáng thay thế đó.
Dạo trước, tôi phát hiện ra nó trong phòng làm việc của bố Nord.
Nhân tiện, trong những ma đạo cụ, ngoài ma pháp trận, còn có thứ được gọi ma thạch, đóng vai trò hạt nhân.
Ma thạch có thể thu được khi đánh bại ma vật. Hoặc có thể khai thác ở vùng đất nguy hiểm có nồng độ ma lực cao, nhưng dường như chuyện đó rất khó, bởi ở đó có những ma vật hung ác.
Tôi chắc chắc sẽ không đến nơi như thế đâu. Ma vật quá đáng sợ mà.
Trước hết, nói chuyện vậy đủ rồi, ngay lập tức tôi lật trang sách ra.
Nhờ chị Elinora và thần mà tôi hiểu được phần đầu của cuốn sách. Tôi đọc lướt qua chúng.
Đây rồi. Chỗ này viết về ma pháp cơ bản cấp thấp.
"Ma pháp gồm có 「Hỏa Ma Pháp」, 「Thủy Ma Pháp」, 「Thổ Ma Pháp」, 「Phong Ma Pháp」 và 「Vô Ma Pháp」.
Ngoài ra, cũng có những người có thể dùng những ma pháp phát sinh từ ma pháp nước như 「Băng Ma Pháp」 hay 「Lôi Ma Pháp」, dù rất hiếm.
Chúc những người đang cầm cuốn sách này lên sẽ có một tương lai mà bản thân có thể sử dụng những ma pháp ưu tú và trở thành sức mạnh cho vương quốc Misfrite."
Julius=Misfeed
Vương quốc Misfrite là chỗ nào nhỉ, trong khi đang thắc mắc trong lòng, tôi nhìn bức tranh tựa như tranh đầu sách và trầm trồ.
Khác với mọi khi, nó như một phát đạn nẩy lên trong ngực, hẳn từ giờ, tôi sẽ nhớ được những ma pháp mới mẻ.
Nó mang đến hi vọng cho hai mươi bảy năm bỏ đi kia, đùa thôi......
Tôi còn chưa một tuổi mà.
Vừa cảm động, tôi vừa lật trang sách.
Ma pháp lửa sẽ tạo ra lửa nên nguy hiểm lắm, trước mắt xem ma pháp nước trước nhỉ?
Đây rồi. Thủy ma pháp!
"Ta kêu gọi, hỡi dòng nước trong sạch, hãy tụ tập"
"a ê o ơ o ư o a a u a"
......Tôi thử phát ra tiếng xem sao, nhưng bản thân cũng chẳng hiểu mình đang nói gì.
Tôi cảm bực mình khi không thể nói như ý muốn. Lưỡi không chịu chuyển động theo nhỉ.
Có lẽ cũng nên làm buổi luyện tập, giống như mấy buổi luyện thanh trong các câu lạc bộ diễn kịch nhỉ......
Lần này, tôi sẽ đọc thần chú trong đầu.
Khi đó, trong lòng bàn tay xuất hiện nước tựa như được tay múc lên vậy.
Ưô~! Làm được rồi! Thế này thì bất kể lúc nào hay ở đâu đều có thể uống nước rồi. Thứ này siêu quan trọng đó.
Dù có nói thế, đâu phải lần nào cũng chỉ dùng ma pháp để uống nước cơ chứ.
Tôi nghĩ nước ở thôn quê rất ngon, nên chắc nước uống được làm từ ma pháp cũng tẻ nhạt thôi.
Nước ở Nhật Bản, nơi tôi từng sống, không ngon bởi có dùng clo để sát khuẩn.
So với thứ đó, nước ở làng quê không chứa clo mấy, nên chắc ngon hơn.
Tức là, việc khử trùng bằng khí clo làm nước mất đi vị ngon.
Dù vậy cũng có vài nơi ở như ở Tokyo vẫn có quá trình xử lí nước tốt nên chắc cũng ngon rồi.
Ma pháp nước thì thế nào nhỉ?
Tôi nếm thử xem.
......Ma~, là nước bình thường? Lạnh cũng hay, nhưng còn thua xa nước tự nhiên của Nhật Bản.
Kế tiếp là Phong nhỉ!
Ma thuật tạo ra một chút gió chăng?
"Ta kêu gọi, hỡi ngọn gió yên bình, đang trôi nổi trong khí trời"
Tôi niệm trong đầu. Tôi tưởng tượng ra ngọn gió tự nhiên thoải mái, mà bản thân luôn cảm nhận được cho đến giờ. Không phải gió quạt máy đâu.
Như thế, đột nhiên, không khí bỗng khuấy động.
Ngọn gió thổi qua thật thích. Bởi chưa được ra ngoài, nên tôi thích ngọn gió này.
Tôi chợt nghĩ: nếu thêm ma lực thì liệu gió có mạnh thêm chút nào không?
Nghĩ thế tôi thử dùng ma pháp gió thêm lần nữa.
Hyugoooooo!
Ngoài dự kiến, một cơn gió mạnh thổi vào mặt tôi.
Mạnh! Mạnh! Mạnh! Mạnh thế!
Tôi ngay lập tức dừng dòng chảy ma lực lại thì ma pháp cũng dừng theo.
Khi tôi nhìn quanh phòng thì cái rèm cửa bị buộc lại đã gỡ ra và đang đung đưa, nên chẳng sao.
......Không có chuyện gì xảy ra trong phòng thật may quá.
Nếu dùng ma pháp này trên bàn làm việc ở công ty thì chắc sẽ tạo ra một sự hỗn loạn giống bức minh họa địa ngục ấy nhỉ......
Ngày hôm đó, do sợ quá nên tôi đã không dùng ma pháp lửa.
Khoảng hơn 2 năm kể từ ngày đó.
Tôi, Alfried đã lên ba tuổi.
Cơ thể cũng lớn lên, tuy hãy còn mỏng manh nhưng tôi đã chạy được rồi.
Việc huấn luyện tăng lượng ma lực gần đây cũng tốn thời gian.
Cùng với lượng ma lực tăng lên gần đây, tôi cảm thấy mình đã trở nên mạnh mẽ trước việc kiệt sức khi bị hết ma lực.
Nó dựa theo tỉ lệ nhỉ?
"Em vẫn còn ngủ ở chỗ này à!"
Cái gì? Đây là bình nguyên mà tôi thích đó?
Đây là bình nguyên nằm cách cửa sau của dinh cơ khoảng mười phút đi bộ.
Đó tựa như một thảm cỏ xanh mượt, mà không đến mức gây phiền hà.
Người đến nhìn biểu cảm lúc tôi đang nằm lăn ra ngủ là chị gái của tôi Elinora.
Gần đây, chị bắt đầu mang dáng vẻ trưởng thành hơn của đứa trẻ sáu tuổi khi đãlên chín tuổi.
Ngọn gió thổi qua bình nguyên làm mái tóc đuôi ngựa nâu đỏ của chị rung rinh. Mái tóc dài đó làm chị ngày càng giống con gái hơn.
Đường nét trên khuôn mặt chị cũng rõ ràng hơn, với đôi mắt màu nâu đầy mạnh mẽ.
"Em đang nghỉ ngơi mà, cũng được mà."
"Mắt em lại chết rồi đó, Al?"
"Không phải, em vừa tỉnh dậy nên mắt hơi xấu thôi."
Bộ dạng của tôi, đáng tiếc thay, có lẽ là tệ nhất trong nhà cũng nên. Mà tôi nghĩ do ngoài tôi ra, thì mọi người quá ưu tú mới đúng.
Tuy tôi mang mái tóc ngắn màu hạt dẻ, và đôi mặt hơi nhỏ màu nâu giống mẹ.
Đó là bộ dạng của tôi.
Chẳng thể khác được. Mặt tôi thành vậy là do bị kiệt sức khi sử dụng ma thuật thôi, nếu bồi đắp dũng khí vào là sẽ sống động lên đó.
Thỉnh thoảng có những lúc mắt tôi trông mệt mỏi như mắt cá chết dù không phải do hết ma lực à? tôi nghĩ là do ngẫu nhiên thôi
Chắc là do những mệt mỏi từ kiếp trước lỡ bộc phát ra thôi.
Tôi là đứa trẻ ba tuổi khỏe mạnh đó!
"Mẹ bảo chị dẫn em ra ngoài chơi, nên chị ra đã đến đây, vậy mà ..."
Dù thế, mẹ hay chú ý đến đứa trẻ chẳng tốn công chăm sóc như tôi.
Khi thấy tôi chỉ nằm lăn ra ngủ dù đã lên ba tuổi, cái tuổi của sự tò mò khám phá, chắc bà đã thấy khá lo lắng. Thực chất đó là bởi tôi sử dụng ma pháp mà nên.
Do bà nhận thức được việc tôi là "Quả là đứa trẻ thông minh trưởng thành rất nhanh" nên bà cứ để tôi tự do vậy.
Thấy tôi (hãy còn chút mệt mỏi) vẫn chưa đứng lên, Elinora nhăn trán và biểu lộ sự bất mãn.
"Không, chẳng phải hôm qua chị đã bằng vũ lực lôi em ra sông hay sao?"
"Theo phán đoán của chị thì chuyện đó là do chị là một người chị dịu dàng."
Sao chứ, Elinora ưỡn cái ngực phẳng ra.
Cái gì cơ! Việc phá hoạt giờ nghỉ trưa của tôi hôm qua, hay cản giở giờ huấn luyện ma pháp hôm kia, rồi kết cục lại ăn sạch bánh kẹo của tôi với lý do "Em phải giúp lại chị cho những chuyện chị đã giúp đỡ trước đây". Tất cả (vốn chẳng liên quan đến tôi) đều là lỗi của chị Elinora đó!
"Em thấy chị Elinora như quỷ ấy."
"Sao cũng được, nhanh đi thôi nào!"
Có vẻ không chống cự được rồi.
Hôm nay tôi lại bị kéo đi bởi cánh tay trắng mềm mại của chị Elinora rồi.