Và mọi chuyện đều ổn cả, tóm tắt xong rồi đấy.
Tôi chắc chắn rằng bây giờ tất cả các bạn đều hiểu rằng nó không có nghĩa là chưa xong.
Velda ngạc nhiên trước sự xuất hiện của tôi.
Tất nhiên là thế rồi, tôi nghĩ vậy.
Xét cho cùng, tôi đã xuất hiện ở đây bằng cách sử dụng『Dịch chuyển tức thời』mà tôi vừa mới có được.
Ngay khi tôi vừa mới có được nó, Ciel liền bổ sung nó vào trong『Hư Không Chi Thần Azathoth』.
Có vẻ như Mai không thể đi bất cứ đâu ngoại trừ những nơi cô đã từng đến nhưng đó chỉ là giới hạn của con người. Vì hầu hết các nhận thức của con người về không gian là thông qua thị giác nên nó rất bị hạn chế.
Tuy nhiên, tôi đã thêm ma thuật giám sát vào nó và có thể nắm bắt được rất nhiều thông tin không gian một cách dễ dàng. Nói cách khác, điều này có nghĩa là tôi có thể dịch chuyển tức thời đến bất cứ đâu tôi có thể cảm nhận được.
Ngay lúc này, tôi vẫn có thể nắm bắt được tình hình qua con mắt của Diablo và Veldora-san. Và đó cũng là lý do tại sao tôi dễ dàng đến đây được.
Thấy Velda cảnh giác vì sự xuất hiện của tôi, tôi nở một nụ cười táo bạo.
Tôi khıêυ khí©h hắn ta.
Với điều này, hắn ta có lẽ sẽ thận trọng hơn với tôi. Kế hoạch của tôi là tiến hành chuẩn bị để ngăn chặn Velda trong khoảng thời gian đó.
Khi Velda còn chưa kịp làm bất cứ thứ gì, tôi đã nén năng lượng và hấp thụ tất cả.
May mắn thay, năng lượng của tôi vẫn chưa hồi phục xong và vì vậy『Không gian ảo』vẫn tiếp tục được lấp đầy. Và Ciel-san đang tập trung chuyển nó thành năng lượng để tôi có thể sử dụng được.
Nhờ đó, năng lượng đang cạn dần của tôi, đã được bổ sung và bây giờ tôi có thể dễ dàng đối đầu Velda.
Không ai có thể biết được khi nào may mắn sẽ mỉm cười với mình đâu.
Nhân tiện, sau khi đến đây, tôi đã tìm ra lý do tại sao năng lượng của tôi không hồi phục xong được.
Thủ phạm có lẽ là Veldora-san.
Tôi nghĩ cậu ta đã lên cơn sau khi tạo ra một bản sao.
Bây giờ cậu ấy có thể bổ sung năng lượng bằng cách sử dụng "Hành lang linh hồn" với tôi nên chắc chắn không sai đâu.
Đó là những gì tôi nghĩ nhưng...
Khi tôi xác nhận nó với Ciel, tôi lại nhận được một câu trả lời đáng kinh ngạc.
《Phải. Tôi cũng đã gửi một chút cho Diablo và Benimaru. Và nó đã tiêu tốn nhiều năng lượng trong việc tiến hóa kỹ năng của Velgrynd hơn tôi dự đoán.》
Cô ấy trả lời một cách vô tư như thể đang nói "Thế thì sao?".
Cô ấy nói một cách thờ ơ đến nỗi tôi bị cạn lời luôn rồi.
Bây giờ, nghe đến đây, cô đang sử dụng năng lượng của tôi theo cách riêng của cô, cô biết đấy......
Mặc dù tôi đang rất muốn phàn nàn, nhưng tôi đã được giúp đỡ khá nhiều lúc gần hết mana.
Tôi có rất nhiều thứ muốn nói nhưng rồi tôi quyết định ngừng lại.
Hay đúng hơn, có thể là ......
Tình huống này có nằm trong phạm vi dự đoán của Ciel hay gì đó tương tự thế không nhỉ?
Không, không, không, không, chắc chắn là không. Chắc chỉ là do tôi đã suy nghĩ quá nhiều thôi.
Là vậy nhỉ, phải không?
Chắc không đời nào cô ấy có thể thấy được điều đó trong tương lai xa cũng như dự đoán được hành động của Velda đâu nhỉ?
《Tôi xác nhận rằng năng lượng của các thiên thần đang quay lại thiên giới sau khi chúng bị đánh bại.》
Vâng, tôi biết điều đó.
《Rõ ràng là cách hiệu quả nhất để sử dụng tất cả năng lượng thu thập trong thiên giới là làm cho nó trở nên điên cuồng. Vì vậy, như một phương tiện cho tình huống đó, tôi đã duy trì trạng thái "năng lượng thấp" có chủ ý.》
Không, cô nói thì nghe dễ thật nhưng..... nếu cô có một chút gì đó trong lời nói, nó sẽ không làm nổi bật được một vấn đề thực sự lớn?
Bên cạnh đó, Velda có thể đã hấp thu tất cả năng lượng và trở nên siêu mạnh hay gì gì đó.
Tôi không thể nào chiến đấu với Velda đó khi tôi hết xăng và kế hoạch của cô là gì nếu năng lượng của tôi không hồi phục đúng cách?
《Trở nên siêu mạnh hoặc "cái gì đó" là một việc bất khả thi. Nếu hắn ta có thể trở nên quá mạnh dễ dàng, hắn sẽ không gặp nhiều rắc rối nữa. À, dù sao đi nữa, nếu hắn ta trở nên cực kỳ mạnh, nó vẫn không thành vấn đề. Tôi không thể nghĩ rằng chủ nhân của mình sẽ thua chỉ vì còn ít năng lượng hơn và ngay cả trong trường hợp đó, bằng cách cưỡng ép thu hồi Veldora và Velgrynd, thì có thể bổ sung 60% năng lượng ngay lập tức. Như vậy, sẽ không có vấn đề gì hết.》
Ah, ra là vậy.
Cô tuyên bố rằng việc trở nên siêu bá đạo sẽ là không thể, nhưng còn tôi thì sao?
Tôi có lẽ là một ngoại lệ?
...... Tôi cảm thấy như cô đang đánh giá tôi quá cao, Ciel-san.
Ciel-san là loại người nói được làm được.
Và như vậy, cô ấy lại tiếp tục phân phối năng lượng.
Veldora-san và Velgrynd đang tự phục hồi năng lượng nên tôi đoán, trong trường hợp xấu nhất, có thể làm họ hợp tác với tôi.
Cho dù họ sẽ sẵn sàng hay không cũng có thể là một vấn đề, nhưng nó là một cơ hội khi biết rằng một cách mạnh mẽ để tồn tại.
Tôi cảm thấy như tôi đã thoáng thấy sự đáng sợ của Ciel-san nhưng những nghi ngờ của tôi đã biến mất.
Tất cả những gì còn lại là đánh bại Velda.
Và trước đó......
Tôi nhìn vào quả cầu trên tay trái.
Sau khi hấp thụ tất cả năng lượng, lõi của nó có thể vẫn còn lại.
Nó có vẻ tương tự như những con búp bê tôi đã làm nhưng đây là một khái niệm hoàn toàn khác.
Chính xác thì nó là cái gì--
「Yo! Tôi nghĩ rằng đó là nó cho tôi, nhưng để nghĩ rằng tôi sẽ sống sót qua nó như thế này, huh? Mặc dù, nói rằng tôi "sống" thì cảm thấy hơi lạ. Hahahaha!」
Nó nói kìa!?
Tôi nhìn chằm chằm vào quả cầu và giật mình.
Nó không có thanh quản hay bất cứ thứ gì khác nên có vẻ như nó đang sử dụng phép thuật để làm rung động các nguyên tử gây ra tiếng ồn. Đúng là một quả cầu khéo léo.
「Rudra! Anh, vẫn không sao ... hoặc cũng không hẳn là vậy, nhưng có đúng là anh đó không ?」
Velgrynd hỏi, mặc dù có một chút rắc rối, với quả cầu.
Hmm... quả cầu này là Rudra?
Tôi cảm thấy tính cách của anh ta hoàn toàn khác so với Rudra mà tôi biết ...
「Hah! Đúng vậy, sau tất cả, sở trường của tôi là vô cùng mạnh mẽ mà!」
Không không không.
Ngay cả khi anh nói rằng anh đang trở thành một quả cầu sống, đó là loại...
Hay là ngay khi tôi định đáp lại một cách bất cẩn――
Velda đã thu hẹp khoảng cách với chúng tôi ngay lập tức và cố gắng chém tôi.
Tuy nhiên, tôi không bao giờ để mất cảnh giác ngay cả khi đang nói chuyện, tôi đá thanh kiếm đâm xuống đất và chặn thanh kiếm của Velda lại với nó.
「Quá ngây thơ! Ta không đánh giá thấp ngươi đến mức để mất cảnh giác ở đây, ở thời điểm mọi thứ đang đi đến hồi kết như thế này!」
Tôi không thực sự muốn khen ngợi hắn ta nhưng đó là sự thật.
Velda chắc chắn là người mạnh nhất mà tôi từng biết.
Đánh giá từ cái nhìn ngắn gọn của tôi, hắn ta dường như đã trở nên mạnh hơn. Nó giống như một sự kết hợp giữa sức mạnh toàn năng của Guy, sức mạnh của Milim và mức năng lượng của "Chân Long".
Tôi đã nghĩ về việc tấn công hắn ta trong khi hắn vẫn còn cảnh giác với tôi nhưng tôi đã đúng khi ngừng lại kịp lúc. Đúng như dự đoán, tôi không nên để hạ thấp cảnh giác với kẻ này. Tôi phải tiến hành cẩn thận. Bên cạnh đó ... còn có một thứ khác khiến tôi lo lắng hơn.
Và trong khi những thứ như vậy đang tồn tại, không đời nào tôi lại hạ thấp cảnh giác.
Sau khi trao đổi vài cú với hắn ta, tôi đã tạo ra khoảng cách giữa tôi với hắn.
Bây giờ nó không còn là một kiểm tra sơ bộ nữa rồi, nó đã vượt quá một lời chào hỏi.
Ngay từ đầu, bạn sẽ không thực sự cảm thấy quen thuộc với một thanh kiếm không phải là của mình. Hay đúng hơn, thanh kiếm này cũng khá tốt, là cấp Thần.
Xét về hiệu suất thuần túy, cái này tốt hơn tôi.
Kể từ đó, vì tôi quen sử dụng của tôi và nó cảm thấy tốt hơn nhiều, tôi sẽ không trung thành với nó.
「Hahaha, ngươi khá giỏi đấy. Có thể sử dụng được thanh kiếm của ta, rất tốt. Nhưng, ngươi vẫn còn nhiều thứ phải học lắm. Thật không may, có vẻ như ngươi thực sự không phải là một chư hầu của ta.」
Quả cầu tôi cầm trên tay trái của tôi tiếp tục đưa ra một đánh giá như vậy.
Hay đúng hơn ...tôi nên nói thế nào đây ... anh là ai?
Bởi vì tôi đang giữ anh, nên tôi đang phải đối phó với Velda bằng mỗi tay phải của mình, anh biết không? Tiêu chuẩn của tôi là sử dụng kiếm bằng hai tay, vì vậy tôi không quen với điều này.
「Anh là gì vậy? Rudra mà tôi biết là Hoàng đế nên anh ta cũng khá kiêu ngạo nhưng anh thì lại ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.」
「Ta hiểu rồi. Vậy là ta đã trở thành Hoàng Đế à. Chà, nếu ta dừng lại việc nhắm đến mục tiêu cao hơn sau việc đó thì ta chắc đã trở nên thoải mái hơn, huh?」
「Cái đó không quan trọng và tôi cũng ếu quan tâm. Và chính xác thì anh là ai?」
Lờ đi quả cầu khi nó bắt đầu nói về chính mình, tôi hỏi câu hỏi quan trọng trước.
Tôi không thể giải quyết nó một cách nhàn nhã với Velda trước mặt tôi.
「Phải đó! Anh, anh có vẻ giống hệt Rudra và anh không cảm thấy mình chỉ là mô phỏng lại ký ức.」
Những lời của Velgrynd khiến tôi cảm thấy hứng thú.
《Có vẻ như quả cầu này có khả năng tái tạo ký ức của người chết. Tuy nhiên, ngay cả khi nó có thể tái tạo lại con người thực sự tốt, tái tạo linh hồn lại là một vấn đề khác. Nó không khác gì một bản sao nhưng―― 》
Tất nhiên, việc tái tạo ký ức vẫn không thực sự làm cho người đó sống lại.
Điều quan trọng chính là linh hồn, là trái tim.
「Nó chắc chắn rất là thú vị. Các memory orb mà ta tạo ra chỉ tái tạo lại những ký ức. Nó không có tính năng mang linh hồn quay trở lại. Nếu điều đó là có thể, ta sẽ không phải trải qua cái kế hoạch khó chịu này.」
Có vẻ như Velda cũng quan tâm đến hiện tượng này.
Hắn ta dường như nhận thức rõ về quả cầu mà hắn tạo ra và thực tế là Rudra có được ý chí tự do trong chính nó là điều không thể.
「Hahahahahahahaha! Chính là nó, ngươi biết mà. Chỉ là ta quá mạnh thôi, là do việc đó đấy.」
Hãy bỏ cái giọng atsm phát ra từ quả cầu trên tay trái tôi qua một bên trước cái đã.
Rudra chắc chắn đã chết rồi.
Không nghi ngờ gì nữa nhưng...
《―― Đây chỉ là một giả thuyết thôi nhưng, lý do có thể là anh ta có thể đã được tái sinh. 》
Tái sinh ư? Ý cô là gì vậy?
《Hoàng đế Rudra đã khiến linh hồn của mình kiệt quệ vì đã tái sinh nhiều lần. Có khả năng là linh hồn đã kiệt sức tụ tập lại với nhau và trở thành linh hồn khác. Nó không phải là một linh hồn hiện hữu hay linh hồn giả, nó có trái tim với tự do cao.》
Linh hồn anh ta giữ lại trong những lần đầu thai của mình đã được tập hợp lại thành một?
Đây có thể là một thứ tương tự như một thiếu sót nhưng liệu nó có giống như thu thập bụi tẩy và trộn chúng lại với nhau không nhỉ?
Mặc dù so sánh linh hồn tương tự như cục tẩy thì đúng là có vấn đề.
Nó không phải là thứ bạn thường nghĩ tới, nhưng không có nghĩa là nó chắc chắn không đúng.
Sau tất cả, khi bạn nghĩ về nó, tôi tái sinh như một con slime cũng là việc có thể.
Vậy có nghĩ là, trên thế giới này ở nơi nào đó, có một người nắm giữ một mảnh linh hồn của Rudra và như vậy, những ký ức được sao chép bởi memory orb cũng có thể tái tạo lại ý chí của riêng mình, eh?
Nếu là trường hợp đó――
Tôi chợt nhận ra nó. Và rồi, tôi quyết định nghe theo trái tim ác độc, à lộn tinh nghịch của mình.
「Rimuru, ngươi định làm― ?!」
「Hahah, thứ này thật là thú dzị!」
Velgrynd tỏ ra hoang mang.
Và Rudra thì tò mò.
Nó không giống như là tôi đã làm một cái gì đó tuyệt vời cho lắm.
Tôi vừa ném thanh kiếm về phía Velgrynd.
Sau khi kết hợp memory orb trên tay trái với thanh kiếm của Thần trên tay phải tôi.
Tôi đưa quả cầu đang phát sáng vào gốc rễ của cơ thể thanh kiếm của thần. Tôi hợp nhất nó theo cách mà nó trở thành một với thanh kiếm.
Nếu anh ta thực sự đã được tái sinh với một linh hồn, tiếp đó bằng cách sở hữu một thanh kiếm, Rudra sẽ có thể tự mình phát huy khả năng của mình.
Tôi đã làm theo cách đó nên không có sai được đâu nha.
Tôi cũng khiến Ciel-sensei biến Rudra thành một Manas giả để chủ nhân của nó cũng có thể nói chuyện được với anh ta.
Nó phải rõ ràng nhưng tôi đã phân tích dữ liệu của memory orb.
「Tôi đã biến anh ta thành một "Sentient Sword" (Thanh kiếm sống). Tôi hợp nhất thanh kiếm với ý chí của Rudra từ bây giờ, nếu không cùng bước sóng với anh ta thì không ai có thể sử dụng được nó hết. Nói cách khác, nó sẽ là bằng chứng cho thấy người đáp ứng được các yêu cầu để giữ thanh kiếm này chính là tái sinh của Rudra. Thú dzị lắm, phải không?」
Tôi cứ nghĩ tôi sẽ bị gào vô mặt một câu như là "Đừng làm có bất cứ thứ gì ngươi thích nữa!" Hoặc một cái gì đó nhưng Velgrynd chỉ nhận thanh kiếm và chấp nhận nó.
Rudra cười như thể anh ta đang rất vui vẻ.
「Hahahaha! Tôi hiểu rồi, vậy cậu đang nói rằng có khả năng là tôi đã được tái sinh? Tôi hiểu rồi, điều đó cũng sẽ chứng minh tại sao tôi có được tự do ý chí! Nó đúng là thú vị thật.」
Nghe Rudra, Velgrynd cũng gật đầu đồng ý.
Velda cảm thấy lúng túng nhưng cũng có vẻ có chút hài lòng hay sao đó, khi hắn ta lườm tôi.
Suy nghĩ về cách thức và lý do tại sao kế hoạch của hắn thất bại, hắn đang thừa nhận rằng tôi ― hay đúng hơn là, sự hành động của Ciel là chính xác.
Lợi dụng sơ hở khi Velda nhìn vào "Sentient Sword", tôi rút thanh kiếm của mình ra và thủ thế.
Với điều này, tôi có thể chiến đấu hết sức được rồi.
「Nhưng vẫn thấy rằng ý chí vượt trội của tôi sẽ vẫn hoàn toàn còn nguyên vẹn, anh chàng tái sinh của tôi chắc hẳn là kẻ hèn nhát, phải không? Tôi mong được gặp anh ta quá đi.」
「Fufu, có thể là như vậy. Tất cả những gì còn lại chỉ là sức lôi cuốn của anh ―niềm kiêu hãnh thứ không phải là may mắn của anh vẫn còn ...... Nhưng, khi anh nghĩ về nó ngược lại, anh ta có thể đã thừa kế vận may đó. Nếu anh ta thực sự tồn tại ở đâu đó, tôi sẽ muốn gặp anh ấy. Hóa thân của anh, người thực sự may mắn và hèn nhát―」
Velgrynd vô tình nói.
May mắn và hèn nhát, đùa à?― Hình như nghe quen quen, giống ai đó thì phải, nhưng nah, điều đó là không thể, đúng không ta?
Cậu ta cũng không có chút sức lôi cuốn nào nhưng lại được buff luck quá tay...
Năng lực mà cậu ta có cũng là『Người Được Chọn』(The Chosen One) nếu tôi nhớ không nhầm thì......
Đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nó phải là như vậy. Chắc chắn là thế rồi.
Tôi lờ đi cuộc nói chuyện của Rudra và Velgrynd và quyết định không nghĩ về nó nữa.
Họ sẽ gặp vô tình gặp cậu ta và nếu cậu ta thực sự là hóa thân của Rudra, thì họ chắc chắn sẽ gặp ngay cả khi tôi không nói gì về nó, chắc chắn đó là định mệnh rồi.
Bên cạnh đó, nếu, tình cờ, những gì tôi nghĩ là chính xác, có lẽ cậu ta sẽ không thể thoát khỏi Velgrynd.
Vâng, nó méo liên quan tới tôi.
Tôi có cảm giác như tôi đã nghĩ quá nhiều rồi nhưng giờ là vấn đề của họ.
Mặc dù hơi vô trách nhiệm, tôi quyết định sẽ không liên quan gì đến vấn đề của Rudra trong tương lai.
Câu thời gian như thế dường như đã thành công.
Velda trở nên quá cảnh giác với tôi và sẽ không sử dụng bất kỳ đòn tấn công nào.
Tôi chỉ nhẹ nhàng làm chệch hướng những người đó và chờ đợi cho việc chuẩn bị được hoàn tất.
Và cuối cùng――
「Tôi đã làm được rồi, Rimuru! Gaia và tôi đã phong ấn toàn bộ thiên giới vào một không gian khác!」
Ramiris hét lên.
「Được rồi, làm tốt lắm! Với thứ này, sẽ không còn đường chạy thoát nào nữa rồi!」
Tôi mỉm cười chiến thắng với Velda.
Sẽ không có ý nghĩa gì nếu hắn ta chỉ chạy trốn sau khi chúng tôi dồn hắn vào đường cùng đến mức này.
Và vì thế, tôi mang Ramiris và Gaia - Địa Long, đến để phong ấn hoàn toàn thiên giới.
Ramiris đã có Mê Cung của mình nên cô ấy không thể làm được nhưng Gaia có thể tạo ra một Mê Cung mô phỏng - cậu đã chứng minh điều đó trước đây rồi.
Dưới sự hướng dẫn của Ramiris, Mê Cung của Gaia đã bao phủ toàn bộ thiên giới.
「Ngươi, đồ khốn, vậy ra đó là mục đích thật sự của ngươi !!」
Lần đầu tiên, có thể được nhìn thấymàu sắc của cảm xúc trong biểu cảm của Velda.
Và đó là sự kích động, đúng như tôi muốn.
Và trên hết, Ramiris và Gaia đã thành công trong việc giải cứu Milim, người đang bị bắt.
「Kyuuii――!!」
「Gaia! Cậu đã mạnh đến mức nào vậy ?!」
Milim đã được cứu thoát một cách an toàn và đã bị ngạc nhiên bởi sự phát triển của Gaia.
「Bọn tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình ở đây, Rimuru! Bây giờ, đá đít hắn ta đi!」
Ramiris ra hiệu cho tôi "TIẾN LÊN" một cách đầy kiêu ngạo.
Thêm vào đó,
「Thành thật mà nói thì, tớ rất muốn tự tay làm việc này nhưng tớ không thể thắng hắn được. Rimuru, hãy trả thù cho tớ!」
Milim nói.
「Cứ để đó cho tớ. Tớ sẽ khắc sâu nó vào cơ thể hắn ta - cái giá mà hắn phải trả khi dám đυ.ng vào đồng minh của tớ!」
Tôi trả lời Milim giơ một tay lên và cũng tuyên bố với Velda.
Bây giờ, tất cả mọi rắc rối đã được giải quyết, hãy kết thúc việc này thôi nào.
Đó là những gì tôi nghĩ nhưng...
Một tiếng nổ lớn khủng khϊếp vang lên và một góc của thiên giới đã bị thổi bay mất.
Tôi nhìn về hướng đó trong kinh ngạc nhưng――
Ở đằng đó, tôi có thể thấy được Veldora-san đang chuyển sang màu đen.