Tensei Shitara Kendeshita

Chapter 298. Trận chiến bắt đầu




Chúng tôi phải sẵn sàng để tung ra đòn tấn công phủ đầu khi thấy được đội quân quái vật ở ngay dưới chân mình.

『Được, anh sẵn sàng rồi. Em thì sao Fran?』

「Cũng sẵn sàng.」

「Gấu」

Không có nhiều thứ để cân nhắc nữa khi mà cả ba chúng tôi đều đó chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, vậy nên tôi ra hiệu cho Fran.

「Awakening!」

Cả ba chúng tôi bắt đầu thả mưa phép thuật xuống đội quân ngay khi Fran thức tỉnh. Trận chiến chắc chắn sẽ kéo dài lâu, nên chúng tôi không sử dụng những thứ như Briiliant Lightning Rush. Nó sẽ là một đòn tự sát khi khiến cho mọi thứ chỉ trở nên khó khăn hơn.

「Ekato Kernauros!」

『Tới giờ trình diễn rồi! Kanna Kamui!』

「Aroooo!」

Những tia sét của Fran, thứ phóng xuống như mưa trên khắp một khu vực rộng lớn, đã gây ra cả một sự hủy diệt khủng khiếp. Những con quái vật dính phải đòn tấn công hú lên khi mà cơ thể chúng bị xẻ làm nhiều mảnh bởi sấm sét ma thuật. Tương tự thì đòn Kanna Kamui của tôi cũng đánh ngay chính giữa đội quân tiên phong của chúng, nuốt chửng cả trăm con ma thú, thậm chí chúng còn không hú hét lên được một tiếng nào. Urushi là đứa duy nhất trong số chúng tôi không sử dụng Lôi Ma Pháp, mà sử dụng một cách gián tiếp hơn. Cậu nhóc tung ra một màn sương độc ra xung quanh chúng tôi, một thứ khiến cho những con quái vật hít phải co giật khi phải hứng chịu những cơn đau khủng khiếp.

「Gyaaaoooo!」

Những con ma thú bắt đầu hú hét và rít lên khi mà chúng nhận ra được những đòn tấn công bất ngờ tới từ đâu. Sự rối loạn nhanh chóng lan khắp cả đội quân. Chiến dịch Đánh Phủ đầu đã thành công.

『Cứ theo kế hoạch mà làm thôi!』

「Nn!」



Urushi bắt đầu chạy vòng vòng quanh bầy ma thú trong khi tôi lôi cây cối đất đá từ trong kho đa chiều ra và thả xuống đám ma thú phía dưới. Tương tự, Fran cũng hùa theo bằng việc phóng ra những mũi tên lửa bằng ma pháp.

Chúng tôi từng có cả một đầm lầy nước độc trong kho đa chiều, nhưng chúng tôi đã sử dụng phần đa để tạo ra những món ăn ngon lành khi còn ở Barbra. Ngay cả một chút còn lại cũng đã bị biến thành nước với những đặc tính hồi phục.

Phần lớn những tảng đá mà chúng tôi lấy được từ hòn đảo nổi đều đã mất. Tôi ném gần như toàn bộ trừ năm viên vào bụng con Midgard Wyrm. Chúng không thể nào gây ra được tổn thất diện rộng vì còn quá ít, nhưng không phải là tôi chỉ ném bừa chúng xuống đám ma thú: Phải, mấy viên đá đó không giết được nhiều, nhưng tôi chắc rằng chắc hẳn chúng cũng khiến đám quái vật rối loạn hoặc sợ vãi cả ra. Cứ nhìn kích thước của chúng đi thì biết. Bên cạnh đó, mục tiêu của chúng tôi luôn luôn là cầm chân chúng lại, và những tảng đá đó thực sự là những chướng ngại vật tốt.

Chiến thuật này thành ra khá hiệu quả. Vài con ma thú bị bối rối đến mức trở nên hoảng loạn và bắt đầu cong đuôi bỏ chạy và liên tục la hét.


『Giờ thì nghiền nát đám tiên phong nào!』

「Nn!」

「Rừ!」

Chúng tôi đáp xuống ngay trước đội quân và bật toàn bộ sát khí lên tới mức 110%.

「Gya, gyagya!?」

「Gii!」

Áp lực khủng khiếp mà Fran tỏa ra đã gây ra cảm giác lo sợ khắp hàng ngũ đám quái vật. Đội tiên phong, phần duy nhất của đội quân nhìn thấy cô bé, đều lùi lại vì sợ hãi, và để rồi lại bị đẩy về phía ẻm bởi vì đáp quái vật ngu si đần độn không biết gì ở ngoài rìa.

Phần đa đám quái vật ở đội tiên phong đều yếu nhớt. Chúng chỉ quanh quẩn trong bốn loại: Sinh vật Quỷ, Thú, vài loại ma thú lặt vặt và Undead. Về phần đám Sinh vật Quỷ, chúng bao gồm Orc và Goblin, và chúng không hề được trang bị tốt như những đám từng tấn công Schwartzekatze vài ngày trước đây. Ngoại hình của chúng trông cũng rất bình thường so với loài của mình. Chúng khá là giới hạn về trang bị khi chỉ quanh quẩn vài cái khố và gậy gỗ. Khoan, chả lẽ lũ quái vật tiên phong này chỉ là bia đỡ đòn thôi sao? Tôi thực sự không mong là vậy. Điều đó có nghĩa là tên chủ mưu thực sự thông minh đấy và tôi chắc chắn rằng mình méo muốn phải đối đầu với những chiến thuật điên rồ vào lúc này đâu.

「Haaah!」

Fran lao thẳng vào hàng ngũ chúng và bắt đầu xử từng con Goblin và sói ngay gần mình.


Những chiêu thức của em ấy đều chính xác và hiệu quả. Em ấy lập tức đánh giá sức mạnh của kẻ thù quanh mình trước khi xử những con yếu hơn bằng việc xuyên thẳng vào ma thạch còn chúng còn những con mạnh hơn sẽ lính một đòn thẳng vào đầu. Nói thật thì, chúng tôi không thực sự cần đến ma thạch của đám quái vật vào lúc này, nhưng cũng chẳng cần phải chừa chúng lại, và chỉ nhắm tới ma thạch khi chúng không cản trở hiệu suất của mình. Tôi không có phàn nàn gì về cách thức này cả. Cũng không phải là đám quái vật này đặc biệt quý hiếm hay gì cả. Ừ, cách này ổn đó. Nếu như chúng tôi chất đống xác lại với nhau, chúng tôi có thể tạo ra được cả một núi xác chết đủ lớn để làm chậm phần còn lại của đội quân khi bắt chúng phải đi vòng chẳng hạn.

『Nhận lấy đi! Blast Flame! Gale Hazard! Thunder Web! Blast Flame! Gale Hazard!』

Với một chiến lược được vạch ra trong đầu, tôi tập trung vào việc tạo ra nhiều xác chết nhất có thể. Tất cả các phép thuật mà tôi tung ra điều cùng một loại. Chúng đều là các phép thuật diện rộng, nhưng chúng khá yếu. Tôi tăng sức mạnh cho chúng bằng việc dồn nhiều mana hơn vào từng phép, nhưng tôi không thể thay đổi được bản chất của chúng. Từng phép đều chỉ đủ mạnh để giết một con Goblin, khiến một con Orc sống dở chết dở và lấy đi khoảng một phần năm lượng máu của một con Ogre.

Tất cả đám quái vật mà chúng tôi dội phép thuật lên đều yếu, nhưng chúng vẫn phải bị diệt trừ tận gốc. Chúng chắc chắn sẽ tấn công những người dân làng đang di tản nếu như chúng tôi để chúng tiến lên hoặc chia lẻ ra. Xử nguyên cả một bầy quan trọng hơn là tiêu diệt những con mạnh nhất trong bầy này.

Tất nhiên, không phải con quái vật này cũng đều nhạy cảm với sát thương pháp thuật. Nhưng những con kháng lại được đòn tấn coogn của tôi đều bị xẻ thành nhiều mảnh khi chúng tới gần Fran hoặc Urushi.

Vai trò chính của Urushi là hoạt động giống như một người hỗ trợ vậy. Cậu nhóc bảo vệ những điểm mù của Fran và tấn công mọi thứ tới gần cô bé bằng màn sương độc. Tôi không thể không thấy ấn tượng bởi lượng độc tố mà phép thuật đó tạo ra. Vấn đề duy nhất là nó hơi quá mạnh. Chúng tôi không thể sử dụng nó khi có đồng minh ở gần hay ở giữa thành phố.

Độc tính của nó quá mạnh. Thậm chí, nó còn có thể khiến Fran bị thương nếu cô bé hít phải nói. May thay, con cún đủ thông minh để không phóng sương về hướng của cô bé, và tôi cũng hỗ trợ cậu nhóc bằng việc sử dụng ma pháp thổi bay tất cả những thứ đi lệch hướng đi. Tất nhiên, vẫn có nguy cơ rủi ro, nhưng chúng tôi thực sự không rảnh để bận tâm. Chúng tôi phải tiêu diệt càng nhiều quái vật và càng nhanh càng tốt.

「Haaaaah!」


『Thunder Web!』

「Woooof!」

Và rồi, trận chiến tiếp diễn. Chúng tôi bị bao vây từ mọi phía, nhưng vẫn liên tục hạ sát kẻ thù của mình. Cách của chúng tôi khá hiệu quả. Cả đội quân bị kìm chân lại. Chúng dừng hành quân để tập trung xử chúng tôi khỏi đường đi của mình. Chúng chỉ di chuyển qua chúng tôi để có thể thiết lập vòng vây. Tạ ơn trời.

Vấn đề duy nhất là việc sử dụng phép không ngừng đã ngốn không ít mana của tôi. Chúng tôi sẽ sớm phải chuyển sang kiểu tấn công khác thôi.

Tất nhiên, tôi cũng luôn sử dụng Magic Absorption. Tôi vắt kiệt mọi thứ từ kẻ thù của mình mỗi khi lưỡi kiếm của tôi cắt ngang qua chúng. Nhưng vậy vẫn chưa đủ. Lượng tiêu thụ của tôi quá lớn để lượng hút vào bù lại được.

『Anh sẽ dừng dùng phép một lúc để chuyển sang việc hỗ trợ nhé.』


「Nn.」

Tôi tiếp tục hút cạn ma lực từ mọi thứ em ấy chém qua mỗi lần vung kiế. Cũng phải mất một lúc để tôi hồi phục đầy bình mana bởi vì đám quái vật chúng tôi đang xử khá yếu, nhưng rồi lượng mana cũng đầy trở lại. Và giờ mới là vấn đề. Thời gian mất đi mới là thứ không thể lấy lại được.

Chúng tôi sẽ phải cố hết sức nếu như chúng tôi muốn hạ gục những con mạnh hơn trong đội quân quái vật này.

Những con quái vật bắt đầu lao tới điên cuồng hơn khi chúng nhận ra rằng chúng không còn phải hứng chịu những phép thuật bay tứ tung nữa. Nhưng ngay cả vậy, Fran vẫn bình yên vô sự. Đám yếu ớt trước mắt em ấy không thể gây ra được chút sát thương gì.

『Em vẫn trụ được chứ?』

Dẫu vậy, tôi vẫn lo lắng. Cô bé Hắc Miêu của tôi vẫn nguyên vẹn, và tôi đã hồi phục sinh lực của ẻm bằng ma pháp trong suốt trận chiến, nên tôi biết rằng em ấy không cảm thấy mệt mỏi hay kiệt sức gì, nhưng tôi thực sự không thể làm gì với những mệt mỏi về tinh thần.

「Nn. Ổn.」

Câu trả lời của em ấy, ngược lại, đã chỉ ra rằng tôi đã lo lắng thừa thãi. Tôi có thể nói rằng em ấy không chỉ có tinh thần tốt, mà còn hoàn toàn thoải mái. Những gì cô bé thấy lúc này, chỉ là việc hạ gục từng kẻ thù xuất hiện trước mặt mình quá dễ dàng. Wow, em ấy thực sự đã lớn khôn rồi. Thứ này thường khiến em ấy mệt nhoài khi chúng tôi giúp Jean quét sạch hầm ngục hồi đó.

Tất nhiên, kể cả có dễ như ăn bánh thì nó cũng vẫn vất vả, và Fran thực sự cũng có chút dấu hiệu của mệt mỏi. Hơi thở của em ấy bắt đầu gấp hơn, nhưng chỉ vậy thôi.

『Chúng ta vẫn còn rất nhiều kẻ địch trước mặt, nên đừng cố gắng quá vào lúc này nhé.』

「Nn!」