Tensei Shitara Kendeshita

Chapter 259. Kết cục của con Thủy Long




Con Midgard Wyrm uốn éo cơ thể mình khi mà nó nhanh chóng băng qua biển với một tốc độ khủng khiếp.

May thay, con tàu Algieba không phải mục tiêu của nó. Thay vào đó nó hướng thẳng tới chiếc Chiếm hạm Thủy Long, dường như nó muốn tấn công những con quái vật gần đó.

Hoặc ít nhất, đó là những gì tôi nghĩ lúc đầu.

「Nn. Midgard Wyrm biến mất?」

『Liệu nó lặn xuống khỏi tầm nhìn rồi sao?』

Khoan, chẳng phải nó lẽ ra đang hướng thẳng đến chỗ con Kraken và con Thủy Long sao?

Con Midgard Wyrm trồi lên trong khi tôi thắc mắc về hành động của nó.

「Gyagogoggoooooooo!」

Nó tấn công hai con rồng và Kraken với một đòn trực diện, một chiến thuật dựa nhiều vào bản năng hơn là trí tuệ.

Con Midgard Wyrm lao người lên khoảng 10 mét trên không như để minh chứng cho sức mạnh của mình trước khi bám người quanh chiếc Chiến hạm Thủy Long. Do không đời nào đủ sức chịu đựng được sức nặng khủng khiếp của con quái vật, biểu tượng cho sức mạnh của Sheedran gãy làm đôi.

Sự va đập đó tạo ra một đợt sóng xung kích và kéo theo một đợt sóng mạnh và đánh vào Algieba như thể nó đang ở trong một cơn bão lớn.

「Uwawawawa!」

「Đừng rơi xuống biển!」

Cái miệng giống như miệng con hải quỳ của Midgard Wyrm một lần nữa lại trồi lên từ bề mặt đại dương với một cái cổ rồng và vài cái xúc tuc Kraken trong miệng mình.

「Kuooooon….」

Con quái vật trông như con Pleiosaurus, thứ thông thường có đủ sức mạnh để phá hủy cả một thành phố lớn, rên lên yếu ớt. Nó không còn có thể làm gì nữa.

「Gyoooooooo!」

Tiếng kêu đầy từ hào của con Midgard Wyrm vang lên khắp đại dương, như thể nó đang khoe khoang chiến tích của mình.

「Tệ rồi đây. Nhanh lên, tất đám lề mề kia! Chúng ta cần phải ra khỏi đây ngay!」



「Rõ!」

「Chúng ta có thể thực sự thoát khỏi con Midgard Wyrm không, thuyền trưởng?」

「Không biết nữa, nó nhanh hơn chúng ta nhiều, nhưng chúng ta có thể thoát được nếu như nó quyết định ăn vài cây sushi Kraken trước khi làm thịt chúng ta.」

Câu trời lời của Jerome cho câu hỏi của Mordred khá là tệ.

Những con Midgard Wyrm nuốt chửng mọi thứ, nên chúng chẳng mất thời gian để nhai. Thậm chí, việc ăn không ngăn cản chúng khỏi việc di chuyển. Chúng được biết đến với khả năng chén sạch mọi thứ trong khu vực và rồi từ từ tiêu hóa chúng sau.

Dẫu vậy, chúng tôi vẫn có dư thời gian để bỏ chạy nếu như nó đi làm gỏi lũ Kraken và lũ cướp biển đã rơi xuống biển trước. Nhưng đáng tiếc là, mọi việc không thuận lợi cho chúng tôi.


「Nhìn về phía này.」

『Nó hướng về chỗ chúng ta có vẻ là bởi vì con tàu của ta lớn hơn nhiều tất cả những thứ khác ở quanh đây.』

Nó quay đầu vài vòng và kiểm tra khu vực xung quanh trước khi quyết định nhìn về phía chúng tôi.

Theo bảo năng, nó hướng về phía con mồi lớn nhất nó có thể thấy, con tàu Algieba.

Nó nhanh chóng tiếp cận chúng tôi.

「Hắc Lôi Công chúa! Ta cần cô bé giúp chúng ta việc này!」

Jerome chạy tới chỗ chúng tôi. Đằng sau ông ta và vài người thủy thủ đang mang theo một thùng hàng lớn.

「Điều gì?」

「Ta cần cô bé bay lên một lần nữa, và ném những chiếc thùng này ở đâu đó ngược với hướng di chuyển của chúng ta. Nó chứa đầy những thứ mà những con Midgard Wyrm thích. Nó sẽ bị hấp dẫn bởi mùi hương của thứ này và ngừng đuổi theo chúng ta.」

「Nn. Đã rõ.」

「Cảm ơn. Mong rằng mọi việc sẽ diễn ra như dự tính.」

Chiếc thùng đáng ra thường phải được sử dụng trước khi con thủy quái kia tới gần như lúc này, nhưng Jerome không có cơ hội ra lệnh. Ông ta quá bận với trận chiến giữa Thủy Long và Kraken lúc trước. Ông ta không biết liệu nó có hiệu quả đến đâu trong trường hợp khoảng cách ngắn như lúc này, nhưng dù gì ông ta vẫn muốn đánh liều một phep.


『Được rồi, đi ném chúng xuống thôi nào.』

「Nn. Urushi, đi.」

「Gâu!」

Fran lấy chiếc thùng theo, nhảy lên lưng Urushi và ra lệnh cho cậu nhóc chạy thẳng về phía đằng sau con Midgard Wyrm trước khi thả chiếc thùng gỗ lớn hình trụng xuống biển. Nó vỡ ra ngay khi chạm xuống mặt nước và những thứ xung quanh bắn tung tóe khắp nơi/

『Có được không?』

「Nn… Không…」

『Tsk.』

Con quái vật đỏ vàng nâu vẫn bị thu hút bởi Algieba hơn là cái thứ nó thường thích bởi vì nó đang ở gần con tàu. Và vì tehes, nó tiếp tục lao về phía con tàu.

Nhìn con Wyrm từ góc của chúng tôi thực sự thấy rõ được kích thước khổng lồ của nó. Thứ chết tiệt này to quá.

『Vậy nếu thu hút nó bằng cách tấn coogn thì sao?』

「Nn! Thunderbolt.」

「Grooooowl!」


『Flare Blast!』

Chúng tôi bắn phép về phía cái lưng đang sơ hở của con Midgard Wyrm để có thể thu hút sự chú ý của nó khỏi con tàu. Tôi cho rằng, nếu như mình may mắn, chúng tôi có thể khiến nó chú ý cái thùng – nhưng rốt cuộc vẫn không thể.

『Chết tiệt! Cái thứ này hoàn toàn ngó lơ chúng ta!』

Nó quá lớn. Những đòn đánh yếu ớt của chúng tôi gần như là quá nhỏ để nó để ý.

『Vậy nếm thử cái này xem!? Thor’s Hammer!』

Một tia sét lớn đánh thẳng vào con Midgard Wyrm và tạo ra một vụ nổ, nhưng kể cả vậy cũng không đủ để ngăn con thú lao lên. Nó quan tâm nhiều đến việc ăn uống hơn là đòn tấn công của chúng tôi.


(Master, giờ sao?)

『Ừ thì… Thực sự thì, hi vọng duy nhất của chúng ta để khiến nó phân tâm khỏi con tàu là chắn giữa nó với Algieba. Có vẻ là phải đánh cược thôi.』

Đấu trực diện với con Midgard Wyrm là lựa chọn duy nhất của chúng tôi. Tôi không tự tin rằng mình có thể hạ gục nó, nhưng chúng tôi không cần phải vậy. Chúng tôi chỉ cần đánh nó đủ mạnh để ngăn nó tiếp tục lao lên.

Chúng tôi trở lại con tàu và nói với thuyền trưởng rằng mình sẽ đánh con quái vật đó rất mạnh. Chúng tôi cũng đảm bảo rằng họ biết được việc Fran sẽ kiệt sức sau đó. Cô bé sẽ không còn có thể chiến đấu nữa.

「Đừng có đùa nữa! Không đời nào cô bé có thể hạ gục một con Midgard Wyrm, phải không?」

Jerome bị sốc với điều đó.

「Ít ra có thể làm nó chậm lại.」

「Ta đoán là nhóc có lý… Lựa chọn duy nhất của chúng ta là để phần nhóc vậy.」

「Không vấn đề.」

「Hãy chắc rằng trở về nguyên vẹn nhé, được không?」

「Đối với mạo hiểm gia, mạng sống là quan trọng nhất.」

「Gahahaha! Đúng đó. Vậy thì cố hết sức nhé. Cho cái thứ đó nếm mùi đi.」

「Nn!」

Công việc được giao cho chúng tôi khá đơn giản. Tất cả những gì chúng tôi phải làm là dùng hết sức mình dồn vào một đòn tấn công và đánh thẳng vào con Midgard Wyrm trước khi rút lui.

『Urushi, tập trung hết sức để đảm bảo cho Fran trở về an toàn nhé, được không?』

「Gâu.」

Và nếu như mọi việc tồi tệ hơn, tôi sẽ nghĩ ra một thứ gì đó và mong rằng sẽ tự mình giải quyết tình hình được. Nhưng tạm thời vậy đã. Tôi sẽ làm vậy nếu cần thiết.