Fran tước vũ khí của hai tên chỉ huy mà cô bé bắt được trước khi ép chúng ngồi xuống để có thể thẩm vấn.
Mục tiêu của Fran lúc này là ép chúng phun ra bí mật của chiếc Chiến hạm Thủy Long.
「Làm sao điều khiển con rồng?」
「K-không biết.」
「Nn?」
「Giiiiiiiii!」
Một trong hai tên chỉ huy giả ngu, nhưng điều đó chỉ khiến cho Fran đáp lại bằng việc tàn nhẫn đâm tôi ngay vào đùi hắn.
「Làm sao điều khiển con rồng?」
「N-người duy nhất có thể nói cho cô điều đó là ông chủ và người cấp dưới của anh ta!」
「C-chúng tôi đang nói thật! Chúng tôi chỉ là cướp biển thông thường vô tình được thăng chức mà thôi! Họ sẽ chẳng nói cho chúng tôi điều gì cả!」
「Nói hết thông tin. Kể cả không đáng kể.」
「T-tôi sẽ nói mọi điều tôi biết, làm ơn, hãy bỏ thanh kiếm khỏi chân tôi!」
「Nn.」
Tên cướp biển đồng ý khai nhận và bắt đầu kêu gào trong đâu đớn lẫn sợ hãi khi mà cô bé rút tôi khỏi đùi hắn.
Tên đồng đội của hắn, tên pháp sư, mặt trắng bệch. Hắn ta nhận ra rằng mình cũng sớn chịu đựng chung số phận nếu như tên bạn của mình từ chối khai nhận. Vì thế, tên pháp sư nhỏ con lập tức phun ra mọi điều mình biết, và thậm chí còn làm tới mức nói ra cả những điều mà chúng tôi không hỏi tới.
Dẫu cho tên này không biết nhiều chi tiết, hắn ta vẫn ít ra có thể xác nhận rằng con rồng dường như tuân thủ mọi mệnh lệnh; nó không hề bị điều khiển bởi một món ma cụ lớn nào cả. Dẫu vậy, nó chỉ thực sự nghe lời hoàng tử, kẻ mà những tên cướp biển gọi là ông chủ.
Hỏi chúng về cách tên hoàng tử điều khiển con rồng chẳng dẫn đến kết quả nào cả. Chúng thậm chí không thể biết được liệu nó công nhận tên đó là người mình cần phải nghe lệnh, hay nó bị thao túng bởi một cách nào đó. Nói cách khác, những khả năng như ma cụ cỡ nhỏ, các kĩ năng, hay phép thuật đều là những điều vẫn phải tính đến.
Thứ hữu dụng nhất mà chúng tôi có lúc này là một chút thông tin về tên hoàng tử. Tên của hắn là Suarez Sheedran, và được miêu tả là một tên cao to đen hôi với mái tóc màu bạch kim trên đầu. Suarez rất giỏi về chiến đấu; một mạo hiểm gia thông thường sẽ không thể nào đấu được với hắn. Vũ khí chính của hắn là một cây rìu chiến cỡ bự, một thứ mà hắn ta chắc hẳn đã mang theo mình rồi. Bắt giữ hắn khó hơn so với nói suông nhiều.
Tất nhiên, chúng tôi cũng khiến chúng nói được về thiết bị mà chúng sử dụng để cường hóa cho con rồng. Có vẻ là, nó khá là lớn, và ở gần phía đuôi tàu, nhưng bởi vì phần tàu chứa nó đã bị tách biệt khỏi phần còn lại, chúng tôi sẽ không thể tìm thấy nó ở quanh đây.
Càng phiền phức hơn, cả hai tên chúng tôi bắt được đều không biết cách tới được khu vực biệt lập đó. Thực tế là, chúng đều biết chính xác địa điểm đó. Đây, tất nhiên, là bởi vì tên hoàng tử không tin tưởng chúng. Chúng, cũng như nhiều tên chỉ huy khác, vốn không phải là tay sai của hắn. Chúng thay vào đó vốn là những tên sừng sỏ trong toán cướp biển từng thống trị khu vực này khi tên hoàng tử tới. Dẫu cho hắn ta tin tưởng chúng đủ để cho phép chúng giữ lại vị trí của mình, nhưng tên đó rõ ràng là không bao giờ để cho chúng biết bất kỳ điều gì quan trọng.
「C-chúng tôi đã nói tất cả những gì mình biết rồi!」
「 V-vậy nên, đừng giết chúng tôi…!」
「Rồi.」
「C-cảm ơn cô bé mguraaaaghh!」
Fran đã thẳng vào mặt tên pháp sư. Sức mạnh của cú đá khiến hắn lăn vòng vòng và bay ra khỏi boong tàu.
「C-chẳng phải mi nói rằng sẽ không giết chúng tao chừng nào chúng tao nói điều mày muốn biết sao?」
Tên dùng thương hét lên đầy phẫn nộ khi mà hắn thấy tên đồng bọn của mình bị đá bay xuống biển.
「Không giết. Nhưng vẫn đá xuống biển.」
「C-cái đéo gì vậy suppaaaaghghhh!」
Em ấy không hề sai, rõ ràng thì Fran không thực sự giết tên nào cả. Thay vào đó, cô bé chỉ đá chúng bay khỏi tàu trong khi đánh chúng bất tỉnh. Dẫu cho chúng chắc hẳn rồi sẽ chết, chúng vẫn có thể sống sót nếu may mắn, khi mà, nên sẽ chính xác hơn khi cho rằng việc sống chết của chúng sẽ dựa vào khả năng tỉnh dậy của chúng thay vì oán trách cô bé. Bên cạnh đó, chúng là cướp biển, đám sâu bọ trong những người đi biển. Với những gì tôi biết, chúng chắc là sẽ sống sót thôi.
「Chết tiệt Cô giáo à, người nhẫn tâm quá!」
「Tao lại thích khoản đó đấy.」
「Có vẻ như là chúng ta nên noi gương cô giáo và làm như vậy đi.」
Những đứa học trò của Fran bình luận khi chúng thấy tên thứ hai theo chân tên thứ nhất bị đá khỏi thuyền. Hai đứa đầu tiên, Miguel và Naria, dường như thấy ấn tượng, trong khi đứa thứ ba, Liddick bắt đầu ghi nhớ cách hành xử của Fran. Nhận ra rằng chúng đang quan sát khiến cho tôi suy nghĩ rằng liệu chúng có được lợi gì không khi bắt chước theo xu hướng tàn nhẫn của em ấy. Bản năng của tôi khiến cho tôi phản đối điều đó, nhưng rồi tôi tính đến những khả năng mà mà chúng sẽ có ngày bị đâm sau lưng nếu như chúng có sự cảm thông với kẻ thù. Vì thế, tôi cho rằng cách của Fran sẽ là tốt nhất cho chúng về lâu về dài. Chắc vậy.
『Nhân tiện, ta cũng nên đi kiếm tên Suarez thôi nhỉ.』
「Nn.」
Chúng tôi báo lại cho các mạo hiểm gia khác còn ở trên boong tàu về Suarez để chúng tôi có thể nhờ họ giúp tìm kiếm hắn ta. Chúng tôi không thể nói chuyện trực tiếp với nhóm của Mordred, khi mà họ đã bắt đầu tấn công vào bên trong con tàu, nhưng chúng tôi cố gắng bắt kịp bằng việc hỏi mọi người xem có thông tin gì về nơi anh ta đang ở không.
Tôi không biết được Suarez mạnh đến đâu, nhưng có khả năng là, ngoài Fran, nhóm của Mordred là nhóm duy nhất có thể đối đầu với hắn.
「Urushi, tìm đi.」
「Gấu!」
Tất cả những người thủy thủ của Algieba đều biết về thú cưng của Fran, nên khả năng cậu nhóc bị tấn công bởi một trong những đồng đội của chúng tôi trong khi tìm kiếm là rất thấp.
『Bắt giữ hắn ta nếu có thể, nhưng lùi lại ngay khi nghe nghĩ rằng hắn quá mạnh với mình nhé.』
「Gấu gấu.」
「Đi đi.」
Chỉ với duy nhất một từ, Fran lao vào bên trong khoang tàu qua lối vào gần nhất.
Những người đồng đội của chúng tôi đã hạ gục hầu hết những tên cướp biển ở trong, nên chúng tôi có thể tìm kiếm xung quanh mà không bị gián đoạn – hoặc ít nhất đó là những gì diễn ra cho tới khi chúng tôi đi xuống một vài cái cầu thang.
Kẻ địch bắt đầu tấn công khi chúng tôi xuống đó, và tiếp tục làm vậy trong khi tụi tôi tìm kiếm. Không có một kẻ nào có thể sánh được với Fran, nhưng chúng vẫn thật phiền phức.
Một vầng hào quang sát khí bắt đầu tấn công chúng tôi khi chúng tôi đi vào sâu hơn. Dường như, tôi và Fran đã tìm thấy mục tiêu của mình.
『Fran!』
「Nn!」
Fran bám theo nó đến một cánh cửa khá lớn, cô bé đá nó và tìm được một thứ ở trong một nhà kho trống trơn.
Vài mạo hiểm gia và những tên cướp biển đang đối đầu với nhau tại trung tâm căn phòng. Sát khí mà Fran bám theo tới từ hai người mạnh nhất căn phòng.
Một là đồng đội của chúng tôi, Mordred. Và chắc chắn là, cái còn lại là của Suarez, tên cướp biển mà chúng tôi đang cố bắt giữ.
Tên hoàng tử của Sheedran thực sự khá là mạnh. Hắn ta có Divine Bow Arts, và vài kĩ năng khác cho thấy rằng hắn ta thực sự là một chiến binh kỳ cựu. Nhưng, dẫu vậy, tôi vẫn thấy hắn ta chưa đủ phẩm chất để trở thành một thuyền trưởng tàu cướp biển. Hắn ta quá thiếu kĩ năng trong công việc chèo thuyền để khiến tôi nghĩ rằng hắn là một thủy thủ.
Đáng tiếc là, thẩm định hắn ta không nói cho tôi nhiều về cách hắn ta sử dụng con rồng. Chẳng có kĩ năng nào của hắn cho thấy rằng liệu hắn có khả năng thuần hóa hay triệu hồi quái vật hay không.
「Đám ngu đần, thiểu năng! Các ngươi nghĩ rằng mình có thể đánh bại một chiếc Chiến hạm Thủy Long sao?」
「Rõ ràng là tàu của ngươi mạnh, chắc hẳn là mạnh nhất ở đây, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta không thể hạ những kẻ ở trên đó.」
「Gyahahaha! Đùa hay đó! Ta sẽ tra tấn ngươi hơn nhiều những con mồi thông thường của ta trước khi ném mi xuống làm mồi cho cá.」
Hắn ta muốn tra tấn những kẻ bắt được sao? Đó khá là…
Hai chiến binh giao chiến với nhau trong khi tôi đang suy nghĩ đến sở thích ghê tởm của tên hoàng tử.
「Dorryaaaahhhh!」
Suarez vung cây rìu thẳng vào đầu của Mordred. Đòn tấn công của hắn ta cũng có chút tốc độ; hắn ta trông ít nhất cũng mạnh ngang một mạo hiểm gia hạng C.
Dẫu vậy, chúng tôi không lo lắng một chút nào hết.
「Quá chậm.」
「Kuh! Thật xấc xược!」
Mordred nhận một đòn tấn công trực diện vào cây thương của mình và đánh bật được nó – một hành động dường như nằm trong tính toán của Suarez. Tên cầm rìu chiến không để cú va chạm đó khiến mình mất thăng bằng. Hắn ta lập tức xoay vũ khí và giương nó lên để chuẩn bị cho nhát chém thứ hai. Tôi phải công nhận là, kĩ thuật của hắn khá là tốt, và như vậy là quá đủ để hạ gục những mạo hiểm gia thông thường.
Nhưng Mordred không phải một mạo hiểm gia thông thường.
「Metal Control」
「Cái quái gì!?」
「Chiếc rìu của mi là của ta rồi. Nó đã bị ta kiểm soát toàn bộ rồi.」
Nhìn lướt qua, nó cứ như thể là Mordred đã giơ cánh tay phải mình ra trong tuyệt vọng sau khi nhận ra rằng mình không thể chặn đòn tấn công đó, nhưng tất nhiên, sự thật không phải vậy.
Chiếc rìu khổng lồ dường như đã chuẩn bị chặt đứt cánh tay của Mordred thì bị bóp méo vào lúc nó chuẩn bị chạm được và anh ta. Nó gần như là chiếc rìu chiến đó được làm từ đất sét thay vì sắt thép.
Dẫu cho Suarez đã thua hoàn toàn, Mordred cũng không lơ là. Anh ta đảm bảo chiến thắng của mình bằng việc thao túng chiếc rìu kim loại và dùng nó để trói người Suarez lại. Cách mà nó bao quanh người chủ cũ của mình khiến cho nó cứ như một sinh vật sống vậy.
Hành động của Mordred đã chứng minh được rằng Lava Magic thật đáng sợ. Nó cho phép người dùng kiểm soát và dễ dàng thao túng những vật chất làm từ kim loại.
「Chết tiệt! Cái quái gì vừa xảy ra vậy!?」
Chiếc rìu của Suarez, hay đúng hơn, giờ là sợi dây trói hắn, đã trở lại trạng thái rắn. Tên hoàng tử cố gắng vùng lên, nhưng sớm nhận ra rằng mình không thể thoát được sợi dây trói này. Thép không chỉ vừa được nung nóng chảy và định hình lại. Nó còn được gia cường thêm.
「Guoooooohhhhhh! Thả ta ra, đồ khốn!」
「Ngừng cựa quậy đi. Một kẻ yếu ớt như mi sẽ không thể thoát ra nổi đâu.」
Và với điều đó, tên hoàng tử đã trở thành tù nhân của chúng tôi.