P/s: Chúc mừng năm mới nha cả nhà :) Quà năm mới nên cũng dài hơn mọi khi tí :)
---------------------
- Ah, họ lại tìm thấy mấy người Elf nữa rồi.
- “Lại“? Không phải họ tìm thấy gần chục người Elf rồi à?
Khi nói điều đó, tôi quay ánh nhìn qua màn hình bên phải. Ở đó, chắc chắn có hai người Elf đang ngồi trong một căn phòng không có cửa sổ. Hai người đó nhìn cô ấy với đôi mắt mở to và có chút sợ hãi.
Tuy nhiên, Yuri nhẹ nhàng bước lại gần họ, rồi sau một cuộc trò chuyện ngắn ngủi, hai người Elf đó gật đầu với nhau và đứng dậy.
Họ đã nói chuyện gì trong cái quãng thời gian ngắn như vậy nhỉ? Khi Yuri trưng ra một cụ cười và quay lưng lại với hai người Elf để rời khỏi phòng, hai người đó lập tức đi theo sau cô ấy.
THấy cảnh tượng đó, tôi thở một hơi thật sâu.
- ... Cô ấy cứ như vị thám tử lừng danh ấy nhỉ? Tôi có cảm giác mình vừa được thấy thoáng qua tài năng bất ngờ của Yuri-san.
Rồi Violette đáp một cách bất mãn khi tôi lẩm bẩm điều đó.
- ...... Vậy thông tin của tôi là không cần thiết nữa phải không?
Cô ấy nói một cách buồn bã và tôi theo phản xạ xua tay chối bỏ trong khi mỉm cười gượng gạo.
- Không không. Thủ đô hoàng gia của Đế quốc rất là rộng, nên là rất cảm ơn Violette-san, nhờ cô mà chúng tôi đã thu hẹp được địa điểm dự đoán đến một mức độ nào đó.
- Cậu nói mà chẳng có chút tự tin nào thế?
Tôi đáp trả một nụ cười mơ hồ với lời đáp
của Violette, người vừa khịt mũi vừa nói, rồi lại nhìn lại vào màn hình.
Thực tế thì tốc độ tìm thấy người Elf đã tăng lên rất nhiều dựa vào những thông tin mà Violette cung cấp, nhưng Violette lại cứ hoài nghi về lời nói của tôi.
Chà, đâu khác được, vì hiện tại chúng tôi đang có quan hệ thù địch mà.
- Oh, ngay cả Rant-san và Schnee-san cũng đã bảo vệ được người Elf một cách an toàn nhỉ?
Trên màn hình bên trái, có bóng hình của Rant và Schnee đang tìm kiếm người Elf ở một thành phố khác. Đó là hai người Elf đang mặc áo giáp một cách bất thường. Họ đang mang trên mình một cây cung và một mũi tên lớn.
- Họ dùng cung à?
Khi tôi lẩm bẩm điều đó, Ayla gật đầu.
- Người Elf thì có nhiều người có năng khiếu với ma pháp, nhưng em được nghe rằng họ cũng cực kỳ xuất sắc trong cung thuật, nên người Elf cũng là những cung thủ tài ba nữa.
Nghe thấy lời giải thích đó, tôi gật đầu đồng ý. Mọi người trong tộc Elf đều thon gọn và có vẻ thích hợp chiến đấu tầm xa, vậy nên tôi bị thuyết phục. Tuy nhiên, nếu họ sống trong rừng, thì tôi thấy nó như một điều bất lợi khi có quá nhiều chướng ngại vật như vậy, không phải thế à?
Theo như cách mà Aifa nói, họ sẽ không chiến đấu một cách bất cẩn và phá hoại khu rừng, nên chắc đó là lý do họ bị đánh bại bởi đội quân của Đế chế.
Trong khi nghĩ những điều như vậy, tôi dựa lưng vào ghế và duỗi mình.
- Dù sao thì mọi thứ cũng đang theo kế hoạch. Chúng ta có nên đưa những người Elf đó đến nơi sơ tán không nhỉ? Cùng với mấy người này thì đã là 15 người Elf rồi đúng không? Với tiến độ này thì chúng ta có lẽ bằng cách nào đó có thể tìm thấy hết tất cả trong vòng một tuần.
Khi tôi nói thế cùng một cảm giác nhẹ nhõm, Ayla cũng lên tiếng “Vâng“ đồng ý cùng với một nụ cười.
Rồi thì tôi lại nghe thấy một tiếng cười khác.
- Fufu... Chà, cậu thật sự nghĩ như vậy à?
Ayla quay ánh nhìn sắc bén của
cô ấy về phía Violette, người vừa nói một điều gì đó khá khiêu khích.
- Ý cô là gì?
Ayla hỏi một cách thô bạo nhưng Violette hoàn toàn phớt lờ cô ấy mà không thèm đánh mắt đi hướng khác.
Bởi thế nên một bầu không khí căng thẳng nặng nề nhanh chóng lan tỏa khắp phòng khiến tôi phải hắng giọng một cách khó xử.
- Aah... Có lẽ, vấn đề nằm ở người cuối cùng nhỉ.
Tôi trả lời câu hỏi đó cho Ayla thay Violette. Khi đó thì không chỉ Ayla mà cả Violette cũng quay về hướng tôi. [note20094]
- Người cuối cùng?
Nghe Ayla hỏi, tôi gật đầu trong khi nhíu mày.
- Phải. Dựa vào thông tin mà Aifa-san thu thập được cùng với những gì Violette-san cung cấp... Anh nhận ra nơi ở và số lượng người Elf chính xác hơn mong đợi khi kết hợp cả hai nguồn thông tin lại. Đó là cách mà anh tìm ra người còn thiếu khi so sánh số lượng người Elf tìm được cho tới lúc này.
- Em, em hiểu rồi. Lúc đầu em cũng thấy khá nghi ngờ nhưng thông tin của Tướng quân Violette thật sự rất hữu ích.
- Phải. Anh cũng bị thuyết phục nhờ những thông tin đáng tin cậy đó. Không cần biết có bao nhiêu người trong câu chuyện của Aifa-san, nhưng thông tin của Violette-san khiến anh biết được số lượng người Elf chỉ trong Đế đô, vậy nên khi anh tính số lượng người Elf còn lại, thì có vẻ thiếu mất một người.
Khi tôi nói điều đó và thở dài mệt mỏi, biểu cảm của Ayla trở nên tối sầm.
- ...... Không đời nào, một người Elf đã chết......
- Cũng có thể có khả năng đó... Tuy nhiên anh chưa từng nghe đến câu chuyện nào về cái chết của bất kỳ một người Elf nào. Vậy thì, anh tự hỏi, người cuối cùng đó ở đâu...
Nở một nụ cười ngạo nghễ, Violette cười như thể muốn khịt mũi.
Có vẻ cô ấy biết điều gì đó, nhưng tôi không thể ép buộc cô ấy trả lời và tôi cũng lo không biết liệu cô ấy có nói dối không. Không bao giờ tôi có thể làm cái gì đó như là tra tấn, nên là tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài tự mình tìm kiếm.
Mặc dù vậy, nó vẫn ổn vì tôi có thể đoán được nơi ấy bằng cách nào đó.
Lúc tôi nhìn vào màn hình cũng những suy nghĩ đó, Ayla khó chịu nhìn qua bên Violette.
- Taiki-sama, Tướng quân Violette chắc chắn biết nơi đó ở đâu.
- Có thể, nhưng chúng ta không thể ép buộc cô ấy nói ra...
- Tuy nhiên, để giúp đỡ cho những người Elf...
- Ma~a, ổn cả thôi. Anh không muốn làm điều gì đó tồi tệ đâu, anh có thể tự tìm mà.
Khi tôi nói điều đó để xoa dịu Ayla, Violette khịt mũi, khoanh tay và nở nụ cười đắc thắng.
- Cậu có thể tìm được người Elf đó bằng những suy nghĩ dễ dãi vậy hả...? Nếu cậu nói thế thì chẳng có gì để hợp tác nữa cả, nhưng mà...
- ... Cô muốn thương lượng ấy hả?
Một sự cảnh giác mạnh mẽ được được trộn lẫn trong biểu hiện của Ayla. Violette vừa nói vừa vui vẻ nhìn vào mặt cô ấy.
- Yêu cầu đó không nhiều đến mức gọi là một cuộc thương lượng đâu. Chỉ là tôi quá mệt mỏi với việc ở trên bầu trời và tất cả những gì tôi muốn là cậu đưa tôi xuống Đế đô...
- !! Chuyện như vậy, không đời nào chúng tôi đồng ý đâu!
Theo phản xạ, Ayla lập tức từ chối yêu cầu của Violette. Mặt khác, Violette cau mày và nhún vai.
- Ara? Nếu đó không phải là công dân thuộc đất nước của Ayla-sama, thì tôi tự hỏi liệu sự sống và cái chết của họ có phải chỉ là thứ tầm thường với cô ấy không nhỉ? Chắc chắn, sẽ rắc rối nếu tôi hội quân với Quân đội Đế quốc. Tôi chả quan tâm đến mấy Practitioner, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra mà khiến Yuri-sama bỏ mạng, tôi khác chắc chắn rằng cô sẽ trở thành kẻ thù của Hoàng quốc Fleida đấy, đất nước mà các cô đã có mối quan hệ hữu nghị. Trong khi đó làng Elf, chỉ có dưới 100 người, chẳng phải vấn đề to tát, nhưng mối quan hệ với cả một đất nước lại khác đấy...
- Eh, tôi không có nói mạng sống của những người Elf là tầm thường!!
Violette nói một cách khiêu khích, và khuôn mặt của Ayla liền đỏ ửng và đáp lại.
Trong khi mỉm cười gượng gạo với Ayla, người bị Violette chiếm mất thế thượng phong, tôi lên tiếng.
- Tôi thực sự rất ấn tượng với thông tin của Violette-san, nhưng tôi sẽ không chấp nhận đàm phán đó của cô đâu.
Khi tôi nói điều đó, đôi mắt họ lại quay về phía tôi.
- Ta, Taiki-sama, nhưng mà...
Ayla nói một cách lo lắng còn Violette thì trừng mắt nhìn tôi đầy giận giữ.
- … Như mong đợi từ một người được gọi là Thiên vương. Vậy, cậu muốn nói cậu không muốn đàm phán với tôi về vấn đề liên quan đến số phận của những con người tầm thường trên mặt đất… [note20095]
Bị nói mỉa mai như vậy, tôi nói trong khi chớp mắt.
- Eh? Tôi đâu có nghĩ như thế, cô biết không? Nhưng người cuối cùng có vẻ như đang ở trong cung điện, nên tôi nghĩ chẳng cần phải đàm phán với Violette san thôi…
Khi tôi nói thế, Violette lắp bắp.
- Tại, tại sao cậu… hn!? Đừng có nói, cậu đã biết điều đó ngay từ đầu rồi chứ…?
Thấy Violette ngạc nhiên như vậy, tôi gật nhẹ nhàng gật gầu cùng một nụ cười.
- Quả đúng như tôi nghĩ, vậy là người đó thật sự ở trong cung điện hử? Tôi đã đoán được rằng Hoàng đế sẽ không buông tha cho người Elf đâu, nên nghĩ rằng ông ta hẳn có lẽ sẽ giữ một hai người Elf ở gần mình.
Lúc tôi nói điều đó và cười, Violette, người nhận ra cô ấy vừa bị lừa, quay ra lườm tôi với sát ý mãnh liệt trong mắt.
Trái ngược lại, Ayla thì đang nhìn tôi với nụ cười tỏa nắng.
Cười đáp lại với Ayla, tôi suy ngẫm.
Một người bị giấu trong cung điện à.
Nếu mọi chuyện bị đẩy đến mức nguy hiểm, thì đó hẳn phải là một người cức kỳ quan trọng, có thể khiến tất cả những người Elf khác ngưng hành động.
Có thể là Trưỡng lão hoặc con trai ông ấy.
Nếu ông ta giấu người đó đi, thì đó hẳn phải là nơi mà không thể bị Aifa, dù đang sống trong cung điện, phát hiện. Tầng hầm, phòng ẩn… hoặc là, phòng riêng của Hoàng đế?
- Dù trong trường hợp nào thì nó cũng biến thành một cuộc chiến với Đế quốc hử?
Tôi lẩm bẩm điều đó bằng một giọng khẽ đến mức không ai nghe được và thở dài.