Heavenly Castle

Chương 48: Những vị khách




BỦM! Bom xịt...

------------------

[Ditzen]

Đã được hai ngày kể từ khi Yuri khởi hành lên bầu trời cao.

Mặc dù đã quăng tất cả nỗi thất vọng của mình vào việc nghiên cứu toilet nhưng tôi vẫn chưa thể tái thiết lập được bất kỳ một chức năng nào của nó. Mấy ngày này của tôi tràn ngập tiếng rên u ám trong khi đang ngồi trên chiếc toilet mà chỉ tiến gần đến phiên bản thật ở mặt hình thức.

Vào buổi chiều một ngày như thế, tôi nghe thấy có tiếng gõ cửa nhà mình.

Có lẽ nào là người đưa tin từ trên trời?!

Nghĩ vậy tôi phóng ào ra mở cửa, nhưng người đứng đó lại chỉ là một tên elf đực rựa trong chiếc áo choàng rách rưới. Tóc thì rối bù, chỗ da lộ ra ngoài thì toàn vết bầm tím với bụi bẩn, nhưng mà kể cả thế, ngoại hình của anh ta vẫn không mất đi sức quyến rũ.

Mà, cũng chẳng giống như tôi thèm quan tâm đến vẻ đẹp của tộc Elf.

- … Cậu là Pháp sư tên Ditzen phải không?

- Ah phải. Tôi là Ditzen đây.

Khi tôi trả lời thế, tên elf đó nheo mắt lại nhìn tôi. Dựa vào giọng nói và phong thái thì tôi thật sự bị thuyết phục đó là một người đàn ông nhưng dựa vào biểu hiện, thì tôi cũng đã hiểu rằng đây là một người lính đã trải qua nhiều trận mạc.

Anh ta cho ấn tượng của một thực thể mạnh mẽ có thể khiến người khác ná thở.

Khi đầu gối tôi run rẩy vì sợ hãi, tên elf đó đặt tay lên mép cửa và tiến vào phòng một cách ép buộc. Tôi nghĩ là tôi sắp khóc.

- A-anh có việc gì ở đây?

Tôi không nhớ mình đã làm gì để bị ghét bởi người elf như vậy.



Tôi nhìn anh ta với ánh mắt cầu xin nhưng ánh nhìn của anh ta không hề thay đổi.

- … Bọn tôi biết cậu đã tới Thiên quốc. Khai hết tất cả thông tin mà cậu có được ra đây.

- Không, tôi đã không thể tới Thiên quốc nên tôi chẳng biết gì cả.

Tôi hoàn toàn từ chối mà không cần nghĩ. Có lẽ bị bất ngờ bởi không hề mong đợi lời từ chối mạnh mẽ của tôi, người elf đó ngậm miệng lại và im lặng một lúc.

Sau đó thì, một cô gái xinh đẹp với mái tóc tím xuất hiện đằng sau anh chàng người elf đó. Không chút ngờ, cô ấy có thể được gọi là một người đẹp.. Cũng như anh chàng elf, mái tóc của cô ấy cũng rối bù và bộ giáp của cô ấy xuất hiện vãi chỗ xước cũng như dính bụi bẩn, cơ mà kể cả thế, vẻ đẹp của cô ấy là chắc chắn.


- Anh định tốn bao nhiêu thời gian ở đây hả?

Một giọng nói sắc lạnh phát ra từ người đẹp mặc giáp khiến tôi rùng mình.

- M? Giáp?

Tóc tím, và bộ giáp có lẽ là có màu trắng tinh khiết. Trên phần giáp ngực thì có biếu tượng của Đế chế Blau.

- … Không đời nào, phù thủy của Đế quốc …

Một giọng nói khàn khàn vừa thoát ra khỏi môi tôi. Trong khi là phận gái, cô ta từ bỏ vị trí Pháp sư Hoàng gia rồi tham gia vào chiến tranh, thậm chí còn leo tới chức Đại tướng, Phù thủy Đế quốc, Violette. Cái tên đó đã du hành cùng với những câu chuyện về phong cách chiến đấu điên cuồng của cô ta và đạt được một kỷ lục về việc không có một thất bại nào.

Nghe thấy tôi nói, người đẹp nhếch mép và nhìn vào anh chàng elf từ phía bên.

- Có vẻ như tôi nổi tiếng hơn ở nước ngoài nhỉ Aifa.

Kể cả sau khi cô gái đó nói vậy, anh chàng elf vẫn ngậm miệng mà không tỏ ra chút bất mãn nào.

Tuy nhiên, giờ thì tôi không thể bỏ qua chuyện đó nữa.


- Aifa…

Một người được đồn rằng đã đưa hệ thống phép thuật và ma cụ của Đế quốc phát triển vượt bậc. Mặc dù anh ta đã phục vụ cho Đế quốc hàng thập kỷ, nhưng người elf vốn dĩ rất ghét những thứ như vậy.

Do đó, lý do tại sao Aifa lại phục vụ cho Đế quốc vẫn nằm trong vòng bí ẩn.

Và tại thời điểm này, bí ẩn đó cùng với practitioner nổi bật nhất của Đế quốc đang đứng trước mặt tôi.

- … Tại sao Pháp sư Hoàng gia cùng với Đại tướng của Đế quốc lại có mặt ở mảnh đất này…

Trong một thoáng, ba chữ xuất hiện trong tâm trí tôi – war (chiến tranh). Nhưng tôi nhớ rằng câu trả lời đã được Aifa đưa ra ngay từ đầu.

Đảo bay, Heavenly Castle [note17593] … Thiên quốc, họ hẳn đang thu thập thông tin về những thứ đó.

Và cũng chẳng cần phải nghĩ để hiểu được lý do.

- … Các người đang có ý định xâm chiếm Thiên quốc à?

Khi tôi nói thế, cả hai người nhìn nhau. Và rồi, miệng của cô phù thủy nở một nụ cười.


Vì lý do nào đó mà cảnh tượng này khiến tôi cảm thấy sự nguy hiểm cho bản thân mình.

Tôi bắt đầu niệm chú, lẩm bẩm trong miệng, cố không phát ra tiếng động nào. Tôi không có thời gian để nghĩ và cơ thể tôi cứ tự mình cử động.

- Mugh!

Một cơn gió tàn khốc, đủ mạnh để phá hủy màng nhĩ, thổi qua và trong chớp mắt, một cơn lốc bao trùm lối vào.

Có thể ngay lập tức kích hoạt một phép thuật gió mà khó né trong một không gian hẹp, là rất giỏi, nếu tôi phải nói.


Trong khi còn nghe thấy tiếng Aifa từ đằng sau tôi vội vàng chạy về phía sau căn phòng.

Ở đó, đằng sau cánh cửa là phòng nghiên cứu bừa bộn và sâu hơn nữa là khu thử nghiệm. Tuy nhiên, khu thử nghiệm là đường cụt, tức là không có lối thoát từ đó.

Tôi nhanh chóng chuyển hướng và nhảy qua cửa sổ có chiều cao bằng khoảng nửa chiều cao của tôi.

- Hoooryah!

Tôi phá vỡ cửa sổ trong khi bảo vệ đầu bằng cả hai tay mình và lăn ra ngoài đường.

Trượt lòng bàn tay của mình trên vỉa hè bằng đá, nhưng tôi quay lại việc chạy đi trốn trước cả khi tôi kịp cảm thấy đau. Nhấp mép, tôi đá vào mặt đất bằng tất cả sức mạnh rồi bay đi.

- Hai-hai người đó quá tệ để làm đối thủ!

Tôi hét lên trong khi đang bay xuyên qua bầu trời. Tôi tự tin rằng mình sẽ không thua một số Practitioner giỏi, nhưng nếu những lời đồn đó là đúng thì tôi không thể sánh được với hai người đó, kể cả là 1-vs-1.

- Giờ mình chưa thể chết được! [note17594]

Tôi bay với cảm giác tuyệt vọng, hướng tới lâu đài. Tôi không nghĩ rằng ngay cả hai người đó sẽ dám thử chống lại cả một đội quân.

Nếu tôi xoay sở để chạy trốn được thì đó là chiến thắng của tôi. Với phép thuật bay, tôi có thể đến lâu đài ngay lập tức.

Trong khi nghĩ vậy, tôi nhìn về phía sau.

Tuy nhiên, những gì tôi thấy, là những hình ảnh của Aifa và Violette, đang bay đuổi theo tôi một cách vô cảm.