Heavenly Castle

Chương 29: Tướng quân viếng thăm




[Heavenly Castle]

Ayla sững sờ trước hình ảnh được hiển thị trên màn hình ở trong phòng điều khiển.

Trong khi quan sát người đang bị con robot cõng và bay lên trên đây, tôi mở miệng.

- Người này có vẻ ngoài hào nhoáng hơn so với những người khác, vậy nên mình nghĩ ông ấy là một người cấp cao....

Tôi lẩm bẩm như vậy và khoanh tay.

Tôi tự hỏi liệu hai bên có thể thảo luận về cách đối xử với cô công chúa này được không? Tôi vẫn không hiểu lắm cho dù đã được nghe về hoàng gia một chút, tuy nhiên tôi vừa ngăn chặn được chiến tranh. Nếu vậy, thì một số người có lẽ sẽ nghĩ về tôi như một mối đe dọa.

Lúc tôi liếc mắt vào màn hình trong khi nghĩ về những điều đó, một con robot khác đang mang theo một người nữa ở rìa màn hình.

- Yosh. Cùng xuống gặp họ thôi nào.

- Eh? Ah, vâ, vâng!

Trong khi liếc nhìn Ayla, người trả lời trong hoảng loạn và lao về phía tôi, chúng tôi bước vào thang máy.

Khi chúng tôi đi ra khỏi lâu đài, tôi thấy Mea và những người khác. Có vẻ như họ đang cắt cỏ dại xung quanh lâu đài. Tôi và Ayla dừng lại trước cổng cùng A1.

- Ah, Taiki-sama

Torraine đứng lên và cúi chào.

- Khách sắp tới rồi, vậy nên cảm ơn mọi người đã giữ mọi thứ xung quanh đây sạch đẹp.

Khi tôi nói vậy, Torraine và những người khác nhìn nhau.

- Vậy là cuối cùng cũng có một Đại Pháp sư-sama khác ngoài Taiki-sama sao….. ?

- Đừng, đừng có lo lắng.

- Ôi trời, liệu mình có kịp nấu ăn xong không nhỉ….

Mỉm cười gượng gạo với những người đang hiểu lầm, tôi lắc đầu.

- Không, họ là những người lính của Vương quốc Azul.

Khi tôi nói vậy, khuôn mặt của Rant và Schnee đã trở nên cứng đờ.

- Lính...?

- Đề phòng trường hợp có chuyện gì đó xảy ra.....

Hai người đó bắt đầu nói chuyện với nhau bằng những biểu cảm nghiệt ngã vì một số lý do. Torraine dường như đang suy nghĩ điều gì đó trong im lặng, nhưng chỉ có Mea đang nhìn tôi với ánh mắt bình thường.

- Tại sao những người lính của Vương quốc Azul lại tới đây vậy?

Bị Mea hỏi, Ayla, người bên cạnh tôi run lên. Trong khi giả vờ không nhận thấy điều đó, tôi trả lời câu hỏi của Mea.

- Oh, chỉ là anh có vài điều muốn thảo luận với người dân của Vương quốc Azul. Anh đã cố gắng giúp đỡ vì dường như họ đang gặp rắc rối khi bị Đế quốc Blau tấn công. Mặc dù nếu làm vậy, thì họ có thể sẽ cảm thấy mắc nợ.

Khi tôi nói vậy, tai mèo của Mea chuyển động *piko piko* (trans: trans muốn *mofu mofu* em ý vs tai em ý)

- Đế chế Blau? Giúp đỡ?

Mea, người thậm chí còn chẳng nhận ra có một trận chiến hiện đang diễn ra trên mặt đất, nghiêng đầu với một cái nhìn tò mò.

Và, ngay lúc đó, hai bóng đen lọt vào tầm mắt và tiếp cận chúng tôi.

Khi tôi quay mặt về phía đó, mọi người cũng quay ra nhìn theo tôi.

Hai người đàn ông đang được cõng trên lưng hai người máy và mặc áo giáp lộng lẫy, đáp xuống mặt đất của hòn đảo bay.

Nhìn thấy bóng dáng của họ, Torraine và những người khác im lặng cúi đầu. Ayla trốn sau lưng tôi theo phản xạ.

Hai người nhìn lên lâu đài, đồng thời chú ý đến chúng tôi và cúi chào.

Người đàn ông trung niên đang ngẩng đầu lên mặc một bộ áo giáp hào nhoáng nhất trong khu vực tường thành của Thủ đô Hoàng gia.

- …..Xin tự giới thiệu tôi là Dukel Klein, một vị tướng của Vương quốc Azul.



Khi người đàn ông trung niên giới thiệu tên xong, người đàn ông trông trẻ hơn Dukel một chút cũng mở miệng.

- Giống như ngài ấy, tôi cũng là một vị tướng của Vương quốc Azul, Heirat Ilka. Tôi muốn cảm ơn cậu đã giúp quân đội của chúng tôi trong trận chiến này.

Khi người đàn ông tên Heirat nói vậy, lông mày của Dukel đã nhướn lên.

- ….Khi mà Tướng quân Heirat cũng ở đây, tôi đã nghĩ tới một khả năng, nhưng.... không thể nào, vậy là Quân đội Đế quốc ở chỗ Thành phố Pháo đài Falbe cũng bị đánh đuổi rồi à....

- Đúng như dự đoán, điều đó cũng xảy ra ở Thủ đô Hoàng gia phải không?

Heirat khẽ gật đầu với lời lẩm bẩm của Dukel và nói vậy.

Tôi cười gượng khi nhìn hai người đó và cúi đầu.

- Rất vui được gặp mọi người, tôi tên là Shiihara Taiki. Xin thứ lỗi cho tôi vì đã đưa hai người lên đây mà không có sự đồng ý.

Khi tôi chào hỏi như vậy, hai người đang quan sát tôi và chú ý đến Ayla, người đang trốn sau lưng tôi.

Cả hai mắt họ mở to và nói.

- Công, Công chúa Letizia!?

- Tại, tại sao công chúa lại …?


Nghe những lời này của hai người họ, Rant và Schnee, cũng như Mea có vẻ ngạc nhiên. Chỉ có Torraine vẫn không thay đổi biểu hiện.

Ayla liếc nhìn Mea và những người khác rồi trở nên buồn bã và lặng lẽ bước ra từ sau lưng tôi.

- … Dukel-sama, Heirat-sama … Đã lâu rồi nhỉ.

Nghe Ayla nói vậy và cúi đầu thật sâu, hai người đàn ông tỏ ra bối rối.

Tôi nhẹ nhàng thở dài và đặt tay lên vai Ayla.

- Vậy thì, chúng ta sẽ nói chuyện ở chỗ khác chứ?

[Dukel]

Cao tận trời xanh, ẩn trong những đám mây, một hòn đảo trôi nổi trên bầu trời.

Tôi cứ tưởng rằng mình đã lạc vào trong một câu chuyện cổ tích nào đó rồi chứ, nhưng dường như điều này là thực tế .

Thiên nhiên phong phú hay những ngôi nhà xinh đẹp được xếp thành hàng, và có cả một lâu đài hùng vĩ ở trung tâm như thể đang nói rằng đây là nơi Chúa sống. Đó là một lâu đài sang trọng và lộng lẫy mà tôi chưa từng thấy bao giờ trước đây.

Có một vài thú nhân và một thanh niên ăn mặc kỳ lạ, ngoài ra, còn cả Công chúa Letizia đang mất tích cũng đang ở đó.

Vẻ mặt bối rối và ngạc nhiên hiện lên trên khuôn mặt Heirat, người vừa trao đổi với tôi bằng mắt.

- Vậy thì, chúng ta sẽ nói chuyện ở chỗ khác chứ?

Trong khi nói điều đó, chàng trai trẻ, người tự xưng là Shiihara Taiki, đã mang theo con golem của mình và đi vào lâu đài.

Tôi chết lặng khi cậu ta sẵn sàng quay lưng lại với chúng tôi, nhưng tôi cũng bị thuyết phục vì cậu ta là một pháp sư đang tự mình điều khiển một con golem. (Trans: Một á chú, một đống ấy, chú thiếu chữ “đống” rồi kìa, mà chú không thấy là main đang điều khiển tận 2 con mang 2 ông chú lên à. Với cả chú có động thái gì không tốt xem, con golem vặn đầu ngay lập tức ý :3)

Tôi và Heirat lặng lẽ gật đầu với nhau và đi theo sau cậu ta.

Tôi bước vào bên trong lâu đài mà không để mất cảnh giác, nhưng cái khoảnh khắc mà tôi vừa bước chân vào bên trong, thì cảm giác đó đã biến mất.

Là một đại sảnh tráng lệ. Nó rộng hơn và sang trọng hơn bất kỳ tòa kiến trúc nào mà tôi từng thấy. Tôi chưa bao giờ thấy một lâu đài nào tráng lệ đến dường này.

- Go, golem …

- Hmm?

Khi tôi quay lại về phía giọng nói của Heirat, tôi thấy hai con golem đang đứng sau cánh cổng. Hai con golem này hỗ trợ cánh cổng bằng cả hai tay trong một tư thế trông giống như chúng ở đó chỉ để đóng mở cổng thôi vậy.

Họ có bao nhiêu con golem vậy?

Và, có tận vài trăm pháp sư ở đây cơ à? (Trans: không, main thôi, mà ko rõ main có phải pháp sư ko nữa, à có, 30 tuổi còn trinh, được)

Tôi bước vào bên trong lâu đài với một cảm giác không thể diễn tả nổi, rồi bước vào trong một cây cột lớn. Không gian bên trong cây cột này khá rộng rãi, ngoài ra khung cảnh cứ thay đổi mỗi khi cánh cửa tự động mở ra.


Ngay cả Heirat cũng không thốt lên nổi một lời.

- Đến rồi đây.

Taiki nói vậy và dẫn chúng tôi vào một đại sảnh rất sang trọng. Đó là một đại sảnh tráng lệ và nơi này cũng có thể sử dụng như một nơi hội họp hay tổ chức yến tiệc. Có nhiều cửa sổ dài theo chiều dọc và tôi cũng có thể nhìn thấy khung cảnh bên ngoài.

Thật là kỳ lạ khi mà ở đây chẳng có một ai khác bước ra cho dù đây là một lâu đài rộng lớn và tráng lệ.

---------------------

[Taiki]

Mang theo Dukel và Heirat đang kinh ngạc, chúng tôi đi lên tầng bốn. Tôi sắp xếp bàn ghế và ngồi xuống.

Tôi cũng chẳng hiểu vì sao chỉ có mình tôi ngồi trên, vậy nên tôi cũng bảo Dukel và Heirat ngồi xuống.

Trong khi Torraine và những người khác chuẩn bị thức ăn ở tầng hai, thì chỉ có tôi, Ayla, Dukel và Heirat ở trong đại sảnh.

Không, bởi vì A1 đang đứng cạnh tôi, có phải là bốn người và một robot không nhỉ?

Tôi nhìn Dukel và Heirat, người đang quan sát A1 với vẻ mặt lo lắng, và thở dài.

- Vậy thì, tôi tự hỏi chúng ta nên nói về điều gì trước đây?

Khi tôi nói vậy, thì Ayla, người đứng ở phía bên kia cạnh tôi cùng với A1, mở miệng.

-…… Trước hết, sẽ tốt hơn nếu nói về lý do tại sao tôi lại ở đây.

Nghe thấy lời cô ấy nói, hai người nheo mắt lại.

- Đúng thật … thần cũng đã trở nên khá ngạc nhiên khá khi chỉ nghe nói rằng người đã mất tích trên đường đi tới Đế quốc để kết hôn.

Heirat lẩm bẩm như vậy, và cả Dukel cũng tỏ vẻ sốc.

- Điều này hơi khác so với những gì thần nghe được. Người ta nói rằng Đế quốc đã giết công chúa để kiếm cớ tấn công Vương quốc. Dù đây không phải là điều mà thần nên nói trước mặt Công chúa Letizia, nhưng công chúa, người đã nhận được một dấu ấn nô lệ, thì sẽ không thể trốn được khỏi đôi mắt của binh lính Đế quốc và bỏ chạy được đâu.

Nghe những lời của Dukel, Ayla nhíu mày và nhìn xuống. Heirat nói tiếp trong khi liếc nhìn Ayla.

- Tôi cũng đã nghe tin đồn đó. Tuy nhiên, tại thành phố Falbe, nơi có những thương nhân đến từ Đế quốc, và tin đồn rằng đất nước chúng ta che giấu công chúa cũng có rất nhiều, nhưng ...

- Bệ hạ của chúng ta sẽ không làm như vậy đâu.

Nghe Dukel phủ nhận điều đó mà không có bất kỳ sự kiềm chế nào trong cách nói chuyện của mình, Reizent cau mày.

Ayla, người đang lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, gật đầu với khuôn mặt buồn bã.

- …..Cha sẽ không làm điều gì đó như giúp tôi đâu. Tôi đã vứt bỏ nghĩa vụ với tư cách là một hoàng tộc vì sự ích kỷ của chính mình.


Nghe những lời của cô ấy, Dukel và Heirat đối mặt với Ayla với một cái nhìn khó xử. Ayla nhìn thấy đôi mắt của hai người và dao động một lúc, nhưng cô vẫn đứng vững và mở miệng.

- Có một khoảnh khắc khi tôi ở trong nhà trọ của một thị trấn và tình cờ không có ai trông chừng. Ngay lúc đó tôi nghĩ mình có thể trốn thoát, và thế là đôi chân của tôi đã tự di chuyển ….

Theo Ayla, có vẻ như cô đã mải mê chạy trốn ra khỏi thị trấn, nói dối về danh tính của mình và đi nhờ trên một cỗ xe của những người lính canh tình cờ đi ngang qua.

Tuy nhiên, được giữa chừng thì cô lại bị dằn vặt bởi cảm giác tội lỗi khi từ bỏ trách nhiệm của mình với tư cách là một hoàng tộc và cố gắng quay trở về.

- Nhưng, vào thời điểm đó, những người lính đó đã nói với tôi rằng .. Vì tôi đã chạy trốn, và những người lính Đế quốc canh gác đêm đó đã bị buộc tội là gián điệp của Vương quốc và bị xử tử, rồi họ nói thêm rằng công chúa, chính là tôi đây, đang bị cả Đế quốc lẫn Vương quốc truy đuổi.

Trong khi Ayla đang giải thích toàn bộ câu chuyện cho đến bây giờ, khuôn mặt của hai người trở nên nhăn nhó.

- Từ từ, chờ chút đã!

Dukel cắt ngang lời của Ayla trong khi nói lắp. Dukel thậm chí còn không quan tâm đến việc Ayla bị giật mình, cất giọng.

- Công chúa, câu chuyện của người vừa kể có phải sự thật không?

Ông hỏi với giọng điệu mạnh mẽ và Ayla rụt rè gật đầu. Sau đó, Dukel quay sang Heirat.

- Thật là kỳ lạ. Điều này chứa đầy sự không thống nhất.

- …… Đúng. Thật kì lạ khi mà công chúa có thể trốn thoát dễ dàng như vậy .....


- Không, đúng là điều đó kì lạ, nhưng những kẻ tự gọi mình là lính canh đó cũng thật là lạ. Tại sao bọn chúng lại nói dối như vậy cơ chứ? Nếu Đế quốc đang cố gắng kiếm cớ để xâm chiếm Vương quốc, thì đã không cần phải vòng vo như vậy rồi.

Nghe cuộc nói chuyện của hai người, Ayla ngẩng đầu lên.

- …… Nói dối sao?

Khi Ayla nói vậy, Heirat gật đầu.

- Đúng vậy. Những gì Đế quốc tuyên bố là Công chúa Letizia đang bị Vương quốc che giấu. Ngoài ra còn có tin đồn rằng Quân đội Hoàng gia đã hành động khi người đang được hộ tống, và thần không hề nghe có tin đồn nào về các binh sĩ của Quân đội Đế quốc bị xử tử.

- Không thể nào là ...

Thấy Ayla bị sốc, Dukel tặc lưỡi.

- ... Có ai đó đứng đằng sau vụ việc này. Chúng đã lừa cả Đế quốc và Vương quốc, rồi còn cố gắng giết cả công chúa nữa.

Mọi người giữ im lặng sau khi Dukel nói vậy. Tôi nhìn từng khuôn mặt một của mỗi người rồi mở miệng.

- Cho tôi một giây được không?

Tôi nói vậy và mọi người đều quay về phía tôi.

- Tôi sẽ thay đổi chủ đề, nhưng liệu Ayla có thể ... không, liệu Công chúa có thể quay trở lại vương quốc Azul được không?

Khi tôi hỏi câu đó, biểu hiện của Heirat liền trở nên mù mịt. Ayla nhìn xuống và im lặng, nhưng Dukel thì khác.

- Điều đó là không thể.

Anh ta tuyên bố như vậy một cách rõ ràng và Heirat nhìn xuống mắt anh.

-…. Một công chúa của một đất nước đã phải nhận dấu ấn nô lệ và gả đi với tư cách không bằng một người vợ lẽ. Điều này tương đương với việc tuyên bố rằng Vương quốc Azul là một quốc gia chư hầu của Đế chế Blau. Tôi không nghĩ rằng Công chúa Letizia, người được cho là sẽ bị trao cho Đế quốc trong tình cảnh đó, lại có thể sống một cuộc sống bình thường đúng nghĩa tại Vương quốc đâu.

Ayla khóc nức nở khi cô không thể chịu đựng những lời cay nghiệt của Dukel. Heirat cũng đang thể hiện một biểu hiện nghiêm trọng, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy anh ta sẽ chối bỏ những lời nói của Dukel.

Tôi nhìn Ayla, người đang nhìn xuống lặng lẽ rơi nước mắt, và chuyển ánh mắt sang Dukel.

- ….. Có ổn không khi tôi để Công chúa ở đây? Không cần phải ngjĩ đến việc gửi cô ấy sang Đế chế Blau, và nếu cô ấy không thể quay lại Vương quốc, thì tôi nghĩ sống ở trong lâu đài sẽ tốt hơn nhiều đấy.

Khi tôi hỏi vậy, Dukel rên rỉ với khuôn mặt bối rối.

- Điều đó thì … không, chúng tôi không thể làm gì nếu cậu cướp công chúa đi bằng vũ lực, nhưng thật sự tôi cảm thấy bối rối khi cậu lại hỏi liệu nó có ổn không … Thực ra thì, nếu nói thật, thì chẳng có vấn đề gì cả nếu cậu có thể thay đổi mục đích của Đế chế, nhưng mà …

- Tuy nhiên, công chúa sẽ không thể tránh khỏi cuộc chiến này ngay cả khi người đến Đế quốc bây giờ. Nếu vậy thì, nếu chúng ta sẽ nói là không thấy gì ở đây ….

Thấy Dukel và Heirat đang thảo luận như vậy với những biểu hiện phức tạp, tôi tự hỏi liệu rốt cuộc có khó khăn lắm không.

Điều này có thể được giải quyết nếu như tôi gửi một robot với tư cách là đồng minh của Vương quốc mỗi khi gặp vấn đề, nhưng nếu vậy sẽ thật rắc rối. Tốt nhất là Đế chế đừng có động đến Vương quốc nữa.

- … Tôi nghĩ rằng nếu có một quốc gia khác bắt cóc Công chúa Ayla thì Đế chế sẽ không thể đổ lỗi cho Vương quốc được nữa.

Tôi nói vậy một cách mơ hồ và đôi mắt của mọi người đều mở to ra.

- … Bắt cóc công chúa?

- Công chúa đã bị bắt cóc trong khi được hộ tống bởi binh lính của Quân đội Đế quốc … Rõ ràng sẽ rất vô lý khi phàn nàn với Vương quốc bởi vì đây là một sự thất bại đến từ phía Đế quốc.

Khi họ nói điều đó và nhìn tôi cùng một lúc.

- Taiki-dono!

- Cậu có thể nói rằng cậu đã bắt cóc Công chúa Letizia không!?

Được hỏi một điều kỳ quặc như vậy với một cái nhìn rất nghiêm túc, tôi chớp mắt.

Hãy làm một kẻ bắt cóc đê, đi cướp dâu đê.

Nói tóm lại, có phải tôi đang bị yêu cầu làm kẻ cướp dâu đúng không?

- …Heh?

Theo phản xạ, giọng nói ngốc nghếch đó phát ra từ miệng tôi. Khi tôi nhìn về phía bên cạnh, Ayla cũng nhìn chằm chằm tôi với đôi mắt đẫm lệ.