Anh từ trong bước ra vỗ vai cô hỏi
- Em làm gì đứng ngây ra đó vậy?
- Em... làm sai gì hả anh! - Cô gái tự chỉ vào mặt mình ngây ngô hỏi anh.
- Ả... Sao em hỏi thế? Em làm rất tốt mà, có sai gì đâu cơ chứ? - Anh cũng ngây mặt nhìn cô chưa định hình được tình trạng bây giờ.
- Ò... Vậy rốt cuộc em đã sai ở đâu cơ chứ? Anh nghĩ kĩ lại xem. - Cô gái vẫn vậy vẫn ngây thơ như thế.
- Thôi!? Anh không nghĩ nữa. Bà chủ gọi tụi mình đấy. Nhanh vào đây, đừng đứng ngây ra đó nữa.
- Ukm - Cô gái quay lưng đi cùng anh - Anh nghĩ kĩ xem - Nhưng vụ này khó thoát đối với anh rồi.
--------- Tại sân bay ---------
- Haizz cậu có chắc là hôm nay không thế? - Hắn ta nhìn đồng hồ mà tiếc thời gian.
- Chắc mà... Ê mà khoan, hôm nay ngày bao nhiêu? - Cậu ta gãi đầu nhớ ngày.
- Có phải là 11/11 không thế?- Cậu ta nhìn anh xác nhận. - Haizz, chắc mà hôm nay 11/11 là ngày Tiểu Tuyết về nước.
- Đại ca... Cậu chắc là 11/11 Tiểu Tuyết về nước à. -Hắn ta nhìn anh với bộ mặt tức điên lên.
- Ukm chắc chắn...- Cậu ta nói 1 lời như đinh đóng.
- Nhưng... hôm nay mới ngày 10 mà...-Hắn chỉ tay vào điện thoại.
- Tớ ... tớ xin lỗi...- Cậu ta chạy trước lên xe hơi.
Xe lại chạy về. Con đường mùa hè nóng bức thật khiến cho người khác tực điên nhưng bù vào đó là màu bầu trời thật sự rất đẹp mây không hề đóng thành từng cục mà trôi dạt nha qua như sao băng bay vậy. Một màu xanh trộn ít màu trắng của mây thật khiến người khác yêu thích.
Reng
- Cái gì? - Cậu ta nghe điện thoại mà phản ứng không hề đơn giản tí nào cả.
- Gì vậy? - Tên mặt lạnh nghe phản ứng của anh cũng giật mình.
- Ông nói sao, Tiểu Tuyết muốn tạo sự bất ngờ nên hôm nay đã về sao? Là ... là... sao cơ chứ? - Cậu ta nói 1 câu khiến người khác khó hiểu nổi.
- Thiếu gia! Tiểu thư chính là hôm nay về. Cô ấy nói đã xuống sân bay rồi. Phiền cậu chủ đi đón cô ấy.- Ông quản gia nói qua điện thoại rõ ràng từng chữ cho cậu nghe.
- À... tôi biết rồi... tôi đi đón nó ngay - Cậu ta cúp máy rồi quay xe chạy lại về sân bay.
- Gì cơ? Hôm nay Tiểu Tuyết về à. KHông phải cậu nói là ngày mai sao. - Hắn ta chồm người về trước hỏi chuyện cậu ta.
- Haizzz... cái này không trách tớ được. Thật sự là tớ được thông báo là 11/11 chứ không phải 10/11. Tớ thề đấy. Ai mà ngờ Tiểu Tuyết chơi trò này. - Cậu ta trả lời nhanh gọn, nhận ga mạnh đi thật nhanh.
- Vậy kể ra chúng ta mới từ đó đi đến đây rồi giờ phải vòng lại đến đó. Cậu có thấy tiếc thời gian của tớ không?- Hắn ta ngoài thời gian ra không có gì quý báu cả.
- Tớ nói cậu. Con người cậu ngoài thời gian ra còn gì quý giá không?- Cậu ta hỏi ngược lại hắn.
- Thôi... bỏ đi... nhanh đi đón Tiểu Tuyết.- Hắn ta xua tay, yên vị lại chỗ ngồi.
Chiếc xe phóng nhanh về phía trước. May mà 2 người nãy đi không xa cho lắm nên đi rất nhanh là tới. Họ nhanh chóng để gọn xe chạy nhanh vào trong tìm Tiểu Tuyết.
- Wei... em ở đây nè.- Cô gái đội nón, mặc áo xanh da trời trễ vai, quần đùi rách. Chiếc áo khoác được buộc vòng quanh quần cô, đi giày độn trắng 3cm. 1 cô gái năng động, quyến rủ, sexy thu hút nhiều nam nhân là đây. Nhưng khó má tiếp cận cô sau lưng cô là 2 chàng vệ sĩ combo đen sì, đáng sợ biết bao.
( cái style này mình không biết diễn tả ra sao)
2 người bước lại gần cô mỉm cười.
- Mừng em quay về, em gái của cưa.- Cậu ta dang tay ra, cô gái nhảy lên ôm anh trai mình.
- Mừng em đã về, Tiểu Tuyết- Hắn ta vẫn lạnh lùng chẳng thèm cho cô ôm 1 cái để hai ta ở sau lưng.
- Đừng tưởng em hết giận anh nhé! - Tiểu Tuyết xông đến ôm hắn ta mà rơi lệ.
- Được rồi, về là tốt rồi. Cho anh xin lỗi về việc đó. Lúc ấy ... - Hắn ta dịu dàng ôm lấy cô.
- Ư.. hừm... thôi được rồi. Tiểu tuyết đi mệt rồi 2 anh đưa em về nhà. - Cậu ta vỗ vai Tiểu Tuyết và đánh vào lưng hắn rồi bước đi trước. Hai tên vệ sĩ cũng được tan làm rồi.
3 người bước đi. Cậu ta và hắn mỗi người kéo 1 vali của cô. Nhìn lúc này thì thật sự cô là bá chủ còn họ là 2 tên vệ sĩ khi nãy nhưng mà ý nghĩ của t/g ta đây bị dập ngay vì ai bảo họ soái quá làm chi. 1 phía khác ta nghĩ họ là tranh nhau giành ấy trái tim của cô gái nay. Để xem đấn cuối ai là Nam Sủng.
*( Lại xàm rồi, độc giả thứ tội Cảnh Y Nữ ta đây lắm chuyện)*
*( À thật ra Cảnh Y Nữ là tên trong lớp của ta, bọn chúng còn gọi ta là Cảnh Ma Ma, Cảnh nô tì cấp cao, còn tại sao là Cảnh thì là 1 câu chuyện dài. Những Chap sau ta kể cho mọi người nghe ha!! Còn giờ Y Nữ ta đây phải đi ngủ rồi. 23h15 rồi. Pye pye gặp lại sau nha)*