Tên Chết Bầm Nhà Anh

Chương 16: H+




Việt Phong bị nói trúng tim đen liền tiến tới giường ngồi lên người cô giữ chặt hai tay lại rồi lấy cà vạt của mình trói tay cô lại.

"Cái miệng này cũng giỏi cãi lắm đấy?" hắn nói.

"Thả ra...mau thả tôi ra..."Giai Ninh giờ mới thấy rượu ngấm dần vào cơ thể làm cô không thể gồng mình lên chống cự hắn được.

Thứ rượu chết tiệt này sao lại nặng đến vậy chứ. Cứ thế cô dần rơi vào trạng thái mơ hồ chẳng biết đâu là thật đâu là giả nữa.

"Um..mm" Việt Phong bất ngờ bị Giai Ninh hôn vào môi. Anh không ngờ cô lại có hành động như vậy.

Việt Phong giữ chặt hai tay cô rồi hôn cô ngấu nghiến, chiếc lưỡi cuồng quét hết mật ngọt trong khoang miệng cô. Tiếng chóp chép vang lên cả căn phòng.

Hắn tiếp tục hôn xuống vùng cổ của cô để hằn lại mấy dấu in đỏ như muốn đánh dấu chủ quyền cô là của anh vậy.

"Um...nóng quá...giúp em..." Giai Ninh người toát mồ hôi ra như nước vặn vẹo bám vào Việt Phong.

"Là do em cầu xin anh đấy?" Việt Phong nở nụ cười xấu xa rồi đưa tay xé toang chiếc đầm hai dây cô đang mặc trên người.

Cả cơ thể thon gọn của cô hiện ra.

"Chết tiệt, em dám ra ngoài mà không thèm mặc áo l*t sao?" Việt Phong thấy trên bầu ng*c cô chỉ dán đúng hai miếng dán ở đầu t*.

"a..." Giai Ninh xấu hổ đẩy anh ra nhưng Việt Phong đâu thể để con mồi dâng tới miệng rồi còn để chạy mất chứ.

Việt Phong kéo cô lại rồi dùng miệng xé hai miếng dán đó ra, nhụy hoa đã căng cứng dựng đứng lên từ bao giờ. Anh ngậm một bên vào miệng ra sức cắn mút nó còn một bên dùng tay xoa nắn thành đủ thứ hình thù.

"Sao nó có thể mềm mại như vậy chứ?"

Giai Ninh xấu hổ đỏ mặt.

"Á...đau..đừng cắn mà...hu...hu." Giai Ninh nằm bên dưới bị Việt Phong cắn mạnh vào đầu ng*c. thì la lên.

"Đau em mới nhớ." hắn vỗ mạnh vào mông cô.

"Hức..." Giai Ninh ấm ức khóc rống lên.

"Ơ...sao lại khóc?" Việt Phong bối rối khi thấy cô cứ nằm khóc.

"Đau mà..." Giai Ninh oà khóc lên.

"Được rồi...anh xin lỗi, anh sẽ làm nhẹ được chứ?" Việt Phong dừng lại dỗ dành cô.

Thấy cô dần bình tĩnh lại thì Việt Phong mới tiếp tục hành động.

"Em buồn...ha ha..." Giai Ninh vừa khóc vừa cười khi bị Việt Phong đưa tay chạm vào eo của cô.

Việt Phong chỉ biết lắc đầu, hắn hôn lên chiếc bụng phẳng lì không chút mở thừa nào của cô. Dần dần tiến xuống phía dưới, dùng răng kéo chiếc quần con của cô ra.

"Đừng...bẩn lắm." Giai Ninh vội ngăn cản anh khi anh có ý định dùng miệng ở nơi đó.

"Em có muốn nếm thử nó không?" ánh mắt xấu xa của hắn loé lên.

"Anh...á...um...nhẹ thôi." Giai Ninh định phản bác lại thì bị anh bất ngờ hôn vào chỗ đó rồi dùng lưỡi đá đá viên ngọc trai làm cô kích thích.

"Ngọt thật đấy...em xem, mới có vậy mà em đã ra nhiều nước như vậy?" Việt Phong ngẩng đầu lên nhìn cô trêu chọc

"Đừng nói nữa mà... người ta xấu hổ..." Giai Ninh đỏ mặt.

"Anh vào nhé!" đây là lần đầu tiên Việt Phong dịu dàng với người con gái này khi ở trên giường.

Nhận được cái gật đầu của cô, hắn giải phóng cậu nhỏ đã cứng đầu trong chiếc quần tây từ lâu ra ngoài.

"a...to vậy không vào được đâu..." Giai Ninh nhìn thấy nó bị bất ngờ vì nó to đến vậy.

"Em thả lỏng ra." Việt Phong vuốt ve cơ thể cô.

"a...đau...mau ra đi...bà đây không chịu nổi nữa..."

"Tên chết bầm nhà anh..." Giai Ninh bị đâm mạnh đau muốn chết hét to lên chửi hắn.

Đâu ai biết mặt hắn đã đen như đáy nồi rồi. Đã phục vụ cô tận tình mà con bị cô chửi nữa chứ? Cũng may là phòng anh cách âm tốt nên người ngoài sẽ không nghe được gì cả.

Cứ thế cả hai quấn quýt lấy nhau tới sáng.