Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới
Linda tình dậy khi mặt trời đã lên cao, hôm nay cuối tuần về thăm gia đình nên cô cho phép mình ngủ nướng. Sau buổi gặp vua nước Đại Việt tại giảng đường đại học tự nhiên hình ảnh chàng trai dáng không lớn nhưng lại toát ra một khí chất rất đặc thù giống như cha cô khí chất chỉ có ở những người chỉ huy hàng nghìn lính đánh những trận chiến lớn khiến cho ai gặp cũng phải kính nể cùng vốn hiểu biết uyên bác cứ quanh quẩn trong tâm trí cô. Chàng trai ấy đứng giữa đám đông như Đại bàng giữa bầy gà, so với các công tử mà Linda quen biết trước đây thì họ không thể bằng được. Sau khi trang điểm ngắm mình trước gương Linda thấy mình mặc bộ quần áo kỵ sĩ rất nổi bật, tự nhiên cô tưởng tượng cảnh mình cưỡi ngựa sóng đôi với chàng trai đó rồi bật cười nghĩ mình nghĩ nhiều lẩn thẩn mất rồi.
Đi xuống cầu thang, nghe người hầu nói cha đang có chuyện nên Linda định qua xin phép bố để đi chơi với chúng bạn. Khi vào phòng khách Linda thấy cha đang nói chuyện với một vị khách, người đó đang quay lưng lại phía cô nên cô nói
-Ba hôm nay con có hẹn nên xin phép ra ngoài chơi với bạn nhé.
Lúc đó nghe tiếng động Thịnh quay lại bốn mắt gặp nhau, Linda như gặp một luồng sét đánh, chàng trai mấy hôm nay trong tâm trí đang trước mặt cô, còn Thịnh thì cũng như mất hồn, Linda giống hệt Cindy Crawford thần tượng thời sinh viên kiếp trước. Hồi đó phòng trọ của Thịnh dán đầy hình ảnh cô người mẫu này bạn bè trêu hắn bị triệu chứng fan cuồng, thậm chí cô gái Thịnh yêu cũng vì cô ấy có nụ cười giống cô người mẫu đó. Thấy hai người im lặng một lúc Arthur phải lên tiếng.
-Đây là Cảnh Thịnh vua Đại Việt hôm nay qua chơi nhà chúng ta. Xin giới thiệu nhà vua đây là Linda con gái thần.
Thịnh như bừng tỉnh cảm thấy hơi xấu hổ vì sự thất lễ của mình liền cười nói lấp liếm.
-Chào tiểu thư, nghe nói cô cũng rất thích săn bắn.
Linda nhún người chào kiểu quý tộc Anh tiến lại gần và nói.
-Hôm trước được nghe ngài nói chuyện ở giảng đường đại học, hôm nay được gặp ở nhà riêng tôi cũng rất bất ngờ. Có mấy điều hôm đó thắc mắc hôm nay có dịp không biết có thể nhờ ngài giải đáp được không.
Thịnh cười đáp lễ.
-Ta rất vui lòng nói chuyện tiểu thư.
— QUẢNG CÁO —
Thấy hai người say sưa nói chuyện với nhau mà quên mình Arthur cười khổ không biết làm thế nào, đành gắt lời Linda.
-Con gái định đi chơi mà không đi thì muộn đấy.
Linda xấu hổ nghĩ mình hơi thất lễ có thể làm Thịnh coi thường mình .
-Cha không nói cho con biết nhà mình hôm nay có vị khách quý, thôi cha và bệ hạ nói chuyện đi con xuống bảo nhà bếp sửa soạn món ăn đặc biệt để đãi khách.
Sau đó Linda ra ngoài phòng, Thịnh còn nhìn theo mọi việc xảy ra trước mắt như một giấc mơ, như hiểu ý Thịnh Arthur nói.
-Xin lỗi bệ hạ con gái thần hơi thất lễ, tính nó thất thường nên giờ này vẫn chưa anh nào lọt vào mắt xanh nó.
Thịnh trấn tĩnh lại và nói đùa
-Làm rể nhà thống chế đâu phải dễ.
Thịnh mở chiếc hộp đang cầm theo, trong đó có mô hình xe tăng T34 trong thế chiến hai và nói.
— QUẢNG CÁO —
-Lúc nãy chúng ta đang nhắc đến những vũ khí chủ lực trong tương lai đây là một ví dụ minh họa. Cái này gọi là xe tăng trong tương lai nó chạy bằng động cơ, vỏ bọc thép và có pháo cùng súng máy. Nếu có thứ này tấn công thì rất khó đối phó, nó sẽ là vật chiếm vị trí quan trọng trong chiến trường trong tương lai bên nào có nhiều xe này thì bên đó chiếm ưu thế giống kỵ binh bây giờ.
Arthur cầm mô hình lên và xem xét rất kỹ lưỡng, hồi lâu rồi nói.
-Rất may là nó chưa ra đời, nếu ai có nó trong thời đại này chắc quân đội Anh cũng không thể thắng được. Thần hy vọng nước nào làm ra nó không phải là kẻ thủ của nước Anh.
Sau đó hai người lại tiếp tục trao đổi những tâm đắc về chiến trường, càng nói Arthur càng cảm thấy khâm phục Thịnh vì những ý tưởng mới mẻ và những phân tích thú vị về sự phát triển quân sự trong tương lai. Còn Thịnh cảm thấy kinh ngạc với Arthur một vị tướng quân thế kỷ 19 nhưng có những kiến giải rất hiện đại qua đó học được nhiều lý thuyết về quân sự kiểu Châu Âu một cách bài bản chứ không phải cách dùng binh mưu mẹo. Mải nói chuyện đến tận trưa Linda vào phòng và nói.
-Mời cha và đức vua qua dùng bữa trưa.
Lúc này Thịnh mới cảm thấy đói, cùng cha con Linda tiến vào một căn phòng lớn, sau nghi ngồi bàn ăn phục vụ mang món ăn lên rồi đứng phía sau để phục vụ bữa ăn. Sau khi người phục vụ rót rượu vang, Thịnh nhẹ lắc ly rượu rồi đưa lên mũi ngửi, sau đó nhấm một ngụm sau đó nói.
-Rượu này chắc từ vùng tiểu vùng margaux ở Bóc đô của Pháp, ta đoán tuổi rượu khoảng tầm 20 năm.
Linda ngạc nhiên vì không ngờ Thịnh lại sành rượu vang như vậy, đây là loại rượu cha chỉ dùng trong những dịp đặc biệt, Lida chỉ một món nhìn bắt mắt có màu sáng bóng như hổ phách để trên bàn và giới thiệu.
-Đây là món bò ưa thích của ba tôi, mời đức vua dùng thử.
Thịnh cắt miếng thịt và thưởng thức và cảm thấy miếng bò có độ giòn tan của bột mì, thơm mềm của nhân nấm pate và vị ngọt ngào của thịt, tạo nên sự pha trộn hương vị tinh tế. Thịnh khen
— QUẢNG CÁO —
-Ta chưa được ăn món thịt bò nào ngon như vậy.
Sau này món thịt bò này được đặt tên là Wellington để kỷ nhiệm thống chế Arthur đánh thắng Napoleon trong trận Waterlo và trở lên nổi tiếng thế giới, nó xuất hiện trong các bữa tiệc sang trọng để thể hiện đẳng cấp của gia chủ. Mọi người vừa thưởng thức món ăn vừa trò chuyện rất vui vẻ, Linda hỏi Thịnh về nước Đại Việt và các sở thích của anh. Sau bữa ăn mọi người vào phòng khách trò chuyện, biết sở thích săn bắn của Linda Thịnh hứa sẽ tặng cô một khẩu súng săn đặc biệt thấy đã muộn Thịnh cáo từ ra về, thấy con gái nhìn Thịnh đắm đuối nên Arthur sau khi đưa Thịnh ra cửa liền nói với con gái.
-Ta có chút việc bận con thay cha tiễn ngài một đoạn nhé.
Linda vui mừng đi bộ cùng Thịnh một đoạn xuống chân đổi, lúc này trời đã xế chiều đi con đường đất nhỏ vắng lặng hai bên đường những bụi hoa oải hương dại mọc trên cánh đồng cỏ bát ngát tỏa hương thơm nhè nhẹ tạo nên khung cảnh lãng mạn vừa đi vừa nói chuyện đến chân đồi Linda đột nhiên lấy hết cam đảm nói với Thịnh với ánh mắt đầy chờ mong.
-Tiểu nữ có một thỉnh cầu, tối mai một người bạn có tổ chức một buổi dạ hội ở London không biết hoàng thượng có thể sắp xếp đi cùng được không.
Thịnh vui vẻ nói, mai ta sẽ qua đón nàng, Linda vui mừng nói không phiền hoàng thượng đi xa đón, tiểu nữ sẽ qua chỗ Hoàng Thượng rồi chúng ta cùng đi. Trên đường trở về, Thịnh suy nghĩ đã hơn mười năm đến thế giới này lần đầu tiên mình gặp được người con gái làm mình rung động, nhưng hoàn cảnh trớ trêu nàng lại ở nước Anh xa xôi nền văn hóa cũng khác, liệu nàng một tiểu thư trong gia đình danh gia vọng tộc có chấp nhận làm vợ mình một ông vua có rất nhiều phi tần không. Ở Châu Âu chế độ một vợ một chồng, nàng còn là người theo đạo Công giáo đám cưới sẽ phải được tổ chức ở nhà thờ mà mình không thể theo đạo Công giáo, triều đình sẽ không chấp nhận Hoàng đế Đại Việt là người theo đạo Công giáo. Đột nhiên Thịnh bật cười nếu tính tuổi cả hai kiếp mình cũng đã gần năm mươi nên lúc nào cũng lo xa, kiếp này mình là chàng trai gần ba mươi hãy cứ yêu nếu mình thích, chắc gì hai người đã đi đến hôn nhân bản thân mình đã hiểu nhiều về tính cách của nàng đâu. Mãi suy nghĩ xe ngựa về đến biệt thự lúc nào Thịnh không biết.