Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới

Chương 53: Thành phố cảng Singapore.




Sau khi được Thủy quân Đại Việt đến ở Côn Đảo, Nguyễn Ánh dành nhiều thời gian đọc và nghiên cứu những kế hoạch phát triền quần đảo phía Nam thời gian sắp tới mà Thịnh gửi cho mình. Càng đọc hắn càng cảm thấy kinh hãi về những ý tưởng táo bạo, đi trước thời đại của Thịnh. Hắn phải thốt lên “Người này chỉ có thể làm bạn, nếu là ai chọn đối địch thì sẽ là điều bất hạnh cho kẻ đó”

Y nghĩ mình may mắn khi quyết định đầu hàng, nếu lựa chọn tiếp tục đối chọi thì khả năng thắng Tây Sơn không có, y cho rằng bản thân cũng đã trung niên không còn nhiều thời gian nữa, cố gắng để xây dựng cuộc sống cho các con. Những đứa con sinh ra trong gia đình Đế vương cũng không phải là điều tốt, từ nhỏ đã dính vào vòng xoáy tranh chấp thị phi chốn cung đình, lớn lên nếu lên nếu được giành ngôi báu lại phải cố gắng làm quân vương tốt nếu không bị đám quyền thần cướp ngôi hoặc trở thành con rối, xui xẻo hơn nước khác sang xâm chiếm, hoặc nổi loạn cướp ngôi thì bị chu di cả dòng họ. Bản thân y long đong từ năm mười sáu tuổi, có những lần cảm giác lưỡi hái tử thần kề cổ không thể đếm hết, có lần trốn lên trên đảo suýt chết đói chết khát nên Y nghĩ có thể đây là cơ hội tốt cho những đứa con mình, chúng làm phú ông lại an nhàn vô lo nghĩ.

Một hôm đang ngồi đọc sách thì có người đến báo Thủy quân Đại Việt đến đón, Nguyễn Ánh cùng gia đình và ba trăm người theo y mang đồ đạc hành lý lên tàu để đến Singapore. Sau năm ngày trên tàu đã đến nơi, Nguyễn Ánh thấy một thành phố cảng nhỏ giống như Gia Định lúc y mới tới lần đầu tiên năm mười sáu tuổi, đón Ánh có Hoàng phụ trách xây dựng và Nam phụ trách quân đội. Nguyễn Ánh và những người đi cùng được đưa đến khu đồn trú của Công ty Đông Ấn ở tạm. Sau mấy ngày cùng nhau đi khảo sát mọi người đã họp bàn về quy hoạch thành phố. Hoàng nói

-Thưa các đại nhân ! Hoàng tôi có đề xuất muốn qui hoạch thành phố thành bốn khu riêng biệt. Khu phố cho người Châu Âu, khu cho người Hoa, khu cho người đạo hồi và khu cho người Ấn và dân bản xứ như vậy đỡ xung đột văn hóa và dễ quản lý. Tuy nhiên có vấn đề về việc di dân bồi thường đất đai chi phí bồi thường lớn sẽ không đủ ngân sách để xây dựng, hoặc nhiều người sẽ chống đối không chịu di chuyển, một số cơ sở tâm linh như chùa, nhà thờ sẽ rất khó khăn thuyết phục họ.

Nguyễn Ánh nói
-Theo ta nghĩ ngoài xây dựng bốn khu cho dân cư, ta xây dựng thêm một khu trung tâm thương mại, khách sạn để phát triển kinh doanh. Ta sẽ công bố bản đồ qui hoạch để dân biết, xây dựng sẵn hệ thống hạ tầng đường xá, những người phải di chuyển sẽ đền bù một lô đất mới tương đương về diện tích, diện tích thành phố mở rộng nhiều lần nên sẽ thừa một số khu đất mặt phố và một số cửa hàng ở trung tâm thương mại sẽ được bán đấu giá để lấy tiền bồi thường cho việc di chuyển.
— QUẢNG CÁO —

Những chỗ cần mở rộng đường thì ta lấy những căn nhà phía sau rồi bồi thường cho họ diện tích đó để những căn mặt đường lui vào, hỗ trợ tiền xây dựng hoặc vật liệu xây dựng. Những nơi chống đối di dân buộc phải dùng quân đội để chấn áp. Khi qui hoạch xong sẽ tiến hành đấu giá, ta sẽ viết thư mời một số hội thương gia người Hoa ở Chợ Lớn ta quen biết để tham gia. Việc xây dựng hệ thống cảng biển và kho bãi phải sớm tiến hành để thu hút nhiều đội thương nhân quốc tế đến đầu tư liên doanh.

Một tháng sau bản đồ quy hoạch được công bố, người dân ở đó xôn xao. Mấy ngày sau Nguyễn Ánh đang ở thư phòng, có các hội trưởng hội người Hoa, Âu, Ấn xin cầu kiến, khi vào gặp mọi người vừa an vị Hội trưởng người Hoa đứng lên nói.
-Chào đại nhân ! tại hạ là Long hội trưởng người Hoa tôi đại diện cho các thương nhân ở Singapore muốn hỏi ngài, chúng tôi đã ở đây rất lâu đời giờ bắt chuyển đi sang một khu mới chi phí vận chuyển, xây dựng lại thì sẽ rất tốn kém, tổn thất này các ngài đền bù cho chúng tôi như thế nào.

Nguyễn Ánh mời mọi người đứng dậy, mời mọi người đi ra phòng sau ở đó mấy hội trưởng ngạc nhiên thấy có một sa bàn mô phỏng đầy đủ các nhà của, đường xá, công viên hồ nước rất đẹp. Hội trưởng người Châu Âu thốt lên
- Mô hình này phong cảnh đẹp thật nhưng tôi thấy quen như đã thấy ở đâu rồi.

Nguyễn Ánh cười nói
— QUẢNG CÁO —

- Đây là mô hình tương lai của Singapore trong thời gian tới.

Mọi người ồ lên ngạc nhiên, Ánh nói tiếp
- Chúng tôi muốn tới đây là để phát triển một thành phố đẹp và hiện đại, một thương cảnh sầm uất nhất Chấu Á thu hút nhiều thương gia tới làm ăn, qua đó con em các ngài có nhiều việc làm, các ngài có thêm nhiều lợi nhuận. Tuy nhiên việc đó cũng còn nhờ vào sự ủng hộ của các ngài.

Mọi người nhìn nhau, hội trưởng người Ấn nói chúng tôi cũng muốn thành phố phát triển nhưng chúng tôi di chuyển tốn rất nhiều chi phí, nhiều nhà nghèo muốn xây nhà mới đâu phải dễ. Ánh giải thích

-Như các ngài thấy với những gia đình nghèo chúng tôi đã xây những dãy nhà chung cư hai tầng, mỗi tầng có 10 phòng, mỗi phòng 40m2 đủ cho một gia đình ở và họ sẽ được về ở đó miễn phí.Với các nhà thuộc tầng lớp rung lưu trở lên chúng tôi sẽ đền bù chi phí xây dựng, trong đó chúng tôi sẽ trả một nửa bằng vật liệu xây dựng như xi măng, sắt thép. Ngoài ra chúng tôi còn hỗ trợ khách hàng mua những căn biệt thự, những cửa hàng phố thương mại trả góp, chỉ cần ứng trước 30% còn lại sẽ trả góp trong mười năm
— QUẢNG CÁO —

Mọi người đều cảm thấy rất hứng thú, thậm chí một số người đã có ý định mua vài cửa hàng để phát triển kinh doanh. Nguyễn Ánh nói tiếp

-Nhân đây tôi xin thông báo một tin thời gian tới chúng tôi đang thành lập mội đội tàu biển để chạy tuyến hàng hải từ Đại Việt tới Singapore sau đó đi London dự kiến nửa tháng có một chuyến tàu, sau khi tới London hàng sẽ được vận chuyển đi trung tâm thương mại lớn ở Châu Âu. Như vậy thay vì các vị phải đợi tầu đi Paris hay Rotterdam thì quý khách chỉ cần chuyển hàng cho chúng tôi việc đó giúp tiết kiệm thời gian chi phí của các ngài, và việc giao dịch buôn bán với Đại Việt sẽ rất thuận lợi. Nhà Vua sẽ rất vui mừng nếu các ngài có thể tham gia đóng góp cổ phần cùng với chúng tôi. Chính phủ Anh và Đại Việt đang ký hiệp định không đánh thuế hàng hóa của nhau đây là cơ hội để phát triển thương mại giữa hai nước tôi nghĩ là thời cơ cho các ngài.

Thấy có lợi ích lớn trong việc tham gia kinh doanh với Đại Việt, các hội trưởng đều nhất trí và hứa sẽ về thông báo với mọi người ủng hộ việc kiến thiết lại thành phố.
Nửa năm sau, khi quay lại thành phố để kiếm tra quân đồn trú, Võ Văn Dũng phải giật mình vì sự thay đổi của thành phố, Dũng là người không ưa Nguyễn Ánh nhưng phải công nhận Nguyễn Ánh là người có tài quản lý Singapore đã thay đổi chóng mặt sẽ trở thành một thương cảng lớn ở Châu Á trong thời gian gần. Lúc này thủy quân cũng đang luyện tập để chuẩn bị cho việc chiếm Philipine nhưng do Triều Đình e ngại việc tấn công Philipine sẽ có thể dẫn tới chiến tranh giữa Đại Việt và Tây Ban Nha trong hoàn cảnh Đại Việt đang muốn phát triển thương mại ở Châu Âu nên đang tạm hoãn.