Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới
Sau một ngày tấn công thất bại nhưng đã đoán biết được tình hình binh lực của quân Thiên Địa Hội. Dương Minh cho dừng tấn công một ngày để xây dựng củng cố doanh trại và cho người mang thư kèm theo tín phù đi các tỉnh phía Bắc yêu cầu hỗ trợ thêm quân. Ba ngày sau quân các tỉnh lục tục kéo đến hội quân, quân số lên đến hai mươi vạn quân. Dương Minh chia quân ra làm ba đợt thay phiên nhau tấn công thành bất kể ngày đêm.
Được nghỉ ngơi vài ngày, quân Thanh lại liên tục tấn công suốt ngày đêm làm quân Thái Bình Thiên quốc mệt mỏi, phải chiến đấu suốt ngày không có thời gian nghỉ ngơi. Trần Cận Nam họp với các tướng sĩ để bàn cách đối phó.
-Hiện tại quân Thanh chia quân làm ba đợt tấn công chúng ta suốt ngày đêm. Ta cũng phải chia quân làm hai đội để thay phiên nhau nghỉ ngơi. Tuy nhiên bản thân các tướng lĩnh chủ chốt do không có người thay thế nên thời gian nghỉ ngơi không nhiều. Ta đang lo lắng nếu ba ngày nữa quân Mông Cổ không kịp đến tiếp viện thì chúng ta sẽ bị chiếm mất lũy này. Mọi người có kế sách gì không ?
Các tướng lĩnh nhìn nhau bối rối, mấy ngày nay chiến đấu liên tục mọi người đều rất mệt mỏi, nhìn chủ tướng mắt thâm quầng vì mấy ngày không ngủ ai cũng lo lắng nhưng chưa biết dùng phương pháp nào để chống đỡ.
Tại Vương đình của Mông Cổ thủ lĩnh Ô Khoát Đài đang tụ tập họp với các thủ lĩnh các bộ lạc khác. Sau khi xem xét bản đồ vẽ bố phòng lực lượng của quân Thanh Ô Khoát Đài thở dài nói.
-Quân Thanh bố trí hệ thống đồn lũy quá chắc chắn, chúng ta cường công mấy lần đều thất bại. Không có được tiếp viện của Thiên Địa Hội đạn dược chúng ta cũng cạn. Tình hình này một thời gian nữa không có sự tiếp tế thì chúng ta lại như cá nằm trên thớt chờ quân Thanh đến xử lý sao.
Một thủ lĩnh nói.
-Gần đây quân Thanh được bổ sung thêm một số khẩu đại bác kiểu mới tầm bắn xa và mạnh hơn pháo của chúng ta nên tấn công càng bất lợi. Chúng ta chỉ có mấy khẩu súng trường làm sau chống lại đại bác hiện đại của chúng. Bên Thiên Địa Hội hẹn sẽ dấy binh để phối hợp mà giờ này vẫn chưa có tin tức gì không lẽ kế hoạch khởi binh của Trần Cận Nam thất bại.
Thủ Lĩnh Ô Khoát Đài lắc đầu nói.
-Trần thủ lĩnh là một người tinh toán chu đáo lại được Đại Việt hậu thuẫn ta không tin ông ấy sẽ thất bại. Hy vọng sẽ sớm có tin tức tốt lành đến với chúng ta.
Đúng lúc này có người vào báo, có người đến đưa tin báo là từ Trần Cận Nam, Ô Khoát Đài vội cho mời vào. Một người lính dáng vẻ mệt mỏi người đầy bụi bậm đi vào, người đó dâng thư lên. Ô Khoát Đài đọc xong liền hỏi thêm.
-Ngươi đến đây là mấy ngày rồi.
— QUẢNG CÁO —
Người lính đáp lời.
-Lúc tôi đi là ba ngày mới đến đây, mang theo hai con ngựa chạy suốt ngày đêm không nghỉ.
Viên quân sư của Ô Khoát Đài suy nghĩ rồi nói.
-Ta sợ lúc này thủ lĩnh Trận Cận Nam đang ở thế nguy hiểm. Quân Thanh sẽ ngay lập tức tấn công dành lại đoạn lũy đã mất bằng mọi giá. Người lính này đi đã ba ngày, bây giờ chúng ta hội quân sau đó đến nơi mất bốn ngày nữa thì thủ lĩnh Trần Cận Nam khó mà chống đỡ nổi nếu quân Thanh dồn sức tấn công liên tục.
Ô Khoát Đài triệu tập viên tướng dưới trướng ra lệnh.
-Ngươi dẫn ngay ba vạn quân cấp tốc ngày đêm không nghỉ đi đến chỗ quân Thiên Địa Hội để hỗ trợ. Ta sẽ hội quân và đến tiếp ứng ngay.
Quân Mông Cổ đã quen cưỡi ngựa từ bé nên có thể đi suốt đêm ăn ngủ ngay trên lưng ngựa. Mỗi kỵ binh có hai con ngựa để thay phiên nhau cưỡi nên di chuyển rất nhanh.
Lúc này sau hai ngày cường công liên tục chưa chiếm được lũy, Dương Minh đổi phương thức chia quân tấn công cả hai mặt. Cũng may quân Thiên Địa Hội có lợi thế súng máy và lựu đạn nên cũng cầm cự được, xác quân Thanh chất cao như núi tuy nhiên đạn dược quân Thiên Địa Hội cũng cạn dần tình hình ngày càng nguy ngập. Dương Minh họp bàn với các tướng lĩnh nhà Thanh để bàn kế sách. Dương Minh lo lắng nói.
-Chúng ta cường công mấy ngày nay, thiệt hại hơn năm vạn quân, bị thương hơn ba vạn mà vẫn chưa chiếm được đoạn lũy này. Ta sợ hai ba ngày nữa quân Mông Cổ tới thì chúng ta thất bại, hai cánh quân liên hợp tràn xuống phía Nam thì là đại họa cho Đại Thanh chúng ta.
Một viên tướng hiến kế.
-Tại hạ có một cách, chúng ta cho quân liều chết mang bao cát xông lên, hiện xác chết quân ta đã cao giờ thêm bao cát nữa thì chắc chỉ một ngày là cao ngang mặt lũy lúc đó chúng ta sẽ tràn vào quân địch không chống đỡ nổi.
— QUẢNG CÁO —
Dương Minh gật đầu.
-Đúng là kế sách hay, các ngươi cho quân chuẩn bị bao cát ngày thi hành.
Ngày hôm sau quân Thanh liều chết mang bao ném xuống chân lũy , nhìn thấy cảnh đó Trần Cận Nam nhíu mày.
-Không lẽ quân Thanh muốn lấp lũy rồi cho quân tràn vào.
Một viên tiểu tướng từng học ở Đại Việt nói chúng ta nên chuẩn bị đào hào và dựng chiến lũy phía trong để phòng khi quân địch lấp bằng chiến lũy thì có phòng tuyến để cầm cự. Trần Cận Nam gật đầu nói
-Ngươi dẫn một nghìn người đi chuẩn bị cho ta.
Viên tiểu tướng lĩnh mệnh dẫn người vào củng cố công sự bên trong, đào hào đặt các bao cát xây dựng công sự. Sau một ngày hy sinh hơn vạn tên lính, quân Thanh đã lấp bao cát gần cao bằng mặt lũy, tạo thành con đường để quân xông lên. Dương Minh đắc ý nói với các tướng sĩ.
-Ngày mai chúng ta sẽ chiếm được lũy, lấy được đầu của tên Trần Cận Nam. Truyền lệnh xuống ngày mai ai lấy được đầu của hắn được thưởng vạn lạng bạc và thăng hai cấp.
Hôm sau quân Thanh liều chết lấp nốt đoạn sát lũy, Dương Minh thúc quân tràn lên, sau một hồi liều chết cầm cự trước sức mạnh quân số đông gấp bội, quân Thiên Địa Hội phải rút lui về phòng tuyến phía sau. Dương Minh đắc ý đứng trên mặt lũy nhìn quân Thanh tràn qua chiến lũy. Lúc này quân Thiên Địa Hội rút hết về phòng tuyến thứ hai. Khi quân Thanh chiếm được ưu thế khi tràn qua lũy, nhanh chóng áp sát phòng tuyến thứ hai mặc cho quân Thiên Địa Hội bắn trả quyết liệt, nhiều người ném lựu đạn mỏi cả tay, súng máy bắn nóng đỏ cả nòng. Khi quân Thanh tới gần, viên tiểu tướng giật mìn.
Ầm ! Ầm hàng chục quả mìn bí mật chôn từ đêm hôm qua nổ tung, xác hàng vạn tên lính Thanh nổ tung, xác bay tứ tung. Tận mắt chứng kiến hàng vạn quân Thanh bị nổ chết mắt Dương Minh vằn đỏ y hét lạc cả giọng.
-Kỵ binh xong lên tiêu diệt hết bọn chúng cho ta.
— QUẢNG CÁO —
Ba vạn kỵ binh Thanh cưỡi ngựa tràn tới, quân Thiên Địa Hội liều chến bắn súng, ném lựu đạn nhưng với ưu thế kỵ binh lên quân Thanh ngày càng ép tới gần tình thế quân Thiên Địa Hội ngày càng nguy ngập. Lúc này ở mặt lũy phía Bắc quân Thanh cũng đang tấn công đột nhiên mặt đất ầm ầm rung chuyển bụi đất bốc mù mịt, quân Thanh nhìn lại phía sau thấy mấy vạn kỵ binh Mông Cổ đang tràn tới, vội bỏ chạy toán loạn. Binh lính đang trấn thủ mặt Bắc hò reo.
-Quân Mông Cổ tới rồi ! Quân Mông Cổ tới rồi.
Nghe tiếng quân reo, Trần Cận Nam như bừng tỉnh anh vội cho người lên lũy kiểm tra. Lúc này Dương Minh cũng có quân về báo quân Mông Cổ đang tới ngửa mặt lên trời than.
-Trời hại ta rồi, phải chăng khí số nhà Thanh đã tận.
Y vội hạ lệnh cho rút quân về thành gần đó để củng cố phòng ngự. Trần Cận Nam cho quân mở cửa lũy mặt Bắc đón quân Mông cổ tràn vào. Viên chỉ huy quân kỵ binh Mông Cổ đến gặp Trần Cận Nam cúi chào và nói.
-Xin ngài thứ lỗi đã mang quân tới trễ.
Trần Cận Nam vui mừng
-Không sao, ngươi đến rất đúng lúc ta đang tưởng không có dịp gặp lại các ngươi nữa.
Trần Cận Nam cho quân nghỉ ngơi, băng bó cho người bị thương để chờ đại quân Mông Cổ tới.