Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới

Chương 110: Rời Đô.




Đứng trên mũi tàu, ngắm cảnh trời biển khi tàu vào Vịnh Bắc Bộ, dưới ánh nắng ban mai, nhìn đàn cá heo nhảy múa theo tàu như chào đón Thịnh chở về quê hương sau hơn mười năm xa cách anh thấy thời gian trôi qua nhanh. Mới ngày nào rời quê hương dự định đi một vài năm để phát triển kinh tế và hỗ trợ xuất khẩu của Đại Việt vậy mà mọi thứ cứ cuốn anh đi, hơn mười năm mới trở về quê hương. Hàng hóa Đại Việt bây giờ không chỉ ngập tràn ở Châu Âu mà còn được bán ở Châu Mỹ đời sống người dân Đại Việt tăng lên nhiều, các cơ sở y tế công cộng đã mọc lên với chất lượng chăm sóc khám chữa bệnh tăng lên rất nhiều, những bệnh như đau ruột thừa, hoặc nội khoa đã được chữa trị tốt hơn do áp dụng phẫu thuật theo y học Tây Phương dân số Đại Việt đã tăng lên đến mười triệu dân.

Khi tàu vào bến cảng Ninh Hải ( Hải Phòng ) thì anh thấy dưới bến rất đông người chờ đón. Bước xuống tàu Quang Bàn, Mẫu Hậu và các quan chức ra chào đón theo nghi lễ của bậc quân Vương. Đã mười năm Quang Bàn đã trở lên chững chặc, già dặn hơn rất nhiều, Mẫu Hậu thì đã già đi mái tóc đã điểm sương anh thấy mình có lỗi vì đã bỏ đi quá lâu như vậy, Mẫu Hậu thì cứ nhìn anh và xuýt xoa anh đã già hơn và dặn anh đợt này về phải cố gắng có con để nỗi dõi và Mẫu Hậu còn được bế cháu. Sau khi chào hỏi, mọi người lên tàu hỏa về Hà Nội, sau đó, đi tiếp về Trung Đô. Trên tàu Thịnh ngắm cảnh vật hai bên đường ray, cảnh đồng quê quen thuộc lại hiện ra trước mắt anh với những người nông dân đang cày ruộng với con trâu đi trước cái cày theo sau. Thịnh và Quang Bàn trao đổi về những biến đổi của Đại Việt trong mười năm qua, anh nói với Quang Bàn.

-Đợt này về nước anh có ý định rời đô về Thăng Long em thấy sao.

Quang Bàn gật đầu.
-Em thấy Trung Đô hay Phú Xuân thì tiện việc quản lý cả Bắc và Nam nhưng đất đai hẹp, nhỏ không phù hợp để phát triển kinh đô. Về Thăng Long em thấy cũng hợp lý. Hạ tầng ở Thăng Long bây giờ cũng phát triển lắm rồi.

Về đến Trung Đô, buổi chầu đầu tiên trên điện, Thịnh thấy nhiều người mới, những cựu thần cũ có người đã khuất núi như La Sơn Phu Tử, có người đã cáo lão về hưu như Lê Văn Hưng. Sau khi họp đủ bá quan hỏi han các công việc gần đây Thịnh lên tiếng hỏi.

-Ta có ý định rời đô về Thăng Long các khanh nghĩ sao.
— QUẢNG CÁO —


Quan thượng thư Ngô Thời Nhiệm tiến ra tâu.

-Khởi bẩm hoàng thượng thần nghĩ đây là ý kiến hay, Thăng Long bây giờ rất phát triển hơn nữa thế đất ở đó rộng rãi chúng ta có thể mở rộng kinh thành. Trung Đô địa thế đất hẹp lại hàng năm ảnh hưởng gió Lào rất nóng vào mùa hè nên việc chuyển kinh đô là hoàn toàn hợp ý người, ý trời.

Mọi người đều hưởng ứng, Thịnh giao cho Bộ Lễ chọn ngày lành tháng tốt để dời đô. Thăng Long lúc này đã rất sầm uất, trên bến dưới thuyền có các khu phố Tây rất hiện đại, nhiều thương nhân nước ngoài đến đó để buôn bán làm ăn, các công ty lớn của Anh, Pháp, Mỹ đều đến Đại Việt mở văn phòng tìm cơ hội làm ăn. Lúc này ở một trung tâm nghiên cứu vũ khí cách Thăng Long hai mươi kilomet thuộc Hà Tây Thịnh và các kỹ sư đang thử nghiệm loại súng mới. Do súng máy Maxim ngày xưa chủ yếu để phòng thủ nên rất nặng không phù hợp để tấn công, Thịnh quyết định sản xuất khẩu trung liên do súng nhẹ hơn khẩu Maxim dễ mang vác phù hợp với việc tấn công. Súng máy được thiết kế để bắn loại đạn 7.62×54mmR tiêu chuẩn. Nó sử dụng hệ thống nạp đạn bằng khí nén với khóa nòng xoay có 4 móc đạn và nó chỉ có chế độ tự động, bắn khi khóa nòng mở, làm mát bằng không khí và có thể thay nòng nhanh chóng. Sử dụng dây đạn 250 viên, các dây đạn có thể nối với nhau với bất kỳ chiều dài nào khi cần thiết.

Loại súng này có một chân chống chữ V và có thể sử dụng một nhóm để hỗ trợ tác chiến, ngoài ra nó cũng có thể gắn trên các phương tiện cơ giới cũng như dùng để phòng không khi gắn vào bệ phòng không. Báng súng của PK có dạng khung làm bằng gỗ, cò súng cũng có thể làm bằng gỗ hay nhựa tổng hợp. Các dụng cụ làm sạch được cất trong một khoang rỗng ở báng súng, đạn được đưa vào phía bên phải và vỏ đạn được nhả ra ở phía bên trái. Sau khi chứng kiến súng bắn thử một nghìn viên đạn trong năm phút Thịnh rất hài lòng vì độ chính xác, khả năng sát thương của nó.

Sau đó anh cùng Huy Tổng công trình sư sang bãi thử nghiệm bí mật ở trong một thung lũng được canh ngang chặt chẽ, đây là loại vũ khí tấn công trên bộ mới Thịnh hy vọng nó là át chủ bài của quân đội Đại Việt trong thời gian tới, xe bọc thép. Xây dựng dựa trên mẫu xe bọc thép BA-64 Bobik của Liên Xô trong thế chiến 2, trên tháp pháo xe được gắn súng máy maxim, đặc biệt phía trước mũi xe được gắn súng phun lửa loại vũ khí có sức mạnh hủy diệt khi áp sát. Kíp lái có ba người là lái xe, xạ thủ, chỉ huy, vỏ thép phía trước và hai bên sườn dày 20mm có thể chống lại được các loại súng bộ binh và mảnh đạn pháo, do động cơ đốt trong chưa được mạnh nên nhược điểm xe là tiếng ồn lớn, tốc độ tối đa 50km/giờ và chỉ hoạt động trong bán kính 200 km là phải tiếp thêm nhiên liệu. Thịnh hỏi Huy
— QUẢNG CÁO —


-Tình hình nghiên cứu xe tăng đến đâu rồi.

Huy trầm ngâm một lúc rồi nói.

-Hiện tại thiết kế khung vỏ đã xong, tuy nhiên do động cơ yếu nên xe di chuyển rất chậm, thần đang cố gắng tìm cách tăng công suất động cơ nhưng vẫn chưa ổn định.

Thịnh nói.
-Chậm nhất một năm nữa phải xong chúng ta không còn nhiều thời gian đâu.
— QUẢNG CÁO —

Huy gật đầu hứa sẽ cố gắng tìm cách cải tiến công nghệ động cơ để cho xe tăng có thể hoạt động.

Lúc này nhà Thanh Hoàng Đế Đạo Quang mới lên ngôi đang ra sức củng cố sức mạnh đất nước sau một thời gian dài kinh tế bị suy thoái vị nạn tham nhũng. Quan tuần phủ Giang Tô Lâm Tắc Từ là một trong những đại thần được Đạo Quang tin dùng vì có thực tài, rất liêm khiết. Lâm Tắc Từ năm nay ba mươi sáu tuổi đang bí mật đi Quảng Châu thị sát khi nhìn thấy thứ bột người dân ở đây đang hít ở tiệm , Từ giật mình nhìn kỹ và nói với bộ hạ.

-Thứ này rất độc phải báo với Hoàng thượng ngăn chặn ngay.

Là một người xuyên việt trước đây một năm, Lâm Huy hai mươi hai tuổi một sinh viên khoa Sử đại học Thanh Hoa Trung quốc nhập hồn vào Tuần phủ Lâm Tắc Từ nên y biết đây là heroin một loại ma túy rất hại ở kiếp trước. Là người biết trước lịch sử nên Huy biết kết quả của chiến tranh Nha Phiến nên tìm mọi cách để ngăn chặn thất bại. Quân đội ở Giang Tô được huấn luyện nghiêm chỉnh theo cách chiến đấu quân đội hiện đại và trang bị toàn bộ bằng súng trường 1874 dựa vào mẫu mà Đại Việt triều cống. Huy cũng cho nghiên cứu các loại vũ khí hiện đại nhưng là sinh viên khoa sử nên kiến thức vũ khí có hạn do đó chưa sản xuất thành công các loại vũ khí mới trừ lựu đạn. Huy hy vọng năm năm nữa quân đội Đại Thanh được trang bị vũ khí mới để có thể đánh thắng quân Anh trong chiến tranh nha phiến giành lại vị thế cho Đại Thanh.