Tây Lam Yêu Ca

Quyển 1 - Chương 54: Nhất Chi Độc Tú




Bệ hạ lại càng cường đại hơn rồi.

Trách không được vừa nãy bọn họ đã cảm thấy là lạ. Chính là lúc đó quá kích động, một lòng nghĩ tới Thánh Linh Chi Hoa thần kì chưa từng gặp qua, vì thế không chú ý. Hiện tại cẩn thận nghĩ lại, hóa ra thứ làm bọn họ cảm thấy kì quái chính là hơi thể trên người bệ hạ bất đồng trước kia a.

Uy áp kín đáo rồi lại có chút đường hoàng, tu vi của người thống trị Tây Lam lại tăng lên, tựa hồ đã vượt qua độ cao mà bọn họ có thể cảm giác được. Đế vương tuấn mỹ trẻ tuổi này tựa hồ đã cách bọn họ ngày một xa hơn a.

Tuy biết đế vương Tây Lam từ trẻ đã có thiên phú rất mạnh, thành tựu y lấy được cho dù người ta dùng cả đời cũng không có khả năng đạt được, bọn họ cũng không cảm thấy có gì khó tin, chính là vì sao trong lòng vô pháp bình tĩnh, cảm giác như đang đối mặt với áp lực vô hình?

Nhất là lúc bọn họ nhìn về phía nam nhân đế vương kia chỉ cảm nhận được lạnh lẽo thiết huyết vô tình kia lại đang chuyên chú, ôn nhu ôm một đứa nhỏ đáng yêu, lại còn thật cẩn trọng như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy quái dị.

Tuy hình ảnh nam nhân mỉm cười ôn nhu ôm một đứa nhỏ dị thường đáng yêu nhìn thế nào cũng thực duy mĩ, nhưng nếu nam nhân kia là bệ hạ không bao giờ biết cười của bọn hằn thì liền cảm thấy có chút khó chấp nhận. Bất quá Cáp Lý Tư • Phỉ Nhĩ Phất Đức cùng Phí La Nhĩ • A Luân Đức dù sao cũng lớn tuổi như vậy, tự nhiên có sức chịu đựng cường hãn hơn người bình thường.

“Bệ hạ, đứa nhỏ này chính là Cửu điện hạ sao?” Bệ hạ cường đại không có gì dị nghị, nhưng vì sao ngay cả đứa nhỏ mới 7 tuổi mình cũng cảm thấy không bình thường a? Cáp Lý Tư • Phỉ Nhĩ Phất Đức nhìn đứa nhỏ trong lòng bệ hạ, thực nghi hoặc.

Hơn nữa, nhìn đứa nhỏ đối diện có gương mặt lạnh lùng không chút biến đổi giống hệt bệ hạ, Cáp Lý Tư • Phỉ Nhĩ Phất Đức tựa hồ phát điên. Tuy nói là phụ tử, nhưng vì sao nhỏ như vậy đã bắt đầu học làm người lớn? Tiểu hài tử nên làm nũng với mỉm cười ngọt ngào nhiều một chút, vậy mới đáng yêu a, nhất là đứa nhỏ này còn xinh đẹp như vậy, thực làm trái tim người ta rung động a.

“Ân. Đây là Cửu hoàng tử Tây Lam Linh Huân của trẫm.” Lạnh nhạt đáp lại ánh mắt tò mò của hai lão nhân đối diện, sau đó Tây Lam Thương Khung cúi đầu chăm chú nhìn bé con trong lòng: “Huân nhi, hai lão nhân này là viện trưởng học viện hoảng gia Ma Vũ, cũng từng là lão sư của phụ hoàng. Đừng nhìn bề ngoài bọn họ thoạt nhìn không tốt, nhưng năng lực khống chế ma pháp không phải ai cũng sánh được.”

“Này này, bệ hạ, sao người có thể nói chúng ta như vậy, thực làm tổn thương tâm linh yếu ớt của ta. Cái gì mà bề ngoài thoạt nhìn không tốt, lúc ta còn trẻ cũng mê đảo biết bao cô gái xinh đẹp, chiếm trọn trái tim biết bao phu nhân tích mịch a. Tuy hiện tại niên kỉ lớn một chút, nhưng sức quyến rũ cũng không giảm bao nhiêu a!”

“Thật không? Kia vì sao đến nay ngươi vẫn cô đơn? Trẫm chưa từng nghe nói Cáp Lý Tư viện trưởng có thê tử a.”

“A, a, a, này a, vấn đề này, nói đến thì quá dài, chúng ta hiện giờ đang nói chuyện gì a? Đúng rồi, là Thánh Linh Chi Hoa của ta a! Cửu điện hạ, vừa nãy người nói gì đó, cái gì mà trong cung những nữ nhân kia có thể còn a?” Nữ nhân trong hoàng cung bệ hạ, đó không phải cung phi sao? Đứa nhỏ đáng yêu này ý nói vậy đúng không?

Nói cách khác, bảo bối của ta hiện giờ có thể đang ở một nơi nào đó chờ ta? Thần vận mệnh của ta ơi, ta ca ngợi ngài! Cáp Lý Tư viện trưởng kích động tới mức suýt chút nữa lệ nóng doanh tròng, nhìn đứa nhỏ được bệ hạ ôm trong lòng mà cảm thấy vô cùng hài lòng.

Nếu không phải bệ hạ chiếm dục siêu cuồng cứ ôm chặt đứa nhỏ, Cáp Lý Tư đã hận không thể phóng qua hôn mặt gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu của bé vài ngụm. Tuy thành phần chiếm tiện nghi chiếm đại đa số nguyên nhân. Chính là lão nhân không thể miễn dịch với những đứa nhỏ đáng yêu a.

“Ân na, Huân nhi nghe thấy những nữ nhân đó nói vậy, phụ hoàng nói đúng không!” Ngẩng gương mặt nhỏ nhắn, con ngươi Huân nhi lóng lánh dị thường đáng yêu nhìn phụ hoàng Tây Lam Thương Khung của bé.

“Ân, phải.” Tây Lam Thương Khung buồn cười nhéo nhéo mũi bé, sủng nịch nói. Huân nhi của y a, đã bắt đầu để ý người khác rồi, tuy lần này thấy thế nào cũng là trò đùa dai không có hảo ý.

“Vậy còn chờ gì nữa, Phí La Nhĩ, chúng ta đi mau.” Lại là một trận hấp tấp, hai lão nhân trong nháy mắt xông ra ngoài, tiêu thấy trong cung đình hoa lệ. Hai bóng dáng vừa chạy ngược lại đến cửa ngự thư phòng bị bóng dáng hai lão viện trưởng xông ra kinh hách, suýt chút nữa đã té ngửa ra sau.

“Trời ạ, Cáp Lý Tư viện trưởng, Phí La Nhĩ viện trưởng, hai người lại đi đâu a?” Đa Lý Tư • Y Nặc nhìn bóng dáng hai lão nhân thừa tinh lực biến mất, bất chấp chính mình vừa chạy ngược từ ngự hoa viên về đây đã thở hồng hộc, một lần nữa đuổi theo bóng dáng ở xa xa.

Ngự hoa viên vốn đã bị phá hư thật sự nghiêm trọng, hơn nữa vừa nãy còn bị hai lão viện trưởng kích động bạo phát, tình huống hiện tại làm Tài vụ đại thần Đa Lý Tư • Y Nặc nhìn thấy mà muốn khóc. Hiện tại không biết hai lão viện trưởng còn định làm ra chuyện gì khiến hắn đau lòng nữa đây, không được, hắn nhất định phải chạy theo xem.

“Ai, lại chuyện gì nữa a!” Lễ bộ đại thần Lê Tạ nhìn mình một thân chật vật, bất đắc dĩ thở dài. Hôm nay đúng là không nên xuất môn, hắn vẫn là về nhà tránh nạn thôi. Lễ bộ đại thần chuẩn bị rời đi, mới bước được vài bước lại đột nhiên ngừng lại, nhìn về phía bóng dáng có chút vụng về của Tài vụ đại thần biến mất, lại bất đắc dĩ thở dài.

“Không bằng cứ đi xem xem thế nào? Dù sao cũng hiếm có dịp hoàng cung náo nhiệt như vậy, không xem không phải lỗ sao? Dù sao hôm nay cũng gặp đủ vận rủi rồi, ta không tin lại có chuyện càng xui xẻo hơn!” Nếu Lê Tạ biết lát nữa có chuyện càng kinh khủng hơn đang chờ đón hắn, không biết hắn lại hối hận cỡ nào.

Đi theo hai lão viện trưởng tìm kiếm một đường, Lê Tạ phát hiện nơi mình tiến vào là tẩm cung của vài vị phi thần trong hậu cung bệ hạ. Nhìn cung điện trước mắt, Lê Tạ không khỏi có chút do dự. Nên vào xem không a?

Lưỡng lự bên ngoài bức tường cao chót vót một hồi, Lê Tạ thực buồn rầu. Ngươi nói xem mình là nam nhân anh tuấn tiêu sái như thế, lại còn rất được nữ nhân Tây Lam hoan nghênh, cứ vậy tùy tiện xông vào tẩm cung phi tử bệ hạ, hình như rất không phải phép đi!

Tuy nhìn địa thế cung điện cũng biết không phải vị phi tử được sủng ái gì lắm, nhưng dù không được sủng cũng là phi tử của bệ hạ a, thấy mặt cũng phải kính ba phần. Hơn nữa, Đa Lý Tư cùng hai vị lão viện trưởng thực sự ở bên trong sao? Đừng để đến lúc đó nói lý cũng không xong a.

Ngay lúc Lê Tạ còn đang do dự thì một tiếng kêu rên thê thảm muốn chết từ bên trong cung điện truyền ra. Lê Tạ vừa nghe thấy thì bất chấp tất cả vọt vào trong. Bởi vì hắn nhận ra, chủ nhân âm thanh nọ đúng là của hai vị lão viện trưởng. Nếu đã xác định người ở trong này, hắn còn cố kị gì nữa. Hơn nữa trò hay tựa hồ cũng đã bắt đầu.

Bất quá chờ Lê Tạ vọt vào không bao lâu thì hắn lập tức hối hận. Sớm biết vậy hắn nên chờ thêm hai khắc, chờ hai vị lão viện trưởng kích động xong hẳn vọt vào. Lễ bộ đại thần bị Phí La Nhĩ viện trưởng bóp chặt cổ bất đắc dĩ trở mình, hối hận muốn chết.

“Phí La Nhĩ viện trưởng, ngài phải bình tĩnh bình tĩnh a, xúc động không tốt.” Khụ khụ, Đa Lý Tư đại nhân, ngươi còn không mau tới cứu ta? Trễ thêm chút nữa thì ta chết chắc. Thực không ngờ, không ngờ a, bản đại nhân thế nhưng lại chết kiểu này?

Im lặng kêu gào Tài vụ đại thần, ý đồ di dời cơn phẫn nộ không có chỗ phát tiết của hai vị lão viện trưởng tinh lực dư thừa lên thân hình mập mạp của Tài vụ đại thần Đa Lý Tư • Y Nặc. Bất quá bất đắc dĩ chính là tình huống của Tài vụ đại thần hiện tại so với hắn cũng không kém là bao.

“Bình tĩnh? Ngươi bảo ta làm thế nào bình tĩnh? Kia chinh là Thánh Linh Chi Hoa không có loại thực vật ma lực nào có thể sánh bằng a, hiện tại ngay cả mạn đằng cũng bị người ta hủy? Hi vọng cuối cùng của ta a!” Nhìn đám nữ nhân ngu xuẩn bối rối không biết giá trị của thứ vừa bị chúng hủy, Cáp Lý Tư • Phỉ Nhĩ Phất Đức cùng Phí La Nhĩ • A Luân Đức giận đến xanh mặt.

Nếu không phải đối phương là nữ, lại còn là phi tử của bệ hạ thì kẻ to gan tàn phá của trời này quả thực chính là tội ác tày trời, hai lão già này đã sớm lao tới liều mạng, hiện tại nhìn đám cung phi làm ra bộ dáng vô tội trước mặt, mình lại không có cách, trong lòng nghẹn một cục tức bảo hai lão nhân làm sao không giận.

“Cáp Lý Tư viện trưởng, Phí La Nhĩ viện trưởng, các người đang nói gì a?” Đám nữ nhân khó hiểu nhìn hành động dị thường của hai lão viện trưởng bình thường luôn làm ra vẻ đức cao vọng trọng, hơn nữa còn cảm nhận được oán khí dày đặc tỏa ra từ người hai lão viện trưởng, các nàng không khỏi cẩn thận hỏi.

“Nói gì? Ngươi nói xem các ngươi đã làm gì a? Thế nhưng… thế nhưng….” Phí La Nhĩ • A Luân Đức nhìn hành động hủy thi diệt tích của đám nữ nhân trước mặt không khỏi đại hỏa.

Nhìn xem các nàng đã làm gì? Nếu không phải bọn họ tới kịp, quả thực không biết nhóm cung phi tụ tập ở đây hỏa thiêu số mạn đằng này. Đây là bảo bối của lão a!