Tay Chơi Bá Đạo

Chương 24




Dịch: Niệm Di

***

Nữa cái thây khô nằm trên cáng có hai đùi dài hơn một người bình thường, lông màu xanh, da và cơ cơ bắp đều khô quắt lại, teo tóp, dính sát vào xương đùi.

Cấu trúc xương của thây khô này phần nào giống với cấu trúc của cơ thể người.

Tuy nhiên, phần xương chậu của nó lớn hơn, xương mu và xương ức trồi lên rõ rệt, đồng thời xương đùi trên cực kỳ dài, rắn chắc và cong ra phía ngoài.

Bên cạnh đó, vùng xương bánh chè của cái xác này lớn hơn bình thường. Khoảng cách giữa xương chày và xương mác của cẳng chân cũng to vượt trội, trong khi mẩu xương thứ nhất ở khối xương bàn chân (ngón chân cái) tách ra thêm một mảnh xương cái thứ hai nữa.

Chỉ cần nhìn lướt qua, Lý Ngang đã gần như ghi nhớ được cấu trúc xương của một thây khô bán phần này rồi so sánh nó với xương của nhiều sinh vật hiện đại, cổ đại khác nhau từ cơ sở dữ liệu trong não bộ.

Đây không phải là một sinh vật mà hắn từng biết.

Lý Ngang kín đáo lắc đầu nhẹ, vì sợ bị chú ý nên không dám nhìn nữa. Hắn cúi đầu, nắm lấy tay Vương Tùng San, hòa vào dòng du khách đang rút lui dần ra bên ngoài.

Các nhân viên thể chế hóa trang thành lính cứu hỏa và những vị sư sải đó đến từ tổ chức xử lý các hiện tượng siêu nhiên của chính phủ ư?

Cũng chẳng biết họ gánh thi thể đến đây làm gì...

Trên sân rộng trước Đại hùng bảo điện, một "người lính cứu hỏa" liếc nhìn vị hòa thượng vạm vỡ đang thất thần, cau mày hỏi: "Thưa thầy, có chuyện gì vậy?"

Nhà sư cơ bắp cùng với khuôn mặt quyến rũ chết người kia chợt lấy lại vẻ bình tĩnh, cười hiền lành nói: "Không sao, chỉ là có chút mất tập trung."

Người lính cứu hỏa gật đầu, "Không nên quá muộn. Xin thầy Tuệ Bẩm giúp đỡ."

"Ừm."

Nhà sư Tuệ Bẩm vẫy tay bảo mọi người lui ra; nhóm lính cứu hỏa vội vàng đóng cổng sân lại, đồng thời lấy máy bộ đàm ra thông báo với bên ngoài rằng toàn bộ chùa Tĩnh An đã bị phong tỏa hoàn toàn.

Sau khi đám đông đã được di tản xong, Tuệ Bẩm đứng trước thây khô, nín thở tập trung; da thịt gân guốc khắp người gã phồng lên như có sinh mạng vậy. Bộ y phục màu xám của nhà sư căng cứng như ​​muốn vỡ tung.

"Ki-aiiiiiiii!"

Tuệ Bẩm hét to lên; mặt gã bầm tím, tay nổi gân xanh. Nhà sư này nghiến răng nghiến lợi, vươn tay ôm lấy nửa đoạn thây khô đang nằm trên mặt đất.

Phần gạch lát nền dưới đôi giày vải lập tức vỡ nát ra, trông giống như mạng nhện. Trông có vẻ như Tuệ Bẩm đang nhấc một vật cực kỳ nặng. Gã chậm rãi nhấc nửa cái xác lên, di chuyển bước chân, đi tới trước mặt tòa đỉnh Phúc Tuệ mới xây nằm ở chính giữa sân rộng trước Đại hùng bảo điện.

Bảo đỉnh Phúc Tuệ được làm bằng đồng trắng, nặng hơn 15 tấn và cao 10,23 mét, được đặt trên đế chạm khắc từ một khối đá cẩm thạch xanh có độ tuổi lên đến vạn năm. Nhìn từ xa, trông tòa đỉnh này rất trang trọng, linh thiêng, tráng lệ và tinh tế.

Tuệ Bẩm ôm chầm cái xác khô, bước đến cạnh rìa bảo đỉnh Phúc Tuệ, từ từ ném cái xác vào trong đỉnh.

Thây khô rơi xuống đáy đỉnh, âm vang lên một tiếng trầm đục kéo dài. Đột nhiên, có một âm thanh la hét thê lương phát ra từ bên trong đi kèm với một đám khói đen đặc lan ra từ các lỗ trang trí trên thân đỉnh.

Bảo đỉnh nặng hơn mười tấn, vững vàng như ngọn Thái Sơn. Nhưng sau khi chứa đựng cái thây khô vào trong, nó dần dần run lên, đung đưa qua lại trên đế cẩm thạch, suýt nữa thì lật nhào.

Những “lính cứu hỏa” xung quanh và mấy nhà sư nhìm chằm chằm vào bảo đỉnh, cảm giác vô cùng căng thẳng, sợ phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

Một lúc lâu sau, bảo đỉnh mới bình tĩnh lại. Tiếng rên xiết thất thanh dần dần tiêu tán, không còn khói đen bốc ra nữa.

Nhà sư Tuệ Bẩm phóng 2, 3 bước gì đấy, nhảy lên đế cảm thạch, nhìn vào trong đỉnh. Sau khi trông thấy một hỗn hợp chất thải màu đen nhầy nhuệ trong đó, cuối cùng gã mới thở phào nhẹ nhõm, co rút cơ bắp lại, trở về với hình dạng người thường. Tuệ Bẩm quay đầu về phía “người lính cứu hỏa” và nói: “Tà ma đã bị bảo đỉnh luyện hóa xong."

"Nhân viên lính cứu hỏa" thở dài, cầm bộ đàm lên nói với đồng nghiệp bên ngoài: "Nhiệm vụ đã hoàn thành, dỡ bỏ phong tỏa. Nhớ thông báo cho bộ phận An ninh mạng, thường xuyên kiểm tra, xóa sạch các nội dung liên quan đến chùa Tĩnh An ngày hôm nay trên internet nhé."

"Nghe rõ.” Đầu bộ đàm bên kia nói: “À phải rồi, Hiệp hội Dị học Trung Quốc vừa gửi một báo cáo phân tích. Họ tin rằng cái thây khô bị ném lên mặt đất từ tầng sâu bên dưới khu phố cổ Tiền Hoa chính là một loại yêu thú xuất hiện từ thời nhà Tống.

"Tên của nó,

... là Sơn Tiêu."

——————

Hôm nay, kế hoạch tìm hiểu các pháp khí Phật giáo tại chùa Tĩnh An đã không thành công, nhưng ít ra cũng đáng giá vì nhìn thấy cách thức làm việc của một nhóm người trông có vẻ như là nhân viên chính phủ.

Sau khi tạm biệt Vương Tùng San, Lý Ngang trở về nhà, tiếp tục nghiên cứu những câu chuyện kỳ ​​lạ ở thành thị, chế tác vài thứ lặt vặt và sinh hoạt theo đúng nền nếp thường ngày.

Theo hướng dẫn của Hệ thống, khoảng thời gian tối thiểu giữa hai nhiệm vụ (bất kể là thường, bắt buộc hay theo kịch bản) trong Đấu Trường Giết Chóc là 15 ngày. Trừ khi, người chơi chủ động kích hoạt nhiệm vụ để rút ngắn khoảng thời gian này.

Khoảng thời gian dài nhất giữa hai nhiệm vụ là 20 ngày. Nói cách khác, sau khi người chơi hoàn thành một nhiệm vụ, dù có trốn ở nhà không làm gì đi chăng nữa, thì chắc chắn Hệ thống sẽ kích hoạt một nhiệm vụ nào đó sau 20 ngày.

Đã hơn 15 ngày kể từ khi làm nhiệm vụ ở thôn Ẩn Sơn, Hệ thống có thể công bố nhiệm vụ bất cứ lúc nào. Để tránh phát sinh yếu tố bất ngờ, Lý Ngang xin nghỉ học vì ốm tận 5 ngày, trốn ở nhà chờ nhiệm vụ đến.

Một ngày nọ, trong khi đang dùng máy tiện để mài lại bộ phận nòng trên khẩu AK47 vừa chế tác xong, Lý Ngang chợt nghe thấy âm thanh nhắc nhở của Hệ thống lại vang lên bên tai anh.

[Phân loại nhiệm vụ: Nhiệm vụ kịch bản (tổ đội)]

[Tên nhiệm vụ: Chùa lạnh nơi núi hoang]

[Mục tiêu nhiệm vụ: Sống sót sau 7 ngày trong Cô Hàn tự]

[Giới hạn thời gian: 7 ngày]

[Phần thưởng nhiệm vụ 1: 300 EXP bổ sung]

[Phần thưởng nhiệm vụ 2: 500 Gcoin]

[Phần thưởng nhiệm vụ 3: Vật phẩm ngẫu nhiên phẩm chất hiếm + 1]

[Phần thưởng nhiệm vụ 4: Quyển trục ngẫu nhiên phẩm chất hiếm + 1]

[Còn 1 phút trước khi dịch chuyển - Có dịch chuyển lập tức hay không?]

Hít hà...

Lý Ngang buộc phải hít sâu một hơi. Nhiệm vụ này là một nhiệm vụ kịch bản giống như thôn Ẩn Sơn, nhưng tại sao phần thưởng cho lại quá hào phóng đến như vậy?

Vật phẩm phẩm chất hiếm, quyển trục phẩm chất hiếm, EXP và Gcoin, cộng tất cả mọi thứ lại đều phong phú hơn gấp đôi phần thưởng nhiệm vụ trong ngôi làng Ẩn Sơn vừa rồi.

Nếu chuyện bất thường, chắc chắn có vấn đề bên trong. Phần thưởng nhiệm vụ luôn luôn tương đương với độ khó, vậy lần này hắn sẽ đối mặt với loại quái vật nào?

Lý Ngang cảm thấy xót xa từ tận đáy lòng. Nếu bây giờ, hắn đang ở Châu Phi, Mexico hoặc những nơi khác ngoài vòng pháp luật, e rằng hắn đã có được khá nhiều loại vũ khí hạng nặng cấp quân sự bằng các con đường phi pháp rồi. Nếu thế, Lý Ngang cũng không cần lăn lộn, cần mẫn ngồi chế tác từng cây súng trường cổ lổ sĩ như hiện tại.

Quan trọng hơn, nhiệm vụ kịch bản lần này được tiến hành theo hình thức tổ đội. Cho tới nay, ngoài nhà sư cơ bắp tại chùa Tĩnh An ra, Lý Ngang cũng chưa từng thấy ai có năng lực đặc biệt trong thế giới thực này.

Hắn có thể gặp ai trong nhiệm vụ này nhỉ?

Những người đó cũng là các Player giấu nhẹm thân phận như hắn sao? Hay họ là nhân viên trong bộ máy cơ quan Nhà nước? Thậm chí, đó có thể là bọn lính đánh thuê từ các lực lượng vũ trang nước ngoài? Hoặc là, hắn sẽ phải ghép chung nhóm với một vị tu sĩ hiện đại kế thừa các công pháp bí truyền từ thời xa xưa?

Dù có nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu nhưng Lý Ngang vẫn giữ bình tĩnh, cất kỹ tất cả thiết bị trong phòng khách rồi đứng giữa phòng khách, chờ cho hết thời gian 1 phút để bắt đầu dịch chuyển.