Cây cối trong núi xanh um tươi tốt, trong thủy đam tràn ngập linh khí, ánh trăng chiếu xuống màu vàng nhạt, xung quanh đều lưu chuyển linh quang như có như không. Bên cạnh hồ nước,một thiếu nữ xinh đẹp mặc bạch y(Áo quần màu trắng) như tuyết nhìn bầu trời đêm, biểu tình có chút kích động cùng phiền muộn. Một con thất vĩ linh hồ (cáo bảy đuôi) tuyết trắng chậm rãi đi tới, lưu luyến mà cọ cọ chân nàng, trong cổ họng phát ra tiếng ngao ô làm nũng.
“Ta cảm thấy thiên lôi độ kiếp ngày càng cường liệt,sắp tới ta phải độ kiếp.” Thiếu nữ bạch y khom lưng ôm linh sủng của mình và trong lòng ngực.”Nếu thành công phi thăng, ta sẽ có thể gặp mẫu thân và phụ thân chưa từng thấy mặt. Nếu thất bại hồn phi phách tán.”