Ngồi trong xe, Trần Mộ dù khờ khạo cũng có thể nhìn ra toa xe này rất xa hoa dù rằng hắn chưa từng dùng qua. Khoang xe bình thường chỉ có thể đủ dung nạp hai người trong khi toa xe này rộng hơn nhiều lần, bên trong xe rất thoáng, Trần Mộ thậm chí đứng hẳn mà không cần lo đầu đụng trần xe.
Thân xe to lớn làm cho tốc độ phi hành khá chậm, bất quá đây chỉ là vấn đề nhỏ. Chậm một chút càng an toàn, cũng càng vững vàng dễ chịu, đối với những người theo đuổi cuộc sống hưởng thụ đây chính là tiêu chuẩnToa xe này là Trung Châu tập đoàn cử tới đón hắn tham gia yến hội, ngồi ở tay lái chính là thanh niên họ Phí lần trước đến gửi thư mời, hắn tên là Phí Tranh. Phí Tranh dù cung kính, nhưng cũng không nhiều lời, Trần Mộ cũng vui vẻ chấp nhận, đơn giản nhắm mắt dưỡng thần.Chừng mười phút sau đã đến nơi.Theo Phí Tranh hướng dẫn, Trần Mộ rốt cuộc diện kiến Tổng giám đốc Trung Châu tập đoàn Do Văn Châu.Do Văn Châu vào khoảng trung niên, bắt đầu có bụng, ngườn mắc lễ phục, tinh thần cực kỳ sáng láng. Thân là chủ nhân, hắn đứng ở cửa, vẻ mặt tươi cười bắt chuyện quan khách. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai cũng không ngờ trung niên nhìn hòa ái dễ gần, lại là người hùng tâm chí lớn, quyết định cứng rắn.Kế bên Do Văn Châu là Tiền Minh Nhất, lúc này nhìn hắn giống như một vị quản gia.Phí Tranh vội vàng bước nhanh lại Do Văn Châu nói nhỏ vài câu. Do Văn Châu ánh mắt sáng ngời, cười ha ha, tự mình đi xuống bậc thang:- Ta vẫn luôn nhắc tới Tào tiên sinha, hôm nay đạt được ước muốn, thật là đáng mừng rỡ. Tào tiên sinh nhọc công giúp ta, chưa kịp thăm viếng cảm tạ, thật sự xấu hổ!Trần Mộ mặc dù không hiểu nhiều các lễ tiết, nhưng đối phương tuổi vào hàng thúc bá không thể để cho người lớn tuổi như thế hành lễ với mình. Hắn vội vàng khiêm nhường đáp lễ:- Do tổng tài quá khách sáo, chỉ là chút tay chân mà thôi. Xin đừng để ý. Thực lực như Trung Châu thì công ty quảng cáo nào mà tìm không được? Tại hạ thật vinh hạnh khi nhận được công việc này.Lời nói không kiêu ngạo không siểm nịnh, hơn nữa Trần Mộ thần sắc thong dong đạm định, lộ ra phong phạm danh gia.Do Văn Châu trong mắt hiện lên tia vẻ tán thưởng, cẩn thận xem xét Trần Mộ, cảm khái nói:- Giang hồ sóng sau đè sóng trước a, Tào tiên sinhtuổi còn trẻ mà đã thành tựu như thế. Hơn hẳn ta năm đó nhiều, lúc ta bằng tuổi Tào tiên sinh, còn không biết chui rúc ở đâu kia chứ! Đến đến đến, ta muốn giới thiệu ngươi một chút.Do Văn Châu nhiệt tình nắm cánh tay Trần Mộ dẫn đi giới thiệu với mọi người chung quanh.Rất nhiều quan khách trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, Do Văn Châu là người có nhãn giới rất cao, mặc dù là khách khí, nhưng lại nhiệt tình với một khuôn mặt mới như thế khiến nhiều người xì xào bàn tán, âm thầm đoán thân phận Trần Mộ.Chỉ là Trần Mộ vốn vô danh, nơi này không ai đoán được. Ngay lúc này. Đột nhiên Trần Mộ nghe được thanh âm quen thuộc:- Nhân sinh quả nhiên dễ tương phùng, không nghĩ tới nơi này lại gặp Tào tiên sinh, thật sự là làm ta vui mừng lẫn sợ hãi.Chỉ thấy Một nữ tử xinh đẹp đến cực điểm uốn éo đi tới bên cạnh Trần Mộ.- Là ngươi?Trần Mộ không khỏi nhíu mày.Nữ tử xán lạng cười, chung quanh khách nhân không khỏi sinh ra một loại ảo giác, dường như trong đại sảnh ánh sáng chợt tụ tập về thân thể nữ tử. Nàng ta chính là Tiểu Man người đã cùng Trần Mộ mấy lần gặp gỡ. Nàng vận một bộ váy đen tuyền, không nhiều trang sức, nhưng cực kì khéo léo, hơn nữa vải vóc tơ lụa mềm mại bó sát thân, bày ra đường cong hoàn mỹ, dây chuyền phản chiếu lấp lánh ánh đèn trên chiếc cổ trắng như tuyết giống như thiên nga. Nàng trên tay cầm một ly rượu vang, duyên dáng nở nụ cười nghề nghiệp nhìn Trần Mộ.- Đến tiểu thư cũng biết Tào tiên sinh?Do Văn Châu kinh ngạc, hứng thú hỏi.Tiểu Man thản nhiên nói nhưng gương mặt nàng tinh xảo như vẻ, bộ dáng không nhìn ra được nửa điểm hối hận:- Lần trước Tiểu nữ đến chỗ Tào tiên sinh cầu tạp, không ngờ lại mạo phạm Tào tiên sinh, trong lòng vẫn hối hận đến nay.Do Văn Châu không tin, nhưng ngoài miệng nhẹ nhàng cười:- Tào tiên sinh tài nghệ cao siêu, nhưng chuyện Đến tiểu thư yêu cầu tạp, ta cũng không tin tưởng. Hội Pháp Á Cơ Kim tạp gì mà không có?Chung quanh thoáng cái an tĩnh mất hai ba giây sau mới bùng lên. Hội Pháp Á Cơ Kim, vị nữ tử xinh đẹp động lòng này là thành viên Hội Pháp Á Cơ Kim! Bọn họ chụm đầu bàn tán, tiếng nghị luận ầm ĩ làm cho trong đại sảnh đột nhiên ồn ào hẳn lên. Ánh mắt người chung quanh nhìn Tiểu Man lập tức thay đổi. Một số thanh niên muốn nuôi ảo tưởng với Tiểu Man tựa như bị một thùng nước đá tạt vào đầu.Toàn bộ quan khách, trừ Trần Mộ. Không ai chưa từng nghe qua Hội Pháp Á Cơ Kim.Hội Pháp Á Cơ Kim có lịch sử tồn tại đã lâu đến hàng mấy trăm năm. Đây là tổ chức khá thần bí, bọn họ có khả năng tài chính rất sung túc. Gần một trăm năm trước, bọn họ bắt đầu dùng danh nghĩa cơ kim hội xuất hiện, bọn họ đầu tư rất nhiều tiềm lực vào các ngành sản xuất cùng tập đoàn, điều này khiến bọn họ rất nhanh chóng khuếch trương.Nhờ vậy tài lực của họ cũng đạt tới tình trạng cực kì đáng sợ, chỉ đứng sau La Tề là gia tộc giàu có nhất liên bang.Đây là một tổ chức thần bí, thậm chí ngay cả trụ sở cũng không lộ ra. Chưa bao giờ quảng cáo, cũng chưa bao giờ giống trống khua chiêng, nhưng chỉ cần là người có giá trị, bọn họ sẽ tìm được. Có thể tham dự yến hội này cũng không là người bình thường nên cũng biết chút ít tin tức. Hội Pháp Á Cơ Kim cường đại không thể nghi ngờ.Bọn họ cường hãn giống như lục đại, tràn ngập lực lượng, nhưng cũng không gọi là lớn nhất. Đối với đám phú hào chuyên theo đuổi lợi nhuận, điểm này bọn họ không thích nhất. Khi hợp tác song phương không thể chênh lệch nhiều, lợi ích phân chia khó công bằng. Mà vấn đề lớn hơn nữa là không có quyền lựa chọn có hay không hợp tác.Khi biết Tiểu Man là người của Hội Pháp Á Cơ Kim, trên mặt các phú hào lộ ra vẻ kiêng kị lộ liễu. Một số người thành thạo, nhìn Do Văn Châu và Tiểu Man, ánh mắt chợt lộ ra vẻ bừng tỉnh.Nhân vật trung tâm là Trần Mộ vẫn đạm định, phảng phất cuộc trò chuyện của Tiểu Man cùng Do Văn Châu không ảnh hưởng đến hắn.Tiểu Man ánh mắt trịnh trọng nói:- Tiểu nữ không dám nói giỡn. Tiểu nữ tử mặc dù gặp qua rất nhiều chế tạp sư, đúng như lời ngài Pháp Á chúng ta bên trong cũng có rất nhiều chế tạp sư xuất sắc, tỉ như Nam Tư - Lôi Ân tiên sinh, hắn là một trong số hiếm hoi đại chế tạp sư của toàn liên bang. Đáng tiếc chính là, Nam Tư - Lôi ân tiên sinh chế tạo tạp phiến không thích hợp với ta. Ta vẫn khổ não vì vấn đề này, mãi đến một lần tình cờ nhìn thấy trò chơi Tào tiên sinh làm ra. Ta nhất thời bội phục Tào tiên sinh đối với năng lượng kết cấu có cách giải thích rất đặc biệt, cho nên mới mạo muội hướng Tào tiên sinhcầu tạp.Nàng liếc nhìn Trần Mộ, ý vị nói:- Do tiên sinh không biết nhưng thật ra cực kì bình thường, Tào tiên sinhlà người không trọng hư danh, nếu như không phải ngẫu nhiên thấy qua, chỉ sợ ta sẽ hối hận vì đã bỏ qua một vị chế tạp sư cao siêu.Do Văn Châu vẻ mặt ngạc nhiên, chung quanh những khách mời nhất thời xôn xao.Trần Mộ nhìn qua tầm thường đến cực điểm, trừ bỏ khí chất hơi tốt bên ngoài, nhìn không ra bất cứ gì đặc biệt. Ngoại trừ Do Văn Châu cùng Tiền Minh Nhất, không người nào biết thân phận của hắn. Chỉ là, hiện trường không khí chợt nóng lên, ánh mắt mọi người nóng bỏng nhìn Trần Mộ.Một người đại biểu cho Hội Pháp Á Cơ Kim, thực lực của hắn khẳng định không phải cao cấp chế tạp sư bình thường có khả năng so đo. Đã có rất nhiều người bắt đầu tính toán, làm sao tạo quan hệ với Tào tiên sinh thần bí này.Bất quá người ta là điểm chú ý của Pháp Á cơ kim, xem ra tốt nhất là không nên hao phí đầu óc.Lúc này đã có người lên tiếng:- Do tổng, sao không giới thiệu Tào tiên sinh cho mọi người một chút đi?Do Văn Châu vừa định mở miệng, đột nhiên đột nhiên truyền đến một giọng nữ tràn ngập vui mừng lẫn sợ hãi:-Tào tiên sinh?Trần Mộ sửng sốt quay đầu nhìn, làTô Lưu Triệt Nhu!Tô Lưu Triệt Nhu vẫn mặc trang phục y vụ như bình thường,. Tay phải dìu đỡ một vị bạch y lão giả, nàng thấy Trần Mộ, vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi.Trần Mộ không nói gì, mới tham gia một yến hội, lại gặp phải hai người nhận ra mình.Bất quá hắn vẫn hết sức lễ phép nói:- Tô Lưu Triệt Nhu tiểu thư vẩn khỏe!Người chung quanh vừa nhìn thấy lão giả, sôi nổi hành lễ, làm cho Trần Mộ cảm thấy giật mình, mà ngay cả Do Văn Châu cũng hết sức tôn kính hành lễ. Mà mọi khách mời phía trước lão giả, nhanh chóng lùi ra tạo thành một lối đi.- Hội trưởng, lão nhân gia thân thể có tốt không?“Lão gia cũng tới sao? Hắc Đạt hướng ngài vấn an ….Khổng Lão, Nguyên Nghệ thay gia mẫu hướng ngài vấn an......”Lão giã cười a a cùng mọi người bắt chuyện, mọi người chung quanh đều rất cung kính. Lão nhân tinh thần quắc thước, sắc mặt hồng nhuận, luôn miệng cười a a.Tô Lưu Triệt Nhu ôn thuận dìu lão nhân gia, không hoa lệ, không tinh xảo, nhưng lại hấp dẫn ánh mắt mọi người.“Tô Lưu Triệt Nhu đại nhân, ngài khỏe chứ!”“Tô Lưu Triệt Nhu đại nhân, tiểu nữ mấy ngày này vẫn ốm yếu, không biết ngày có thể đến hàn xá giúp kiểm tra đứa nhỏ này một chút?”….Mọi người sau khi bắt chuyện cùng lão nhân gia, sôi nổi hướngTô Lưu Triệt Nhu vấn an.Tô Lưu Triệt Nhu vội vàng gật đầu đáp lễ, đi thẳng đến bên người Trần Mộ, chung quanh mới dần dần an tĩnh lại.Tô Lưu Triệt Nhu nhẹ giọng bên tai lão nhân, ánh mắt lão nhân nhất thời lộ kì sắc, nhìn Trần Mộ từ trên xuống dưới, trầm tư không nói.Ngay lập tức ánh mắt của mọi người, đồng loạt tập hợp về phía Trần Mộ.