Chương 770: Cường giả cô độc
Ngao Đức Lạp.
Thánh thú hệ thủy này ra tay nhanh như điện, chỉ trong nháy mắt đã bắt được cái đuôi của bò cạp khổng lồ.
Bò cạp khổng lồ kinh hãi, cái đuôi quẫy mạnh, phía cuối đuôi bắt đầu duỗi dài ra, tiếp tục đánh vào gáy Ngao Đức Lạp.
Tuy nhiên, Ngao Đức Lạp cười lạnh một tiếng, cổ tay hơi rung lên, bạo phát một luồng sức mạnh không gì sánh nổi. Tuy thân thể bò cạp khổng lồ to hơn gã nhiều lần, nhưng không thể chịu được luồng sức mạnh này mà run lên.
Thân thể bò cạp khổng lồ run rẩy, cái đuôi mới duỗi dài liền rụt trở về.
Ngao Đức Lạp không buông tha, gã vung cánh tay lên, cùng với chuyển động của cánh tay, thân thể bò cạp khổng lồ bị ném lên cao, đập mạnh xuống mặt đất.
"Đùng, đùng, đùng..."
Liên tiếp từng cái một, mỗi một lần chuyển động, đều đánh thủng một lỗ sâu trên thân thể bò cạp khổng lồ. Cũng may nơi này ở trong không gian quầng sáng đặc biệt, nếu chiến đấu trên mặt đất, e là cả mặt đất sẽ bị nện vỡ nát rồi.
- Dừng tay, dừng tay, chúng ta nhận thua...
Sắc mặt đại hán biến đổi, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng, hắn ta liều mạng gầm rú, trong lòng không còn hy vọng chiến thắng viển vông.
Âm thanh của Huyền Đức liền vang lên trong không trung.
- Trận chiến này tổ Ngao Đức Lạp giành thắng lợi, hai bên lập tức dừng thi đấu, nếu không sẽ giết bỏ.
Động tác của Ngao Đức Lạp hơi dừng lại, tiện tay ném bò cạp khổng lồ ra xa.
Sau một tiếng nổ, bò cạp khổng lồ hôn mê từ lâu bị ném xuống dưới chân đại hán.
Đại hán kiểm tra một chút, thở phào nhẹ nhõm. Tuy bò cạp khổng lồ bị nện đến mức mất ý thức, nhưng trên người nó không bị thương tổn gì nhiều, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian ngắn là có thể hồi phục.
Khom người về phía Ngao Đức Lạp, đại hán nói:
- Đa tạ các hạ thủ hạ lưu tình.
Với thực lực mà Ngao Đức Lạp vừa thi triển, chỉ cần gã muốn, có thể dễ dàng giết chết bò cạp và đại hán ngay tại chỗ. Chỉ đánh bò cạp khổng lồ ngất xỉu, là đã nương tay rồi.
Ngao Đức Lạp cười ngạo nghễ, nói:
- Không cần phải khách khí.
Gã quay đầu nhìn xung quanh. Vũ Huyên khẽ gật đầu, lập tức hai người bọn họ hóa thành một tia sáng màu đỏ bay ra khỏi quầng sáng.
Sau trận chiến này, sắc mặt những cường giả còn lại trong khu thứ nhất và khu thứ hai đều trắng bệch. Bọn họ biết rằng. Khoảng cách giữa bản thân và Thánh thú này thật sự quá lớn, Top 10 chắc chắn có Ngao Đức Lạp, thứ mà bảy người bọn họ muốn tranh đoạt chính là một suất khác.
- Số 1 khu thứ hai đấu với số 4 khu thứ nhất, trận đấu bắt đầu!
Cùng với âm thanh của Huyền Đức, trong quầng sáng lại phủ xuống hai luồng sáng, hút ba cường giả vào bên trong.
Số 1 khu thứ hai là hai cường giả. Mà số 4 khu thứ nhất lại chỉ có một người.
Huyền Đức đại nhân lãnh đạm nói:
- Lần thi đấu này là cuộc chiến thánh thú, ngươi có thể lui xuống.
Tuy ông ta không chỉ mặt gọi tên, nhưng tất cả mọi người đều biết ông ta đang nói chuyện với ai.
Cường giả số 1 khu thứ hai vâng một tiếng, cung kính lui xuống. Tuy nhiên, khi lui xuống, trong mắt lại có vẻ vô cùng lo lắng.
Tuy chênh lệch thứ bậc của hai bên khá xa, một con là số 1, con còn lại chỉ là thứ 4 mà thôi.
Nhưng. Sở dĩ bọn họ có thể đạt được số 1, là do hai người liên thủ. Nếu như chỉ có thánh thú ra tay, đừng nói có thể đạt được nhiều Phù Lục như vậy. Cho dù muốn rút lui an toàn cũng chưa chắc có thể làm được.
Cho nên, lúc này trong lòng gã, thật sự không dám chắc sẽ thắng lợi.
- Bắt đầu!
"Gừ..."
Bên tronng quầng sáng, hai cự thú hiện nguyên hình gần như cùng một lúc.
Tuy thực lực của chúng rất mạnh, nhưng lại kém xa mức độ ngạo nghễ của Ngao Đức Lạp. Cho nên khi vừa tiến lên, liền thi triển khả năng hùng mạnh nhất, và quấn chặt lấy nhau.
Hai thánh thú này có một con là cự lang hệ gió, con còn lại là mãng xà hệ lửa.
Tốc độ Phong Lang nhanh như điện, khi nó bắt đầu vờn quanh Hỏa Xà. Lập tức hóa thành một làn gió màu xanh, giống như cả người đều hòa vào trong cuồng phong.
Hỏa Xà uốn lượn thân mình, xung quanh thân thể nó đều có ngọn lửa bao quanh, thậm chí ngay cả không gian cũng bị ngọn lửa đốt cháy biến dạng méo mó.
Trên người hai thánh thú đều có thánh khí, trên móng vuốt cự lang lóe ra ánh sáng màu xanh nhạt, đây là Thánh Binh được tạo ra khi phối hợp với nó. Có khả năng xé rách đặc biệt.
Mà phần đuôi Hỏa Xà lại nối tiếp một đoạn trường tiên, thân trường tiên đỏ như máu, phía trên còn có một ngọn lửa toán loạn. Uy năng thánh khí này không hề kém móng vuốt sắc bén của Phong Lang.
Cảm nhận được khí tức hung bạo trên người đối phương, hai thánh thú không dám manh động.
Tuy nhiên, sau một lúc giằng co, thân hình Phong Lang chợt lóe lên, trong nháy mắt tốc độ đã tăng lên hơn gấp đôi.
Hỏa Xà thất kinh, lúc này mới biết Phong Lang luôn ẩn giấu thực lực.
Nó rống to, lưỡi rắn hơi thè ra, một ngọn lửa trong miệng phun ra ngoài. Ngọn lửa ngưng tụ thành một đường thẳng giữa không trung, giống như mũi tên nhọn đâm trúng Phong Lang.
Tuy nhiên, ngay sau đó, Hỏa Xà liền biết không ổn.
Ngay khi ngọn lửa sắp chạm người, đột nhiên thân thể Phong Lang lại tăng tốc lần nữa, như làn gió xuyên qua.
Thứ mà ngọn lửa đốt cháy chỉ là cái bóng Phong Lang lưu lại mà thôi.
"Đùng..."
Cự trảo rạch mạnh lên thân rắn, tuy thân rắn thô dày, cũng có thánh khí bảo vệ. Nhưng, cự trảo Phong Lang có thánh binh cũng không kém cạnh, dưới một trảo, lập tức phá rách phòng hộ thánh khí, và lưu lại ba vệt trắng trên thân rắn.
Tuy chưa thật sự khiến Hỏa Xà bị thương, nhưng cũng khiến nó nổi điên.
"Vù vù vù..."
Hỏa Xà mở rộng miệng, phun ra vô số tia lửa, xung quanh thân thể nó liền biến thành biển lửa.
Nhưng, Phong Lang xuyên qua biển lửa, động tác của nó nhẹ nhàng uyển chuyển, giống như đang nhảy múa. Mặc dù điệu múa tràn đầy hung hiểm, nhưng rất đẹp.
Hai mắt Doanh Thừa Phong hơi sáng lên, nói:
- Bá Vương, thân pháp của nó rất tuyệt, ngươi có thể học hỏi một chút.
Bá Vương nhìn chăm chú hồi lâu, xoa đầu, nói:
- Thứ này không thích hợp với ta.
Khi nó chiến đấu, điều thích nhất là quang đãng rộng rãi, chiến đấu một mất một còn với kẻ khác. Cho dù công phu tránh né này có kinh hoạt hơn nữa thì nó cũng không muốn học.
Hai cự thú chiến đấu bên trong quầng sáng, tốc độ của Phong Lang càng lúc càng nhanh, đã đến mức không thể tin nổi.
Hai móng vuốt trong tay nó không ngừng lưu lại vết thương trên thân Hỏa Xà. Tuy phòng hộ thánh khí hùng mạnh, nhưng sau khi bị tấn công hơn một trăm lần, rốt cục bị nứt toác ra.
Vì thế, mỗi một đòn tấn công của Phong Lang đều có thể đánh mạnh lên thân Hỏa Xà, sau mỗi một trảo, đều mang theo một cơn mưa máu.
Mặc dù lửa cháy xung quanh người Hỏa Xà, nhưng không thể xoay chuyển tình thế.
Phía ngoài quầng sáng. Đồng bạn cường giả Hỏa Xà nắm chặt hai tay, gã trừng mắt, hung tợn nhìn Phong Lang. Chỉ có điều, gã chưa hề mở miệng nhận thua.
Đột nhiên Phong Lang gào to một tiếng, thân hình chớp động tránh né tia lửa do Hỏa Xà phun ra, vòng qua phía sau Hỏa Xà, cự trảo vung về phía trước. Rạch mạnh lên thân rắn. Lần này nó có ý đồ từ trước, móng vuốt đâm sâu vào trong cơ thể Hỏa Xà.
Cự trảo vừa xoắn vừa xé. Không ngờ kéo ra một vệt máu dài tới vài trượng.
Hỏa Xà đau tận xương tủy, nó không thể chịu nổi, cái đuôi vẫn ẩn giấu ở dưới thân chợt động.
Rắn quất đuôi không giống như bọ cạp vẫy đuôi nhưng hiệu quả lại giống nhau, đều là một kích trí mạng bất ngờ, nếu sơ ý bị quất trúng, cho dù là cự lang cũng khó có thể chịu đựng.
Nhưng mà, cự lang thân chinh bách chiến, nó đã chuẩn bị từ trước. Ngay khi đuôi rắn nối trường tiên rút lên cao, thân hình của nó nhoáng lên liền phân ra hai ảo ảnh.
Nháy mắt. Ba con Phong Lang bỏ chạy về ba hướng khác nhau.
Tốc độ đuôi rắn nhanh như chớp, đột nhiên bạo phát sau khi súc thế chờ đợi, cho dù là Phong Lang cũng không thể thoát khỏi.
"Đùng" một tiếng, lập tức một con Phong Lang vỡ vụn.
Tuy nhiên, rõ ràng đòn tấn công đã đánh nhầm đối tượng, con Phong Lang này chỉ là một ảo ảnh mà chủ thể phân tách.
"Hô..."
Xà tiên lại tiếp tục vung múa. Nhưng không còn khí thế vô địch như lần xuất kích đầu tiên, tốc độ chậm hơn rất nhiều.
Phong Lang cười dài, nó biết chắc trận này sẽ chiến thắng.
Phía dưới quầng sáng, đồng bạn cường giả Hỏa Xà nghiến răng nghiến lợi, nhưng khi nhìn thấy xà tiên thất bại, trên mặt gã không còn giọt máu.
Lúc này, gã thở dài một tiếng, cao giọng nói:
- Trận tỉ thí này, tại hạ nhận thua.
Âm thanh của gã truyền ra xa, tuy không cam lòng, nhưng chỉ có thể chấp nhận sự thật.
Trên thực tế, có thể đến được vòng này, hơn nữa còn là số 1 của khu thứ hai, hắn không thể ngờ được lại thất bại ngay ở trận quyết đấu đầu tiên.
Huyền Đức cất cao giọng nói:
- Thắng bại đã định, hai bên dừng tay!
Lập tức Phong Lang và Hỏa Xà liền tách ra, Hỏa Xà hung hăng liếc nhìn đối phương, mang theo thân thể đầy thương tích lui xuống.
Doanh Thừa Phong và Bá Vương liếc nhìn nhau, số 1 của khu thứ hai bị loại như vậy, từ đó có thể nhận thấy, thứ tự vòng đấu bảng không thể là tiêu chuẩn duy nhất đo lường thực lực.
- Số 2 khu thứ nhất và số 3 khu thứ hai thi đấu, bắt đầu!
Quầng sáng lại phủ xuống, hút bốn cường giả lên trên.
Thật ra, có thể tiến vào top 40, cơ bản đều là tổ hợp một người một thú.
Chỉ dựa vào sức mạnh một thánh thú, chỉ có hai con lọt top 40, hơn nữa đều là số 4 ở khu vực của bọn chúng.
Nhưng, sau trận chiến vừa rồi, không còn ai dám xem thường tên số 4 này nữa.
Lần này, bốn cường giả tiến vào trong quầng sáng lựa chọn hỗn chiến, sau khi hai bên khổ chiến, số 3 khu thứ hai đã giành thắng lợi cuối cùng.
Trong hiệu lệnh của Huyền Đức, từng đôi cường giả tiến hành thi đấu.
Các thánh thú hùng mạnh thi triển khả năng của bản thân, khiến cho người khác được mở rộng tầm mắt.
- Ngải Mạc Tác số 1 khu thứ năm, Li Hổ số 4 khu thứ sáu, bắt đầu quyết đấu!
Đột nhiên, trong chiến trường yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Ngải Mạc Tác.