- Sư cấp linh binh à? Tiểu đệ đúng là dùng nó làm tặng phẩm. - Doanh Thừa Phong không nhanh không chậm nói:
- Chẳng qua, loại phẩm chất linh binh này chỉ vẻn vẹn có một thanh mà thôi.
Gương mặt béo phì của Nguyên Bưu tràn ngập nụ cười tươi, nói:
- Sư cấp linh binh tự nhiên là bảo vật cực kỳ quý báu, huống chi lại là linh binh do Phong sư thúc tự tay rèn. Ha ha... Doanh huynh có thể có được một thanh đã là chuyện rất giỏi rồi.
Hắn nói những lời này tuyệt đối là thật lòng, Phong Huống là người rèn linh binh giỏi nhất trong Khí Đạo Tông, chuyện này ai ai cũng biết.
Nhưng mà người có thể được lão nhân gia đích thân ban cho thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Lâm Tự Nhiên có thể có được linh binh do lão tặng, đây tuyệt đối là bởi vì quan hệ với Doanh Thừa Phong. Mà vị thiếu niên này lại có thể đánh động Phong Huống, chứng tỏ địa vị của hắn ở trong Phong phủ đạt tới mức nào a.
Doanh Thừa Phong mỉm cười, nói:
- Hai vị đến đây ngoại trừ linh giáp da ra thì cũng là bởi vì sư cấp linh binh đi.
Nguyên Bưu liên tục gật đầu, cặp mắt vốn đã vì gương mặt béo mà nhỏ lại giờ lại càng híp thành một đường chỉ.
- Doanh huynh nói không sai. Sư cấp linh khí, đây chính là sư cấp linh khí a. - Nguyên Bưu nói:
- Bảo bối như vậy nếu có thể được một thanh, hai người chúng ta đã cảm thấy vô cùng mỹ mãn rồi.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình nói:
- Hai vị nắm giữ Bích Thủy Uyển nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lại chưa từng thấy qua sư cấp linh khí?
Nguyên Bưu cười khổ nói:
- Doanh huynh! Hai người chúng ta chỉ là sĩ cấp tu luyện giả, cả đời này chẳng hy vọng tấn chức sư cấp cường giả. Ài! Đừng nói là bí văn linh khí, cho dù là sư cấp linh khí bình thường nhất cũng không đến lượt chúng ta nhúng tay vào a.
Doanh Thừa Phong trầm ngâm chốc lát, tuy rằng hắn biết ở trên thế giới Linh Đạo cấp bậc rất nghiêm ngặt, nhưng lại không nghĩ tới hai người Nguyên Bưu ngay cả tư cách đụng vào sư cấp linh khí cũng không có.
- Hai vị! Tiểu đệ gần đây thật sự là không thể phân tâm. - Hắn dựng một đầu ngón tay lên, nói:
- Lâu thì ba tháng, chậm thì một tháng, tiểu đệ nhất định sẽ có câu trả lời thuyết phục cho hai vị.
Hai người Nguyên Bưu lập tức cảm thấy mừng rỡ, sau đó nói vài lời cám ơn chân thành, mới rời đi.
Bọn họ cùng Doanh Thừa Phong tuy rằng ít có cơ hội gặp mặt, nhưng thông qua vài lần tiếp xúc thì biết được tính tình thiếu niên này chắc chắn nói một sẽ không nói hai. Nếu hắn tỏ vẻ có đường thương lượng, như vậy chuyện sư cấp linh khí cũng còn hy vọng.
Mặc kệ sư cấp linh khí kia là do Phong Huống tự mình động thủ rèn cũng tốt, hay là hàng tồn kho của lão nhân gia cũng thế. Chỉ cần bọn họ có thể thu được một kiện vào tay đã là một công lớn rồi, lúc đó gia tộc sẽ tuyệt đối không keo kiệt mà ban thưởng cho.
Còn nếu có thể tạo quan hệ lâu dài với Doanh Thừa Phong, như vậy địa vị của bọn họ trong gia tộc sẽ được nâng cao trên diện rộng, thậm chí còn có khả năng đạt được Tạo Hóa Đan, tấn cấp sư cấp cường giả cũng không phải là chuyện không thể.
- Thừa Phong! Ngươi thực tính toán cho bọn chúng sư cấp linh khí sao? - Trong hậu viện, Phong Huống tùy ý hỏi.
Sư cấp linh khí, ở trong mắt hai người Nguyên Bưu là vật chẳng bao giờ chạm vào được, nhưng ở trong mắt Phong Huống thì đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Doanh Thừa Phong mỉm cười nói:
- Sư tổ! Đệ tử khi chưa lĩnh ngộ được lực lượng tinh thần, từng được bọn họ trợ giúp rất nhiều. Hiện giờ bọn họ có việc muốn cầu, mà đệ tử cũng không hao phí bao nhiêu tinh lực, vậy thỏa mãn bọn họ một lần đi. - Hắn dừng lại một chút, nói:
- Dù sao đệ tử rèn sư cấp linh khí cũng phải trao đổi lấy tài nguyên khác, nếu để tiện nghi cho người ngoài thì không bằng giành cho những lão bằng hữu của mình.
Phong Huống trầm tự trong chốc lát, chậm rãi gật đầu nói:
- Tốt. Ngươi đã quyết định như vậy thì hãy thu liễm tâm tư, tập trung nghiên cứu cách rèn sư cấp linh khí đi.
- Vâng. - Doanh Thừa Phong khom mình thi lễ, tiến vào trong binh khố.
Nhìn bóng lưng của hắn, trên mặt Phong Huống xuất hiện một nụ cười thỏa mãn.
Tiểu tử này còn nhỏ mà đã trọng tình trọng nghĩa như vậy, thì tuyệt đối không phải là loại người qua cầu rút ván. Chỉ cần tông môn đối đãi với hắn thật tốt, ngày sau nhất định sẽ được hồi báo rất nhiều.
*****************
Lực lượng tính thần nhanh chóng phóng thích ra, nhẹ nhàng quét qua mười thanh binh khí, phòng cụ.
Phong Huống vì để cho hắn thành công vượt qua cuộc khảo hạch cũng coi như đã chuẩn bị đủ. Chỉ cần quán linh phù hợp mười thanh sĩ cấp linh binh.
Những binh khí, phòng cụ này dung hợp những loại khoáng thạch có thuộc tính bất đồng, khiến cho chúng nó có đầy đủ các loại sở trường. Nhưng tính chất mỗi một vật lại tương đối cao, tuyệt đối có thể rèn ra được sư cấp linh cụ.
Doanh Thừa Phong cũng không có lập tức động thủ, mà im lặng ngồi xuống, hắn cẩn thận nhớ lại một lần từng bước quán linh. Quán linh là một chuyện cực kỳ khó khăn, mà muốn chế tạo ra một kiện linh khí có đầy đủ bí văn thì càng thêm gian khó.
Doanh Thừa Phong lần đầu tiên thử rèn sư cấp linh binh, có thể một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, quán linh ra một thanh trường kiếm có ẩn chứa Thủy Vụ Thế Giới đã là một chuyện cực kỳ may mắn.
Nếu để cho hắn một lần nữa quán linh, như vậy ngay cả rèn thanh công, nhưng tuyệt đối không thể làm ra loại sức mạnh đặc thù như Thủy Vụ Thế Giới.
Hai hàng lông mày hơi nhíu lại, Doanh Thừa Phong mở ra quyển bí tịch do Phong Huống truyền thụ về quán linh.
Ở trong đó ghi lại các chú ý cần có khi tiến hành quán linh các kiện vật phẩm sư cấp linh khí.
Ở trong sư cấp linh khí, những bí văn linh khí có được năng lực đặc thù không nghi ngờ gì chính là loại cường địa nhất, nhưng đồng thời cũng là khó khăn nhất.
Lực lượng bí văn sinh ra và lộ tuyến linh văn không hề có quá nhiều quan hệ, nhưng mà có quan hệ chặt chẽ tới việc hai loại lực lượng thuộc tính giao hòa với nhau.
Cùng một loại đồ án linh văn tiến hành quán linh, có thành công, có thất bại, mà trong đám thành công đó phần lớn đều là sư cấp linh khí bình thường, vẻn vẹn chỉ có một thành là tạo ra lính khí có kỹ năng đặc thù.
Dựa theo cách ghi trong sách, loại tình huống này xuất hiện là bởi vì tỉ lệ hai loại thuộc tính trong linh khí kết hợp với nhau mới tạo ra kết quả như thế.
Cùng một loại đồ án linh văn, hai hoặc nhiều loại lực lượng thuộc tính tiến hành dung hợp, khi đạt tới một tỉ lệ đặc thù nào đó sẽ sản sinh ra lực lượng bí văn cường đại. Nếu kích hoạt được loại lực lượng này thì linh khí đó sẽ kích phát ra được lực lượng chiến đấu rất mạnh.
Tỉ lệ thuộc tính bất đồng sẽ sinh ra lực lượng bí văn có uy lực khác nhau rất lớn, cho dù là cùng một loại lực lượng thuộc tính, cùng một loại đồ án linh văn, nhưng bởi vì tỉ lệ dung hợp khác nhau, cho nên sẽ sinh ra các loại bí văn lực lượng có uy lực khác nhau một trời một vực.
Hơn nữa, trong quá trình quán linh, loại lực lượng thuộc tính trung hòa với nhau thế này không thể khống chế được.
Hai cỗ lực lượng thuộc tính giao phong với nhau trong khắp mọi ngõ ngách của linh khí, mỗi một giây, một phút bọn chúng đều xảy ra thay đổi tinh tế. Ngay cả người có lực lượng tinh thần cường đại, cũng không thể theo dõi tất cả mọi ngóc ngách trong linh khí được, lại càng không nói tới đem hai loại lực lượng thuộc tính điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất.
Linh Sư có thể cam đoan hai loại lực lượng thuộc tính thuận lợi dung hợp cũng đã là tạ ơn trời rồi, còn muốn khống chế chính xác tỉ lệ dung hợp của chúng thì vô cùng khó khăn, căn bản không có khả năng thực hiện.
Cho nên, trong sư cấp linh khí, bí văn linh khí có số lượng vô cùng ít ỏi, chính vì thế cho nên nó mới vô cùng quý báu.
Trên bí tịch ghi lại, bí văn linh khí chính là lễ vật do trời ban tặng, cho dù là Linh Sư có cường đại đi nữa thì cũng không thể khống chế loại lực lượng này.
Tỉ mỉ đọc lại quyển sách một lần nữa, Doanh Thừa Phong thoáng nhíu mày lại.
Hắn từng rèn qua một thanh sư cấp linh khí, đối với quá trình này không hề xa lạ.
Nhưng ở trong cảm giác của hắn, khi hai loại lực lượng thuộc tính dung nhập với nhau linh khí sẽ sinh ra biến hóa không đơn giản như trong bản bí tịch này.
Hắn rõ ràng nhớ được, ở trong quá trình Thủy hệ lực lượng và Công Kích lực lượng đồng thời tiến vào trong trường kiếm, hơn nữa còn phát sinh xung đột, lực lượng xung kích mãnh liệt của hai loại lực lượng va chạm với nhau sẽ tạo thành một đám những chỗ lồi lõm thật nhỏ.
Đặc biệt, ở địa phương mà những lực lượng kia tấn công mạnh nhất thì những chỗ lồi lõm này còn đặc biệt dày đặc.
Chẳng qua, những chỗ lồi lõm này không gây ra ảnh hưởng quá mãnh liệt, thậm chí còn gần như không tồn tại.
Bởi vì Doanh Thừa Phong cũng không phải thông qua tinh thần cảm ứng biết được tồn tại của những thứ này, mà là dưới quá trình theo dõi của Trí Linh mới biết được sự hiện hữu của nó.
Điều này cũng giống như một con sông vậy, nếu dùng mắt thường thì không thể phán đoán được lưu lượng nước trong một phút đồng hồ cũng những chỗ khác nhau nào. Nhưng nếu sử dụng máy móc để theo dõi, chỉ sợ nước sông dù thay đổi một milimet cũng có thể biết được rất rõ ràng.
Lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong cực kỳ cường đại, đặc biệt là sau khi hấp thu một lượng lớn Huyết Bức, đã đạt tới cảnh giới cực cao. Nếu chỉ nói riêng về lực lượng tinh thần, hắn thậm chí còn không hề thua sư cấp cường giả có chức nghiệp Linh Sư.
Nhưng dù là như vậy, khoảng cách tới lúc hắn có thể sử dụng tinh thần lực lượng để cảm ứng những điểm lồi lõm đó vẫn còn rất xa.
Nếu không có sự tồn tại của Trí Linh, hắn căn bản không thể có những phát hiện này.
Tuy nhiên, có sự tồn tại của Trí Linh đã khiến cho hắn có thể phát hiện ra tình huống khác thường, hắn tự nhiên dễ dàng không thể bỏ qua. Bởi vì hắn dường như cảm giác được, lực lượng bí văn sinh ra đều không phải là tùy ý, mà khẳng định có quy luật nào đấy. Có lẽ những điểm lồi lõm xuất hiện này chính là điều mấu chốt của vấn đề.
Giống như đạo lý thời trung học ở kiếp trước của hắn, khoa học là căn cơ của hết thảy mọi thứ, nếu có thứ gì đó khoa học không thể giải thích thì điều đó không phải là nó giả tạo, mà bởi vì bọn họ không có trình độ khoa học cường đại để giải thích.
Phong Huống và những Linh Sư khác đều nghĩ bí văn linh khí đều là do ông trời ban tặng cho nhân loại, là một quá trình không thể kiểm soát, phục chế. Ngay cả là Linh Sư với kinh nghiệm phong phú cũng chỉ có thể căn cứ vào kinh nghiệm của mình để tiến hành quán linh mà thôi, còn lại chỉ có cầu trời sao cho bí văn linh khí xuất hiện.
Nhưng, Doanh Thừa Phong lại có lòng tin, đám người Phong Huống chẳng qua là không tìm được bí quyết trong đó mà thôi.
Còn hắn hiện giờ muốn làm chính là tổng kết những quy luật trong quá trình đó, làm cho mình có thể tùy ý rèn ra bí văn linh khí.
Đương nhiên, hùng tâm tráng chí này của hắn cũng không đáng để tuyên dương a.
Một tiểu tử bát tầng võ sĩ chưa có được danh hiệu Linh Sư nếu mà để cho mọi người biết được suy nghĩ này thì ai cũng bảo là hắn tự đại, ngu ngốc.
Chậm rãi khép lại bộ sách, ánh mắt Doanh Thừa Phong quét qua đống linh binh một vòng, hắn trầm ngâm một lúc thật lâu sau, mới đưa tay lấy một thanh linh binh.
Trường kiếm này cũng là một thanh thủy hệ trường kiếm, phẩm chất so với thanh hắn tặng cho Lâm Tự Nhiên cũng không kém là bao.
Cổ tay hơi lật, Minh Linh Châm xuất hiện trong tay Doanh Thừa Phong, chân khí trong cơ thể hắn nhanh chóng vận chuyển. Một tầng ánh sáng trắng nhè nhẹ xuất hiện, dường như bao phủ lấy toàn bộ trường kiếm.