Tao Nhã Chính Là Sai

Tao Nhã Chính Là Sai - Chương 67: Ngoại truyện 3




Ta tên là Aki, cha ta là điện hạ Sesshoumaru của Tây quốc, là một đại yêu quái mạnh mẽ hoàn mỹ, cũng là người ta kính trọng nhất.

Nhưng, cha lại cưới mẹ, một người vô cùng bình thường làm vợ. Tuy rằng nghe nói mẹ là ‘Con của thần’ của bộ tộc thiên hồ, kế thừa một chi của tộc thiên hồ, cũng là một đại yêu quái. Nhưng trong mắt ta, mẹ chỉ là một người bình thường yếu đuối.

Chưa bao giờ ứng chiến với người khác, không phòng bị cái gì hết, cả ngày đều lộ ra vẻ mặt dễ ăn hiếp, lại còn thích loài người. Rõ ràng là một đại yêu quái vậy mà lại thích con người.

Hôm nay sau khi hoàn thành công việc cha ra, tính tìm cha để học mấy chiêu đánh nhau, trên đường đi ngang qua chỗ tiếp khách thì phát hiện mẹ đang ở bên trong.

Mẹ là người không thích tiếp khách, bởi vì mẹ ghét phiền toái, nếu có khách tới cũng tùy ý chọn nơi mình thích mà chào đón, số lần mẹ ở phòng khách trong mấy trăm năm nay chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Người tới là ai? Ta tò mò đứng ở cửa sổ nhìn vào. Đối diện mẹ là một người phụ nữ, nhìn góc của ta thì có thể thấy đó là một người phụ nữ rất đẹp, hơn nữa đồ của người đó mặc rất hoa lệ, mẹ trở thành cái nền giúp người đó rồi. Từ mùi hương có thể phán đoán đó là hồ yêu, ta không hiểu được, tại sao đều là hồ yêu mà hai người lại khác nhau như vậy?

“Ta còn tưởng người phụ nữ của Sesshoumaru điện hạ sẽ là một đại yêu quái hoa lệ vô song như vậy, không nghĩ tới chỉ là yêu quái bình thường!” Hồ yêu kia che miệng cười nói, trong giọng mang theo sự ngạo mạn hèn mọn, điều này khiến ta không vui. Bộ dạng của mẹ thật sự khiến người ta khinh thường nhưng mà người ngoài tùy ý khinh bỉ mẹ thì ta không vui chút nào.

Mẹ vẫn cười mà không phản ứng gì, hồ yêu kia được một còn tính lấn hai. Ta vươn tay ngưng khí yêu lực, nhìn móng vuốt dần trở thành màu xanh, lo lắng có nên đem yêu quái kia cào chết không.

“A, thiếu gia Aki, ngài ở đây làm gì?” Âm thanh của Jaken vang lên phía sau khiến cho ta phải thu lại yêu khí.

Tuy rằng ta sắp một trăm tuổi nhưng mà quá trình lớn lên rất thong thả, đặc biệt ta lại là con nối dòng của đại yêu quái nên bộ dạng của ta bây giờ cao xấp xỉ Jaken, nhưng Jaken là người duy nhất ta có thể nhìn vừa mắt.



“Yêu hồ kia… là ai?”

“À, đó là công chúa Iza của bộ tộc hỏa hồ, cũng là quý tộc của yêu giới, lần này tới Tây quốc hình như là để kết minh.” Jaken không hổ là Jaken, lập tức đưa đáp án ta muốn.

Công chúa bộ tộc hỏa hồ? Kết minh với Tây quốc? Ta nhìn không phải là kết minh mà là đám hỏi. Tình địch đã tới cửa mà mẹ vẫn còn ngốc nghch như vậy, tôi nhíu mày.

“Ai ở đó?” Một tiếng kêu vang lên, bên trong cửa sổ là sát khí và yêu khí mạnh mẽ khiến ta không thể nhúc nhích.

Ngay lúc ta nghĩ mình sẽ bị công kích kia dánh trúng thì mẹ tung tay áo lên, trong nháy mắt đem công kích cách cửa sổ biến mất, sau đó ta nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc của mẹ.

“Haha… Qủa nhiên là con!” Cửa sổ đột nhiên mở ra, lộ ra nụ cười tươi sáng của mẹ. Ta chưa kịp phản ứng thì đã bị mẹ kéo vào trong.

“Công chúa Iza, đây là con ta, gọi là Ki.” Mẹ vui vẻ ôm ta ngồi đối diện công chúa hỏa hồ, ta khó chịu trừng mắt nhìn mẹ, ta ghét nhất mẹ gọi ta là ‘Ki’

“Ồ? Đây là tiểu điện hạ của Tây quốc sao? Thật là đứa nhỏ đáng yêu!” Công chúa hỏa hồ kia tuy miệng khen nhưng trong mắt lại lộ vẻ oán độc. Hừ! Qủa nhiên là người phụ nữ muốn cướp cha ta, loại phụ nữ này ta thấy nhiều rồi, tất cả đều là những kẻ ôm đố kỵ muốn ra tay với mẹ ta, luôn lộ ra địch ý với ta. Nhưng mà một chiêu vừa nãy hẳn là ả ra tay rồi.

“Ừ! Ta cũng thấy rất đáng yêu! Rõ ràng là khuôn mặt bánh bao đáng yêu mà lúc nào cũng học theo cha nó, ngày nào cũng dùng bộ dạng lạnh lùng không thay đổi.”

Thật là, mẹ vui vẻ cái gì chứ? Người phụ nữ này rõ ràng muốn tới giành vị trí bên người cha của mẹ, sao mẹ còn vui vẻ mà nói chuyện như vậy? Đến lúc cha bị cưới đi thì con xem mẹ khóc thế nào!

Ta lạnh lùng trừng mắt nhìn công chúa hỏa hồ kia, giãy dụa khỏi mẹ, đi ra ngoài.

“Ki, con đi đâu?” Âm thanh của mẹ vang lên từ phía sau.

“Đi tới chỗ của cha!” Nói rồi ta đi ra khỏi phòng khách, không để ý mẹ đang lải nhải.

Mấy người phụ nữ trước kia đều dễ đối phó, chỉ hơi đe dọa hoặc là dùng thủ đoạn bạo lực một chút là được, nhưng mà công chúa Iza mang theo cờ kết minh đi theo nên rất khó giải quyết, mặc kệ thế nào, mẹ sẽ bị tổn thương. Cho dù bộ dạng ngu ngốc của mẹ luôn khiến ta ghét nhưng ta không cho phép bất kì ai làm tổn thương mẹ.



Qua ba ngày, công chúa hỏa hồ kia không có động tĩnh gì nhưng không có ý rời khỏi Tây quốc. Ta không khỏi cảm thấy phiền toái, mấy lần muốn nói với cha chuyện này thì công chúa kia xuất hiện hại ta không thể nói. Sau nghĩ lại, chuyện này không cần cha ra tay, dựa vào mình ta có thể thu phục công chúa hỏa hồ kia rồi. Cho nên mấy ngày nay ta luôn cho người theo dõi công chúa hỏa hồ đó.

Hôm nay công chúa hỏa hồ kia hẹn mẹ tới lương đình, nói có chuyện quan trọng cần nói. Ta đứng ở sau một cột cách xa đó, thu đi hơi thở, im lặng nghe họ nói chuyện.

“Công chúa Iza muốn nói gì?” Mẹ mở miệng hỏi.

“Ta muốn hỏi một chút… Cái đó, Sesshoumaru điện hạ chỉ có một thị thiếp là Fuyuki ngươi sao?”

Này! Hồ ly chết tiệt kia, ngươi nói cái gì? Mẹ ta là thị thiếp khi nào? Rõ ràng là người vợ chính quy của cha! Còn có, Fuyuki là để ngươi gọi sao? Ta cảm thấy móng vuốt của mình rất ngứa, thật sự muốn cào mặt cô ta ghê.

“A? Sesshoumaru có thị thiếp khi nào? Sao ta không biết?” Mẹ không rõ hỏi, cũng là một chiêu mạnh đánh vào hồ ly chết tiệt kia. A, tuy rằng bình thường cái ngốc của mẹ khiến ta khó chịu nhưng lần này ta phá lệ yêu thích.

“A, xin lỗi, ta không biết ngươi không phải là thị thiếp của Sesshoumaru điện hạ.”

Cố ra vẻ không biết, hừ!

“Nhưng một đại yêu quái cao quý như Sesshoumaru điện hạ hẳn không chỉ có mình Fuyuki ngươi là người phụ nữ bên cạnh chứ?”

“Ưm…” Mẹ nghe tới đó thì cứng người, sau đó im lặng, từ góc độ của ta thì có thể thấy được vẻ u buồn của mẹ.

Ôi chao? Đây là sao? Mẹ… Mẹ nghi ngờ cha có người phụ nữ khác sao? Ta giật giật khóe môi.

“A! Ta nhớ mình có chuyện cần làm, đi trước” Mẹ đột nhiên đứng lên rời khỏi đó.

Cuộc nói chuyện này bị mẹ phủi một cái là xong, bộ dạng của công chúa hỏa hồ kia không có chút vui vẻ, hiển nhiên là ả chưa nói tới trọng điểm. Vẻ mặt táo bón kia khiến ta vui sướng vô cùng.



Vào lúc nửa đêm, tẩm cung của cha mẹ lại truyền tới động tĩnh không nhỏ. Ta mơ màng tỉnh dậy, xoa mắt đi tới tẩm cung của họ, chưa tới cửa thì đã bị Jaken túm đi.

“Jaken, xảy ra chuyện gì?”

Jaken làm động tác không lên tiếng với ta, bảo ta tự xem.

Hơi đẩy cửa sổ ra nhìn vào trong. Ta thấy bộ đồ màu trắng của cha hỗn độn không chịu được, trong tay cầm lấy ngũ vĩ hồ ly màu tím, cau mày buồn bực. Mà năm cái đuôi dài bám trụ tay của cha, chỉ cần cha có một động tác thì sẽ có móng vuốt bén nhọn bay tới.

Con ngũ vĩ hồ ly màu tím kia có mùi rất quen thuộc, không lẽ là nguyên hình của mẹ? Đây là lần đầu ta thấy đấy! Nhưng họ sao vậy? Tại sao mẹ lại biến về nguyên hình? Ta khó hiểu nhìn Jaken.

Jaken bất dắc dĩ nói, “Fuyuki sama đang cáu kỉnh với Sesshoumaru sama, nói thế nào cũng không chịu biến thành hình người.”

“Vì sao?”

“Khụ! Đây là tình thú của người lớn, bây giờ thiếu gia Aki không nên hiểu, trở về ngủ đi!”

Ta nhíu mày đi trở về. Đi không xa thì nghe tiếng Jaken nhỏ giọng lầu bầu, “A, Fuyuki sama không biến thành hình người, tiếp theo thì Sesshoumaru sama cũng biến thành hình thú cho xem.”

Những lời này của Jaken ta vẫn không hiểu, xem ra tình thú của người lớn không phải là chuyện ta có thể hiểu.