Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 96




Một ngàn phần Linh Dược cộng lại có mấy ngàn gốc, chất đầy non nửa gian phòng, tản ra mùi thuốc nồng đậm, Khương Tư Nam thu tất cả Linh Dược vào trong Túi Trữ Vật, không gian một trượng lập phương bị hoàn toàn nhồi đầy.

Linh khí chia làm Cửu phẩm, trong đó như Phong Lôi Kiếm của Khương Tư Nam, còn có Xích Tiêu Kiếm cũng chỉ là Linh khí Nhị phẩm, nhưng mà Túi Trữ Vật ít nhất đều là Linh khí Tứ phẩm, giá trị không thể đo lường, có tiền mà không mua được, nhưng căn bản không thể để cho ánh mắt Diệp Tích Quân có chút biến hóa, trong lòng Khương Tư Nam cũng âm thầm cảm khái.

Mang theo một ngàn phần Linh Dược luyện chế Tụ Khí Đan cùng Ngưng Chân Đan, Khương Tư Nam thắng lợi trở về.

Thông qua hôm nay cảm giác được một góc thực lực của Trân Bảo Các, để cho hắn mơ hồ cảm giác được, Trân Bảo Các chỉ sợ cũng không phải là một thế lực thế tục bình thường, sau lưng loáng thoáng cất dấu một quái vật khổng lồ.

Chỉ cần là Diệp Tích Quân liền để cho hắn nhìn không thấu, như cách một tầng sương mù, nhưng mà Diệp Tích Quân lại liếc mắt có thể xem thấu lai lịch của mình, chỉ có thể nói rõ nàng xa xa mạnh hơn mình, ít nhất cũng là cường giả Chân Thiên Cảnh.

Con đường tu luyện, hôm nay Khương Tư Nam biết đến chỉ có Hậu Thiên Cửu Trọng huyết khí Tôi Thể, Tiên Thiên Cửu Trọng cô đọng chân khí, cùng với Chân Thiên trên Cảnh Tiên Thiên!

Tuy Hồng Mông Tạo Hóa Kinh bao hàm toàn diện, nhưng mà rất nhiều thứ đều bị cấm chế che lấp, không đạt được tu vi nhất định liền thấy không rõ lắm.

Khương Tư Nam hôm nay, giống như trông coi một Bảo Sơn, mà tu vi bản thân là chìa khóa, chỉ cần không ngừng tăng lên tu vi, có thể xâm nhập đến trong bảo sơn, đạt được Tạo Hóa càng lớn.

- Bất kể như thế nào, cùng Trân Bảo Các đáp lên quan hệ tổng là chuyện tốt!

Trong nội tâm Khương Tư Nam âm thầm suy tư, Ngọc Kinh Thành mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, Võ Thành Vương phủ ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, hắn muốn thủ hộ thân nhân của mình, phải có được lực lượng càng thêm cường đại.

Khương Tư Nam mang theo Trương Long Triệu Hổ quay trở về vương phủ, liền để cho Trương Long Triệu Hổ thủ ở ngoài cửa, bắt đầu dốc lòng luyện đan.

Hôm nay, Linh Dược sung túc, hắn ý định nếm thử một lần đầu nhập càng nhiều Linh Dược tiến hành rèn luyện, ở trong thời gian giống nhau luyện chế ra càng nhiều Linh Đan.

Đương nhiên, đối với thần hồn của hắn khảo nghiệm cũng sẽ càng lớn, hơi không cẩn thận, sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Trong không gian tầng hai của Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, Xích Hà quanh quẩn, khí lành bốc hơi, Càn Khôn Lô tọa lạc ở chính giữa, Bản Nguyên hỏa chủng phát ra ngọn lửa nóng bỏng, ở trong Càn Khôn Lô hừng hực bốc cháy lên.

Năm cây Thông Mạch Thảo phiêu nhiên tiến vào Càn Khôn Lô, bị một đạo xích quang cuốn lấy, liền biến thành một đoàn chất lỏng óng ánh, sau đó ở dưới thần hồn của Khương Tư Nam khống chế, tạp chất bị tôi luyện ra, chỉ để lại tinh hoa nhất.

Tiếp theo là năm gốc Chân Dương Hoa, năm gốc Thiên Sương Liên...

Khi tất cả chủ dược cùng phụ dược đều được để vào trong Càn Khôn Lô, tinh thần của Khương Tư Nam cũng tập trung đến cực điểm, không dám có chút thư giãn, thần hồn như nước chảy phóng xạ ra, khống chế hỏa diễm trong Càn Khôn Lô, theo nhiệt độ, nồng độ Linh khí, trận pháp vận chuyển cùng trình độ rèn luyện, đến biến ảo hỏa diễm.

Đến cuối cùng tất cả Linh Dược được rèn luyện xong, trong Càn Khôn Lô lốm đa lốm đốm, tinh hoa Linh Dược như đầy sao trải ra, dựa theo một loại quỹ tích huyền ảo chậm rãi xoay tròn, đang chờ đợi thời cơ thỏa đáng nhất.

- Ngưng!

Khương Tư Nam khẽ quát một tiếng, thần hồn biến ảo tầm đó, tất cả tinh hoa Linh Dược lập tức ngưng kết, hóa thành 15 đạo quang đoàn sáng chói, quay tròn xoay tròn, ở dưới xích sắc Đan Hỏa thiêu đốt, tạo thành 15 viên Tụ Khí Đan.

Thanh quang lập loè, khí lành bành trướng, quanh quẩn lấy Linh khí khổng lồ, có chút bất phàm.

Khương Tư Nam thở phào nhẹ nhỏm, xoa xoa mồ hôi trên trán, trong tay lóe lên hào quang, 15 viên Tụ Khí Đan Cực phẩm chậm rãi rơi vào trong bình ngọc.

- Đây còn không phải cực hạn của ta!

Trong mắt Khương Tư Nam chợt lóe sáng, cảm giác được thần hồn của mình vừa rồi luyện chế Linh Dược gấp năm lần, còn có dư lực.

Trong Hỏa Nguyên không gian, thần hồn của hắn khẽ động, sáu gốc Thông Mạch Thảo tiến vào trong Càn Khôn Lô.

Cứ như vậy, Khương Tư Nam ở trong tiểu viện của mình, đắm chìm luyện đan, ngay cả Phương Tình Tuyết lặng lẽ đến mấy lần hắn cũng không có phát hiện.

Khương Tư Nam không ngừng nếm thử, một lần lại một lần luyện đan, hiểu rõ biến hóa trong đó, mới đầu hắn vẫn dựa vào thần hồn chi lực khổng lồ cùng Càn Khôn Lô thần hiệu, về sau hắn dần dần lĩnh ngộ đến một ít huyền bí cùng kỹ xảo luyện đan, thủ pháp dần dần thuần thục.

Về sau, hắn cũng tìm được cực hạn luyện chế Linh Đan, dùng thần hồn chi lực của hắn hiện tại, Tụ Khí Đan hắn tối đa có thể gấp tám lần, cũng chính là một lò ra 24 viên Tụ Khí Đan, mà Ngưng Chân Đan tối đa chỉ có thể điệp gia gấp hai, một lò ra sáu viên Ngưng Chân Đan.

Dùng loại trạng thái cực hạn này tiến hành luyện đan, có thể tăng cường cường độ thần hồn thật lớn, ở dưới cường độ cao rèn luyện, Khương Tư Nam cảm giác được thần hồn của mình trở nên càng thêm cô đọng, hắn đối với lực lượng tăng vọt trong cơ thể mình cũng càng thêm khống chế tùy tâm.

Ba ngày trôi qua, ngoại trừ thích hợp bổ sung một ít đồ ăn, Khương Tư Nam đều luyện đan.

Ở trong không gian tầng thứ hai, đã luyện chế thành công mấy trăm viên Tụ Khí Đan cùng mấy chục viên Ngưng Chân Đan, hơn nữa toàn bộ đều là Cực phẩm, đại biểu cho trạng thái hai loại Linh Đan hoàn mỹ.

Trong lúc này, Trương Long Triệu Hổ một bên củng cố tu vi, một bên gác cửa, ngoại trừ Phương Tình Tuyết cùng Khương Vũ Điệp cùng số ít người, bất luận kẻ nào cũng không cho phép quấy rầy Khương Tư Nam tu luyện.

Ba ngày này, Khương Tư Nam mỗi ngày dùng đồ ăn, đều là Phương Tình Tuyết chọn lựa thịt Hoang Thú, linh quả tốt nhất vì hắn làm, phảng phất như một thị nữ, tận tâm tận lực phục thị Khương Tư Nam.

- Hô...

Khương Tư Nam thở ra một hơi thật sâu, mở hai mắt, trong ánh mắt lóe ra mỏi mệt.

Ba ngày không ngủ không nghỉ luyện đan, dù thần hồn của hắn cường đại, thể lực kinh người, nhưng vẫn vô cùng mệt nhọc, một mùi thơm đánh úp lại, một tay ngọc thon thon cầm một chiếc khăn lụa, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán Khương Tư Nam.

- Cảm ơn ngươi, Tình Tuyết!

Khương Tư Nam vừa quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt Phương Tình Tuyết để sát vào, không khỏi nhếch miệng cười nói.