Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 67




Mấu chốt nhất là trên trăm viên Thủy Linh Thạch cùng Hỏa Linh Thạch, còn có từ chỗ Thủy Viên lấy được Hầu Nhi tửu, nếu đổi thành ngân phiếu, chỉ sợ có gần 1 tỷ lượng, vượt qua Đại Càn Vương Triều một năm thu vào a.

Quan trọng nhất là, đã tìm được Phương Tình Tuyết cùng Phương Vũ, biết đến sự tình năm năm trước.

- Hiện tại chỉ chờ ta đột phá Tiên Thiên cảnh, có thể luyện chế Linh Đan chữa thương cho Đại ca cùng Phương thúc thúc!

Khương Tư Nam thầm suy nghĩ nói.

Phương Vũ cùng Tình Tuyết ngồi ở sau lưng Xích Diễm Tước cũng rất kinh ngạc, dùng ánh mắt của Phương Vũ xem xét đã biết rõ đây là một Hoang Thú Lục phẩm đỉnh phong, không nghĩ tới lại bị Khương Tư Nam thu phục, đối với Khương Tư Nam tán thưởng lại gia tăng lên vài phần.

Hơn 800 dặm, không tới hai canh giờ, đã đến Ngọc Kinh Thành, nếu như không phải vì chiếu cố Tiểu Bạch trên mặt đất, chỉ sợ không cần nửa canh giờ Xích Diễm Tước liền bay đến.

Nhìn thành trì hùng vĩ nguy nga kia, như một Hồng Hoang Cự Thú tọa lạc ở trên cả vùng đất, tường thành cao ngất, dùng cự thạch trúc tạo, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống phát ra kim quang.

- Ngày mai sẽ là sinh tử quyết chiến, ta đã chuẩn bị xong, Hoàng Thiên Hoa ngươi thì sao?

Khương Tư Nam nói nhẹ, trong ánh mắt thần quang trạm trạm, tinh khí tràn đầy tới cực điểm, cả người mang theo một loại khí thế không hiểu, như uyên đình trì nhạc.

Hắn lặng lẽ cùng Xích Diễm Tước nói một tiếng, Xích Diễm Tước đáp lại, thân thể cao lớn bỗng nhiên tản mát ra sương mù Xích sắc, hào quang sáng chói, bao phủ Phương Vũ cùng Phương Tình Tuyết, ngoại nhân căn bản thấy không rõ lắm.

Xích Diễm Tước đến, lập tức để cho quân coi giữ trên Ngọc Kinh Thành hoảng sợ, một Hoang Thú khí diễm ngập trời như vậy, để cho bọn hắn như lâm đại địch, nhao nhao đề phòng.

Cuối cùng thấy được Khương Tư Nam trên lưng Xích Diễm Tước, lúc này mới vô cùng chấn động cho đi, không dám có chút ngăn trở.

Nhưng mà tin tức Khương Tư Nam cưỡi một Xích Diễm Tước cường đại trở về, cũng lập tức truyền đến trong tai vô số người có ý chí.

Giờ phút này, Khương Tư Nam lại không quan tâm, mang theo Xích Diễm Tước bay đến Võ Thành Vương phủ, ở dưới một đám gia tướng người hầu khiếp sợ vui sướng, chậm rãi rơi vào trong diễn võ trường.

Trước nhất chạy đến chính là Lãnh Phi, thân thể của hắn như một trận gió, lập tức bay tới, nhìn Khương Tư Nam từ trên lưng Xích Diễm Tước nhảy xuống, trên khuôn mặt già nua lộ ra dáng tươi cười.

Ánh mắt của hắn nhắm lại, phảng phất như nhìn thấu tầng sương mù trên người Xích Diễm Tước, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng khiếp sợ, hắn vội vàng phân phó Huyền Vũ vệ gác cả Diễn Võ Trường, không cho ngoại nhân tiến vào.

- Lãnh gia gia!

Khương Tư Nam mỉm cười, ý bảo Xích Diễm Tước thu Xích sắc sương mù, sắc mặt của Phương Vũ cùng Tình Tuyết vô cùng kích động đi tới.

- Trở lại là tốt rồi! Trở lại là tốt rồi!

Khuôn mặt của Lãnh Phi hơi có chút rung rung, trùng trùng điệp điệp vỗ vỗ bả vai Phương Vũ, thanh âm cũng có chút run rẩy lên, cho thấy nội tâm của hắn cực kỳ không bình tĩnh.

Lại nói tiếp, Phương Vũ xem như nửa cái đồ đệ của hắn, mặc dù không có chính thức thu làm đệ tử, nhưng mà năm đó Lãnh Phi truyền thụ hắn rất nhiều thứ, có thể nói là nhìn xem hắn lớn lên, bởi vậy tình cảm của hai người cũng rất sâu.

- Sư phó!

Phương Vũ trùng trùng điệp điệp quỳ xuống, trong ánh mắt mang theo thần sắc kích động, vội vàng kéo Tình Tuyết thoáng một phát.

- Tình Tuyết, nhanh hành lễ cho sư công!

Phương Tình Tuyết lên tiếng, cung kính quỳ xuống thi lễ một cái.

- Tốt, tốt, tốt!

Lãnh Phi run rẩy, con mắt ửng đỏ, liền tranh thủ vịn hai người dậy.

- Lãnh gia gia, nơi này không phải chỗ nói chuyện, ngươi an bài Phương thúc thúc cùng Tình Tuyết đến nội viện, tìm một ít người tin được hầu hạ, tin tức của hai người bọn họ nhất định không thể tiết lộ ra ngoài!

Khương Tư Nam nói với Lãnh Phi.

Lãnh Phi cũng nhẹ gật đầu, hắn biết rõ Phương Vũ ý vị như thế nào, dù sao năm năm trước những chuyện kia hắn và lão Vương gia liền sớm có suy đoán, chỉ là không có chứng cớ mà thôi, hôm nay Phương Vũ trở lại, chuyện kia liền có thể tra ra manh mối rồi.

Khương Tư Nam cũng tìm Trương Long Triệu Hổ, dắt Xích Diễm Tước cùng Tiểu Bạch về tiểu viện của mình, sau đó cùng Lãnh Phi an bài Phương Vũ và Phương Tình Tuyết vào trong nội viện.

- Lãnh gia gia, ta cùng Phương thúc thúc có chuyện trọng yếu nói với gia gia, hắn có trong phủ không?

Khương Tư Nam có chút nghi hoặc nói.

Xích Diễm Tước động tĩnh lớn như vậy, nếu Khương lão gia tử ở trong vương phủ, khẳng định sớm tới đây rồi.

Lãnh Phi khẽ cười nói:

- Vương gia xác thực không ở trong phủ, hôm nay Trân Bảo Các cử hành đấu giá hội, nghe nói bên trong có một viên Linh Đan Nhị phẩm Đoạn Tục Đan, đối với đại thiếu gia thương thế có trợ giúp, Vương gia đã đi qua rồi!

- Đấu giá hội? Đoạn Tục Đan?

Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, nhớ tới khối Hắc Trân Bảo Lệnh của mình, nếu Đoạn Tục Đan thật sự đối với thương thế của Đại ca hữu dụng, vậy gia gia nhất định sẽ là tình thế bắt buộc.

Chỉ là hôm nay vương phủ kinh tế khẩn trương, gia gia không nỡ 3000 lão huynh đệ Huyền Vũ vệ kia, hơn phân nửa thu nhập đều vùi vào Huyền Vũ Doanh, nếu tham gia đấu giá hội, không biết có thể mua được hay không.

Bỗng nhiên, ngoài cửa một tiếng kêu vội vàng truyền vào.

- Không tốt rồi, Lãnh quản gia!

Lãnh Phi cùng Khương Tư Nam biến sắc, đi ra ngoài, phát hiện là Huyền Vũ vệ Quách Nộ thường xuyên đi theo bên người gia gia, đầu đầy mồ hôi, sắc mặt vô cùng lo lắng.

- Quách Nộ, đã xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Lãnh Phi ngưng tụ, trầm giọng hỏi.

Quách Nộ xoa xoa mồ hôi trên trán nói:

- Vừa rồi ở trên đấu giá hội xuất hiện một viên Linh Đan Nhị phẩm Đoạn Tục Đan, nghe nói là Luyện Đan Sư Tam phẩm của Trân Bảo Các Yến Đại sư luyện, nghe nói có thể chữa trị kinh mạch toàn thân, có thể so với Linh Đan Tam phẩm, Vương gia muốn mua cho đại thiếu gia chữa thương, nhưng mà Hoàng Thiên Hoa có mặt, cùng Vương gia tranh đoạt, hơn nữa ra tay xa xỉ, Vương gia sợ trong tay ngân lượng không đủ, lúc này mới vội vàng phái ta trở lại tìm Lãnh quản gia nghĩ biện pháp!

Khương Tư Nam nghe xong, lập tức giận dữ, huyết dịch toàn thân thoáng cái xông lên đầu, trong ánh mắt lóe ra hàn mang, khí huyết vô cùng khổng lồ thao thiên mà lên, khí tức bành trướng, tóc đen rối tung, thân hình lóe lên, lập tức biến mất ngay tại chỗ.

- Hoàng Thiên Hoa, ngươi cái này là muốn chết!