Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1485




- Thanh niên mập mạp tên là Chu Bưu, người bên cạnh hắn lần lượt là Tần Minh và Vệ Khang, Chu Bưu là người của Tinh Thần Thánh Vương xếp thứ mười trong thập đại Thánh Vương, còn Tần Minh và Vệ Khang đều là người của Côn Trạch Thánh Vương, thực lực ba người này đều không thể xem nhẹ, tu vi toàn là Đại La Kim Tiên viên mãn, chỉ thiếu một bước liền có thể trở thành bán bộ Tiên Vương.

- Tinh Thần Thánh vương xếp hạng thứ mười, trước nay vẫn luôn không vừa mắt với tam sư huynh, hắn đi lại rất gần với Côn Trạch Thánh Vương, cũng là kẻ có địch ý lớn nhất với Cổ Thần viện chúng ta, thế nên lát nữa tiểu sư đệ ngươi ngàn vạn đừng lưu thủ, hung hăng đánh mặt bọn chúng cho ta!

Hổ tử âm thầm nhắc nhở.

- Người của Liễu Côn Trạch ư?

Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, một mạt hàn quang chớp qua, nhưng ngay lập tức lại khôi phục bình tĩnh.

Chỉ cần là người có liên quan tới Thái Sơ Thánh Địa, hắn đâu có thể bỏ qua.

Nếu đã vậy, liền bắt đầu từ chín tầng chiến tháp này!

- Tiểu tử kia mà là đệ nhất Tân Duệ bảng? Tay chân bé tí, văn nhược như thế, không ngờ là người Cổ Thần viện các ngươi? Quá không thể tưởng tượng, đám gia hỏa Cổ Thần viện các ngươi chẳng phải trong đầu đều mọc đầy cơ thịt, ta nói này tiểu tử, hay là ngươi nương nhờ Đế Tiên viện chúng ta cho rồi! Ở cùng một đám to xác không có tương lai thì lợi lộc gì?

Chu Bưu mắt nhỏ híp lại, có quang mang nhàn nhạt chớp động, nói với Khương Tư Nam.

- Không phiền sư huynh phí tâm, ta ở trong Cổ Thần viện rất tốt!

Khương Tư Nam nhàn nhạt đáp nói.

- Con lợn chết này, ngươi dám móc người Cổ Thần viện ngay trước mặt lão tử, chán sống rồi à?

Hổ tử lập tức đại nộ, chỉ thẳng mặt Chu Bưu mắng to.

- Hắc hắc, ai sợ ai? Hổ tử, hôm khác chúng ta lên lôi đài trên hư không làm một trận, thế nào?

Chu Bưu cười lạnh một tiếng nói.

- Ai không đi đứa đó làm con!

Hổ tử hung hăng đáp lại.

Hai người vừa thấy mặt liền bắt đầu chửi bới, giống hệt như hai con gà chọi.

- Chu sư đệ, Dương sư đệ, hôm nay không phải hai các ngươi chiến đấu đâu, hôm nay là cá cược giữa Đế Tiên viện và Cổ Thần viện! Một vạn giọt thần tiên dịch, hắc hắc, chỉ cần thời gian vị sư đệ này kiên trì trong chín tầng chiến tháp siêu quá Thạch Thanh Phong, một vạn giọt thần tiên dịch là của các ngươi, thế nào?

Tần Minh mỉm cười nói, trong mắt đầy vẻ tự tin.

- Không sai không sai, chuyện giữa hai các ngươi sau này hẵng tính, trước cứ để vị tiểu sư đệ xông quan cái đã!

Vệ Khang cũng xen vào, hắn là hộ pháp dưới trướng Côn Trạch Thánh vương, tuy nhìn có vẻ rất bình thường, nhưng khí tức lại thâm sâu như biển, một thân thực lực sâu không lường được.

- Tần sư huynh, ngươi dám chắc tiểu tử này không xông đến được tầng thứ bảy ư? Phải biết, hắn chính là đệ nhất Tân Duệ bảng a!

Vệ Khang khe khẽ truyền âm nói.

- Hắc hắc, hắn chẳng qua mới là Thất Tinh cổ thần thôi, tuy thân mang Tổ Long bảo thuật, nhưng Tổ Long bảo thuật cũng là tàn khuyết, trong khi Thạch Thanh Phong lại mang Tiên Đế truyền thừa hoàn chỉnh, hơn nữa còn có huyết mạch Tiên Đế, tiểu tử này huyết mạch phổ thông, có truyền thừa hoàn chỉnh hay không đều không khả năng có tiềm lực lớn hơn Thạch Thanh Phong được! Thế nên, ta nắm chắc chín thành là hắn sẽ thua!

Tần Minh cười lạnh một tiếng nói.

Tuy bây giờ còn chưa cách nào đối phó được Khương Tư Nam, nhưng đả kích đạo tâm đối phương một phen, Tần Minh vẫn rất muốn làm.

Lúc này, Khương Tư Nam cũng phát hiện Thạch Thanh Phong đứng ở phía đối diện.

Thạch Thanh Phong một thân áo bào trắng, tóc đen phi tán, mặt như quan ngọc, mắt như sao sáng, nhìn có vẻ khí chất bất phàm, trên người có một loại khí chất xuất trần, chỉ là cánh môi thoáng hất lên, mang đến cho người khác cảm giác khá là kiêu ngạo.

Lúc này hắn cũng đang nhìn về phía Khương Tư Nam, trong mắt đầy vẻ khiêu hấn.

- Tiểu sư đệ, để bọn họ thấy sự lợi hại của ngươi đi!

Hổ tử cười lạnh một tiếng nói, đám đệ tử Cổ Thần viện cũng đều cười lớn, trong ánh nhìn về phía Khương Tư Nam toát lên vẻ cổ lệ.

- Chư vị sư huynh đệ yên tâm, ta nhất định không phụ sứ mạng!

Khương Tư Nam khẽ cười hờ hững, đi tới chín tầng chiến tháp.

- Giọng điệu thì có vẻ lớn lối đấy! Nhưng cái gọi là đệ nhất Tân Duệ bảng, đến bây giờ mới chỉ là Thất Tinh cổ thần cảnh mà thôi, sao hắn có thể so được với Thạch sư huynh?

- Đúng vậy! Thần Đạo sớm đã suy thoái, Thần Vương cảnh chính là ma chú không cách nào vượt qua, tiểu tử này cao lắm cũng chỉ là cửu tinh cổ thần! Trong khi Thạch sư huynh là thiên tài nhất định sẽ trở thành tuyệt thế Tiên Vương, thậm chí hi vọng vấn đỉnh Tiên Đế!

- Ta thấy tiểu tử này cùng lắm là xông tới được tầng thứ tư liền bị đánh ra ngoài!

- Hắc hắc, ngươi quá đề cao hắn! Tầng thứ tư chính là thiếu niên Thần Vương đấy, theo ta thấy ngay cả cửa thứ ba thậm chí là cửa thứ hai hắn đều không qua được!

Đám đệ tử Đế Tiên viện ai nấy đều cất tiếng cười lạnh, đều là coi thường Khương Tư Nam.

Khi trước đệ tử mới ngăn ngoài cửa Cổ Thần viện, tuy bị Khương Tư Nam hung hăng chỉnh cho một trận, nhưng đối với đệ tử khóa trước cửa Đế Tiên viện mà nói thì cũng không tính là gì, chín tầng chiến tháp này mới là đỉnh phong vô thượng cao không thể chạm trong lòng bọn họ.

Bọn họ chờ đợi Khương Tư Nam bêu xấu.

Đối với tiếng chê bai sau lưng, Khương Tư Nam bịt tai không nghe, từng bước tiến vào trong chín tầng chiến tháp.

Ông!

Trước mắt chợt lóe quang mang, Khương Tư Nam hiện ra trên một nơi bình nguyên rộng rãi.

Trước mặt hắn đứng một sinh linh khắp người mọc đầy lân giáp, trên đầu có độc giác, tuy tứ chi tương tự như nhân loại, nhưng khí tức lại tuyệt nhiên bất đồng, tán phát ra một cỗ khí tức giết chóc và xa xưa.

Sinh linh trước mắt cũng có cảnh giới Thất Tinh cổ thần, khí tức tương tự Khương Tư Nam, tay cầm một chuôi Lang Nha bổng cự đại.

- Đây là Thần tộc ở thời kỳ thượng cổ ư? Đúng là rất kỳ đặc!

Khương Tư Nam tán thán trong lòng, hiện nay tuy không còn thấy Thần tộc, đại bộ phận Thần tộc thượng cổ đều tan biến theo dòng chảy lịch sử, nhưng trong chín tầng chiến tháp này không ngờ lại được nhìn thấy Thần tộc thời thượng cổ, khiến hắn khá là kinh thán.

Oanh!

Sinh linh thần bí trước mắt giơ lên Lang Nha bổng trong tay, nháy mắt liền nện tới Khương Tư Nam.

Lang Nha bổng đại phóng quang mang, ô quang tràn ngập ra, giống như một tòa Thái Cổ thần nhạc, ẩn chứa lực lượng hạo hãn không gì sánh nổi, hơn nữa tốc độ nó cũng rất nhanh, giống như thiểm điện, lân giáp trên người phát ra thanh âm kỳ dị, chấn động khiến lỗ tai Khương Tư Nam ông ông rất khó chịu.

- Thiên phú kỳ dị thật!

Bước chân Khương Tư Nam khẽ trợt, hư không chợt vặn vẹo, dùng Tổ Long bộ trong Tổ Long bảo thuật tránh né khỏi công kích kia.

Sưu sưu sưu!

Tiếp đó thần bí sinh linh trước mắt lại tiến công mấy chục chiêu, Khương Tư Nam không lấy cứng đối cứng mà đều nhẹ nhàng tránh né, âm thầm quan sát thiên phú thần thông của sinh linh này.

Hắn phát hiện, mỗi một bổng sinh linh này oanh ra đều có mấy chục tầng lực lượng chồng thêm, khiến thực lực nó mạnh lên gấp mười, dù là Đại La Kim Tiên mới vừa ngưng tụ tiểu thế giới, sợ rằng cũng sẽ bị một bổng của nó oanh vụn.

Sinh linh thần bí này tuy tu vi là Thất Tinh cổ thần, nhưng lại có được chiến lực ngang với Đại La Kim Tiên bình thường.

Không hổ là thời kỳ thiếu niên của cường giả cửu tinh cổ thần!

Ngoài chín tầng chiếp tháp.

- Giờ đã qua mấy nhịp thở rồi, thế mà ngay cả tầng thứ nhất Giang Nam đều chưa vượt quá, cũng quá phế vật? Phải biết, đương thời Thạch Thanh Phong sư huynh chỉ cần một nhịp thở liền xông lên tầng thứ hai!

- Sai lệch giữa tiểu tử này với Thạch sư huynh đúng là cách xa như trời với đất! Hắc hắc, chúng ta đánh giá hắn cao quá rồi!

Người Đế Tiên viện thấy Khương Tư Nam tiến vào trong tháp đã mấy chục nhịp thở, nhưng tầng thứ nhất vẫn chưa thấy sáng lên, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ cười nhạo.