Thần sắc đám người Xích Lạc Lạc, Huyền Vô Mệnh và Tề Thiên Vũ cũng đều trở nên vô cùng ngưng trọng.,
Trước đó bọn họ tuy cảm thấy chiến lực Đao Ma rất cường đại, nhưng so với bọn họ thì còn yếu không ít, nhưng sau một đao kia, bọn họ mới tỉnh ngộ, hóa ra chiến lực Đao Ma còn mạnh hơn cả tưởng tượng của mình.
- Giang huynh, ta có dự cảm, Đao Ma này e là còn mạnh hơn cả Xích Lạc Lạc và Huyền Vô Mệnh! Là kình địch của ngươi!
Trong mắt Yến Thanh Hồng chớp qua một tia tinh quang, chậm rãi nói.
- Hắn đúng là rất mạnh!
Mắt Khương Tư Nam lóe ra chiến ý cường liệt:
- Nhưng càng mạnh mới càng tốt, nếu không, so đấu của Thần Tiên học viện đã chẳng có gì thú vị!
Tuy đã qua hai đợt tỷ thí, nhưng đối với Khương Tư Nam mà nói, cơ hồ vẫn chưa gặp phải khiêu chiến cường đại nào.
Thế nên hắn đã sớm bách không kịp đợi, tưởng muốn tiến vào vòng quyết chiến tiếp theo.
Hắn muốn được so chiêu với những tuyệt thế thiên tài như Xích Lạc Lạc, Huyền Vô Mệnh, Đao Ma.
So đấu tiếp tục, chẳng qua càng về sau chiến đấu càng phát trở nên kịch liệt.
Top 20, sau đó nữa, là quyết ra top 10 sơ bộ.
Nếu trận này thất lợi, có lẽ còn có một lần cơ hội, đi tranh đoạt vị trí top 3 trong bảy mươi người còn lại, nhưng đối với thiên tài mà nói, một khi nhuệ khí bị tỏa, còn tưởng muốn lật người e là rất khó.
Thế nên trận chiến này chỉ có thể thắng! Không thể bại!
Trong ánh mắt hai mươi cường giả còn lại đều lộ ra chiến ý vô cùng cường đại.
- Vòng tranh đoạt top 10, trận thứ nhất, Xích Hà Thánh Địa Xích Lạc Lạc, đối chiến Đại Tề Tiên quốc Tề Uyển Nhi!
Chúng nhân đều không ngờ, trận tỷ thí thứ nhất cánh nhiên lại xảy ra giữa hai đại tuyệt thế tiên tử của Bắc Bộ châu, không khí ở hiện trường lập tức càng thêm phần sôi trào.
- Ha ha ha... Không ngờ lại là đối quyết giữa hai đại tiên tử, thật là mong đợi, không biết ai sẽ giành được danh ngạch đầu tiên!
- Thế mà còn phải hỏi? Nhất định là Xích Lạc Lạc, Tề Uyển Nhi tuy chiến lực cũng rất mạnh, nhưng so với Xích Lạc Lạc thì rõ ràng còn kém không ít!
Chúng nhân liên tục nghị luận, thậm chí có người bày ra đánh cuộc, để người khác áp chú suy đoán thắng thua.
- Uyển Nhi tỷ tỷ, ngươi không định nhường muội muội một chút à?
Xích Lạc Lạc một thân váy hồng, dung nhan tinh trí, như là búp bê sứ, cổ quái tinh linh, trên mặt treo lên thần sắc đáng thương.
Tề Uyển Nhi tự nhiên sẽ không bị vẻ ngoài của nàng lừa gạt, ngược lại ai tin tưởng ma nữ Xích Lạc Lạc này, kẻ đó sau cùng đều ăn lỗ lớn.
- Lạc Lạc sư muội, tuy tỷ tỷ tự biết mình e rằng không phải đối thủ của ngươi, nhưng ta vẫn muốn thử một lần!
Tề Uyển Nhi nhàn nhạt nói, nàng một thân váy áo màu phấn hồng, da thịt trắng như tuyết, nhìn có vẻ ôn uyển đạm nhã, quanh thân có cánh hoa thần bí phiêu lạc, khí chất siêu phàm.
Ông!
Tề Uyển Nhi khẽ cười, trực tiếp ra tay.
Ngón tay ngọc của nàng vung lên, cánh hoa thần bí quanh thân bắt đầu bao phủ bốn phía, phảng phất có tiếng tụng kinh kỳ diệu truyền ra, thiên hoa bay loạn, địa dũng kim liên, dị tượng huyền ảo hiển hiện trên lôi đài.
Nhưng ánh mắt Khương Tư Nam lại chợt ngưng, hắn cảm giác được trorng những cánh hoa và tiên âm dị tượng kia ẩn chứa một cỗ sát cơ cường liệt.
Oanh!
Thần quang hừng hực bạo phát, nháy mắt đã bao phủ Xích Lạc Lạc, những cánh hoa kia đều hóa thành thần quang đòi mạng, tiên âm thì hình thành nên huyễn tượng, phảng phất chỉ nháy mắt thôi Xích Lạc Lạc sẽ bị diệt sát.
- Vũ Hóa tiên kinh của tỷ tỷ càng lúc càng lợi hại!
Nhưng đến sau mọi người mới phát hiện, đó chẳng qua là một đạo tàn ảnh của Xích Lạc Lạc, còn bản thân nàng lại hiện ra từ trong hư không, cười khanh khách nói.
Phốc!
Xích Lạc Lạc vung phất ống tay áo, những cánh hoa kia cánh nhiên bắt đầu thiêu đốt, hơn nữa ẩn ẩn có một loại liên hệ thần bí nào đó với Tề Uyển Nhi, khiến phiến hư hỏa kia ùn ùn lan tràn đến chỗ Tề Uyển Nhi.
Ầm ầm!
Giao thủ giữa Xích Lạc Lạc và Tề Uyển Nhi rất tinh thải, huyễn lệ lóa mắt, quang thải ngợp trời, nhưng cũng tràn đầy sự hung hiểm.
Vũ Hóa tiên kinh của Tề Uyển Nhi tuy rất mạnh, nhưng cuối cùng vẫn không phải đối thủ của Xích Lạc Lạc, sau khi trải qua mấy chục chiêu đối quyết, Tề Uyển Nhi nhận thua.
- Đa tạ Lạc Lạc sư muội, ta thua!
Tề Uyển Nhi ném xuống một câu khiến người có phần sửng sốt, sau đó lập tức bay xuống lôi đài.
Chẳng qua Khương Tư Nam lại nghe được dụng ý trong đó, vừa nãy sợ rằng Xích Lạc Lạc vẫn còn lưu thủ, nếu không căn bản không cần đến mấy chục chiêu đã có thể đánh bại Tề Uyển Nhi.
Tề Uyển Nhi nói đa tạ, là cảm tạ Xích Lạc Lạc hạ thủ lưu tình.
- Trận thứ hai, Ngụy Giang Sơn đối chiến Chu Lâm!
Chu Lâm là một thiên tài tán tu, một thân thực lực cũng tính là cường hãn, chỉ là không được chói mắt như Đao Ma, một đường hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân đi đến nơi này.
Chẳng qua Ngụy Giang Sơn tu luyện Long Tượng tiên kinh, thần lực vô cùng cường đại, lại có rất nhiều thủ đoạn, rốt cục Chu Lâm vẫn thua trong tay hắn.
Tiếp theo, Yến Thanh Hồng cũng hữu kinh vô hiểm đánh bại đối thủ của mình, một thiên tài đến từ tông môn nhỏ, qua đó đoạt được danh ngạch trong top 10.
Về phần đám người Huyền Vô Mệnh, Tề Thiên Vũ cùng Đao Ma thì cũng đều là hữu kinh vô hiểm đi vào top 10.
Thẳng cho đến trận thứ chín, sau khi Vương Tử Nguyệt chiến thắng Xích Hà Thánh Địa Diệp Mạn đoạt được danh ngạch thứ chín, nháy mắt thần sắc chúng nhân lập tức trở nên có phần cổ quái.
Bởi vì còn không có chiến đấu chỉ thừa mỗi Khương Tư Nam và thái tử Đại Hàn Tiên quốc, Hàn U Lệ!
- Hắc hắc, chẳng lẽ lần này Đại Hàn Tiên quốc phải rơi vào kết cục toàn quân lật chìm?
Ngụy Giang Sơn ha ha cười khẽ, trong mắt lộ ra một tia hài hước.
Thực lực Hàn U Lệ tuy mạnh, nhưng Khương Tư Nam càng là sát thần trong lòng chúng nhân, nếu hai người bọn họ đối quyết, chúng nhân không mấy tin tưởng Hàn U Lệ có thể đánh thắng được Khương Tư Nam.
- Trận thứ mười, Giang Nam đối chiến Hàn U Lệ!
Thanh âm hùng hồn của Cổ Đạo Nhất vừa vang lên, Khương Tư Nam đã tung người vọt lên trên lôi đài.
Ở phía dưới, trên mặt Hàn U Lệ lộ ra vẻ giãy dụa, cánh nhiên nhất thời đứng sững ở đó.
- Chuyện gì? Chẳng lẽ Hàn U Lệ sợ Giang Nam? Hắn dù đánh không thắng Giang Nam, nhưng ít nhất cũng phải chống được mấy chiêu từ tay Giang Nam chứ?
- Hắc hắc, các ngươi không biết đúng không? Ta nghe nói ở trong Đại Hoang cổ giới, Giang Nam từng kết xuống thù hận với Đại Hàn Tiên quốc, ngươi nghĩ xem, sát tinh Giang Nam kia mà ra tay thật lực, Hàn U Lệ nhất định không phải đối thủ của hắn, quan trọng nhất là rất có khả năng sẽ bị Khương Tư Nam đánh thành trọng thương!
- Thế... Không lẽ hắn chủ động nhận thua?
- Cái đó cũng nói không chừng, nếu bây giờ Hàn U Lệ nhận thua, lấy thực lực hắn tưởng muốn tranh đoạt top 3 trong 70 người còn lại hẳn nên chuyện dễ dàng như bỡn, nhưng nếu trọng thương trong tay Giang Nam, vậy e là rất khó khăn!
Chúng nhân nghị luận không thôi, trong ánh mắt nhìn về phía Hàn U Lệ đều lộ ra vẻ đồng tình.
Mà lúc này, trong lòng Hàn U Lệ sớm đã tràn đầy phẫn nộ và không cam tâm ngất trời, hắn không dám phát tiết phẫn nộ lên người Cổ Đạo Nhất, chỉ có thể hóa toàn bộ chúng thành sát cơ nhắm vào Khương Tư Nam.
Hắn cũng biết, chính mình tuyệt đối có tiềm lực giành được một vị trí trong top 10, nhưng nếu đại chiến một trận cùng Khương Tư Nam, đến lúc đó Khương Tư Nam tất sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình, một khi trọng thương, làm gì còn cơ hội tiếp tục tranh đoạt danh ngạch?
Là tràn đầy huyết tính đi lên đại sát một trận?
Hay là ẩn nhẫn chờ đợi, tạm thời nhận thua?
Hàn U Lệ nghiến răng ken két, sắc mặt hung tợn, mắt đỏ ngầu, sát cơ tràn ra như thực chất!