Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế: Xuyên Việt Giả.

Chương 36: Lão Vũ Tới Thăm.




Chương 36: Lão Vũ Tới Thăm.

Bị thương thành dạng này nhưng Trương Thành Công hoàn toàn không có trách anh Thắng, anh cũng không có lỗi gì trong chuyện này cả, vì sự xuất hiện của hắn trong thế giới này mới làm cải biến nguyên bản quỹ tích ban đầu mà thôi.

Và Trương Thành Công cũng biết được rằng chị dâu bị khí đất nơi đây ảnh hưởng nên sở hữu thể chất mang một chút phần âm dễ bị sinh vật cõi âm để ý tới. Vị tướng không đầu kia có lẽ cũng là vì điểm này nên mới tìm tới để xin trợ giúp tiêu diệt con ác linh đang quấy rầy mình.

Kết quả là Trương Thành Công xuất hiện vào đúng lúc, cũng thành công chém g·iết con ác linh nửa mèo nửa vượn kia.

Giết c·hết được ác linh cũng giúp cho hắn thu được điểm công đức.

Trương Thành Công mở ra bảng thông tin cá nhân đã nhiều ra một dòng chỉ số thuộc tính xem xét.

Một bảng thông tin cá nhân trong dạng màn hình lập thể 3D như trong các bộ phim khoa học viễn tưởng xuất hiện trước mắt Trương Thành Công, bên trên có ghi:

Xuyên Việt Giả: Trương Thành Công.

Chủng Tộc: Nhân Loại.

Đẳng Cấp: Nhân Loại Cực Hạn (Bậc 2).

Xếp Hạng: D.

Danh Hiệu: Không.

Thể Chất: 25 (Sức chịu đựng, thể lực, kháng tính, khả năng hồi phục…)



Lực Lượng: 25 (Lực công kích, khả năng bộc phát…)

Linh Hoạt: 20 (Tốc độ di chuyển, ra đòn, né tránh, phản ứng…)

Tinh Thần: 15 (Phản ứng thần kinh, trực giác, trí nhớ…)

Năng Lượng: 100 (Mỗi giờ hồi phục 1% năng lượng. Gấp đôi trong trạng thái nghỉ)(Chỉ số Năng Lượng bằng chỉ số Tinh Thần nhân hai cộng chỉ số Thể Chất, Lực Lượng, Linh Hoạt.)

(Chỉ số của người bình thường là 10)

Điểm Công Đức: 2.

Điểm Vạn Giới: 500.

Nhiệm vụ: Giải quyết ít nhất hai sự kiện linh dị. (1/2)

Kỹ Năng.

Kháng Khuẩn (E): Kỹ năng bị động. Gia tăng sức đề kháng, giảm nguy cơ mắc phải các loại bệnh vặt.

Ruột Sắt (E): Kỹ năng bị động. Gia tăng khả năng tiêu hóa các loại thức ăn. Giảm bớt khả năng bị t·iêu c·hảy khi ăn các loại thức ăn hư hỏng quá hạn.

Chạy Nước Rút (E): Tiêu hao 10 điểm năng lượng để gia tăng 5 điểm linh hoạt trong 30 giây. Mỗi năm phút có thể sử dụng một lần.



Vật Phẩm.

Dao Găm (Số lượng 1): Được sản xuất từ hợp kim thép không gỉ bằng dây truyền chuẩn cấp q·uân đ·ội liên bang. Nó cực kỳ sắc bén và nguy hiểm với khả năng làm mất máu liên tục thông qua hai rãnh nhỏ chạy dọc lưỡi dao.

Rìu Bạc (D): Được tạo nên từ hợp kim thép không gỉ và Adamantium. Bởi vì lượng Adamantium trong hỗn hợp nước thép quá thấp nên không thể tổng hợp được thành Adamantium thứ cấp. Mặc dù vậy cây rìu này cũng được nâng cấp trở nên cứng rắn, bền bỉ gấp ba lần hợp kim thép không gỉ. Do công nghệ đúc sơ sài và tháo khuân sớm dẫn đến cây rìu nhiều chỗ bị rỗ, lưỡi rìu bị mẻ nghiêm trọng, thế nhưng cây rìu này mạnh mẽ không phải ở độ sắc bén mà nằm ở va đập. Nếu vung đủ mạnh thì nó cũng có thể trở thành một thứ hung khí vô cùng đáng sợ.

Bách Việt - Kim Chung Tráo (D): Đây là bản tàn khuyết đơn giản hóa của Kim Chung Tráo, môn thần có danh xưng là thiên hạ đệ nhất về phòng thủ, đạt đến cảnh giới thập nhị quan, cơ thể kim cương bất hoại, không sợ nước, lửa hay vạn độc xâm nhập cơ thể, hít một hơi là có thể không ăn không nghỉ, lặn sâu dưới nước trong 500 ngày, công lực cuồn cuộn không hết, cực kỳ là thần kỳ. Bên trong Bách Việt - Kim Chung Tráo có ghi chép lại cách tu luyện của “Đệ Nhất Quan”. Luyện tập vận khí thổ nạp, khiến kinh mạch toàn thân thông suốt, bồi dưỡng chân khí vận chuyển trong người. Khi bị đập nện, cơ thể có thể giảm một nửa đau đớn.

Nhu Yếu Phẩm: Số lượng đủ cho một người dùng trong một năm.

Theo như Vạn Giới Chi Châu mô tả thì điểm công đức không chỉ giúp khắc chế ma quỷ mà còn trợ giúp rất nhiều trong quá trình tu luyện. Nếu điểm công đức đạt đến một số lượng nhất định sẽ chuyển hóa thành thần hỏa.

Thắp lửa thần hỏa, thu thập tín ngưỡng chi lực từ chúng sinh rèn đúc thần vị và cuối cùng là trở thành thần linh chân chính.

Trương Thành Công cũng không mơ tưởng xa vời. Dựa theo tốc độ thu thập điểm công đức như hiện tại thì không biết đến đời nào hắn mới có thể đốt thần hỏa để thu thập tín ngưỡng chi lực từ chúng sinh. Mà theo như cách nói này thì hắn cũng cần phải có tín đồ của riêng mình nhằm cung cấp tín ngưỡng chi lực cho bản thân.

“Chuyện tương lai còn quá xa, sống sót qua tận thế rồi tính tiếp.”

Thầm cảm thán một tiếng xong Trương Thành Công đóng lại bảng thông tin cá nhân rồi cố gắng ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu dựa theo bí tịch Bách Việt - Kim Chung Tráo luyện khí.

Thời gian cứ chậm rãi trôi qua, ma nữ kia cũng không thấy xuất hiện nữa. Trương Thành Công duy trì tư thế tu luyện cho đến tận sáng sớm ngày hôm sau...

Lạch cạch…



Anh Thắng từ không biết từ lúc nào đã đứng ở ngoài cổng mở khóa, trên tay còn cầm theo một cặp lồng đựng cháo.

Bởi vì cổng nhà là tối hôm qua do anh Thắng khóa cho nên sáng nay anh cũng rất dễ dàng mở ra rồi đi vào trong sân. Anh dựng gọn chiếc xe đạp thống nhất của mình vào tường bếp sau đó bước lên trên bậc hiên cất giọng gọi: “Thành Công. Dậy chưa? Anh mang cháo hành cho chú này.”

Lời còn chưa nói xong thì người đã đi vào trong nhà. Trương Thành Công mở hai mắt nhìn anh Thắng nhiệt tình quá mức có chút không quen nói: “Cứ như bình thường thôi anh. Đừng cư xử sến súa như vậy.”

Anh Thắng qua loa một tiếng rồi mở cặp lồng cháo ra để cạnh Trương Thành Công nói: “Biết rồi, ăn luôn đi cho nó nóng.”

Trương Thành Công nhìn vẻ mặt thúc dục của anh Thắng rồi lại nhìn vào cặp lòng cháo hành đang bốc hơi nóng thơm phức không khỏi nghĩ đến bát cháo hành của Thị Nở đã giúp thức tỉnh Chí Phèo.

“Ha ha.. Thật là sai người đúng hoàn cảnh nha.”

Trương Thành Công cười cảm thán một tiếng khiến cho anh Thắng chẳng hiểu ra làm sao. Thế nhưng thế hắn bắt đầu dùng thìa múc cháo ăn thì anh cũng yên tâm ngồi ra ghế chờ đợi.

Được hồi lâu im lặng bỗng nhiên anh Thắng mở miệng hỏi: “Chú b·ị t·hương như này thì có đi làm được không. Hay là để anh báo với bác Lân xin nghỉ mấy hôm.”

Trương Thành Công nghe xong hơi vung vẩy cánh tay đang cuốn băng vải đáp: “Cơ bản là đã khôi phục rồi nhưng em cũng không muốn đi làm. Anh xin giúp em nghỉ thêm hôm nay nữa đi.”

Dù sao hôm qua hắn và anh Thắng cũng tự ý nghỉ một ngày rồi nên có nghỉ thêm một ngày nữa cũng không sao cả.

Đợi cho Trương Thành Công ăn xong cháo thì anh Thắng mới đứng dậy thu dọn cặp lồng rồi đi làm.

Anh Thắng đi không bao lâu sau lão Vũ đúng hẹn lại tới khiến cho ngôi nhà ít khi tiếp đón khách nay lại cho chút tấp nập.

Lão Vũ nhìn Trương Thành Công đã khôi phục được bảy tám phần không khỏi lấy làm lạ: “Quả nhiên là thể chất đặc thù, trăm ngàn không có một ở cái thời đại mạt pháp này. Lại là người có tấm lòng hy sinh vì người khác, không ngại nguy hiểm chiến đấu loại bỏ cái ác.”

Trương Thành Công càng nghe càng cảm thấy da mặt có chút nóng lên, hắn cũng không ngờ rằng bản thân lại là người cao thượng như lời lão Vũ nói.

Lão Vũ thao thao bất tuyệt một hồi bỗng nhiên dừng lại một lát xong vô cùng nghiêm túc nói: “Cậu với lão thật là có duyên phận, chi bằng cậu bái lão làm thầy. Học tập y bát của lão thay trời hành đạo tạo phúc cho nhân gian.”