Tận Thế Triệu Hoán Liên Minh Huyền Thoại

Chương 7: Biến dị xác sống.




Chương 7: Biến dị xác sống.

Xác sống nam nhân mặc áo vest xộc xệch dính đầy máu nhìn thấy Quốc Quang. Nó muốn xông ra cửa cắn xé thức ăn, nhưng cửa phòng là kéo vào trong để mở ra, mà xác sống chỉ biết đẩy ra, cửa kẹp vào khung sắt ọp ẹp kêu to nhưng vẫn vững vàng cản lại phát rồ quái vật.

Xác sống nam nhân bị cơn đói chi phối, nó dùng tay cào cửa, dùng đầu đùng đùng đụng vào, phía sau nó, xác sống thứ 2 cũng nhào vào tiếp sức.

Bọn nó kết cục không cần phải nói, Quốc Quang giơ súng ngắm chuẩn, ầm một tiếng liền hoàn thành song sát thành tựu.

Nana không cần nhắc nhở, lập tức chuyển hóa tài nguyên.

“Lần này thu thập đạt được 20 đơn vị tinh hoa lam, 4 đơn vị kết tinh cam, 40 đơn vị linh năng “

Quốc Quang đẩy cửa vào trong, thuần thục tìm kiếm hữu dụng vật tư bỏ vào không gian chứa vật liền tiếp tục hành trình.

Gian phòng kế tiếp không có xác sống, bởi đây là Quốc Quang gian phòng. Bên trong một mảnh đen thui cháy khét. May mắn là chỗ góc phòng, tủ quần áo vẫn vẹn nguyên. Quốc Quang rốt cuộc thoát khỏi chân trần hoàn cảnh.

Hắn mặc vào áo thun quần jean, chân mang giày bata. Thuận tiện đem mấy bộ quần áo cũng thu lại.

Gian phòng kế tiếp là Quốc Quang ban đầu mục tiêu, chỗ nữ nhân mang đầy trang sức bồi lão già bệnh nhân.

Quốc Quang lần nữa nạp đạn đồng thời đổi thêm 1 tổ đạn, xác nhận đạn dược đầy đủ mới đi đến mục tiêu. Trên cơ bản, tầng 2 xác sống ra được phòng đều đã đi ra, còn lại đều là do xác sống tông cửa ngược mà bị kẹt lại.

Cái phòng bệnh này cũng là như vậy. Lão già xác sống hiện cũng cố gắng phá cửa mà ra. Quốc Quang không quá quan tâm, xe nhẹ đường quen nổ một phát súng, đem cửa cùng xác sống đầu lâu đục thủng. Kế tiếp đương nhiên là nữ nhân mang vàng.

Hoàn thành chém g·iết, hắn đưa tay chuẩn bị mở cửa, đúng lúc này, từ sau cửa xuất hiện một nam nhân xác sống, nó bị ăn rách nát mặt gào thét, đưa tay xuyên qua lỗ hổng xuýt chút nữa liền cào trúng Quốc Quang.

Hắn giật mình trong lòng, nhưng phản ứng cũng không chậm, lại bắn một phát.



Xác sống nam nhân ngã xuống, cửa lại xuất hiện một cái nam nhân xác sống nữa. Nếu không phải bọn họ trang phục kiểu tóc khác nhau, Quốc Quang còn tưởng rằng mình vừa nằm mơ.

Thuần thục nổ súng. Số 3 nam nhân xác sống lại đi đời, số 4 nam nhân xác sống xuất hiện, hắn là cái bụng phệ trung niên nam nhân. Quốc Quang nhìn quen xác sống gầy còm thân thể, lần đầu phát hiện khác loại xác sống. Hắn thậm chí còn quan sát một lát, tên này hẳn là so với lúc trước gặp qua xác sống mạnh hơn, hơn nữa phương thức t·ấn c·ông không phải là cào mà là biết dùng quyền ầm ầm đập vào cánh cửa.

Gấp đôi thường nhân sức mạnh khổng lồ sức mạnh đem cánh cửa đập cong, chỉ cần cho nó thời gian nó liền thoát khỏi bản thân tạo ra lồng giam, nhưng Quốc Quang không có rảnh rỗi như vậy, cho nó một viên kẹo đồng liền xong việc.

Bụng phệ xác sống không còn, một cái nữ nhân xác sống thay vào. Nó thân thể mảnh khảnh, cái đầu cùng một cái tay thậm chí xuyên qua được lỗ hỏng do đạn cùng mập mạp p·há h·oại tạo thành lỗ hổng, nó vươn lấy bắp thịt bê bết cánh tay muốn cùng Quốc Quang thân mật tiếp xúc nhưng cũng chỉ là phí công.

Tràng cảnh lại là một tràng màu đen hài hước, từng cái từng cái xác sống đơn độc sếp hàng cho Quốc Quang bổ đạn, tựa như thấp máu anh hùng đơn độc lao tới cho Darius dùng máy chém Noxus. Nhưng Quốc Quang ngoại trừ lúc đầu có chút phấn khởi, lúc sau liền trằm mặc lại.

Đây rõ ràng là một cái gia đình quây quần tụ hợp cho lão gia tử thăm hỏi sức khoẻ ấm áp tràn cảnh lại biến thành một cái tập thể đám tang. Hắn không khỏi nghĩ đến gia đình, hy vọng loại này “chuyện cười” vĩnh viễn không xuất hiện ở nhà của mình.

Quốc Quang dùng xong một nửa số đạn, hắn chờ đợi một lát để Nana thu thập vật liệu đồng thời dọn sạch chỗ cửa để đi vào bên trong.

So với mấy gian phòng trước đó, nơi này hỗn loạn quá nhiều. Sàn nhà v·ết m·áu trải đầy, mền, gối, giường mỗi người một ngã, ly cùng chén bể nát, mảnh vụn đầy trên sàn.

Quốc Quang dùng chân quét quét mặt đất, cẩn thận đi vào để tránh giẫm phải miễng. Ở hắn tầm nhìn góc c·hết, một cái tóc tai lam lũ, quần áo vỡ tan, chừng 7 tuổi bé gái xác sống dùng bén nhọn móng tay cắm vào phía trên trần nhà. Nó không kêu gào, cũng không gấp rút chỉ là chầm chầm tiến về phía sau Quốc Quang.

Hai tay hai chân của nó nhẹ nhàng cong lại, không phù hợp cơ bắp hiện lên rõ ràng.

“Đùng.”

Mãnh liệt sức mạnh đập mạnh vào tường, phẩn chấn đem xác sống bé gái tựa như đạn pháo cấp tốc nhào về phía Quốc Quang.

Bất chợt tiếng động khiến Quốc Quang giật mình, hắn theo bản năng quay người, họng súng giơ lên nhưng đã không kịp. Con xác sống đó đã vào 1 mét phạm vi, vượt khỏi súng trường phạm vi đã kích.



Quốc Quang có thể nhìn thấy mặt mũi dữ tợn xác sống loé lên “cười” biểu lộ. Nó bàn tay giơ lên, nhắm ngay Quốc Quang gương mặt. Xé gió âm thanh chứng tỏ đòn này đáng sợ sát thương, nháy mắt tầm đó, Quốc Quang ngón tay cái cầm cò súng đẩy lên, ngón trỏ quả quyết bóp cò.

“Bùm.”

Lượng lớn thuốc nổ bị kích hoạt, Lưới 90 bay vèo vào trống rỗng không trung không có tác dụng, nhưng mạnh mẽ lực phản chấn vẫn giúp Quốc Quang cực nhanh ngã về phía sau.

Trong một mét phạm vi xác sống trở thành ngoài 1 mét phạm vi xác sống, đen ngòm họng súng đã có thể hữu hiệu đã kích. Quốc Quang cầm súng làm giáo, dán sát mặt bé gái xác sống. Nó gào thét không cam lòng, tay chân quơ loạn xạ muốn né tránh, nhưng vẫn còn trên không nó không thể làm được gì khác.

“Đùng.”

6x45 mm đầu đạn vốn dĩ nhắm ngay vào đầu lại bị nó né lệch xuống eo, khủng bố động năng đem nó nhỏ bé thân thể xé làm đôi. Trong không trung rơi văng đại lượng máu thịt nội tạng.

Quốc Quang thành công phản kích cũng không ham chiến. Hắn lui về sau nhiều bước, lần nữa nhắm chuẩn nổ súng. Do quá kích thích cùng không thuận lợi địa hình, hắn phải mở 4 - 5 phát súng mới đem cuối cùng xác sống đánh nổ.

Quốc Quang dựa sát vào tường thở hồng hộc, không dám lại bất cẩn, hắn đem nòng súng cùng tầm mắt di chuyển, bảo đảm sẽ không có cái gì ngoài ý muốn nguy hiểm nữa.

“Hô, thật là nguy hiểm à! Suýt chút nửa liền c·hết rồi.”

Quốc Quang được dạy cho một bài học, hắn nghĩ lại mà kinh. Quốc Quang có lấy súng trường nơi tay, liền coi là mình đã nửa vô địch, chỉ cần không tại rộng lớn không gian, đối mặt với số lượng lớn xác sống hắn hẳn là không có gì phải sợ, nhưng vừa rồi hắn liền một chân đạp vào cổng Địa Ngục.

Nếu không phải súng tính năng cho phép cùng đã từng trong đầu diễn luyện gặp phải bất ngờ nên làm gì, hắn vừa rồi quả thực không có cách nào sống nổi.

“Làm Tổng Tư Lệnh, ta chỉ huy từ xa mới là chính đạo à. Ta không muốn lại tiếp tục gặp phải như vậy hiểm cảnh rồi.” Quốc Quang vừa nghĩ thầm vừa đến gần quan sát bé gái xác sống. Con xác sống này so với đồng loại thông minh quá nhiều, biết né tránh tầm mắt, biết giữ im lặng, thậm chí còn có “biểu cảm.” Đối với xác sống loại này, hắn cần càng nhiều thông tin.

Vì sao nó thông minh như vậy? Quốc Quang không biết. Hắn vừa rồi bắn nó thành mấy phần, đầu não càng là còn một bãi máu, nhưng vì cái gì nó có thể leo tường thì có đầu mối.



Thông thường xác sống khí lực lớn gấp đôi, nhưng nó thân thể tố chất cũng không tăng cường gấp đôi, khi gặp vật cản chúng thường dùng móng tay cào cấu. Do không biết đau nên thịt đầu ngón tay thường bị cào nát để lộ xương cốt, móng tay liền đã bị bung tróc ra ngoài từ lâu.

Mà con bé gái xác sống này, móng tay lại xuất hiện khác thường biến hoá, chất sừng kết cấu thay đổi thành một loại màu xám đục xương cốt chất liệu, càng cứng rắn, càng dài, càng sắt bén. Loại này vật chất thậm chí bao bọc phần thịt đầu ngón tay, tựa như đem một cái móng thép từ da thịt mọc ra.

Không chỉ móng tay, móng chân cũng là đồng dạng. Nó gót chân cũng có biến hoá, không lại bằng phẳng mà là mọc ra một cái cong vòng xương cốt tựa như móc câu.

“Chẳng lẽ xác sống còn tiếp tục biến dị sao?” Quốc Quang sờ sờ cằm suy nghĩ. Hắn không nhận ra mình từ một cái ói mặt xanh thanh niên đến nhìn nát vụn máu thịt không biết sắc nam nhân.

“Thu thập đi Nana.”

“Lần này thu thập đạt được 80 đơn vị tinh hoa lam, 15 đơn vị kết tinh cam, 160 đơn vị linh năng.”

“Ta hiện tại tài sản có bao nhiêu rồi?” Quốc Quang vừa hỏi vừa thu gom vật tư, hắn bất ngờ phát hiện một cái đồng hồ quả quýt.

Đây là loại đồng hồ có nắp, nắp phía trên có điêu khắc một đoàn tàu xe lửa rất sống động. Bên trong còn có một mặt thuỷ tinh chịu lực để bảo hộ nội bộ cơ quan đồng hồ. Có thể từ trong suốt mặt kính xem thấy cấu tạo trong tinh vi như tác phẩm nghệ thuật, đáng để lưu ý là nó kim chỉ giờ vẫn hoạt động bình thường.

“Thưa Tổng Tư Lệnh, ngài hiện có 305 đơn vị tinh hoa lam, 20 đơn vị kết tinh cam, 266 đơn vị linh năng.”

“Như vậy tính ra cần 15 cái xác sống nữa liền đủ triệu hồi 1 vị anh hùng à.”

Quốc Quang nhẩm tính một chút, hắn nhìn lấy thời gian, hiện tại đã là 10 giờ 14 phút.

Không biết vì nguyên nhân gì mà các sản phẩm điện tử đều bị hư hại, mà cái này đồng hồ quả quýt hẳn là sử dụng phương thức hoạt động chạy bằng cơ nên vẫn có thể xài bình thường.

Hắn đem đồng hồ bỏ vào túi quần, dùng dây xích trói lại dây nịt, một lần đổi lấy 28 viên đạn cùng 5 viên đạn lưới 90, tiêu tốn 43 linh năng.

Đem đạn dược nạp vào hoàn tất, toàn bộ số đạn còn dư bỏ vào không gian chứa đồ.

“Đi thôi, tiếp tục săn g·iết.”