Tận Thế Triệu Hoán Liên Minh Huyền Thoại

Chương 56: Sau 3 ngày.




Chương 56: Sau 3 ngày.

Suốt 3 ngày, Quốc Quang chuyên chú cùng Jax tập luyện. Tựa như khi hắn còn ở đội thể thao quốc gia, mỗi ngày ngoại trừ luyện tập chính là luyện tập, đem toàn bộ sức lực, tinh thần của mình đầu nhập đi vào.

Dĩ nhiên, thận phận hiện tại của hắn đã khác, có nhiều chuyện vẫn cần hắn quản lý. Những bản báo cáo vẫn đều đặn đưa đến chỗ hắn hằng ngày, cho hắn biết tình trạng của khu tránh nạn hiện tại ra sao.

Ông Gia Bảo cùng bà Thuý Vy, sau khi tỉnh lại, đã cung cấp một số manh mối cho Quốc Quang biết về chuyện mà Ngôi Nhà đã làm với bọn họ. Lý do nó không g·iết c·hết bọn họ, là vì nó muốn học tập trí tuệ của con người.

Theo lời hai người, bọn họ sau khi bị Ngôi Nhà tập kích liền hôn mê, trong cơn mê, họ đã nằm mơ. Giấc mơ rất cổ quái, bọn họ dường như trở về lúc còn nhỏ xíu, chắc chỉ vừa mới 7 tuổi.

Trong giấc mơ đó, bọn họ luôn sống trong Ngôi Nhà. Nó chứng kiến cách họ bi bô tập nói, cách họ học cách viết chữ. Đợi đến khi họ lớn lên, vẫn là ngôi nhà đó nhưng lại thành ngôi trường, bọn họ tại đó học văn, học toán, học lý, hoá, sinh, sử, địa các loại môn học.

“Giấc mơ đó, ngoại trừ ngôi nhà. Còn lại đều giống hệt những gì mà ta nhớ trong đầu.” Trích lời ông Gia Bảo. “Những người ta nhớ mặt còn tốt, những người ta không nhớ mặt đều là một mảnh mơ hồ. Ý thức của ta xung đột với giấc mơ, vì sao có người có mặt, có người lại không có đây, mà vì sao tính cách của bọn họ cùng cách nói chuyện lại cổ quái như vậy? Ta nhiều lần nhận ra thế giới mà mình sống có gì đó không đúng, nhưng mỗi lần như vậy, ta lại ngất đi, lần nữa quên mất những gì mà lần trước trải qua.”

Trích lời bà Thuý Vy:



“Nó có thể xoá ký ức trong đầu ta, nhưng không xoá được cảm giác trong tim ta. Mỗi lần tỉnh dậy, ta nhận thức thế giới khác lạ càng nhanh hơn, càng sợ sệt những thứ mơ hồ hơn. Cho đến một ngày, dường như nó nghĩ mình đã học đủ những gì cần biết, nó đem ta nhốt vào một căn phòng tối. Không biết qua bao lâu, không có khái niệm không gian thời gian, khi ta nghĩ là mình sắp điên thì bất ngờ tỉnh lại.”

Nhờ vào lời khai của 2 người bọn họ, nhóm người Quốc Quang biết được, thì ra Ngôi Nhà không chỉ sống, nó còn có khả năng ảnh hưởng đến đầu óc của người khác.

“Các binh sĩ tử trung với ngài, đây là thứ khắc sâu vào trong linh hồn cùng tâm trí của họ. Khi Ngôi Nhà cố ý tác động đến trí não của binh sĩ để tìm hiểu về những kẻ xâm lược, đặc biệt là người chỉ huy như ngài, các binh sĩ có vẻ đã toàn lực phản kháng, dẫn đến trí óc cùng tâm thần hao tổn. Nếu dùng lượng lớn tinh hoa lam cho các binh sĩ bổ sung linh hồn lực lượng, có thể sẽ giúp họ tỉnh lại.” Đây là kết luận của Nana sau khi biết tình hình.

Quốc Quang không hề keo kiệt, lập tức cho đưa tinh hoa lam vào người các binh sĩ, đáng mừng thay, bọn họ thực sự có phản ứng. Vì mỗi người cung cấp 200 tinh hoa lam, các binh sĩ hôn mê rốt cục tỉnh lại, để trong lòng Quốc Quang hạ xuống một cọc tâm sự.

Không chỉ Quốc Quang, Bảo Vy cũng thả xuống được tâm tình nặng nề. Nhưng việc hợp tác với Duy Tân khiến tâm tình của nàng lại trầm xuống trở lại, vì chút cảm giác tội lỗi, Bảo Vy những ngày nay càng ra sức làm việc.

Những ngày nay, rất nhiều thứ đã được nàng sửa chữa để có thể sử dụng lần nữa, như dàn loa di động, loa của đài phát thanh thường được treo trên cột điện.

Quốc Quang cũng tận dụng cơ hội này, hắn mau chóng chiêu mộ một số cư dân vào làm tại đài phát thanh. Mỗi sáng 6 giờ sáng cùng 6 giờ tối, đài sẽ phát sóng một số chương trình như âm nhạc, tin tức trong tuần, hay là một số hài kịch nói trong một tiếng cho mọi người giải trí.



Đồng thời, mỗi khi Toà Thị Chính hay Quốc Quang cần tìm người nào đó, có thể dùng điện thoại gọi đến phòng phát thanh để họ phát loa kêu gọi.

Với sự xuất hiện của càng nhiều máy phát điện, khu tránh nạn hiện tại đang trong thời kỳ phát triển vượt bậc. Quốc Quân cho tăng cường gấp đôi công nhân xây dựng, tranh thủ đốt đèn làm đêm để hoàn thành thân giếng nước cùng dàn lọc nước.

Sau khi hoàn thành, đội xây dựng sẽ tiếp tục tiến đến chỗ xa hơn để đào thêm giếng và xây thêm dàn lọc nước để đảm bảo nước có thể cung cấp khắp khu tránh nạn, không cần mọi người phải tiếp tục đi một quãng đường xa để lấy nước nữa.

Không chỉ như vậy, vì có điện lực, những sản phẩm điện tử chưa được khui trong siêu thị điện máy cũng thể hiện giá trị vốn có của nó. Cường độ công việc của Bộ Hậu Cần giảm mạnh khi máy tính, điện thoại đã có thể sử dụng.

Các thực phẩm cũng đã có thể giữ tươi lâu hơn khi tủ lạnh đã sẵn sàng làm nhiệm vụ của nó.

Vì để động cơ ô tô hoạt động, Quốc Quang cũng cần dẫn q·uân đ·ội đi đến trạm xăng dầu lấy nhiên liệu, các công nhân thuộc đội vận chuyển hàng hóa cũng tất bật đi thu gom bình ắc quy từ các cỗ xe hư. Để hiệu suất của họ tăng cao, Quốc Quang thậm chí còn để Thanh Sơn tạm ngừng công việc một chút để giành thời gian giảng giải cho họ cách lấy ắc quy tốt nhất.

Nói về Thanh Sơn, sau 3 ngày làm việc, 2 ngày tăng ca làm đêm, hắn rốt cục cũng hoàn thành sửa chữa chiếc xe đầu tiên.



Do tay nghề cùng dụng cụ hạn chế, hắn chỉ có thể sửa được xe ô tô 6 chỗ ngồi.

Vì ý định của Quốc Quang là muốn dùng xe để chở hàng hoá tiếp tế cho quân viễn chinh, nên hắn cho Thanh Sơn tháo hết các chỗ ngồi phía sau, chỉ chừa lại ghế tài xế cùng ghế phụ.

Tiếp đó Thanh Sơn lại phải tiếp tục cải tạo chiếc xe trên nhiều chi tiết theo ý Quốc Quang, ví dụ như tăng cường hệ thống chiếu sáng, lắp thêm nhiều lớp kính để đảm bảo an toàn cho người lái xe, thân xe cũng phải gắn thêm các miếng sắt để tăng cường khả năng phòng ngự.

Phần mái của xe cũng phải gắn thêm các cái móc để binh sĩ móc chân vào khi đứng trên xe bắn tên, đảm bảo là dù vì lý do gì mà xe phải bất ngờ phóng nhanh cũng không khiến các binh sĩ bị văng ra ngoài.

Sau khi cải tạo, chiếc xe xấu đau xấu đớn, nhưng Quốc Quang lại rất hài lòng. Hắn cần là một con thú tung hoành xa trường mà không phải một người đẹp mê hoặc xác sống, chỉ cần tính năng tốt, bề ngoài thế nào cũng chả quan trọng.

Quốc Quang là người cẩn thận, hắn không quá dễ dàng tin người, lần này cũng vậy, chiếc xe phải được kiểm tra thực tế nhiều lần mới có thể đưa vào sử dụng, chút thời gian này, Quốc Quang vẫn chờ được.

Thời gian sắp tới, nhu cầu về phương tiện di chuyển, chuyên chở của khu tránh nạn sẽ ngày càng tăng. 3 ngày có một chiếc xe vẫn là hơi lâu, Quốc Quang cũng không muốn để trứng vào một giỏ, vậy là hắn để Bộ Dân Sự tuyển người đi học sửa xe cùng Thanh Sơn.

Thanh Sơn tự nhiên là không hề ưa thích, ưu thế của người nắm giữ kỹ thuật đồng quyền không cần nói mọi người cũng biết, Quốc Quang cũng được xem là một người nắm giữ kỹ thuật độc quyền, nhưng hắn không phải là người nắm chuôi, nên đành bóp mũi mà nhận.

Tất nhiên, Quốc Quang cũng không bắt gã làm không công, nên cho lợi ích hắn vẫn sẽ cho, chỉ có như vậy mới có thể hợp tác lâu dài.

A! Lại nói dong dài, sự chú ý của chúng ta, vẫn nên trở lại người Quốc Quang.