Tận Thế Triệu Hoán Liên Minh Huyền Thoại

Chương 5: Tiếp tế.




Chương 5: Tiếp tế.

“Có thể để ta vào trước rồi nói không?”

“Không thể.” Âm vực rất nhỏ, âm điệu rất nhanh, thái độ kiên quyết rất rõ ràng.

“Ta không có bất kỳ v·ết t·hương nào cả. Ta chỉ là muốn tìm một chỗ an toàn ẩn núp một đoạn thời gian mà thôi.” Quốc Quang thuyết phục.

“Đó là ngươi lời nói một phía thôi, ta không cách nào kiểm tra thật giả. Hơn nữa ta nghe âm thanh, ngươi là nam nhân, một nữ nhân như ta thả ngươi vào, ai biết ngươi làm gì ta?”

Quốc Quang ngẫm nghĩ, cảm giác lời này cũng không sai, nhưng hắn vẫn là muốn vùng vẫy một chút:

"Ta là người tốt, chuyện này ngươi hẳn có thể tin bởi vì ta là bác sĩ. Nếu không ngươi nói ta làm sao có chìa khoá kho đây."

Quốc Quang không muốn lại ở ngoài này, quá mức nguy hiểm. Hắn quyết định thử nói dóc một chút.

“Người tốt thì làm sao? Hôm nay là người tốt, ngày mai ngày kia đây?”

Nữ nhân thở dốc một chút.

“Ta đã coi hết 7 phần Resident Evil, không phải là người không hiểu biết. Bất kể ngươi nói làm sao, ta cũng tuyệt đối không mở cửa!”

Con người một khi cảnh giác, ngươi dùng cái gì nguyên nhân cũng khó mà thuyết phục. Quốc Quang không cho rằng mình là một người giỏi giao tiếp, thiên hoa loạn truỵ một hồi liền khiến mọi người tin sái cổ. Tình huống hiện tại đối với hắn lại càng bất lợi, Quốc Quang suy nghĩ ít giây, lùi lại mà cầu thứ khác.

“Như vậy đi, ngươi xem bên trong kho có hay không quần áo cùng dao kéo, có thể đưa cho ta vài bộ sao?”

“Dao kéo dễ hiểu, ngươi cần quần áo làm gì? Bị thương cần băng bó sao?” Bên kia nữ nhân có vẻ rất nghi ngờ, âm điệu cũng lớn hơn một vòng, cảm giác như mấy cô hàng xóm phát hiện được bí mật gì đó kinh thiên động địa lắm. “Nếu là như vậy ngươi hẳn là cần bông băng thuốc đỏ? Mặc dù ta cho rằng chúng không có tác dụng.”



“Bởi vì ta đang ở truồng à.” Quốc Quang rất muốn nói như vậy. Nhưng dù hiện tại có là tận thế, hắn cũng không có ý định trở thành n·ạn n·hân của xã hội tính t·ử v·ong nên hắn dùng thuyết phục nhất nguyên nhân giảng giải:

- Ta vừa g·iết một con xác sống, máu dính lên cơ thể. Ta sợ lũ quái vật này mũi thính tìm tới bản thân nên muốn thay đồ. Hơn nữa ngươi không cần phải mở cửa, chỉ cần đem đồ đưa qua khe cửa là được rồi. Mà mấy thứ này, ta nghĩ hẳn là sẽ không có quá nhiều tác dụng với ngươi đi, giúp ta một chút vật tư này hẳn là không có việc gì à.

Bên kia im lặng hồi lâu, giữa lúc Quốc Quang nghi ngờ người đó đã rời đi thì sột soạt âm thanh phát ra.

“Trong này chỉ có áo bệnh nhân mà thôi, ngươi mặc áo số bao nhiêu?”

“Ta cần cả áo và quần, cỡ XXX. Nếu trong đó có dao kéo, cũng hẳn là có giá treo bịch nước biển, nếu được cũng cho ta một cây.”

“Chờ một chút. Thật là phiền.”

Quốc Quang thở dài một hơi, ít nhất hoàn thành phân nửa mục tiêu.

Thời gian từng giây như từng phút, một cái áo sơ mi màu xanh nhạt cùng quần dài cùng màu được đẩy ra từ khe cửa.

Quốc Quang nói nhỏ tiếng cảm ơn. Hắn tranh thủ mặc quần áo vào, dù hắn rất tự tin vào thân hình của mình, nhưng loại này vẻ đẹp hẳn là chỉ nên phô bày trên giường mà không phải nhong nhỏng trong không khí như cái tên biến thái.

“Đây là dao kéo ngươi cần, ta cho ngươi hẳn 2 bộ. Giá treo nước biển chỉ có một cây này thôi.” Âm thanh lần nữa vang lên. “Ta khuyên ngươi vẫn là tìm chỗ nào trốn đi, lũ xác sống này một khi nhiều lên liền khó đối phó cực kỳ. Chờ một đoạn thời gian xem có chính phủ, q·uân đ·ội gì cứu trợ không đã.”

“Cảm ơn. Ta sẽ chú ý.” Quốc Quang trả lời. Hắn lấy dao phẫu thuật xé mở một bên túi áo lấy vải, dùng vải cột chặt một cây dao phẫu thuật khác vào giá treo nước biển làm thành thành ngọn giáo 2.0 .

Hoàn thành nâng cấp v·ũ k·hí, Quốc Quang lại không chờ đợi. Hắn dùng phương pháp cũ nhẹ nhàng di chuyển xuống dưới đại sảnh.

Bên ngoài tường vây vẫn còn thiêu đốt, thậm chí còn dữ dội hơn trước, nhưng không có đủ chất dẫn cháy, nó hẳn là không thiêu đốt được bao lâu nữa. Đến lúc đó, bệnh viện liền trở thành một cái không gian mở rồi, phía ngoài xác sống có thể xâm nhập vào nơi này.



Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn chủ động đi ra săn g·iết xác sống.

Nhưng hắn hiện tại không có ý định tiếp tục mạo hiểm nữa. Chỉ có một mình, v·ũ k·hí đơn sơ, không có kinh nghiệm thực chiến, bệnh viện tình huống đã vượt quá khả năng xử lý của hắn. Bất kể là căn tin phòng bếp hay nhà để xe đều chắc chắn có hơn hàng chục con xác sống.

Lầu 2 thậm chí còn có nhiều hơn khiến hắn cần suy xét lại bản thân kế hoạch.

Hiện tại, việc hắn có thể làm chỉ là chờ đợi, chờ đợi đủ số điểm linh năng để hợp thành súng ống.

Quốc Quang đi đến quầy lễ tân, tiện tay khoá lại cửa đôi nhỏ dẫn vào. Hắn lấy ghế cùng thân máy tính làm lâm thời chốt chặn ở khoảng không lớn phía dưới. Đảm bảo sẽ không có con xác sống nào bò vào được trừ khi nó biết mở khoá, Quốc Quang ngồi xuống đất, lách mình vào trong bàn lễ tân, chỗ này có một không gian nhỏ, đủ để hắn nghỉ ngơi cùng ẩn trốn.

“Nana, khi ta ngủ ngươi có thể giúp ta canh chừng được không?”

“Được thưa Tổng Tư Lệnh, nhưng Nana cần mượn ngài cảm quan, chủ yếu là tai cùng mũi. Việc này có thể khiến giấc ngủ của ngài giảm mạnh chất lượng .”

“Không có vấn đề. Mọi chuyện trông cậy vào ngươi. Vất vả rồi.” Quốc Quang nhắm mắt lại. Tay hắn vẫn cầm giáo tự chế 2.0.

Hắn cũng không liền lập tức đi ngủ mà là vào khu triệu hoán anh hùng cẩn thận tìm hiểu giá tiền. Hiểu rõ bản thân hệ thống là nhân vật chính quan trọng nhất kỹ năng đây.

Dò xét, dò xét, không biết lúc nào lại ngủ gục. Đây là Quốc Quang thói xấu, cho nên hắn phải cùng Nana câu thông trước.

Bên ngoài tường lửa đã dập tắt từ khi nào, trăng sao cũng đã xuất hiện. Thành phố đêm tối hôm nay ngàn ngập tiếng gào thét, c·hết sống mỗi phút mỗi giây đều đang trình diễn.

Quốc Quang ngủ cũng không được yên lành, có thể là vì hoàn cảnh của hắn, có thể là vì lo lắng về người nhà, hoặc là Nana nói tác dụng phụ, giữa đêm, hắn nhiều lần giật mình tỉnh dậy, có khi còn là đói đến tỉnh, nhưng hắn lại cưỡng ép mình ngủ vùi để giảm thiểu tiêu hao năng lượng. Quốc Quang chưa bao giờ nhớ nhà đến vậy.

“Thưa Tổng Tư Lệnh, linh năng điểm số đã được đổi mới.” Nana giọng nói đánh thức đang mê man Quốc Quang.



“Hiện tại có bao nhiêu?”

“134 điểm thưa ngài.”

“Tốt, lập tức chế tạo súng của Caitlyn.” Quốc Quang ra lệnh.

“Đã bắt đầu chế tạo.” Theo tiếng nói của Nana, vòng tròn pháp trận dùng để triệu hoán anh hùng xuất hiện, bất quá lần này không phải màu xanh mà là màu cam.

Giữa pháp trận, một điểm màu cam xuất hiện. Lấy nó làm trung tâm, rất nhiều điểm sáng màu trắng tụ hợp. Bọn chúng cùng nhau hoà tan, tạo thành hình dáng một cây súng.

Gió thổi ào ào, một cây dữ tợn súng xuất hiện trước mặt Quốc Quang.

Khẩu Piltover’s Peacemaker - Kẻ Thiết Lập Hoà Bình, toàn khẩu súng dài một mét rưỡi, báng súng bằng gỗ màu nâu, hộp súng bằng kim loại chứa 14 viên đạn, kích cỡ đầu đạn 6 mm, độ dài đạn 45 mm, có 3 kính ngắm có thể đem mục tiêu phóng to đến hơn 300 mét bên ngoài, nòng súng trên dùng để bắn đạn, nòng súng dưới dùng để bắn 1 phát Lưới 90. Vừa nhìn qua liền biết đây là một v·ũ k·hí vì g·iết mà sinh.

Đáng sợ hơn là đây chỉ là hàng mô phỏng, chân thực Piltover’s Peacemaker chỉ có chỉ có Cảnh sát trưởng Piltover Caitlyn mới xứng đáng nắm giữ.

Quốc Quang hôm qua đã tìm hiểu kỹ các anh hùng trong Liên Minh Huyền Thoại dùng súng cùng bọn họ súng. Nói về sát thương, khẩu Pow Pow - Chíu Chíu của Jinx mới là đáng sợ cùng thích hợp nhất, nhưng đời thật không phải phim.

Quốc Quang không có khả năng nâng nổi cây đó nặng hơn 100 kilo súng 6 nòng cùng hơn vài trăm viên đạn chạy đi chạy lại, nên tính năng đa dụng cùng dễ dàng chuẩn xác nhất Piltover’s Peacemaker được Quốc Quang lựa chọn.

Về phần súng ghém của Graves, nó quả thật rất thích hợp để người mới như Quốc Quang sử dụng, trong một mét, chỉ cần tuỳ ít bắn cũng có thể khiến xác sống tan xác, nhưng quá ít đạn trong khi kẻ thù lại quá đông khiến Quốc Quang từ bỏ nó.

Quốc Quang cầm trong tay v·ũ k·hí mới, rời khỏi chỗ trú ẩn. Hôm nay hắn đã có đủ tự tin quét sạch chỗ này.

Trò chuyện một chút: Ban đầu ý định là viết một cái địa ngục cấp độ khó mở màn, nhân vật chính tại hoàn cảnh xa lạ, không đồng đội, không v·ũ k·hí, không lương thực, không có an toàn chỗ che chắn cùng được cường hoá gấp 2 lần nhân loại xác sống cực địa cầu sinh, cực hạn phản sát.

Chỗ nhà kho, ban đầu ý tưởng là cái phòng an toàn, từ đó nhân vật chính có thể dùng cồn chế bom lửa, dùng bình oxi làm súng lửa, nghĩ thôi đã thấy kích thích, nhưng tra trên mạng hồi lâu mới thấy việc này là bất khả thi.

Không có cường lực v·ũ k·hí, muốn nhân vật chính cùng xác sống chiến đấu mà không có một vết trầy hầu như là chuyện không thể. Suy nghĩ nát óc cũng không thể tìm ra được một cái coi được phương pháp nên liền trực tiếp lật bàn. Hoạ phong thay đổi, đưa hệ thống vào sử dụng, cốt truyện tiếp sau sẽ nhanh cùng thoải mái hơn nhiều, mong mọi người tiếp tục ủng hộ đi.