Chương 47: Hệ thống phòng ngự khu tránh nạn.
Sau khi kết thúc buổi họp lúc sáng, Quốc Quang liền dẫn quân tiếp tục thu thập vật tư cùng giải cứu người sống.
Cát, đá, xi-măng, những vật tư như vậy khi đạt tới đẩy đủ số lượng có thể giúp giảm giá một nửa kết tinh cam cần thiết để xây dựng các công trình.
Mỗi một loại kiến trúc ma pháp đều có ngoại hình rất khác biệt.
Như giếng ma lực là một kiến trúc chỉnh thể hình trụ, lõm ở mặt trên, lơ lửng phía trên kiến trúc là một trận pháp tròn màu xanh nước biển. Mỗi giờ phía trên trận pháp sẽ nhỏ giọt nước ma lực xuống cái lõm ở bên dưới để tích trữ.
Nước ma lực tại trong lõm sẽ trong trạng thái “ngưng đọng” không bốc hơi, không hư hao, không bị bất cứ tác động xấu nào ảnh hưởng tới tình trạng của nước ma lực. Muốn lấy nước ra, cần phải dùng cốc đi chung để múc, nước ma lực sau khi ra ngoài, sau 24 giờ sẽ bắt đầu mắt dần hiệu lực.
Hồ Máu lại là một tấm đá tròn nguyên khối, phía trên có khắc cổ ngữ ma pháp, mỗi khi tích trữ đủ 150ml ma dược, nó sẽ tự động tạo ra một bình thuỷ tinh chứa đựng. Bình thuỷ tinh có thể đảm bảo dược hiệu của ma dược đến 30 ngày. Có lẽ vì vậy, mà nó đắt giá hơn 500 kết tinh cam.
Đồng hồ cát Zhonya cũng treo lơ lửng trên trời, một đầu đồng hồ đầy cát, một đầu đồng hồ không có một hạt cát. Mỗi giờ, sẽ có 5 hạt cát từ chỗ đầy chảy xuống chỗ trống rỗng, đến khi đủ 65 hạt cát, tại đáy phần rỗng, một cái đồng hồ ngưng đọng sẽ rơi xuống.
Hôm qua, Quốc Quang đã xây xong 5 cái Hồ Máu, vì thời gian gấp gáp nên hắn dùng giá gốc xây dựng. Hôm nay thì chỉ dùng một nửa giá để xây dựng.
Mỗi loại kiến trúc còn lại, hắn đều tạo 5 cái, toàn bộ được đặt tại mảnh đất trống của người khác vẫn chưa được khai thác sau lưng khu phòng trọ, tránh xa khu dân cư. Nơi đó vẫn trong tầm bảo hộ của Tháp canh phòng trên sân thượng nhà tổ, bảo đảm an toàn không có vấn đề.
Riêng kiến trúc Đền Thờ Galio là đặc thù, nó chỉ có thể xây dựng một tại nơi đông đúc cư dân, bởi nó cần thu thập tín ngưỡng từ người thờ cúng. Quốc Quang đem nó đặt ngay dưới chân của Galio, chỗ con đường đối diện phòng trọ.
Sau khi xây dựng hoàn tất, Quốc Quang còn lại 58,550 tinh hoa lam, 150,250 kết tinh cam, 221,950 linh năng.
Đối với tương lai của khu tránh nạn, Quốc Quang đã có ý tưởng rất rõ ràng.
Đây là hiện thực, không phải lãnh chúa văn. Hắn không có cả một vùng đất rộng lớn để thoả thích quy hoạch theo ý của mình, nên thay vì thay đổi hoàn cảnh, hắn phải thuận theo hoàn cảnh để thay đổi kế hoạch của mình.
Không nên bỏ trứng vào cùng một giỏ, Quốc Quang chia thế lực của mình thành 3 khối riêng biệt, tương ứng với 3 địa bàn riêng biệt để bất kể nơi nào xảy ra vấn đề, hắn cũng sẽ không trắng tay. Hiện tại là thời kỳ đặc biệt, có thể cẩn thận liền cẩn thận.
Trước tiên nói về Khu Dân Cư.
Khu phòng trọ ở tại đường Nguyễn Văn Cừ, từ đây đi sang trái 7 cây số, sang phải 8 cây số sẽ cắt nhau với 2 trục đường lớn khác lần lượt là đường Ngô Quyền cùng đường Bạch Đằng. Hai con đường này chạy song song với nhau đến 8 cây số thì cùng cắt đường Hai Bà Trưng, tạo thành một mảnh đất hình chữ nhật có diện tích 120 km2. Đây sẽ là khu dân cư mới.
Quốc Quang sẽ dùng hệ thống kiến trúc tạo nên các bức tường phòng hộ nối tiếp nhau, mỗi 5 cây số sẽ chừa một khoảng trống 100 mét để làm cổng thành ra vào, vừa vặn 9 cổng thành trong chu vi 46km.
Dĩ nhiên, đó chỉ là mục tiêu tại tương lai xa. Hắn hiện tại không có đủ nhiều kết tinh cam cùng linh năng, mà hơn 1000 người cũng không cần khu vực lớn như vậy để sinh hoạt. Dựa theo tính toán, chỉ cần một vùng đất có diện tích 3km vuông liền đủ mọi người sinh hoạt.
Trước mắt, Quốc Quang chỉ cần đặt tháp phòng hộ tại 4 góc đường có thể đi đến khu tránh nạn, đảm bảo nếu có sinh vật kỳ lạ nào có ý định tiến đến gần sẽ bị phát hiện.
Sau đó, tại diện tích 3km vuông, hắn sẽ đặt thêm nhiều tháp phòng hộ, đảm bảo có đủ hoả lực mạnh mẽ để giữ tính an toàn cho nội bộ khu tránh nạn.
Trước phải an gia, sau bình thiên hạ. Càng là làm chuyện đại sự, càng không được gấp. Trước tiên giữ vững lãnh thổ của mình, tiếp đó phát triển trên mọi phương diện, khi đến thời cơ chính mùi, mới mở rộng lãnh thổ. Từng bước từng bước đi tới, tựa như là rùa, tuy chậm một chút, nhưng vĩnh viễn là người cười sau cùng.
Quốc Quang trước đó đã từng phân vân, hắn có nên đem toàn bộ tài sản mà mình có tiến hành thăng cấp, bạo binh. Với hơn 200,000 linh năng, Quốc Quang có thể lập tức để Ashe lên cấp 6, để nàng có 600 điểm thống ngự, sau đó tiếp tục bạo binh lắp đầy quân số.
Quân đoàn hơn 600 người, tuyệt đối có thể càn quét cả thành phố này, chỉ là sớm hay muộn. Nhưng sau đó nghĩ lại, đó là chuyện viển vông.
Trong một thành phố có 7 triệu dân sinh sống, thực phẩm dự trữ dĩ nhiên là nuôi đủ 600 người, nhưng khi điện lực mất đi, con người hoá xác sống, không ai bảo quản thực phẩm nữa, toàn bộ thịt cá đều sẽ mau chóng hư hao, rau củ tươi cùng lắm là sau 2 tuần cũng sẽ hư thối, chỉ còn mỗi ngũ cốc là có thời hạn dùng lâu dài.
Các binh sĩ muốn duy trì trạng thái khỏe mạnh cần ăn uống đầy đủ, ngũ cốc, rau củ, thịt cá, một thứ cũng không thể thiếu.
Cũng đừng so sánh các binh sĩ với thầy tu chùa Thiếu Lâm trong các bộ phim xưa.
Người ta quả thật ăn chay tập võ, nhưng bọn họ có các loại phương thuốc đặc biệt để bồi bổ cơ thể. Trong các phương thuốc đó, không thiếu các loại thảo dược quý hiếm mà ngày nay đã gần như tuyệt tích, hoặc là không đủ số tuổi yêu cầu.
Nếu không chùa Thiếu Lâm lớn như vậy, hương hoả thịnh như vậy, làm sao chỉ có 16 La Hán, 32 Đồng Nhân. Là vì thuốc quý không đủ, nuôi không nổi nhiều người hơn.
Tập luyện quá sức mà không có đầy đủ dinh dưỡng để nuôi cơ thể, chỉ là tiêu hao sinh mệnh của bản thân mà thôi.
Hơn nữa thông qua sự kiện Ngôi Nhà, Quốc Quang lại một lần nữa “đi một ngày đàng học một sàng khôn”.
Cung thủ cần 2 tay cầm v·ũ k·hí, khi t·ấn c·ông, ngoại trừ né tránh, họ không có cách nào phòng thủ, một khi bị kẻ thù áp đảo về mặt số lượng, hoặc bị bao vây, hoặc là không có công sự che chắn, hay tại địa hình hạn chế, bọn họ gần như không có cách nào lật ngược thế trận.
Nếu trong trận chiến với Ngôi Nhà có binh sĩ cầm khiên phòng thủ, các cung thủ cũng sẽ không bị động như vậy.
Đa dạng hóa binh chủng là chuyện bắt buộc.
Đã nói đến binh chủng, binh sĩ thì cũng phải nói đến Khu quân sự.
Khu Quân Sự sẽ định tại Khu du lịch sinh thái Ánh Bình Minh. Chỗ đó cũng sẽ như Khu Dân Cư, được bao tường, đặt tháp, xây dựng các loại kiến trúc ma pháp.
Cuối cùng là Khu Nông Nghiệp.
Trên bản đồ du lịch địa phương, không chỉ có mỗi Khu du lịch là có giá trị, còn có nhiều chỗ không kém chút nào,thậm chí còn hơn, ví như sân Golf.
Sân Golf Đầm Rồng nằm tại ngoại ô thành phố Đại Cồ Việt, cách khu dân cư 30km. Chỗ đó rộng đến 60 héc-ta, tương đương với 0,6km2, mà quan trọng hơn, nơi đó đất đai màu mỡ, cũng có sông chảy qua, nếu như c·hiếm đ·óng thành công liền có thể lập tức đưa vào sử dụng.
Quốc Quang lúc đầu có ý san bằng một phần lớn diện tích khu dân cư để làm Khu Nông Nghiệp. Nhưng khi hắn tham khảo ý kiến của một số cư dân có kinh nghiệm trồng trọt, việc biến đất xây dựng thành đất cày là chuyện rất khó khăn, rất tốn thời gian.
Không kể đến công sức để tháo dỡ công trình cùng di chuyển rác thải xây dựng trong tình trạng không có máy móc, muốn biến đất hoang thành đất trồng cây cần 3 bước.
Đầu tiên, cần đem lớp đất cát, các loại rác thải, đá, kim loại trên lớp mặt loại bỏ hoàn toàn.
Tiếp đó là cày sâu, cày nát đất thịt hoàn toàn để đất đai có độ tơi xốp.
Sau cùng là bón phân chuồng, phân hữu cơ, phân vi sinh, tưới nước, các loại công việc để tăng độ dinh dưỡng của đất.
Ba dòng ngắn ngủi trên giấy, muốn thực hiện cần cả tháng, thậm chí là cả quý, hơn nữa kết quả chưa chắc đã được như mong đợi. Cho nên Quốc Quang đành đưa nó thành kế hoạch dự phòng, ưu tiên chính cho khu nông nghiệp vẫn là sân Golf.
Con người nên đặt ra một mục tiêu cho mình, để khi bước đi, sẽ không lệch mất phương hướng.
Ba mục tiêu kể trên, Quốc Quang chỉ hoàn thành được một phần rất nhỏ của mục tiêu đầu tiên, nhưng theo thời gian, hắn tin là mình sẽ đến được điểm đích cuối cùng.
. . .
Mất một buổi sáng cho họp hội cùng dẫn Galio đi dạo một vòng đắp tường thành, đến gần 12 giờ trưa Quốc Quang mới về đến nhà. Đây là thời gian nghỉ trưa, trừ nhà ăn, các nơi còn lại đều ngưng hoạt động, nhưng hôm nay rất khác biệt.
Phía trước Toà Thị Chính, vẫn còn có nhiều cư dân sắp hàng chụp ảnh để cập nhật hồ sơ.
Máy ảnh này thuộc về một cư dân có đam mê hội họa trong tòa nhà chung cư, là kiểu máy chụp ảnh lấy liền. Chủ nhân của nó rất cẩn thận, khi không sử dụng liền tháo pin ra, nên nó vẫn hoàn hảo cho đến giờ. Mà tại khu chợ, cũng có một tiệm chuyên rửa ảnh, không lo vấn đề hết phim.
Không chỉ Toà Thị Chính, chỗ giếng nước cũng có rất nhiều người sắp hàng lấy nước. Chưa thí nghiệm hoàn tất, nước giếng là không thể uống, cũng không thể tắm, nhưng đã cho phép mọi người sử dụng làm nước dội cầu.
Mà nơi tập trung đông người nhất, vẫn là Đền Thờ Galio.
Các kiến trúc khác, được đặt cách xa khu dân cư, có hàng rào bao quanh, ghi rõ biển cấm vào. Riêng Galio đền thờ là được đặt trước mặt mọi người, đối với kiến trúc ma pháp, bọn họ cực kỳ tò mò, tụ tập xem náo nhiệt là chuyện đương nhiên.
Có điều vì kính sợ sức mạnh của Quốc Quang, rất nhiều người vẫn không dám đi vào, dù rằng tấm biển treo bên ngoài đã ghi rõ rằng mọi người có thể đi vào thờ cúng.
Quốc Quang nhìn thấy cảnh này, hắn từ trên tay Galio nhảy xuống đất. Hắn không lập tức rời đi, mà là chỉnh chu quần áo một phen, tiến đến Đền Thờ.
Đền Thờ Galio không có dấu tích nào của cổ ngữ ma pháp, nó đơn giản chỉ là một kiến trúc hình chữ nhật, có nhiều cột trụ lớn, phân cách đều nhau, chỉnh thể làm từ đá, có màu trắng xám.
Từ mọi phương hướng, chỉ cần bước qua 5 bậc cầu thang, mọi người đã có thể đi vào Đền Thờ.
Một điểm thú vị là, bất kể người bước vào từ hướng nào, người đó luôn luôn đối mặt trực diện với một bức tượng y như đúc, cao 5 mét của Galio.
Chỉ sau khi đi vào Đền Thờ, người đó mới có thể đi vòng mà nhìn các góc độ khác của Galio.
Bao quanh tượng của Galio, là một vòng đá nguyên khối. Trên vòng đá đã được để đầy nhan đèn cùng chỗ cấm hương.
Quốc Quang cầm lên một cây hương, đốt nó bằng ngọn đèn dầu kế bên. Đợi hương đã cháy đỏ, hắn mới đem nó cấm vào lư hương.
Bên cạnh hắn, Saucony cũng làm tương tự.
Tên đội trưởng này, chính là người được Zilean dùng lần thứ 3 “vay nợ” để cứu một mạng. Hôm qua chiến đấu, hắn cầm khiên đỡ trái đỡ phải, cứu rất nhiều binh sĩ thoát c·hết. Quốc Quang đối với người binh sĩ này rất có hảo cảm.
“Chút nữa người truyền lời của ta cho Ashe, mỗi lần xuất chinh trở về, đều dẫn các binh sĩ đến đây thắp hương.”
Người dưới chân Phật, không thể không quỳ. Giống như các gia đình theo đạo ở Châu u, con cái tin đạo, đôi khi chỉ vì bị ba, mẹ ảnh hưởng. Quốc Quang cũng tính làm giống vậy, khi các binh sĩ có dấu hiệu thờ phụng Galio, các cư dân còn lại, ít nhiều cũng sẽ chịu ảnh hưởng mà làm theo.
Chỉ có như vậy, mới có thể thu thập lượng lớn tín ngưỡng chi lực trong thời gian ngắn.
Tổ Của Quốc: Trước tết thì phải dọn dẹp nhà cửa, sau tết thì đi thăm họ hàng. Cơ thể mệt mỏi, đầu óc cũng đình công, cố gắng lắm mới viết xong chưa này.